Viêm Hạo Thiên những ngày sau đều bám riết lấy Tử Lăng Khuynh không tha, nàng đi đâu cũng thấy cái bản mặt chó gặm của hắn đi theo. Nhiều lúc, nàng thật muốn một đao xọc chết hắn cho xong.
Thêm vào đó, trong cung dạo này đều dậy lên tin đồn là Nhu Hoa công chúa cao giá, để Viêm quốc hoàng thượng hạ mình theo đuổi nhưng vẫn không chịu mềm lòng. Vẫn luôn từ chối Viêm Hạo Thiên, nhiều lần còn khiến cho Viêm Hạo Thiên mất mặt
Các cô nương nữ tử trong kinh thành ái mộ vị hoàng thượng trẻ tuổi này đều nổi lên không ít bất mãn với Tử Lăng Khuynh.
Vì cái gì mà nàng ta có số tốt như vậy lại còn không biết hưởng ? Định làm cao đến bao giờ ? Kiếm được một người chân ái không rời bỏ lại còn có địa vị, dung mạo tuyệt luân như thế thì chê cái gì nữa ?
Kẻo sau này Viêm hoàng đó đổi ý, chán nản lại bỏ đi thì lúc đó đừng có mà khóc. Có không giữ, mất đừng tìm....
Thế nhưng nội bộ như nào lại chỉ có người trong cuộc biết, Tử Lăng Khuynh bị làm phiền đến phát mệt. Nàng muốn đi tìm Yến Cẩn giải toả lại bị Viêm Hạo Thiên nói với phụ hoàng của nàng... Từ đó Ôn Lý liền cấm túc không cho nàng được tới gần Yến Cẩn.
Vả lại, bọn họ hình như rất có ác cảm với Yến Cẩn, rất bài xích việc nàng và hắn có quan hệ với nhau..
Chẳng phải phụ thân Yến Cẩn_ Yến Khang từng có công an quốc hay sao ? Chính là trong hai đại công thần bảo toàn Ôn quốc.. Còn được Tiên đế phong làm vương gia khác họ, lấy phong hào Yến vương, ban cho Yến Địa phồn hoa nhất làm vương phủ.
Chỉ có là đến đời Yến Cẩn, mảnh đất Yến Địa đó vẫn thuộc về hắn. Nhưng Yến Cẩn lại không được tham gia vào việc triều chính.. Đích thực bởi vì Ôn Lý phong hắn làm Tiêu Dao vương.. Chính là muốn hắn làm một cái hữu danh vô thực vương gia.
Nhưng chuyện này chắc chắn có uẩn khúc gì đó. Bao lâu nay nàng âm thầm điều tra nhưng không có manh mối, kể cả việc Yến Cẩn thân thể có dị thường cũng không biết đó là chứng bệnh gì.
Tử Lăng Khuynh thơ thẩn đi vòng quanh hồ sen ở Ngự Hoa Viên lại bắt gặp Trang quý phi đang cùng Ôn Noãn bước tới
" Nhu Hoa công chúa "
" Hoàng muội "
Nàng nhướn mày nhìn hai nữ nhân trang điểm y phục hoa lệ, ánh mắt hiện rõ không có chút thiện ý nào nhìn nàng
" Công chúa, nghe nói gần đây hoàng thượng không sủng ái người nữa có đúng không ? Aizz.. Công chúa đừng buồn, tuổi trẻ xốc nổi nhưng cũng có những ý kiến riêng của chính mình. Hoàng thượng cũng đâu thể cưỡng ép bắt người gả cho hoàng thượng của Viêm quốc như vậy được ? Hoàng thượng thương yêu người như thế sẽ không nỡ... "
Trang quý phi nói một tràng dài, khuôn mặt thì tỏ vẻ thương tiếc nhưng sâu trong giọng nói lại toát lên khiêu khích cùng khinh thường.
Hừ.. Đừng tưởng nàng bốc đồng mà mắc mưu của bà ta. Bà ta đây là muốn nàng kích động, bất mãn với Ôn Lý, tạo nên sự xích mích giữa hai người.
Sau đó chính là nàng sẽ thực sự thất sủng. Mà nàng thất sủng thì con gái bà ta _Ôn Noãn_người được Ôn Lý cưng chiều chỉ sau nàng sẽ được lợi..
" Không phiền quý phi quan tâm chuyện của ta như vậy. Ta tự có suy nghĩ. Vả lại, quý phi không sợ phạm vào đại nghịch bất đạo... Dám lén lút sau lưng bàn tán, phản đối về quyết định của hoàng thượng... Chậc, chậc...chuyện này mà nói ra không biết sẽ ..."
