Lý Mộ Mai dẫn Hàn Mặc đi đến chỗ ở của mình. Đi phút đã tới nơi.
Hàn Mặc quan sát thấy ngôi nhà của Lý Mộ Mai từ bên ngoài rộng không kém gì nhà của mình.
- Đây là nhà của em, anh thấy thế nào?
Lý Mộ Mai hỏi.
- Cũng được, rộng hơn nhà của anh rồi.
Hàn Mặc đáp.
- Em đi vào đi, anh cũng phải về rồi.
Hàn Mặc nói rồi quay người đi.
Lý Mộ Mai bỗng ôm lấy Hàn Mặc từ sau lưng.
- Hàn Mặc tối nay ở cùng em được không, một đêm thôi.
Lý Mộ Mai nhỏ giọng nói.
Hàn Mặc suy nghĩ một chút rốt cuộc cũng đồng ý.
Nghe thấy Hàn Mặc đồng ý Lý Mộ Mai vui mừng kéo Hàn Mặc nhanh nhất đi vào trong sợ đổi ý.
- Anh ngồi xem tivi đi Hàn Mặc em đi tắm.
Lý Mộ Mai nói rồi chạy vào trong.
Hàn Mặc ngồi xuống ghế. Quan sát bên trong thấy cũng rộng ở hai người cũng không có vấn đề gì. Hàn Mặc mở tivi lên xem.
Sau mười phút Lý Mộ Mai đã đi ra. Trên người mặc một chiếc váy ngủ màu hồng, tay cầm một chiếc máy sấy tóc.
Nhìn Lý Mộ Mai Hàn Mặc muốn phun máu mũi, thằng em phía dưới lại có phản ứng. " Quá mê người rồi "
Lý Mộ Mai đi đến ngồi xuống bên cạnh Hàn Mặc đưa cái máy sấy tóc ra.
- Anh giúp em được không?
Lý Mộ Mai mỉm cười nói.
Hàn Mặc gật đầu cầm lấy cái máy sấy tóc. Lý Mộ Mai ngồi xuống dưới sàn quay lưng về phía Hàn Mặc. Hàn Mặc bật cái máy sấy lên bắt đầu sấy.
Ngồi phía sau Lý Mộ Mai, hương trên người Lý Mộ Mai tỏa ra rất thơm làm Hàn Mặc rục rịch cả.
Ngồi như thế năm phút cuối cùng đã xong.
- Mình đi ngủ đi Hàn Mặc.
Lý Mộ Mai nói.
- Ừm, nhà em chắc có hai phòng chứ?
Hàn Mặc nói.
- Đi theo em.
Lý Mộ Mai dẫn Hàn Mặc đi vào phòng ngủ.
Đi vào phòng Hàn Mặc thấy bên trong toàn màu hồng. Tủ màu hồng, màn che màu hồng, giường màu hồng, gối- chăn-đệm cũng màu hồng,...nhìn hoa cả mắt.Thậm chí Hàn Mặc nhìn thấy cả mấy chiếc nội y trên tủ.
- Mộ Mai đây hình như là phòng của em mà.
Hàn Mặc nói ra.
- Đúng đây là phòng của em, mình ngủ chung đi Hàn Mặc.
Lý Mộ Mai nói ra.
Thấy Hàn Mặc không nói gì Lý Mộ Mai cúi đầu xuống thất vọng nói.
- Một đêm thôi cũng không được sao!
- Được mình ngủ chung đi.
Hàn Mặc nói ra.
Một phút sau hai người đã nằm ở trên giường, bóng đèn đã được tắt.
Lý Mộ Mai thì hồi hộp không ngủ được, còn Hàn Mặc thì không buồn ngủ. Thằng em phía dưới vẫn có phản ứng như vừa nãy làm Hàn Mặc rất khó chịu do thân hình mê người của Lý Mộ Mai vừa nãy. Nghĩ lại mà hỏa trong người Hàn Mặc lại tăng lên.
Hai người cứ nằm thế ba mươi phút không ngủ được.
- Hàn Mặc anh ngủ chưa?
Lý Mộ Mai bỗng hỏi.
- Anh chưa?
Hàn Mặc đáp.
Lý Mộ Mai bỗng bật dậy ngồi lên người Hàn Mặc cúi xuống hôn lấy Hàn Mặc.
- Bị tấn công bất ngờ Hàn Mặc cũng không phản ứng gì còn đáp lại Lý Mộ Mai. Hai cái miệng bắt đầu quấn lấy nhau.
