Heavenly Castle

chương 9: mới gặp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vào khoảnh khắc ngay khi cửa thang máy vừa mở ra, ánh mắt tôi bắt gặp cô gái, theo phản xạ, tôi giơ tay và nói.

- Chào buổi sáng.

- Hih

Cô ngay lập tức trốn đằng sau lưng A1. Còn A1 thì lặng lẽ quay sang nhìn về phía tôi.

Dù không có ý định làm cho cô ấy sợ, nhưng tôi cảm thấy như thể mình bị A1 buộc tội vì một lý do nào đó.

Hmm? Tôi chưa từng nói A1 đưa cô gái đến phòng ăn, bởi vậy tôi cũng không biết tại sao A1 lại đến đây cùng cô gái này?

Không thể nào, hay là cậu không phải là một quý ông mà thực sự là một kẻ sống theo chủ nghĩa nữ quyền? Có rất nhiều khả năng cậu sẽ ưu tiên lắng nghe yêu cầu của cô gái hơn là mệnh lệnh của chủ nhân.

Khi tôi nhìn chằm chằm vào A1 với ‘jii', cô gái bỗng rụt rè cắt ngang và nói.

- U, ừm, ngài có phải là Đại pháp sư-sama đúng không?

- Oooh! Tiếng Nhật! Thật luôn à!

Theo phản xạ tôi reo lên một cách sung sướng sau khi nghe lời nói của cô gái, thấy vậy cô ấy lại lập tức trốn đi.

Cô ấy đang sợ hãi.

Bởi vì tôi đã sống một cách yên bình như một con người đơn giản và vô hại, nên tôi đã không đoán trước được rằng mình sẽ có thể làm một ai đó cảm thấy sợ hãi, chứ đừng nói đến một cô gái trẻ.

Nhưng hiện tại, khi nhìn thấy phản ứng của cô ấy, tôi cảm thấy hơi lo lắng.

Trong khi tôi vẫn còn đang cảm thấy khá là chán nản, cô ấy lại ló người ra và nhìn tôi với đôi mắt cún con long lanh lấp lánh (trans:big puppy eyes, móa thề, skill op của bọn gái counter zai vl, cứng đến đâu cũng thấy khó đỡ).

- Ngài, ngài định làm gì, tôi vậy….? (trans:thế gái có muốn nó làm gì gái ko?)

Cô ấy có ý gì vậy?

Làm gì là làm gì? (trans:ơ thế chú không muốn làm gì gái ak?)

- Cô nói là tôi sẽ làm gì với cô? (trans:Giờ chưa quen biết gì thì để xưng hô thế này, ai có ý kiến j hay hơn cứ nói)

Tôi nhẹ nhàng đáp lại bằng 1 câu hỏi. Dịu dàng. Tử tế.

Tuy nhiên, khuôn mặt của cô gái lại đầy căng thẳng. Tôi đã làm gì sai chứ?

- Tôi, tôi chỉ là một cô thôn nữ bình thường….. vậy nên tôi không có gì cả và cũng không biết điều gì cả….

Cô ấy nói bằng một giọng yếu ớt, cuối cùng thì tôi cũng hiểu.

Haa, có lẽ cô ấy nghĩ tôi là kẻ bắt cóc.

{Uwaa. Cô ấy đúng ... Trong khi đang bị bất tỉnh, cô ấy đã bị đưa đến một nơi mà cô không hề biết. Mình đã không tính đến điều này}

Tôi phải xóa bỏ sự hiểu lầm này bằng một cách nào đó.

Tôi nghĩ vậy và nhìn cô gái, nhưng cô ấy vẫn tỏ ra cảnh giác. Thở dài, tôi cười và nói.

- Giờ thì sao chúng ta không đi ăn đã nhỉ? Xin hãy đi theo tôi.

Khi nói với cô ấy như vậy và quay lại, tôi có thể cảm nhận được, ở sau lưng tôi, cô ấy đang rất bối rối. Tuy nhiên, tôi có thể nghe thấy được tiếng bước chân của cô ấy đi theo tôi sau khi tôi bắt đầu đi cùng A1.

- Cô ấy sẽ cảm thấy vui hơn khi no nhỉ. Ngươi nghĩ sao?

Tôi đã cố nói nhỏ với A1 đang đi bên cạnh tôi, nhưng A1 vẫn im lặng như thường lệ.

[Góc nhìn của cô gái tóc đỏ]

Một chàng trai trẻ với mái tóc đen và đôi mắt đen. Tuổi của chúng tôi dường như không chênh nhau nhiều lắm nhau. Tôi đoán rằng có phải anh ấy khoảng 20 tuổi không nhỉ?

Chàng trai trẻ đó cao hơn tôi hắn một cái đầu, đang mặc một loại quần áo mỏng và khá lạ đối với một pháp sư. Nó trông rất khác thường, một loại áo màu xám và chiếc quần đen.

- Theo tôi!

Anh ấy nói với giọng dịu dàng đến ngạc nhiên, sau đó tôi cũng theo sau chàng trai trẻ đó và con golem.

Có vẻ như chàng trai đó đang nói gì đó với con golem bằng một khuôn mặt bình thản. Đúng như dự đoán, tôi chắc chắn rằng anh ấy là người đã tạo ra con golem này. Đừng để bị đánh lừa bởi ngoại hình của anh ấy.

