Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

chương 18: nữ hoàng thị phi (18)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kết quả tuyển chọn nữ chính phim được công bố làm cho người ta rất bất ngờ. Không phải là minh tinh đang nổi, cũng không phải là tiểu hoa đán có người nâng đỡ mà là một người mới.

Tìm kiếm trên mạng cũng không có chút thông tin gì về người mới này.

Sau lại có dân mạng đào ra, cô gái này thuộc giải trí Tinh Quang, tốt nghiệp học viện truyền thông nổi tiếng, thành tích nổi bật, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất xuất sắc. Nhưng nghiệp diễn của cô ấy không thuận lợi, dường như vì tính cách mà đắc tội rất nhiều người, cho đến lúc tốt nghiệp còn chưa nhận được vai nào.

Ninh Khả Thanh không đoạt được vai nữ chính trong phim.

Còn thuộc giải trí Tinh Quang.

Điều này làm cho Ninh Khả Thanh không thể nào nuốt trôi cơn giận này.

Cô ta trực tiếp chạy đi tìm Lệ Thiếu Nam nhưng mà gần đây Lệ Thiếu Nam tránh né cô ta. Ở công ty, cô ta cũng không đợi được người nên Ninh Khả Thanh đến nhà riêng của Lệ Thiếu Nam.

Nhưng vẫn như cũ, không có gì, Lệ Thiếu Nam không có ở nhà riêng.

Ninh Khả Thanh ngồi trước cửa nhà đợi, ngày hôm nay nhất định phải gặp được Lệ Thiếu Nam.

Đến gần nửa đêm, Ninh Khả Thanh chờ đến ngủ gục, nghe được tiếng xe bên ngoài lập tức tỉnh táo lại, đứng lên đi ra ngoài.

Nhưng đi được hai bước, cô ta lại nấp vào một bên.

Người xuống xe không phải là Lệ Thiếu Nam, mà là một phụ nữ, Lệ Thiếu Nam giống như say rượu, cô gái kia dìu hắn xuống đi vào nhà riêng.

Lệ Thiếu Nam mặc dù hơi say nhưng không phải không có ý thức. Hắn và người phụ nữ kia dựa nhau rất gần, hai người thấp giọng nói chuyện có vẻ cực kỳ thân mật.

Lệ Thiếu Nam...

Quả nhiên là có người khác?

Trong đầu Ninh Khả Thanh trống rỗng, một lúc lâu mới phản ứng được. Cô ta xông ra đẩy người kia ra, giận dữ chất vấn:

"Lệ Thiếu Nam, cô ta là ai?"

Cô gái kia đột nhiên bị đẩy ra, lui lại phía sau mấy bước, đồng thời làm Ninh Khả Thanh thấy rõ khuôn mặt nhưng cũng làm Ninh Khả Thanh đầy kinh ngạc.

Gương mặt đó...

Có vài phần giống cô ta.

Khí chất và cách ăn mặc của cô gái đó, Ninh Khả Thanh không thể sánh bằng, vừa nhìn là biết ai mới là chính phẩm.

Đột nhiên Ninh Khả Thanh nhớ tới Lệ Thiếu Nam có một căn phòng cấm cô ta vào, thậm chí khi cô ta đến gần, Lệ Thiếu Nam liền giận tím mặt.

Ở trong phòng Lệ Thiếu Nam, cô phát hiện có bảng chữ mẫu, trên trang sách có dòng ghi chú xinh đẹp, trên bức tranh có một chữ ký rất nhỏ...

Cô gái đối diện sửa sang lại trang phục, cười châm chọc:

"Lệ Thiếu Nam, anh còn làm kim chủ bao nuôi kiều nữ à? Nhiều năm không gặp, anh cũng thay đổi không ít nhỉ?"

Nói xong, cô gái xoay người bỏ đi. Lệ Thiếu Nam cào tóc, đuổi theo nhưng không bắt được tay người ta. Cô gái kia đi rất nhanh.

"Lệ tổng..."

Khi thấy Lệ Thiếu Nam không chút do dự đuổi theo cô gái kia, cơ thể của Ninh Khả Thanh phản ứng nhanh hơn đại não, kéo tay Lệ Thiếu Nam.

Bị ngăn một lát, cô gái kia đã lên xe, nổ máy biến mất cực nhanh trong tầm mắt của hắn.

Ánh mắt nguy hiểm của Lệ Thiếu Nam nheo lại, giọng nói lạnh lùng vang bên tai Ninh Khả Thanh:

"Ninh Khả Thanh, ai cho cô đến đây?"

"Em..."

Đầu óc Ninh Khả Thanh rối thành một cục, lúc này ở đây làm gì ngay chính cô ta cũng không rõ.

Khi thấy người phụ nữ kia, cô ta có cảm giác không còn là bản thân mình nữa.

Cô ta giống như một búp bê không có linh hồn.

"Cô ta là ai?"

Ninh Khả Thanh lẩm bẩm hỏi, trái tim hơi đau nhói.

"Đây không phải là chuyện cô nên hỏi."

Lệ Thiếu Nam không để ý Ninh Khả Thanh, ánh mắt có chút phiền muộn.

"Cô ta... có dáng dấp giống em như vậy, vì sao em không thể hỏi?"

