“Tông Huyên! Là nàng!” Long Minh cả kinh hét lên, vì trước mặt hắn chính là người mà hiện tại hắn muốn gặp mặt nhất, Tông Huyên!
“Là ta!” Tông Huyên nở một nụ cười xinh đẹp quyến rũ lòng người, nhìn Long Minh nói.
Vừa mới nói xong, Tông Huyên bước đến bên cạnh Long Minh nhìn hắn và hỏi:
“Ngươi đã khỏe hơn chưa? Ta có nhiều việc bận nên không thể đi thăm ngươi được, đến bây giờ ta mới có thể tới thăm ngươi, ngươi đừng trách ta nhé.”
Long Minh cười cười, nụ cười này tuy không có gì bất thường nhưng không hiểu sao lại tạo ra sức hút khiến cho Tông Huyên mê mẩn, nàng ta có lẽ đã thích Long Minh rồi, sau đó Long Minh mới nói:
“Ta đã hoàn toàn khỏe lại rồi, với lại nàng cứu ta đã là may mắn cho ta lắm rồi, ta nào dám trách nàng.”
Tông Huyên cười nói, nàng ta có vẻ rất ngại ngùng khi trò truyện cùng Long Minh, mặt lúc nào cũng ửng đỏ, Tông Huyên cũng không nhận ra rằng lúc mà Long Minh không tiếc trọng thương cứu nàng, nàng đã thích hắn từ lúc đó, nhưng nàng đâu ngờ rằng lúc đó Long Minh vì muốn sống với lại thu phục được nàng còn được phần thưởng nên mới không tiếc thân cứu Tông Huyên! ( That Cú Lừa:)))
Tông Huyên với Long Minh ngồi xuống bàn uống trà, cả hai người cùng uống rồi hỏi thăm qua lại, Long Minh mới hỏi về học viện của Tông Huyên thử:
“Học Viện Nữ Tu Ma Vĩnh Thiên Long, là thế nào vậy? Ta gia nhập có được không?”
Tông Huyên nghe hắn hỏi vậy thì cũng không bất ngờ, mấy ngày nay Long Minh đều sống ở gần học viện, nếu còn không biết đến học viện thì mới là lạ đấy. Tông Huyên thấy hắn hiếu kì thì cũng kể ra cho hắn biết thêm:
“ Đúng như cái tên, nơi đây là nơi dạy các tu ma giả, đều chỉ nhận nữ nhân không nhận nam nhân.”
Long Minh nghe vậy thì không hiểu gì cả, chỉ biết đây là trường học của nữ, còn dạy tu ma giả là gì hắn không biết, cho nên hắn mới đành hỏi:
“ Tu ma giả là cái gì vậy? Thứ lỗi cho ta không biết nhiều, trước giờ ta đều sống trên núi với một ông chú, nay ông chú đã quy thiên nên cũng có thể nói đây là lần đầu ta xuống núi!” Long Minh chém gió vô thêm xuất thân của mình để tránh bị nghi ngờ.
- [ ] “Ngươi lần đầu xuống núi a! Hèn chi không biết những thứ này, tu chân giả chia làm hai phe một phe là tu chính giả một phe là tu ma giả, hai phe này như lửa nước không thể dung hoà, tu chính giả thì tu luyện bằng Linh Khí, tu ma giả thì tu luyện bằng Ma Khí, hiện nay tu ma giả chúng ta đang bị tu chính giả chèn ép, có thể những Tu ma giả sẽ bị diệt sạch, vì tu ma giả bị xem là ma nên cần phải bị diệt, chúng ta cũng không có giả thích gì, vì sự thật cách chúng ta tu luyện với những vũ kỹ công pháp của tu ma giả rất độc, hiện nay tu ma giả rất ít, học viện của ta ẩn giấu trong một nơi hoang vu hẻo lánh, trên dưới học viện cũng chỉ có khoảng vài trăm nữ tu ma mà thôi.”
“Đại khái ta cũng hiểu rồi, cảm ơn ngươi cho ta biết!” Long Minh cười nói
“Không có gì đâu!” Tông Huyên đáp
Bỗng Long Minh nhìn Chầm chầm Tông Huyên rồi nói:
“Xin lỗi!”
Tông Huyên chưa kịp hỏi chuyện gì thì bên cạnh đã xuất hai cái bóng người xẹt qua, đó là Ngọc Tuyết và Trúc Thanh, nãy giờ Long Minh đã thông qua thần giao cách cảm giao tiếp với hai nàng ta chờ cơ hội đánh bại Tông Huyên.
“Cái gì đây?” Tông Huyên bị hai nàng tấn công, giận dữ quay qua nhìn Long Minh lớn tiếng hỏi.
Nhưng cũng không có thấy Long Minh trả lời.
“Keng,keng,keng....” liên tục những tiếng kiếm sắt va chạm nhau.
“Tu Hoa Chưởng”
“Ngọc Tâm Kích”
“Cuồng Hoả Kích”
“Tam Công Kỹ”
Liên tục những tuyệt chiêu tung ra, Tông Huyên rơi vào thế bị động, Ngọc Tuyết và Trúc Thanh cũng phải nói thuộc hàng cao thủ, huống chi đây là hai người, đủ để đánh bại Tông Huyên rồi.
“Khốn nạn! Ta cứu ngươi, ngươi lại thông đồng với kẻ khác hại ta” Tông Huyên căm phẫn nhìn Long Minh
“Ầm” Tông Huyên bị đánh bay ra ngoài sân.
“Sát Tứ Trảm thức thứ tư Sát Thiên, xuất! “ Trúc Thanh hét lớn
Kiếm đâm tới, thế không thể đỡ, Trúc Thanh đánh ngất thành công Tông Huyên.
Long Minh đi tới, nhìn Tông Huyên, hắn chậc chậc lưỡi, lúc này hắn đã không còn cảm giác áy náy lúc nãy nửa, giờ trong đầu hắn chỉ có cảm giác sảng khoái, tưởng tượng lúc mình lên giường cùng Tông Huyên, hắn muốn thịt Tông Huyên lắm rồi nên nói luôn với Hệ Thống:
“ Tiến hành thu phục Nô Lệ đi Hệ Thống”
“Do người này hơn kí chủ một đại cảnh giới nên tỉ lệ thu phục thành công giảm xuống %, đếm ngược thu phục, ...., keng! Thu phục thất bại!
“Tổ cha nó, xui dữ, lần nữa!”
“Đếm ngược thu phục .... Keng! Thu phục thành công Nô Lệ Tông Huyên! “
Tiếng chúc mừng của Hệ Thống vang lên!