Tại sao lại như vậy ? Rất đơn giản, ngày trước hắn tận mắt chứng kiến cảnh phụ hoàng của hắn đối xử lạnh nhạt với mẫu thân của hắn , nên hắn từ đó tự hứa với chính bản thân mình là sẽ không để cho người phụ nữ của hắn phải đau khổ vì hắn.
Và người phụ nữ của hắn chịu đựng những đau khổ như mẫu thân hắn phải chịu.
Và khi ấy người hắn nhận định là người phụ nữ của hắn là Khương Bích Lan .
Chỉ là hắn không biết , hắn đang lạnh nhạt với người phụ nữ của hắn , hắn đang vô tình với người phụ nữ của hắn.
Người phụ nữ của hắn từ trước đến giờ không phải là Khương Bích Lan mà là Tả Lam Tuyền , là A Tả của hắn.
Vậy nên hắn sai rồi và hắn cứ tiếp tục sai.
Còn bên cô và Long Bình Dực thì sao ?
- Tiểu Kỳ , tối nay có lễ hội đó .
- Ừ , nàng muốn đi ?
- Đúng vậy .
- Tiểu Tuyền Nhi , hình như hôm nay đến ngày nàng hứa với Mộ Dung Viêm là sẽ về thăm hắn đó.
Nàng không định về sao ?
Cô quay lại mỉm cười với hắn ta , nụ cười như thiên sứ.
- Phải quay về chứ.
Cái tát đó tất nhiên ta phải lấy lại cái giá của nó chứ.
Bây giờ đến lượt bọn họ trả nợ ta rồi .
Hắn ta cũng bất đắc dĩ mỉm cười yêu chiều nói :
- Đúng là tiểu yêu tinh nghịch ngợm mà .
- Hihi chẳng nhẽ bây giờ chàng mới biết .
Long Bình Dực cũng chỉ lắc đầu bất lực với con ma nữ này thôi .
Tối hôm ấy , nàng bước ra với bộ y phục màu xanh lam làm nàng nhẹ nhàng , có sự dịu dàng của một nữ tử.
Khuôn mặt đẹp tựa thiên sứ kia , nụ cười nhẹ nhàng khuynh thành ấy làm cho thần dân điên đảo làm cho bậc đế vương phải say mê.
Từ bỏ cả việc triều chính.
À quên mất Mộ Dung Viêm cũng làm vua mà nhỉ ?
Bây giờ hắn lại vì nàng mà người không ra người , ma không ra ma .
Vẻ đẹp của nàng khiến Long Bình Dực ngẩn ngơ.
Hôm nay Long Bình Dực cũng rất yêu nghiệt nha.
Hắn khoác lên mình một bộ y phục màu xanh lam , làm tôn lên nước da trắng ngần , vóc dáng vạm vỡ và khuôn mặt yêu nghiệt của hắn .
Đúng là một mỹ nam không thể chối cãi
Cô bước lại gần hắn ta , nhẹ nhàng nói :
- Tiểu Kỳ , chúng ta đi thôi .
- Được .
Hắn ta hoàn hồn trả lời , mặt hơi đỏ một chút , nhìn rất vô cùng dễ thương nha.
Hắn ra nắm tay cô bước đi.
Một đôi nam thanh nữ tú khiến cho người ta phải ngước nhìn.
Cô mỉm cười nói :
- Tiểu Kỳ , ta muốn ăn thử kẹo hồ lô .
- Được .
- Tiểu Kỳ , ta muốn ăn thử kẹo đường .
- Được
- Tiểu Kỳ , ta khát.
- Tiểu Tuyền , nàng đây là không sợ béo sao ?
Cô mỉm cười nói :
- Ta đương nhiên không sợ.
Dù sao cũng có chàng mà.
Chẳng lẽ khi ta béo , ta xấu rồi chàng lại không cần ta nữa sao ?.