[ Mỗi cuốn sách đều tồn tại một thế giới riêng, mỗi đọc giả sau khi đọc và yêu thích cuốn sách đó, thậm chí coi nhân vật trong sách là thần tượng sẽ dần sinh ra tín ngưỡng lực. Tín ngưỡng lực khi đạt đến một mốc nhất định thì Vị Diện Hải Vực sẽ dần sinh dục và dưỡng ra một thế giới có nội dung giống trong cuốn sách đó thành một thế giới đơn. Bởi vì chỉ là một đơn thế giới, cho nên những gì diễn ra trong sách sẽ lặp đi lặp lại vô hạn tuần hoàn tại đơn thế giới đó. Những thế giới này chỉ có hai con đường, một là vì không có đủ năng lượng tín ngưỡng lực chống đỡ mà sụp đổ, hai là đạt được mốc hai tín ngưỡng lực mà dần sinh ra pháp tắc đi đến sự hoàn mỹ hình thành vị diện. Tuy nhiên, để đạt được sự hoàn mỹ hình thành vị diện cần đạt rất nhiều yếu tố. Thịnh hành là các yếu tố như cốt truyện, pháp tắc và tín ngưỡng lực: Cốt truyện yêu cầu sự chặt chẽ về các logic trong truyện từ nhân vật cho đến nội dung, cần có sự rõ ràng và mạch lạc; Pháp tắc ban đầu chính là hoàn cảnh thế giới được xây dựng dựa trên ý tưởng của tác giả về thế giới này; Tín ngưỡng lực chính là sự yêu thích, kính trọng, tôn sùng của đọc giả vào một cuốn sách hay nhân vật trong sách. ]
Tư Khấu Kình Vũ như hiểu như không mà nghe hệ thống nói. " Có thể giải thích kĩ hơn không? Ta vẫn chưa hiểu rõ lắm. "
Thú thật y nghe mà cái hiểu cái không. Hệ thống giải thích quá chung chung làm y không thể hiểu rõ được.
[ Kí chủ cấp bậc quá thấp, không thể biết rõ hơn. ]
Tư Khấu Kình Vũ cứng họng nghe hệ thống phán một câu như vậy. " Vậy đến nào ta mới được hiểu rõ hơn? "
[ Đến khi kí chủ vượt qua kì thực tập sinh. ] Hệ thống cực kì vô tình và lạnh lùng mà nói.
" Thực tập sinh. Ý của hệ thống là sao? " Sao đột nhiên y lại cảm thấy trí thông minh của mình bị giảm không có lí do nhỉ.
[ Kí chủ cấp bậc quá thấp không thể biết thêm chi tiết. ]
Tư Khấu Kình Vũ lại thêm một lần cứng họng và thêm một phần vô lực. Thôi được rồi. Không cho biết thì thôi, thể nào sau này cũng sẽ biết được. Y chờ được.
Hệ thống: [ Kí Chủ có đồng ý tiếp nhận nội dung cốt truyện? ]
" Đồng ý. " Tư Khấu Kình Vũ mừng rỡ mà đồng ý. Hên quá, tuy nói truyện do mình viết nhưng ít nhiều gì nội dung cũng đã bị y quên hết sáu bảy phần. Viết nhiều truyện như vậy, sao y có thể thời khắc mà nhớ hết nội dung của các bộ truyện này được.
Hệ thống: [ Đinh! Truyền tải tư liệu cốt truyện . Thao tác hoàn tất. ]
Thanh âm hệ thống vừa dứt, trong đầu y dần xuất hiện một quyển sách mang tên . Y có thể dùng ý niệm mà mở từng trang sách, mở đầu trang sách có ghi nội dung cốt truyện .
"Đế Thần Thiên Địa" là một câu chuyện xoay quanh về một nam chính tên là Dực Kì Thiên.
Dực Kì Thiên là một nam hài mồ côi, song thân bị đồng tộc hại chết, chỉ còn mình hắn vì sinh tồn mà lưu lạc thiên nhai. Hắn vì muốn báo thù mà không quản ngàn dặm xa xôi đến Phục Lâm Tông bái sư học nghệ. Chỉ mong có thể tu luyện thành tài về báo thù cho phụ mẫu.
Đến Phục Lâm Tông, khi trắc nghiệm linh căn phát hiện hắn là Đơn Linh Căn hệ Kim mà thuận lợi được Hoạ Khiết Vũ nhận làm đệ tử nhập thất thứ năm.
Mà Hoạ Khiết Vũ là ai? Y chính là một trong Ngũ Đại Phong Chủ Phục Lâm Tông.
