Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Mồi câu
Tác giả : Đình Băng
Trans : Rin_
Edit : Yu (Miu)
Tại khách sạn năm sao ở kinh đô.
Một người thanh niên tóc vàng đang ngồi bên cạnh cửa sổ. Hắn nhìn ánh đèn lộng lẫy phía dưới, nhẹ nhàng đong đưa ly vượu vang đỏ trêи tay, thanh âm trầm thấp mang theo vài phần tàn nhẫn.
"Ha ha! Âu Dương Thiên Nhiên? Bất quá cũng chỉ như thế. Đồ vật mà tao không có được người khác cũng đừng hòng nghĩ đến."
Nhìn chiếc điện thoại lúc trước hắn vẫn luôn giữ, lại nhìn những bình luận trêи mạng, thanh niên tóc vàng lộ vẻ khinh thường nói.
"Có mắt không tròng? Tao muốn nhìn xem, rốt cuộc ai mới là có mắt không tròng."
Chỉ thấy lúc này, những bình luận hiện trêи màn hình điện thoại, đều mang cùng một ý tứ.
"Trời ạ! Danh tiếng của Âu Dương Thiên Nhiên là nhờ vào () lập tức nổi lên. Bây giờ, nổi đến độ biến đen đi."
() : Có nên đổi thành không ta?
"Cũng không phải như vậy. Mới ngắn ngủi mấy tháng, cậu ta đã trực tiếp leo lên thành diễn viên hạng ba. Nghe nói, lúc trước nhân vật Âu Dương Vũ này là do Vương Văn Đào nhận vai. Chẳng qua, Vương Văn Đào bội ước, cho nên nhân vật này mới rơi vào tay của Âu Dương Thiên Nhiên. Nói ra thì, Âu Dương Thiên Nhiên thích hợp nhân vật này hơn Vương Văn Đào nhiều."
"Không sai! Âu Dương Thiên Nhiên xác thực rất thích hợp với nhân vật Âu Dương Vũ. Giá trị nhan sắc và kỹ thuật diễn đều rất tốt. Nhìn thấy không, vì một vai nam phụ số ba của một bộ phim điện ảnh, mà trực tiếp từ bỏ vai nam phụ số hai trong . Tôi thấy, tên Vương Văn Đào này chính là ngu xuẩn. Bộ điện ảnh kia, hiện tại tỷ lệ phòng vé hình như chẳng ra gì đi? Trước tiên, không nói đến bộ điện ảnh này có mang đến danh tiếng gì cho Vương Văn Đào hay không, thì bởi vì vai diễn trong đó đã khiến hắn ta giảm đi không ít fans."
"Nói là nam phụ số ba, kỳ thật lại chính là vai nam phụ số bốn, là một vai phản diện. Mà nhân vật phản diện này, rước lấy không ít gạch đá của người xem. Vương Văn Đào nằm không cũng trúng đạn. Hắn ta thật đúng là có mắt không tròng. Rõ ràng đã sắp vươn lên thành diễn viên hạng một. Lại bởi vì vậy mà mất fans không ít. Đừng nói là vươn lên làm nghệ sĩ hạng một, có thể giữ được vị trí diễn viên hạng hai hay không, cũng là một vấn đề rất khó nói rồi."
"Nói như vậy, có nghĩa là, nếu lúc trước Vương Văn Đào không từ bỏ nhân vật Âu Dương Vũ, thì hiện tại hắn đã sớm trở thành diễn viên hạng một rồi đi?"
"Thật đúng là có mắt không tròng."
"Một chữ thôi, ngu... "
-----
Âu Dương gia.
"Thiên Nhiên! Vì sao không cho anh nhúng tay vào chuyện này?"
Âu Dương Thiên Hùng vẻ mặt không hiểu rõ.
Ban đầu, chuyện này quả thật rất dễ dàng liền có thể xử lý tốt. hưng sau khi sự việc bị đẩy lên càng lúc càng lớn, Âu Dương Thiên Nhiên đột nhiên ngăn cản bọn họ, không cho bọn họ nhúng tay vào chuyện này, tùy ý để nó càng ngày càng chuyển biến xấu.