Tử Lăng Khuynh mân mê đầu ngón tay, bình thản mà doạ cho Trang quý phi sợ mất mật..
Bà ta không ngờ con nhỏ này bình thường có vẻ ngu ngốc nhưng bỗng dưng sao lại thông minh đột xuất. Dám lấy cả chuyện này ra doạ bà ta.
Ôn Noãn thấy Trang quý phi mình khó xử liền lên tiếng cứu nguy
" Hoàng muội, mẫu phi cũng chỉ là có ý tốt đối với muội mà thôi. Vả lại, ta cũng thấy Viêm hoàng là người tốt, gả cho muội thực sự rất xứng đôi. Muội.. "
Ôn Noãn dịu dàng cầm tay Tử Lăng Khuynh... Một giây kia, thân thể cô ta bỗng dưng nghiêng về phía bờ hồ...mềm nhũn mà rơi xuống
Trang quý phi đứng trên bờ gào thét kêu cứu, Ôn Noãn dưới hồ lại hết sức chật vật ngụp lặn
Đúng lúc đó có một bóng người vụt qua nàng nhảy vọt xuống nước ôm ngang thân mình Ôn Noãn bơi lên bờ
Không ai khác đó chính là vị thái tử ca ca Ôn Lục kia. Hắn y phục đều ướt sũng nhưng vẫn cởi áo choàng khoác lên vai cho Ôn Noãn, ánh mắt trở nên sắc bén hơn khi nhìn tới Tử Lăng Khuynh
Từ đằng sau cũng có hai bóng người, một người mặc long bào vàng chói, một người mặc bộ trường bào cẩm nguyệt thêu kim phượng.
" Có chuyện gì ?" Ôn Lý nghiêm mặt chắp tay sau hông nói lớn
" Phụ.. Phụ hoàng, là con, là con bất cẩn bị té xuống hồ thôi ạ.. Không liên quan gì tới hoàng muội hết. Muội ấy chỉ là..."
Ôn Noãn hết sức đáng thương mà nấc lên nghẹn ngào, kết hợp với bộ dáng ướt như chuột lột của cô ta đúng là hết sức phù hợp. Điển hình của thể loại bạch liên hoa giả tạo muốn diễn một màn hoa lê đái vũ đây mà.
Nhưng mà nếu nghe kĩ thì có thể thấy Ôn Noãn ngoài mặt như nói giúp cho Tử Lăng Khuynh nhưng ẩn ý lại chính là muốn cáo tội của nàng, khiến cho nàng trở thành một vị công chúa cậy sủng mà kiêu đích thực..
Chậc ... Chậc.. Cái kịch bản cung đấu cũ rích này mà đòi diễn với lão tổ tông như nàng đây sao ? Các ngươi định dùng cái trò bẩn thỉu này mà leo lên đầu lão nương ta ngồi ấy hả ?
Ha.. Lão nương chưa đập chết mấy người là may rồi đấy !!!
Nàng xoa xoa cằm đứng xem kịch, một bộ dáng ung dung tự tại không để tâm đến chuyện vừa xảy ra
" Ôn Hoạ, có phải mấy năm nay ta chiều chuộng con quá nên con không coi ai ra gì, không còn phép tắc gì nữa đúng không ? Con lại dám cả gan đẩy Ôn Noãn xuống dưới nước.."
Tử Lăng Khuynh chỉ kém chưa lấy hai tay bịt lỗ tai lại.. Lão cha già này gào gì mà gào to, cũng có phải người đã chết đâu mà lo, cũng chỉ là ướt sương sương thôi mà.
" Phụ hoàng, Hoạ nhi muội muội không cố ý, con chỉ nói với muội ấy là Viêm hoàng sẽ hợp với muội ấy.. Muội ấy có lẽ là không thích con nói như vậy nên mới... Phụ hoàng đừng trách tội muội ấy..."
" Đúng vậy đó hoàng thượng, Nhu Hoa cũng chỉ là tâm tính còn bồng bột, chưa hiểu rõ sự việc. Thần thiếp tuy cũng thương cho nữ nhi của mình nhưng không thể trách cứ Nhu Hoa được "
Nàng cười như không cười xem hai mẫu tử nhà này diễn trò.. Chậc, bản lĩnh của phi tử hậu cung cũng chỉ có mấy trò vặt vãnh.
Thế nhưng Ôn Lý với Ôn Lục như bị cái gì lấy mất não, càng lúc càng tức giận quắc mắt mắng nàng..
