"Chú?" Đôi mắt Vãn Vãn nửa khép nửa hở, mơ mơ màng màng nói: "Sao chú còn đứng đó?"
Không phải hắn bảo đợi hắn xử lý xong công việc sẽ đưa nàng đi chơi ư?
Nghe thanh âm thiếu nữ mềm mại ngọt lịm, Phó Âm thầm mắng mình đúng là một thằng cầm thú, vội vã cười bảo: "Đợi chút, xong nhanh thôi, cháu cứ nghỉ ngơi trước đi."
Trong nháy mắt khi xoay người lại, nụ cười nơi khóe miệng hắn tắt ngúm, môi mỏng mím chặt, đáy mắt loe lóe sát ý nồng đậm.
Kiếm Vũ Hồng Nhan Tiếu đúng chứ? Thông thường Phó Âm hắn ăn miếng trả miếng, quyết không bao giờ nhịn nhục.
Đoạn hắn mở ra tab trò chơi, đăng xuất khỏi tài khoản Túy Tam Thiên, đăng nhập vào cái tên đã bỏ bê bấy lâu, 【 Điểm Thương Khung】.
【Thế giới】 Điểm Thương Khung: Treo thưởng kim tệ cho tọa độ của Kiếm Vũ Hồng Nhan Tiếu, thời hạn một phút.
【Thế giới】 Người điên người điên: Lâu ngày thế, đại thần quy ẩn tái xuất giang hồ rồi.
【Thế giới】 Nhắm mắt tìm không thấy: Đây mới thật sự là đại gia nè.
【Thế giới】 Ốc sên nhanh nhẹn: Lại được nhìn thấy đại thần rồi.
【Thế giới】 Ăn ngủ đánh đậu đậu: Nếu như tui hong lầm, thì người đại thần treo thưởng chính là người đứng thứ ba bảng xếp hạng.
【Thế giới】 Thanh Hạ Cô: Có biến!
【Thế giới】 Đồng Tiểu Thất: Bà con ơi ra đây mà xem, lần này người Điểm Thương Khung muốn giết là Kiếm Vũ Hồng Nhan Tiếu.
【Thế giới】 Sợ Mộng Nhất Tỉnh: Quả nhiên là tác phong đúng chất Điểm Thương Khung, vung tiền chẳng chớp mắt luôn, không được, tui muốn đi hóng oánh nhau.
【Thế giới】 Lầu trên rớt quần cộc: +.
Thời điểm kênh thế giới đang loạn như nồi cám heo, có người nhắn tọa độ của Kiếm Vũ Hồng Nhan Tiếu, mà Phó Âm đã nhanh chóng sử dụng đạo cụ truyền tống đuổi tới.
Càng ngày càng nhiều người lên kênh thế giới hóng hớt bàn tán, số lượng người online tăng vọt, chỉ tổ khổ mấy ông lập trình viên của "Giang Hồ", cố gắng hết sức để khỏi bị sập web.
Trước nay Điểm Thương Khung rất ít khi treo thưởng vô cớ, một khi đã treo thưởng tìm kẻ nào trên kênh thế giới, thì chắc chắn, kẻ đó phải chết.
Người
Chơi bị điểm tên chỉ còn cách offline hoặc ẩn nấp, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì nhiều, bởi vì chỉ cần bạn online, cho dù có trốn chui trốn lủi ở đâu đi chăng nữa, Điểm Thương Khung rồi sẽ tìm ra bạn thôi, trừ phi xóa tài khoản.
Đợi đến khi Phó Âm xong việc, đồng hồ đã điểm tám giờ tối, hắn khép máy tính lại, đi về phía thiếu nữ ngủ mải mê trên ghế salon, cúi người bế nàng lên rời đi.
Thư kí cẩn thận mở cửa xe, cung kính đưa chìa khóa cho hắn.
Thanh niên đặt Vãn Vãn vào ghế phụ, sau đó chỉnh cho ghế thấp xuống, để nàng thoải mái an giấc hơn.
Bờ sông thành phố S.
Một luồng gió mát tạt qua gò má thiếu nữ, lay nàng tỉnh giấc, bầu trời bên ngoài đã chuyển thành màu mực tàu đặc quánh, những vì tinh tú bao phủ nhấn nhá thêm bức tranh huyền ảo về đêm, xinh đẹp lạ lùng.
"Tỉnh rồi?" Phó Âm nghiêng đầu lên tiếng.
Vãn Vãn gật đầu, phát hiện trên người đang đắp áo khoác của hắn, một mùi thơm thoang thoảng xộc vào khướu giác.
"Ưm." Nàng đánh ngáp một cái, hỏi: "Bây giờ là mấy giờ rồi chú?"
"Chín giờ." Khuôn mặt tinh xảo của nam thanh niên điểm nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt lưu luyến đặt trên thân thể nàng.
"Thì ra cháu ngủ lâu vậy cơ à." Vãn Vãn lười biếng chẳng muốn động đậy.
"Muốn xuống xe hóng mát không?" Phó Âm đang hút thuốc, dáng vẻ lúc hắn cúi đầu rít một hơi thuốc lá cũng quyến rũ đến đòi mạng.
"Được." Đoạn nàng uể oải ngồi dậy.
Bờ sông ngập tràn ánh đèn, đây là thời điểm người dân ra đường dạo chơi, khung cảnh thành phố về đêm vô cùng náo nhiệt, thỉnh thoảng còn có vài cặp đôi tình tứ đi lướt qua.
Phó Âm dập điếu thuốc lá cháy dở, một tay cầm áo khoác, đi tới phủ thêm lên người Vãn Vãn.
"Hôm nay tâm trạng không tốt sao?" Hắn mở miệng hỏi.
Nàng khẽ lắc đầu, "Không có gì đâu."
Hẳn hắn đang nhắc về chuyện trưa nay nàng bị Kiếm Vũ Hồng Nhan Tiếu giết chết, nhưng thực ra vấn đề cỏn con ấy chẳng đáng làm nàng để tâm, mất mạng trong game có xá gì, lần sau làm thịt lại hắn là xong.
Phó Âm buồn buồn, nội tâm tràn đầy bất lực, khi nào thì nàng mới chịu mở lòng với hắn đây?