"Đúng vậy! Thiên Nhiên, việc này không bằng cứ giao cho anh em xử lý đi."
Nhìn những dòng bình luận tràn đầy ác ý đối với Âu Dương Thiên Nhiên, Triệu Vân càng xem càng thấy khó chịu, cũng rất tức giận. Nhưng bởi vì Âu Dương Thiên Nhiên không cho bọn họ nhúng tay, khiến bọn họ vô cùng bất đắc dĩ.
"Không cần! Chuyện này em sẽ tự mình xử lý."
Âu Dương Thiên Nhiên mặt không đổi sắc nói.
Âu Dương Dịch ở một bên nghe ba mẹ mình lo lắng các loại, có chút không cho là đúng nói.
"Ba mẹ! Hai người không cần phải lo lắng. Cậu nhỏ không yếu ớt như vậy đâu. Chuyện này, nguyên nhân chính là do bọn họ cho rằng con bao dưỡng cậu nhỏ, chỉ cần chúng ta đem quan hệ của con và cậu nhỏ công bố ra ngoài, như vậy chuyện này liền sẽ giải quyết dễ dàng. Chẳng qua, cứ như vậy, con sợ thân phận chân chính của con và cậu nhỏ đều sẽ bị bại lộ. Dù sao thì, lúc trước có không ít người đã hoài nghi con là người của Âu Dương gia. Hơn nữa, chỉ cần cậu nhỏ lên tiếng, mấy tên paparazi kia khẳng định sẽ đoán được."
Thân là thiếu gia của Âu Dương gia, kỳ thật, lúc trước Âu Dương Dịch cũng không hề hi vọng thân phận chân chính của mình sẽ bị đưa ra ánh sáng. Bởi vì, nếu như vậy, những thành tích mà y có được lúc trước, sẽ bị người khác cho rằng là do y đi cửa sau mà có. Đây là điều mà y không muốn nghe. Bất quá hiện tại không giống, y đã trở thành diễn viên hạng một, còn lấy được giải thưởng Ảnh đế. Tuy rằng chỉ là ở Quốc Nội, nhưng cũng không đại biểu rằng, bọn họ có thể phủ nhận thực lực của y. Cho nên, y sẽ không kiêng kỵ để thân phận của mình bị đưa ra ánh sáng. Y chỉ lo, nếu để thân phận của Âu Dương Thiên Nhiên đưa ra ngoài, chuyện này sẽ dẫn đến không ít ngờ vực.
"Cậu nhỏ! Kế tiếp cậu muốn làm như thế nào?"
Gần đây, Âu Dương Dịch đã ở cùng với Âu Dương Thiên Nhiên một đoạn thời gian. Y phát hiện, bản thân và Âu Dương Thiên Nhiên rất hợp nhau. Hơn nữa, Âu Dương Thiên Nhiên cũng không hề khó ở chung như y đã tưởng tượng. Ngược lại, khi cùng cậu nhỏ ở chung, y cảm thấy còn thoải mái hơn so với người khác.
Dù sao thì, cảm giác hiện tại của Âu Dương Dịch đối với Âu Dương Thiên Nhiên có chút áy náy. Bởi vì lúc trước y vẫn luôn hiểu lầm Âu Dương Thiên Nhiên, cho nên quan hệ của hai người luôn có chút cứng đờ. Nhưng hiện tại không giống như trước, y đã hoàn toàn đem Âu Dương Thiên Nhiên coi thành anh em của mình. Cậu nhỏ gì đó, chẳng qua cũng chỉ là một cái xưng hô mà thôi. Khi Âu Dương Dịch kêu lên, cũng không còn ngại ngùng gì nữa, ngược lại rất là thuận miệng.
Kế tiếp muốn làm như thế nào sao? Âu Dương Thiên Nhiên tùy ý để những người đó đem sự việc nháo càng lúc càng lớn, tùy ý để vô số fans trêи mạng của mình từ từ rời đi, cũng tùy ỳ để những người đó nhục mạ mình, nhưng là vì cái gì sao? Còn không phải là vì thu hoạch cuối cùng ư? Hiện tại, thời gian hình như cũng sắp đến rồi.