Phục Lâm Tông là đệ nhất tu chân tông môn tại Nguyệt Long Đại Lục, được chia ra làm bốn khu vực là Nội Vực, Trung Vực, Ngoại Vực và Phục Lâm Sâm Lâm. Cứ tưởng tượng Phục Lâm Tông là một vòng tròn lớn, bên trong là ba vòng tròn nhỏ ta sẽ có được bản đồ sơ khai của Phục Lâm Tông.
Khu vực Nội Vực là nơi ở của Phục Lâm Tông Chủ Kỉ Viên Thượng Quân Viên Nguyệt Hàm, người nắm giữ Phục Lâm Điện. Phục Lâm Tông gồm một Điện Chủ và Ngũ Đại Chủ Phong xoay chung quanh Điện chủ như cánh hoa đào năm cánh. Phục Lâm Điện Chủ toạ lạc tại Nội Vực, còn Ngũ Đại Chủ Phong thì toạ lạc tại năm hướng ở Trung Vực, đứng đầu mỗi Chủ Phong là một vị Phong Chủ có tu vi từ Nguyên Anh Kỳ trở lên. Khu vực Ngoại Vực là nơi ở giành cho ngoại môn đệ tử và hạ nhân. Phục Lâm Sâm Lâm chính là nơi thí luyện của các đệ tử ngoại môn.
Nhắc đến Ngũ Đại Chủ Phong, đáng chú ý nhất phải kể đến Thương Kiếm Phong.
Thương Kiếm Phong là nơi đào tạo ra vô số Quân Tử Kiếm của giới tu chân, là nơi mà biết bao tu sĩ mơ ước được vào nhất. Không vì gì khác, chỉ vì Tàng Kiếm Các của Thương Kiếm Phong có vô vàng đủ loại thần binh lợi khí là kiếm. Nhiều nhất phải kể đến Linh Kiếm, quý hơn là Thiên Kiếm, và nghe đồn còn có một thanh Thần Kiếm tên Xích Diễm Kiếm một trong Thập Đại Thần Binh Tu Chân Giới. Xích Diễm Kiếm chính là món đồ hấp dẫn nhất Tàng Kiếm Các của Thương Kiếm Phong, là món đồ ước ao của tu sĩ thế gian, nhưng từ khi Xích Diễm Kiếm xuất hiện tại Tàng Kiếm Các đến nay vẫn chưa ai có thể khiến nó nhận chủ, điều đó càng khiến các tu sĩ điên cuồng ước ao. Chỉ cần một ngày Xích Diễm Kiếm chưa nhận chủ thì ngày đó vẫn còn có người có cơ hội. Đứng đầu Thương Kiếm Phong chính là Thương Kiếm Phong Chủ Hoạ Khiết Vũ, ngoại hiệu Vũ Nhã Chân Nhân và y cũng chính là lí do thứ hai khiến các tu sĩ, đặc biệt là nữ tu sĩ nhớ nhung Thương Kiếm Phong. Hoạ Khiết Vũ là một trong những thiên tài nổi trội của Tu Chân Giới, đứng đầu Tam Đại Thiên Tài Nguyệt Long Đại Lục. Năm tuổi bái sư, mười tuổi Trúc Cơ, mới năm mươi tuổi đã là Nguyên Anh Hậu Kì. Thật là thiên tài hiếm có. Thiên hạ đồn rằng, Vũ Nhã Chân Nhân tiên tư xuất chúng, khí chất lạnh lùng, phong hoa tuyệt đại, xứng danh Đệ Nhất Mĩ Nam Nguyệt Long Đại Lục. Quả là một nam nhân hoàn mĩ, là tình nhân trong mộng của tất cả nữ tu sĩ lẫn nam tu sĩ.
Chủ Phong thứ hai phải nói đến Kì Môn Phong, nơi đào tạo ra vô số Trận Pháp Sư. Đứng đầu là Kì Môn Phong Chủ Tạ Tư Lâm, hiệu Lâm Kì Chân Nhân. Là một người có tính cách khá cổ quái, say mê yêu thích thuật kì môn độn giáp, đương thời khó ai sánh bằng.
Đan Nguyên Phong, Chủ Phong chuyên về luyện chế đan dược. Đứng đầu là Đan Nguyên Phong Chủ Phong Đạt Lôi, hiệu Đình Cẩn Chân Nhân. Bình sinh y là người có tính cách cẩn thận, tỉ mỉ, lại lắm mưu nhiều kế, hay mang thù. Một khi đã bị y mang thù thì đừng mong được sống yên.