Năm phút sau đã hết hơi Lý Mộ Mai mới ngồi thẳng dậy thở hổn hển.
- Hàn Mặc em yêu anh, đêm nay em là của anh.
Lý Mộ Mai nhìn Hàn Mặc cười hạnh phúc nói.
- Em chắc chắn chứ Mộ Mai.
Hàn Mặc hỏi.
- Em chắc chắn.
Lý Mộ Mai kiên định nói.
- Vậy được.
Hàn Mặc nói rồi vung tay một cái quần áo của hai người đã bay ra hết.
Biến cố này làm Lý Mộ Mai hơi sững sờ nhưng rất nhanh phản ứng lại. Cảm thấy có thứ gì đó rất nóng và rất cứng đang chọc vào mông mình Lý Mộ Mai đỏ chót cả khuôn mặt.
- Anh nằm im.
Hàn Mặc định lật người đè Lý Mộ Mai xuống nhưng nghe thấy Lý Mộ Mai nói thế Hàn Mặc đành nằm im.
Lý Mộ Mai tay hơi run cầm lấy cái đó của Hàn Mặc. " To thật, lại nóng và hơi giật giật nữa." Đó là ý nghĩ của Lý Mộ Mai khi chạm vào thằng em của Hàn Mặc.
Lý Mộ Mai ngồi dịch xuống nâng hông mình lên phù hợp với cái đó. Bắt đầu hạ dần xuống.
- a...ư...ư...
Hạ dần xuống thứ đó cũng đi vào dần làm Lý Mộ Mai đau rên lên.
- ư...A..
Hạ hết xuống Lý Mộ Mai bị đau kêu lên một tiếng thật to. Máu từ chỗ đó chảy ra cô biết màng trinh của mình đã bị rách.
Nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc vì người làm rách nó là Hàn Mặc người cô yêu.
- Em không sao chứ Mộ Mai, nếu không được thì để lần khác.
Hàn Mặc nói.
Lý Mộ Mai lắc đầu rồi bắt đầu nâng người lên lại hạ xuống liên tục. Mỗi lần cô đều la lên vì rất đau dù gì đây cũng là lần đầu của cô.
Dần dần cô cũng đã quen với cái đau này nên làm nhanh hơn chỉ còn lại sự khoái cảm.
Hàn Mặc cũng cảm thấy sự kích thích và sung sướng truyền đến. Hàn Mặc cũng bắt đầu nhấp nhô thân mình theo động tác của Lý Mộ Mai. Bị Hàn Mặc làm bất ngờ Lý Mộ Mai lại rên lên liên tục.
Cứ thế tiếng rên rỉ và thở dốc vang lên suốt đêm trong căn nhà.
.....
Sáng hôm sau Hàn Mặc tỉnh dậy là :. Hàn Mặc dậy mặc quần áo để về đi học.
Sau một đêm lăn lộn Hàn Mặc cũng không cảm thấy gì. Riêng Lý Mộ Mai thì đêm qua phải khóc xin tha vì Hàn Mặc quá cường cô không chịu nổi.
- Anh phải đi sao.
Chắc là do lúc Hàn Mặc xuống giường động đã làm thức Lý Mộ Mai.
- Ừm anh phải đi học. Em vẫn chưa xuống giường được đâu trưa anh mang đồ ăn qua cho.
Hàn Mặc nhìn Lý Mộ Mai cười nói.
- Còn không phải tại anh làm người ta thành ra như thế này sao. Nhớ buổi trưa là anh phải đến không làm em sẽ bị bỏ đói đó. Lúc gặp lại em sẽ cắn chết anh.
Lý Mộ Mai đỏ mặt nói.
- Ha ha được được, trưa anh nhất định sẽ đến không bỏ quên em đâu.
Hàn Mặc cười nói.
- Hàn Mặc!
- Sao vậy Mộ Mai?
- Hôn em!
Hàn Mặc tiến đến bên giường cúi xuống hôn lấy đôi môi anh đào của Lý Mộ Mai.
- Anh đi đây, em ở nằm đây nghỉ đi.
- Ừm..
Hàn Mặc đứng dậy mở của phòng đi ra ngoài.
Nhìn theo bóng lưng của Hàn Mặc Lý Mộ Mai cười hạnh phúc nhưng trong mắt lại hiện lên nét u buồn.
- Như thế là được rồi mày không được đòi hỏi nhiều Lý Mộ Mai à.
Lý Mộ Mai lau nước mắt lẩm bẩm rồi nằm xuống nhắm mắt ngủ.