"Mồi câu thả ra lâu như vậy, cũng đến lúc thu lại rồi."
Âu Dương Thiên Nhiên sâu kín nói.
"Đúng vậy! Đêm nay thế nào?"
Âu Dương Dịch có thâm ý khác hỏi.
"Vậy đêm nay đi. Đêm nay thời cơ không tồi."
Sau đó, Âu Dương Thiên Nhiên và Âu Dương Dịch nhìn nhau cười. Đáng nói là, tuy rằng hai người không phải đẹp cùng một loại hình, lớn lên cũng hoàn toàn không giống nhau, nhưng khi cười rộ lên, đôi mắt hoa đào hẹp dài kia nhìn qua có vài phần tương tự. Khi Âu Dương Thiên Nhiên cười rộ lên, có thể khiến người khác kinh diễm, mà khi Âu Dương Dịch cười rộ, lại cảm thấy có vài phần xảo trá.
Âu Dương Thiên Hùng và Triệu Vân vẻ mặt đầy khó hiểu, nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên hiếm khi nở nụ cười, lại nghe đối thoại vừa rồi của cậu vào Âu Dương Dịch, Triệu Vân hỏi
"Thiên Nhiên! Hai người có phải gạt anh chị có chuyện gì không?"
Âu Dương Thiên Nhiên còn chưa trả lời, Âu Dương Dịch đã đáp lại.
"Ây da mẹ ơi! Chuyện này cứ giao cho con và cậu nhỏ là được rồi. Chúng con có thể tự mình xử lý tốt. Hai người yên tâm."
"Được rồi! Nếu hai đứa muốn tự mình xử lý, vậy cứ để cho hai đứa tự mình động thủ đi."
Âu Dương Thiên Hùng ngồi đối diện với Âu Dương Dịch vào Âu Dương Thiên Nhiên, trong lòng không khỏi cảm thán, bọn nhỏ đều đã trưởng thành rồi. Có đôi khi, phương pháp tốt nhất để quan tâm bọn trẻ, không phải là một mực cưng chiều, mà là khi chúng muốn đôi lúc phải cần buông tay.
Sau khi ăn xong cơm trưa, Hạ Tuấn Quân liền đến. Hắn và Âu Dương Thiên Nhiên hiểu rõ trong lòng nhưng không nói, lại giao lưu bằng ánh mắt, sau đó lên lầu, vào phòng Âu Dương Thiên Nhiên.
"Nhị thiếu! Đồ vật cậu cần, tôi đều đã chuẩn bị tốt."
Hạ Tuấn Quân vừa nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên đóng cửa lại, lập tức nói. Sau đó lại nghĩ đến cái gì, có chút chần chờ.
Âu Dương Thiên Nhiên nhìn ra, liền hỏi.
"Còn có chuyện gì sao?"
Ban đầu, Hạ Tuấn Quân không nghĩ đến sẽ nói ra. Có điều, nếu Âu Dương Thiên Nhiên đã hỏi, hắn cũng chỉ có thể nói ra.
"Chu Tử Bân ở trêи một gameshow nói giúp cậu mấy câu. Cho nên, cũng đồng dạng đang bị công kϊƈɦ. Hiện tại, tình cảnh của Chu Tử Bân hình như khá khó khăn. Rất nhiều dự án đều bị hủy bỏ. Nghe nói công ty quản lý của cậu ta còn muốn từ bỏ cậu ta. Thậm chí, muốn đóng băng cậu ta."
"Chu Tử Bân?"
Âu Dương Thiên Nhiên hiển nhiên cũng không ngờ được, Chu Tử Bân ngay tại lúc này lại đứng ra nói chuyện giúp mình. Bởi vì trong ấn tượng của cậu, quan hệ giữa hai người không sâu bao nhiêu.