" Ôn Hoạ, con mau xin lỗi Noãn Noãn cho ta, con mà không xin lỗi thì hôm nay đừng hòng về Thanh Hoa cung.. Cứ đứng đây chịu phạt "
" Hoạ nhi, muội còn không mau nhận lỗi. Cái này là do muội sai trước, muội không thấy Noãn Noãn đã chấp nhận rộng lượng bỏ qua cho muội rồi sao ? Còn không biết đường xin muội ấy tha lỗi ?"
Ôn Noãn cười nhạt đắc ý, ánh mắt mang theo ý tứ không rõ liếc về phía Viêm Hạo Thiên vẫn đang đứng đó trầm ngâm. Đôi đồng tử của nàng ta chứa nồng đậm si mê cùng cảm tình.
Tử Lăng Khuynh lại vô tình bắt gặp một màn này... À, Ôn Noãn là ái mộ Viêm Hạo Thiên đây mà... Chẳng trách lại tìm cách bẫy nàng vào lúc này.. Thì ra là nhìn thấy bọn hắn sắp đến nên mới giả bộ đáng thương
Viêm Hạo Thiên vốn dĩ định lên tiếng làm anh hùng cứu mỹ nhân thì đã bị nàng chặn ngang
" Ôn Noãn nói thế nào thì chính là như vậy à ? Bằng chứng đâu mà buộc tội bổn công chúa ? "
" Hoạ nhi, muội... " Ôn Noãn mắt đều ngấn nước chực trào sắp khóc đến nơi, cô ta ra vẻ mình là người bị hại, bây giờ bị Tử Lăng Khuynh vậy lại càng thương tâm.. Thân mình lung lay sắp đổ như lá tàn mùa thu...
" Chậc.. Không phải ngươi nói ta đẩy ngươi à ? Ừ, là ta đẩy đấy thì sao ? Ngươi có ý kiến à ? Ta nhìn ngươi không hợp mắt thì ta đẩy chứ không phải cái gì mà hôn ước giữa ta và Viêm Hạo Thiên như ngươi nói. Căn bản là Viêm Viêm cái gì đó ta không quan tâm...
Nhân tiện đây bổn công chúa cũng nói thẳng.. Người ta thích là Tiêu Dao vương_Yến Cẩn. Xin phụ hoàng xoá bỏ hôn ước giữa con và Viêm hoàng. Nếu muốn thì có thể tứ hôn cho Ôn Noãn tỷ tỷ đây với hắn cũng được "
Tử Lăng Khuynh không è dè mà thẳng thừng nói ra tất cả... Môi nàng khẽ câu lên nụ cười nhạt khó hiểu..
Ôn Noãn cũng chẳng ngờ rằng sự việc lại đi tới mức này. Vốn dĩ Nhu Hoa này đã không đi theo kịch bản, lại thêm còn gợi ra một đống chuyện rắc rối..
Ôn Lý lúc này mặt rồng tức giận, tay run run mà chỉ vào nàng nói không nên lời
" Ôn Hoạ, con...con..ngày càng không ra thể thống gì.. Người đâu, đem Nhu Hoa công chúa về Thanh Hoa cung, cấm túc nó cho trẫm.. Không có lệnh của trẫm, tuyệt đối không được để nó rời khỏi Thanh Hoa cung nửa bước "
Hai tên thị vệ bên cạnh Ôn Lý nhanh chóng tiến lên muốn đưa nàng về lại bị Tử Lăng Khuynh gạt ra
" Ta tự đi được "
Nàng khoan thai đi trước nhưng được một đoạn liền quay lại, nhìn Ôn Noãn bằng ánh mắt hài hước. Chân nhỏ mạnh mẽ đạp vào mông Ôn Noãn một cái khiến cô ta không kịp đề phòng lộn cổ xuống hồ sen một lần nữa
" Hây.. Ta đẩy ngươi thì cũng phải mạnh bạo như vậy nhé. Không có cái thể loại yếu đuối mềm mại lúc trước đâu.. Aizz.. Ngươi đã có ham muốn tắm hồ sen, vậy ta giúp ngươi toại nguyện.. Sao nào ? Có cảm kích ta không ? Có cảm kích không ? Cảm kích thì mau mau cảm ơn ta đi !!"
Ôn Noãn : "..."
Nữ nhân này chẳng lẽ bị kích thích đến điên rồi ? Đúng là đồ thần kinh mà...
Tử Lăng Khuynh sau khi đạp xong Ôn Noãn mới dùng tư thái hết mực ngầu lòi xoay người hướng Thanh Hoa cung, để lại những con người lâm vào trầm mặc..
Viêm Hạo Thiên lúc này mím chặt môi không nói, ẩn ẩn sự tức giận không nhỏ. Nhưng người ngoài lại chỉ nhận thấy rằng có lẽ hắn bị nàng làm cho quá thương tâm nên mới như vậy..