Một lần nữa tôi lại đến một nơi lạ hoắc, mặc dù nó trông khác với căn phòng trước đó. Tôi không biết là loại lông nào đang ở trên sàn nhưng nó có vẻ là một tấm thảm. Tuy nhiên, tôi tự hỏi những ánh sáng chiếu phát ra từ bên trái và bên phải của các bức tường và trần nhà ruốt cuộc là thứ gì?

Bức tường rất chắc chắn và trông rất mịn, còn ánh sáng không phải là ánh sáng trắng tiêu chuẩn, mà có thể là do phép thuật. Tôi nghĩ rằng chúng không phải là đèn cầy[note16534] bởi vì ánh sáng phát ra không hề nhấp nháy chút nào.

Thật kinh ngạc khi cánh cửa tự động mở ra và đóng lại, tôi đi lên một vài tầng và tới một nơi khác. Tôi bị mê hoặc, dường như những người sống ở đây rất mạnh và có thể làm bất cứ điều gì.

Chàng trai và con golem đưa tôi đến một căn phòng sáng sủa, sau đó cả hai đứng trước một chiếc bàn dài.

- Xin hãy ngồi xuống chỗ đó!

Tôi thấy một chiếc ghế đơn giản theo hướng anh ấy chỉ. Mặc dù trông khá bình thường, nhưng đây cũng có thể không phải là một chiếc ghế bình thường.

Tôi rụt rè ngồi xuống ghế, thật mềm mại và thoải mái.

Tôi bồn chồn nhìn quanh căn phòng. Căn phòng này trông rất gọn gàng, và chàng trai trẻ kia đang làm gì đó bằng lửa.

Đột nhiên, một mùi gì đó khá thơm bay tới.

Trong khi tôi cảm thấy không chắc chắn cho lắm, chàng trai trẻ mang ra một cái đĩa trắng rất đẹp và một chiếc cốc trong suốt.

Cái đĩa và cái cốc được đặt trên bàn trước mặt tôi. Có mì trên đĩa. Sợi mì thì trông dày một cách tuyệt vời, nhưng nó lại trông giống như một món ăn đơn giản được làm bằng cách đun sôi trong nước với muối.

Tuy nhiên, tôi không biết có phải là do tôi đang rất đói hay không? Hay là vì mùi thơm này làm miệng tôi chảy cả nước miến.

Chiếc cốc thủy tinh trong suốt được đặt bên cạnh cái đĩa lọt vào tầm nhìn của tôi. Tôi đoán rằng nó được làm bằng thủy tinh, hay ruốt cuộc nó được làm từ cái gì đó khác? Trông chiếc cốc trong suốt, thực sự không có lấy một màu sắc. Ngay cả hình dạng của nó cũng rất độc đáo.

Tôi đã thử chạm vào nó bằng ngón tay của mình và nâng chiếc cốc lên.

Trong khi tôi cẩn thận nhìn chằm chằm vào chiếc cốc, chàng trai trẻ nghiêng đầu như thể đang rất ngạc nhiên.

- T,tôi xin lỗi...

Tôi nhanh chóng đặt cốc xuống và nhìn vào món ăn trên chiếc đĩa trắng. Có một cái nĩa ở bên cạnh đĩa, vậy nêm tôi dùng nó và xắn mì lên (kiểu cắm nĩa vào xong ngoáy cái cho nó quấn xung quanh nĩa ấy).

Tôi đã hơi do dự một chút, nhưng rồi tôi quyết định ăn một cách kiên quyết.

Tôi nhai sợi mì mềm mượt và thưởng thức nó trong miệng.

- … ngon quá

Vô tình, những lời như vậy thốt ra khỏi miệng tôi. Nó cay cay nhưng có vị hơi ngọt. Tôi nghĩ rằng hương vị hơi mạnh cũng có thể sec làm tăng độ ngon của nó.

Tay và miệng tôi cứ cử động một cách mê mẩn như để nếm cái thứ hương vị tuyệt vời ấy, mặc dù tôi biết điều đó trông khá là trẻ con.

Sợi mì nằm trên đĩa hết lúc nào không biết, tôi vô thức ngước mắt lên và nhìn chàng trai trẻ.

- Cô có muốn đĩa nữa không?

Chàng trai nói rằng trong khi cười gượng và mặt tôi trở nên nóng bừng.

Tôi xấu hổ giống như một chú cún vừa phơi bày vẻ ngoài đáng xấu hổ của nó.

Trong khi những suy nghĩ khác nhau cứ lởn vởn trong đầu tôi, mặc dù đã quá muộn, tôi vẫn lịch sự đặt cái nĩa bên cạnh đĩa và cầm lấy chiếc cốc.

Một chất lỏng trong suốt đang lắc lư ở bên trong.

Hãy bình tĩnh lại bằng cách uống một cốc nước nào.

Khi tôi nghĩ vậy và đặt chiếc cốc lên miệng, một mùi hương sảng khoái với một vị chua vừa phải làm nhột mũi tôi.

Đây là nước trái cây. Tôi rất thích nó và cũng thường hay uống nó. Trong khi cảm thấy luyến tiếc, tôi nhấp một ngụm nước trái cây. Nó mang lại cảm giác vui buồn hỗn độn một cách nhẹ nhàng.

Tôi vừa chậm rãi uống cốc nước trái cây trong khi vừa hồi tưởng lại, chàng trai nói.

- Tôi là Shiihara Taiki. Còn cô là?

-…….. Tôi là, Ayla.

Khi tôi cho biết tên, chàng trai trẻ tên Shiihara Taiki cười một cách thích thú.

Truyện Chữ Hay