Bất quá, tuy rằng Chu Tử Bân và Âu Dương Thiên Nhiên qua lại không nhiều, nhưng bọn họ cũng bởi vì bộ phim nên đều theo dõi trang weibo lẫn nhau. Hơn nữa, lúc trước Chu Tử Bân còn cố ý vô tình giúp qua Âu Dương Thiên Nhiên hai lần, người này cũng không xấu. Có điều, hắn cũng không giống loại người ngay lúc này có thể ra mặt nói chuyện giúp Âu Dương Thiên Nhiên. Hắn không phát hiện những diễn viên nhìn qua có quan hệ không tồi với Âu Dương Thiên Nhiên đều đã hoàn toàn hủy theo dõi trang cá nhân của cậu hay sao? Hiện tại, vì sao Chu Tử Bân lại đột nhiên nhảy ra nói tốt giúp Âu Dương Thiên Nhiên? Đây là có ý gì? Quan hệ của bọn họ hình như cũng không tốt đến nỗi, có thể khiến Chu Tử Bân tự tay hủy đi tương lai của mình.
Có điều, mặc kệ Chu Tử Bân là vì cái gì, phần nhân tình này Âu Dương Thiên Nhiên nhận. Cậu nhất định nhớ kỹ.
Sau khi cùng Âu Dương Thiên Nhiên thương lượng mọi chuyện hoàn tất, Hạ Tuấn Quân lập tức rời đi.
"Đinh... Thanh vọng trị của ký chủ giảm , mong ký chủ nhanh chóng khôi phục lại Thanh vọng trị."
Bên ta lại lần nữa vang lên nhắc nhở của hệ thống. Một ngày, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đều xuất hiện vài lần. Có điều, Âu Dương Thiên Nhiên cũng không thèm để ý. Vừa nhìn thấy bản thuộc tính của bản thân, Âu Dương Thiên Nhiên liền bạo phát. Thanh vọng trị ban đầu đang ở mức hơn ba trăm vạn, hiện tại cư nghiên chỉ còn lại ba mươi mấy vạn. Trong vòng ba ngày, Thanh vọng trị đã rớt gấp mười lần hiện tại. Chỉ một khoảng thời gian, đã trở lại mức ban đầu.
"Ký chủ! Cậu không cảm thấy sợ hãi hay khẩn trương sao?"
Hệ thống lại lần nữa chạy ra hỏi.
"Có cái gì phải sợ hãi? Có cái gì phải khẩn trương? Bao nhiêu đó không hề đáng kể gì. Hệ thống! Ngươi cứ chờ đi. Rất nhanh, ta sẽ khiến ngươi mở rộng tầm mắt."
Âu Dương Thiên Nhiên tràn đầy tự tin nói.
"Bổn hệ thống cũng đâu có mang mắt kính. (Ý ẻm là ẻm del có mù nên khỏi mở rộng tầm mắt :))). Xin nhắc nhở ký chủ, một khi Thanh vọng trị của ký chủ ngã về không, như vậy giá trị sinh mệnh mà ký chủ đang sở hữu, sẽ bị khấu trừ. Cho nên, mong ký chủ cẩn thận giữ gìn, quý trọng sinh mệnh của mình."
"Hệ thống! Ngươi yên tâm! Ký chủ của ngươi rất trân trọng sinh mệnh."
Còn dư lại ba mươi mấy vạn, đều là những fans chân chính. Lúc này, bọn họ đang vì Âu Dương Thiên Nhiên mà đau khổ cãi cọ, cho dù thần tượng của mình chưa hề xuất hiện, cho dù biết sức lực của mình đơn bạc, bọn họ cũng đều mong muốn duy trì thần tượng của mình là Âu Dương Thiên Nhiên. Điều này, khiến Âu Dương Thiên Nhiên vô cùng cảm động. Đây mới chính là những người fans thực sự.
Là một người thần tượng, Âu Dương Thiên Nhiên làm sao có thể khiến cho những fans đang nỗ lực duy trì mình, thất vọng được.
Mặt khác, trêи khoang hạng nhất của một chiếc máy bay từ M quốc trở về Hoa Quốc. Một người đàn ông mặc bộ Tây trang màu lam, trêи dưới tuổi, trêи mặt mang đồng dạng mang cặp kính gọng vàng, nhưng thoạt nhìn so với Hạ Tuấn Quân thành thục ổn trọng hơn nhiều. Hắn một bên nhìn tin tức bát quái trêи laptop, một bên hướng người bên cạnh cảm thán.
