[Góc nhìn của Taiki]
Ngay từ lúc đến thủ đô của Đế quốc Blau, tôi đã kích hoạt camera. Trong khi suy nghĩ “Mình cũng muốn nhìn thấy nó một cách chi tiết“, tôi đã chọn camera tầm gần.
Khung cảnh được chia thành nhiều màn hình, trong đó có hình ảnh mặt đất đang từ từ tiến gần hơn.
Nhìn vào một trong những màn hình, tôi nghiêng đầu.
- Hmm? Một con người à?
Đang hiển thị trên màn hình là một người đang lơ lửng trên bầu trời cùng với chiếc áo choàng bay phất phới. Mái tóc vàng dài của anh lọt vào tầm nhìn của tôi.
- Ooh, anh ta đang bay kìa! Ah, tai anh dài nhỉ? Một chủng tộc tai dài chăng? (trans: Sao chú ko nghĩ là elf hả Taiki)
Khi tôi đang phấn khích về người bí ẩn được hiển thị trên màn hình, thì Ayla, người đang nhìn vào một màn hình khác lại nhíu mày và trở nên đờ đẫn.
- ...Không thể nào, là Hoàng đế... ?
- Hoàng đế? Hoàng đế đó là ‘Hoàng đế‘, phải không? (trans: That Emperor is the ‘Emperor’, right? Sao cứ thấy câu nói này nó ngu ngu)
Rồi tôi lại quay sang nhìn người mà Ayla đề cập đến bằng cái phản ứng vừa rồi.
Trong màn hình, có một vài người bay trên bầu trời và ở giữa, là một hình ảnh của một ông già ngồi trên chiếc ghế lớn.
Ông ta không đội bất cứ cái gì tương tự như vương miện, nhưng tôi biết rằng ông ấy là một người có tầm ảnh hưởng lớn bởi bầu không khí của ông ấy.
Ông già đó gầy và ông đang nhìn vào camera trong khi cười ngây thơ như một đứa trẻ. Còn những người khác thì đang hoảng loạn giữ lấy chiếc ghế nhưng dường như ông chẳng thèm để ý đến chiếc ghế đang bị rung lắc.
Và, người có đôi tai dài với mái tóc vàng trước đó đã bay xuống chỗ ông già và bắt đầu đi xuống cùng với những người khác.
- Không, không có nghi ngờ gì nữa...
Khi thaấy Ayla như thể đang rất sợ hãi khi nhìn vào hình bóng của ông già đó, tôi gật đầu và nghĩ ‘Mình hiểu rồi“
Dù ông ta có một ánh nhìn điên loạn, nhưng chắc chắn đó là một ông già. Còn cả cái cách mà ông ấy cười trông giống như một đứa trẻ nữa, cười mà chẳng thèm để tâm đến cái thế giới này.
Nếu loại người như vậy mà lại cai trị một vương quốc, thì tôi có thể phần nào hiểu được nỗi sợ hãi của Ayla đến từ đâu.
Ngây thơ và không thương tiếc, không còn nghi ngờ gì nữa, ông ta sẽ lấy đi tất cả mọi thứ mà mình muốn.
- Ổn thôi. Vậy, để Ayla không phải sợ nữa, bây giờ chúng ta có nên quay lại không nhỉ? Vương quốc Azul ấy? Sao chúng ta không bay qua đó thử xem?
Nói vậy, rồi tôi đặt ngón tay lên bảng điều khiển cảm ứng.
- Eh, ah, chúng ta sẽ đến vương quốc Azul à?
- Uk, tôi nghĩ rằng bố mẹ cô sẽ lo lắng nếu cô không về nhà sớm, phải không?」
Ah, tôi nói ra rồi. Câu nói vừa rồi đã tự bật ra khỏi miệng tôi khi tôi nhìn thấy khuôn mặt khó chịu như vậy của cô ấy. .
Nhưng, nếu Ayla về nhà, tôi sẽ lại phải cô đơn một mình. Tôi có thể sẽ chết vì cô đơn mất.
Tuy nhiên, nếu đó là tình huống tương tự đối với gia đình Ayla thì chắc hẳn vào lúc này họ cũng đang lo lắng đến chết ấy chứ.
Tôi gặng cười và mở miệng.
- Well, chúng ta sẽ đi chứ?
Tôi lẩm bẩm như thế để tự thuyết phục bản thân mình và chọn hướng đông nam. Tôi cũng tăng tốc từ 20 km lên 100 km/giờ.
- Chúng ta sẽ đến đó vào ngày mai.
Trong khi nói vậy, tôi đứng dậy. Và lúc tôi đi đến chỗ thang máy, Ayla cũng ngoan ngoãn đi theo.
Bầu không khí trong thang máy có vẻ hơi tĩnh lắng, ở bên cạnh tôi, Ayla đang cúi xuống, còn A1 và tôi thì đang nhìn nhau.
Không, hình như A1 đang nhìn Ayla? Quả là một quý ông. Nhưng thực sự, cậu ta là một quý ông vô vọng.
Đi đến phòng ăn, tôi bắt đầu chuẩn bị bữa ăn như mọi khi. Bầu không khí này quả là hơi khó xử, vậy nên tôi thử nhờ Ayla thử nấu ăn với hy vọng cô ấy sẽ vui lên.