Liệt Hoả Phong, Chủ Phong thiên về luyện khí. Đứng đầu là Liệt Hoả Phong Chủ Hàn Minh Triệt, hiệu Duệ Kháng Chân Nhân. Là người có tính tình ngay thẳng, hào sảng, không câu nệ tiểu tiết. Cũng vì tính cách này mà y được nhiều người tín nhiệm nhưng cũng vì thế mà đắc tội không ít người.
Đấu Khí Phong là một nơi mà rất được các Đấu Khí Sư yêu thích. Không phải ai cũng có thể có linh căn mà tu luyện, trong một vạn người mới có một người có linh căn. Với xác xuất này thật sự quá thấp, những người không có linh căn thì hoàn toàn vô vọng với con đường tu tiên. Nhưng nếu có thể trở thành Đấu Khí Sư thì khác, tuy không thể trường sinh nhưng cũng có thể cường thân kiện thể. Đứng đầu là Đấu Khí Phong Chủ Khắc Thiên Lập, ngoại hiệu Hùng Sư Chân Nhân, là người có tính cách thô bạo, thích dùng nắm đấm giải quyết tất cả và dĩ nhiên cũng là người nôn nóng, dễ kích động.
Quay về với nam chính Dực Kì Thiên. Sau khi hắn bái Hoạ Khiết Vũ vi sư, ngày đêm khổ luyện tu hành, cộng thêm linh căn tốt không khó đạt được thành tích xuất sắc. Chỉ mới chín tuổi đã Trúc Cơ, còn giỏi hơn cả Vũ Nhã Chân Nhân trở thành tân thiên tài của thế hệ mới Tu Chân Giới. Hào quang bắn bốn phía, mỹ nữ ái mộ không xuể. Đến khi hắn kết kim đan. Hắn nóng lòng không chờ nổi mà trở về gia tộc muốn báo thù. Thù thì báo được, còn báo thù một cách rất đẹp, lại không nghĩ đến bị Ma Tộc tập kích trúng độc xém bỏ mình. Vì muốn trốn thoát ma tu truy đuổi mà quyết tuyệt nhảy xuống vực, từ đây đoạt được truyền thừa của động phủ, đạt được nhiều tu luyện bí kíp, đan dược và còn có vài cuốn bí phương đan dược thất truyền từ lâu. Gặt hái thành công nhất là tu vi một phát nhảy lên Nguyên Anh Trung Kì, thành công giết tên ma tu đã truy đuổi hắn. Vinh quang trở về Phục Lâm Tông, nhận vô số ngưỡng mộ từ đệ tử trong tông môn.
Cứ ngỡ một đời sẽ cứ thế mà suôn sẻ, chỉ là không phải lúc nào trời cũng theo ý mình. Từ thiên tài ngã xuống thành phế vật thì cảm giác như thế nào? Hắn lúc trước chưa bao giờ để ý đến, nhưng bây giờ chính hắn lại là người phải chịu nổi đau này.
Dực Kì Thiên trước nay cứ nghĩ phụ mẫu mình chỉ là tu sĩ bình thường. Nhưng sự thật không phải vậy, mẫu thân là tu sĩ chính phái, phụ thân là ma tu. Cho nên hắn thân mang hai dòng máu, trong đó huyết mạch ma tu có vẻ yếu, hơn nữa bị mẫu thân dùng phong ấn khiến hắn không bị nhận ra. Cũng vì điều này mà phụ mẫu hắn mới bị đồng tộc xử quyết, nhưng vậy thì sao, cho dù lí do gì thì bọn họ cũng không có quyền giết chết phụ mẫu hắn. Nợ máu phải trả bằng máu, đã giết phụ mẫu ta thì ta giết hết các ngươi, một phần trả thù cho phụ mẫu, một phần là trả thù cho chính bản thân. Bí mật này hắn vốn chôn kín trong lòng, lại không nghĩ đến bị người phanh phui.
Ngày ấy, sự thật bị phơi bày, lại do chính vị sư tôn mà hắn kính trọng nhất nói ra. Song trọng đả kích khiến hắn đau đớn không thôi. Bị người hủy linh căn, phế bỏ tu vi. Từ đây một thiên tài phút chốc ngã xuống thành phế vật. Chịu sự khinh bỉ từ đồng môn, bị người vứt như một túi rác ra khỏi Phục Lâm Tông. Từ đây phải chịu những tháng ngày đuổi giết. Nếu không có động phủ truyền thừa, chỉ e hắn đã chết mất xác.