"Hiện tại giới giải trí thật đúng là không sạch sẽ, dạng nào cũng có. Tôi nhớ rõ người tên Âu Dương Thiên Nhiên này, gần đây là một tiểu thịt tươi đang nổi. Lớn lên không tồi, kỹ thuật diễn cũng rất tốt. Hiện tại, xem ra cậu ta sắp bị hủy."
Thanh niên mặc đồ đen ngồi bên cạnh người đàn ông, ngay cả liếc mắt nhìn qua cũng không có, cũng không đáp lại, chỉ lẳng lặng nhìn tạp chí trong tay của mình. Tựa hồ đối với chủ đề mà người đàn ông vừa nói, một chút cũng không có hứng thú.
Người đàn ông dường như cũng đã quen với sự trầm mặt của thanh niên bên cạnh, tiếp tục nói.
"Nhìn ảnh chụp, đích xác Âu Dương Dịch và Âu Dương Thiên Nhiên rất quen thuộc. Bất quá, hai người bọn họ đều có họ Âu Dương, nói không chừng lại là anh em với nhau. Dù sao thì, quan hệ này ở giới giải trí, cũng không ít."
"Âu Dương Dịch?"
Nghe đến cái tên này, thanh niên mặc áo đen rốt cuộc ngẩng đầu lên.
Tà phi anh đĩnh mày kiếm, đôi mắt đen láy thon dài, ẩn chứa sắc bén. Môi mỏng nhẹ nhấp nhấp. Gương mặt rõ ràng góc cạnh, dáng người thon dài cao lớn, lại không tục tằng. Giống như là một con ưng trong đêm đen, lãnh ngạo, cô độc lại có khí tràng bức người. Một mình đứng trơ trọi trong lãnh địa, ngạo nghễ mà cường thế. Bộ dạng của thanh niên một chút cũng không hề kém so với Âu Dương Thiên Nhiên. Thậm chí, khí thế của anh còn muốn vượt qua Âu Dương Thiên Nhiên vài phần. (Biết ai rồi nhỉ :)))
Thanh niên rất lãnh đạm. So với loại hình thanh lãnh của Âu Dương Thiên Nhiên không giống nhau. Lãnh của anh, là thuộc về loại lãnh đến tận xương. Thanh âm của anh rất trầm thấp, như là mang theo từ tính trong đó, rồi lại hòa lẫn thêm gió lạnh trong không khí.
"Âu Dương Dịch, là đại thiếu gia của gia tộc Âu Dương."
"Không sai! Hiện tại, trong nước đều truyền rằng, cậu ta đang bao dưỡng một diễn vien gọi là Âu Dương Thiên Nhiên. Hai người đều có họ Âu Dương, không biết ở phương diện này còn có câu chuyện cẩu huyết nào không?"
Vẻ mặt người đàn ông tràn đầy tò mò.
Thanh niên lãnh đạm không hề có ý định quan tâm đến vẻ mặt bát quái của người đàn ông. Mà là nhìn ảnh chụp lộng lẫy được phóng đại của thiếu niên trêи màn hình laptop.
Người thiếu niên tuấn mỹ trêи ảnh chụp, hoàn mỹ đến độ không người nào có thể sở hữu được.
"Âu Dương Thiên Nhiên?"
Cái tên này hình như có chút quen thuộc.
----
Editor :
Hôm qua có nói với bạn là đủ vote sẽ đăng chương. Không thất hứa nhé.
Bắt đầu từ chương sau, :vvv hay là ra định kỳ cho nó tiện. vote tui khao không nổi rồi. Ba bộ lận. Cho nên mỗi chương đủ vote thì bảo đảm có chương mới nhé. :
------
PR:
Truyện mới nè. Thể loại xuyên nhanh, chủ thụ. Khá hay đấy. Cốt truyện khác người, hệ thống cute.
Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập. Hiện đang đăng cấp tốc đã được chương. Ủng hộ nào.