Âm thanh lạnh nhạt không chút cảm xúc của Hệ Thống vang lên.
"Có!" Khải Minh trả lời trong vui sướng và hồi hộp.
Tất cả đã được chuyển đến kho đồ mời ký chủ kiểm tra. >
Khải Minh niệm mở giao diện nó liền xuất hiện ngay trước mặt hắn, vẫn là giao diện lúc trước mà hệ thống làm như trò chơi game online của kiếp trước.
Giao diện có màu xanh dương, khoảng inch, có nhiều ô chức năng khác nhau, góc bên trái là thông tin nhân vật, một số ô thì vẫn còn màu đen, chỉ có ô cửa hàng, quay thưởng, nhiệm vụ và kho đồ là mở, cậu ta ấn vào kho đồ và thấy nó hiện lên một bảng, với chín mươi ô vuông xếp thành chín hàng ngang và mười hàng dọc.
Nhìn lên góc trên cùng bên trái thì thấy một thanh kiếm màu bạc, một bộ quần áo, hai cuốn công pháp ở hai ô và lọ màu xanh lá đang ở ô kế tiếp.
Cậu ta xem thông tin!
Luyện Thể Quyết: phẩm chất Thiên cấp Thượng phẩm, giúp chủ nhân tu luyện công pháp này nâng cao thể lực, lực lượng, giúp cơ thể dễ dàng hấp thu linh khí hơn.
Huyền Băng Kiếm: phẩm chất Huyền cấp Trung phẩm, được làm từ Băng Linh Thạch bí ẩn không rõ nguồn gốc, chứa sức mạnh hàn khí.
Huyền Băng Kiếm Pháp: phẩm chất Huyền cấp Trung phẩm, khi kết hợp với Huyền Băng Kiếm tạo ra sức mạnh ngang Địa cấp hạ phẩm.
Thần Nhãn: giúp ký chủ nhìn ra tu vi người khác, kể cả yêu thú, công dụng của linh dược, đồ vật, các thứ khác. Yêu cầu không quá ký chủ Đại Cấp.
Sáo Trang Ánh Trăng: phẩm chất Thiên cấp, giúp người mặc nó chịu được công kích không quá hai cảnh giới với đối thủ, hiệu ứng toả sáng Lung Linh dưới ánh trăng, mê hoặc người nhìn thấy.
Lọ exp sơ cấp: mỗi lọ exp.
Hệ Thống hỏi, lại giọng lạnh nhạt đó vang lên.
"Có!" Khải Minh trả lời, vừa dứt lời một đoạn ký ức khổng lồ ập vào não hải hắn, làm hắn choáng váng.
Sau một lúc hắn lại nói!
"Tăng tu vi cái đã, dùng lọ exp!" Khải Minh nói mà vẫn còn ôm đầu cùng với khuôn mặt nhăn nhó.
Hệ thống lại hỏi.
"Dùng hết đi!" Khải Minh không nhanh không chậm nói.
Hắn mở giao diện ra xem.
Tên: Dương Khải Minh, Chủng Tộc: Nhân Loại, Tuổi .
Tu Vi: Tôi Thể Bát Tầng ( Tu vi cần lên cấp ,%)
Huyết Mạch: Không.
Công Pháp: Luyện Thể Quyết, Huyền Băng Kiếm Pháp.
Thần Thông: Không.
Vũ Khí: Huyền Băng Kiếm.
Chiến Thú: Không.
Chiến Thần: Không.
Trang Bị: Sáo Trang Ánh Trăng.
Thê Tử: Không.
Tình Lữ: .
Hệ Nguyên Tố: Hoả............
Điểm Tích lũy: .
Linh Thạch: , Bạc: , Vàng: .
"Còn một lần quay thưởng nữa phải không? Ta muốn quay!" Khải Minh nói với giọng đầy hồi hộp.
Hệ Thống vừa nói xong hắn thấy một chiếc đĩa hình tròn, đường kính khoảng cm, có mười ô, năm ô ghi là chúc bạn may mắn lần sau, các ô còn lại là.
Một Ly trà sữa.
Một chai nước suối ml.
Một Vũ khí Hoàng cấp hạ phẩm ngẫu nhiên.
Một combo Bùa Hộ Mệnh.
Một lần quay thưởng lại.
Hắn nhìn xong lẩm bẩm.
"Vậy là tỷ lệ / à, mà mấy cái này có tác dụng gì, chả nhẽ đánh nhau đem nước ra chọi bọn kia?" Khi hắn nhìn xuống dưới thấy bùa với vũ khí, nhẹ gật đầu vì cái này còn dùng được.
Hắn bấm vào ô quay thưởng và chiếc ô chạy, một vòng, mười vòng, chín mươi vòng, gần đến một trăm vòng thì nó mới chậm dần, đến vòng thứ một trăm thì nó dừng hẳn ngay ô chúc bạn may mắn lần sau, hắn đang định chửi vì bắt hắn nãy giờ đứng cả buổi mà chả được gì, thì chiếc vòng quay tiếp thêm một chút qua ô Bùa hộ mệnh.
Bùa Đỡ Đòn.
Bùa Xạ Thủ.
Bùa Tàng Hình.
Bùa Chạy Trốn.
Bùa Thông Thái.
Bùa Bạo Kích. >
"Ay za sướng quá mà!" Sau đó hắn lại yy tự sướng.
"Ta là vô đối, ta là vô địch,......" Hắn la om sòm, bất ngờ cánh cửa phòng hắn được mở ra, hắn ngay lập tức quay đầu lại.
"Thằng nhóc con, làm gì mà la om sòm vậy, bị nặng quá ấm đầu rồi sao,...... " Hắn bị xổ một tràng nên đứng ngơ ngác giả tạo một bộ mặt ngây thơ.
Người bước vào là phụ thân hắn Dương Hùng, gia chủ Dương gia, ông ta khoảng tuổi gì đó, ông ta có khuôn mặt chữ điền, Cao lớn cơ bắp cuồn cuộn nhìn thật dũng mãnh, nhìn cũng khá là đập trai (đúng là cha nào con nấy mà).
Khải Minh liền dùng Nhãn Thuật
Tên: Dương Hùng.
Tuổi: .
Tu Vi: Kim Đan Cảnh Ngũ Tầng.
Hệ Nguyên Tố: Phong, Thổ.
Thê Tử:??.
"Con xin lỗi phụ thân!" Hắn liền trả lời, khuôn mặt có phần áy náy.
"Thôi không sao là được rồi, đã khỏe hơn chưa?" Hắn hỏi Khải Minh, trên khuôn mặt bình tĩnh có vài nét lo lắng xen lẫn vui vẻ không giấu được.
"Dạ con đỡ rồi!" Khải Minh trong lòng có chút cảm động.
"Vậy con nghỉ ngơi đi, ta có chút việc!" ông ấy nói xong nhìn Khải Minh lần nữa rồi bước ra ngoài.