- Sao cô không thử nấu ăn một chút nhỉ?
Khi tôi hỏi cô ấy, Ayla đang ngồi trên ghế bỗng nhiên vô thức đứng dậy trong hoảng loạn.
Sau đó cô ấy đến bên cạnh tôi với một vẻ mặt ngượng ngùng, rồi gật đầu và nhìn tôi.
- Ah, vâ, vâng! Làm ơn!
- Vậy thì hãy bắt đầu với cách cầm dao bếp trước nhé.
Nói vậy, rồi chúng tôi bắt đầu nấu ăn cùng nhau.
***
[Đế quốc Blau]
- Lâu đài trên đảo ... đảo bay trên bầu trời ... ! Ooh, sao có thể như vậy được chứ?! Ta đã không phấn khích như thế này trong một khoảng thời gian rất dài rồi.
Aifa gật đầu với vẻ mặt nghiêm trang khi thấy Konigs phấn khích như vậy.
- Nền văn minh có vẻ tiên tiến và có những cơ sở không xác định ở dưới cùng của hòn đảo và là nơi có vật thể đen đó lần đầu tiên xuất hiện.
Sau khi im lặng lắng nghe báo cáo của Aifa, Riggan cũng vuốt cằm và lầm bầm.
- Công nghệ ma thuật tiên tiến mà thậm chí ngươi còn không thể tưởng tượng đến ... mà dù bằng cách nào đi nữa thì chúng ta cũng chẳng thể làm gì nó từ đây với độ cao như vậy. Hơn nữa, nó còn có thể di chuyển với một tốc độ đáng kể. Và chúng ta cũng sẽ không có cơ hội để khám phá, nghiên cứu nó được đâu.
- Vô lý. Nếu đó là Aifa, chẳng phải hắn có đủ khả năng để có thể xoay sở lên được hòn đảo đó đúng không? Hãy chuẩn bị chiếu chỉ và một con ngựa ngay lập tức. Ah, không, hãy nhận lấy thứ này.
Konigs vừa nói một cách nhanh chóng vừa tháo chiếc nhẫn ra khỏi tay phải, chiếc nhẫn mà ông đã đeo ở ngón giữa. Đó là một chiếc nhẫn có màu trắng với kết cấu hoàn toàn giống với một chiếc xương bị mài.
- Nhẫn Grand Dragon…
- Grand Dragon
- Chẳng phải nó là báu vật quốc gia sao?
Aifa vừa nhận chiếc nhẫn vừa bối rối nhìn vào nó, còn Riggan thì nhìn chiếc nhẫn với một vẻ mặt nhăn nhó.
- Umu. Đó là đối thủ khủng khiếp và hùng mạnh nhất trong số tất cả những đối thủ mà đế chế này đã từng đối đầu. Và ngay cả khi đến cuối cùng cũng không thể khuất phục được con quái vật ấy, nó chỉ có thể bị đẩy lùi. Và đây là một chiếc nhẫn được làm từ nguyên liệu thô vào thời điểm đó. Chiếc nhẫn này có tác dụng tăng cường sức mạnh ma thuật và khả năng thể chất của người đeo nó, là hàng cực phẩm đấy.
Khi nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của Aifa, Konigs cười và nói:
- Nếu ta muốn một thứ gì đó chính hãng, thì ta muốn thứ được làm từ trái tim hoặc con mắt của Grand Dragon cơ.
- … Thần sẽ mượn tạm nó vậy.
Đàmh phải chấp nhận, Aifa ngay lập tức đeo chiếc nhẫn vào ngón giữa của bàn tay phải.
- Ngươi cũng có thể mang theo một người đồng hành. Ngươi có cần một hiệp sĩ giỏi cưỡi ngựa không?
- Thay vì như vậy, thần cần hai người trẻ có sức chịu đựng tốt.
- Hiểu rồi. Nếu ngươi có chiếu chỉ của ta, ngươi sẽ nhận được mọi sự hỗ trợ như mong muốn ở trong đế chế này. Tuy nhiên, hãy cẩn thận khi đến một quốc gia nào khác.
- Tuân lệnh, thưa biện hạ.
Khi ông vừa nói xong, đột nhiên Konigs nheo mắt lại.
- Ta nghĩ ngươi cũng đã hiểu, nhưng đây là một nhiệm vụ quan trọng mà ngươi nên ưu tiên hơn bất kì điều gì khác. Nếu ngươi thành công trong việc đưa ta lên hòn đảo đó, thì không chỉ gia đình ngươi, mà toàn bộ tộc elf sẽ trở thành công dân hạng nhất.
Konigs nói như vậy, rồi dùng tay đánh nhẹ vào người Aifa từ bên cạnh.
- Và, ta sẽ đảm bảo rằng ngươi sẽ không chỉ là một pháp sư cao quý, mà còn là một quý tộc cao cấp trong đế quốc này.
Có một sự kích động khôn khéo trong lời nói của Konigs, còn Aifa thì siết chặt biểu cảm của mình và hất cằm lên.
- …… Thần chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ.( nguyên câu là “Affirmative“ có nghĩa là lời quả quyết, khẳng định)
Nghe Aifa nói vậy, Konigs phát ra âm thanh từ cổ họng và cười. Rồi ông ra lệnh cho Rigan chuẩn bị chiếu chỉ.