Đột nhiên tâm tình Ninh Khả Thanh suy sụp, âm thanh chói tai:

"Anh xem em là cái gì? Thế thân sao?"

Lệ Thiếu Nam say rượu, hơn nữa người phụ nữ đó vừa bỏ đi làm hắn càng thêm bực bội, không suy nghĩ liền thốt ra:

"Cô đã biết mình là thế thân thì làm tốt nhiệm vụ của thế thân đi. Nếu cô dám xuất hiện trước mặt cô ấy một lần nữa, đừng trách tôi không nể tình xưa."

Ninh Khả Thanh lui về sau hai bước, gương mặt trắng bệch.

Mình chỉ là thế thân?

...

Minh Thù phát hiện gần đây Ninh Khả Thanh không tìm mình gây sự, nghĩ đi nghĩ lại, cô suy đoán nhất định là đã phát hiện Lệ Thiếu Nam có mối tình đầu.

Mối tình đầu này thường sẽ chiếm vị trí rất quan trọng. Mối tình đầu của Lệ Thiếu Nam và hắn là thanh mai trúc mã, gia đình hai bên cũng tán thành, bọn họ bàn bạc tốt nghiệp đại học xong sẽ tổ chức hôn lễ.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính, phát sinh gió lốc ngoài ý muốn càn quét hết tất cả.

Sắp tốt nghiệp, đôi tình nhân kiểu mẫu chia tay.

Bọn họ chia tay không phải vì ngoại tình cẩu huyết gì, càng không phải là mối tình đầu bị bệnh nan y không thể cứu chữa mà Lệ Thiếu Nam rời đi. Mối tình đầu thích nước ngoài nên muốn Lệ Thiếu Nam ra nước ngoài cùng mình nhưng Lệ Thiếu Nam không thích nước ngoài, muốn mối tình đầu ở lại trong nước.

Lúc mới bắt đầu, hai người còn thương lượng nhưng sau đó tranh cãi ầm ĩ, cuối cùng ý kiến không hợp, mỗi người đi một ngả.

Giống như ngươi thích bánh chưng ngọt mà ta thích bánh chưng mặn, quan điểm không hợp làm sao có thể ở cùng nhau?

Tuy rằng hai người chia tay nhưng sâu trong thâm tâm, Lệ Thiếu Nam vẫn yêu mối tình đầu, chưa từng quên mối tình đầu.

Hắn để Ninh Khả Thanh bên cạnh mình cũng bởi vì cô ta khá giống mối tình đầu.

Trong cốt truyện, đây chính là một điểm ngược nhưng cuối cùng Lệ Thiếu Nam vẫn chọn Ninh Khả Thanh.

Hiện tại...

Chưa chắc như vậy.

Ninh Khả Thanh bị Minh Thù làm cho tức giận, không thể giữ vững lý trí. Kim chủ của mình lại bị người khác cướp đi, cô ta làm sao còn có thể giống như trong cốt truyện, còn lý trí đi đối phó mối tình đầu.

Tìm một cơ hội tăng giá trị thù hận hẳn là không khó lắm đâu.

"Niệm Niệm, đi thôi." Giọng của Khương Tầm từ cửa truyền đến.

Minh Thù tắt di động, đứng dậy ra ngoài.

Ngày hôm nay là sinh nhật Khương Tầm. Theo lý thuyết thân là thiếu gia Khương gia phải tổ chức sinh nhật thật lớn nhưng Khương Tầm rất quái lạ, mỗi lần sinh nhật đều chỉ dùng bữa cùng bố mẹ Khương gia.

Mấy năm trước, quan hệ của nguyên chủ cùng bọn họ căng thẳng đương nhiên sẽ không tham gia, lần này cô cũng chạy không thoát.

Ông bà Khương đều chuẩn bị xong, Minh Thù đi xuống tiến đến bên cạnh bà Khương:

"Mẹ, chúng ta ăn gì?"

"Con chỉ có biết ăn thôi." Bà Khương buồn cười nhéo nhẹ chóp mũi cô.

"Có thể ăn được là phúc."

Hiện giờ trẫm đã ăn được bao nhiêu đâu? Trẫm đã rất tiết kiệm!

Bà Khương bất đắc dĩ lắc đầu: "Hôm nay là sinh nhật anh con, con hỏi anh đi."

Minh Thù hơi không cam tâm tình nguyện nói chuyện cùng Khương Tầm có khuynh hướng phát điên này, chỉ yếu ớt nhìn anh trai một cái.

Khương Tầm cúi đầu thấy không rõ sắc mặt, giọng nói trầm thấp:

"Niệm Niệm nói ăn ở đâu thì ăn ở đó, con đi lấy xe."

"Đứa nhỏ này..."

Bà Khương thở dài, quay đầu dạy dỗ Minh Thù:

"Anh con đó, kỳ thực rất cưng chiều con. Con đừng có không biết tốt xấu toàn khiến anh con mất mặt, thật không biết tại sao con với anh con lại không hợp, nhìn anh em người ta tình cảm thật tốt!"

Minh Thù: "..."

Nếu trẫm không làm hắn mất mặt, hắn có thể biến con gái cô thành thế này thế nọ rồi!

Trẫm đang bảo vệ sự thuần khiết của con gái cô đó!

Truyện Chữ Hay