Hệ Thống Ma Phương Lục Đồ

chương 5: ngư ông đắc lợi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một ngày vừa lúc kết lúc Ma Phương lại lần nữa phát động nhiệm vụ.

[ Nhiệm vụ: tiêu diệt nhất giai yêu thú / đầu

Thưởng: ma năng ]

- Khặc khặc! lại đến rồi! - Lâm Thần kinh hỉ nghe đến nhiệm vụ thông báo.

Lâm Thần quyết định đường giết thẳng vào sâu bên trong không ngừng nghỉ lấy hơi, tìm tòi lại phen cây rựa Lâm Thần nhắm thẳng bên trong đi vào.

Vào càng sâu lại càng bắt gặp ít dã thú hơn bởi vì chung quanh đây địa bàn yêu thú khá nhiều. Không phụ mong đợi của Lâm Thần liền phát hiện động khẩu của đầu yêu hùng, nhất giai trung kì Thạch Hùng nổi tiếng với sức phòng thủ và man lượng kinh người.

Lâm Thần quan sát chút đầu Thạch Hùng, nó vừa mới kiếm ăn về trên thân có chút vết trầy xước đoán chừng đã xảy ra xô xát với ma thú khác.

Lâm Thần lấy bình nước mang theo đổ đầy ra đất nhào trộn hồi thành mớ bùn, Lâm Thần đem toàn bộ trét lên người chỉ đợi bùn đất khô chút thì chẳng khác bức tượng đá.

Sở dĩ Lâm Thần mục đích để đánh gạt Thạch Hùng, nhược điểm trí mạng của Thạch Hùng là tầm nhìn kém và khứu giác không thể ngửi được mùi đất. Rộn phen công phu Lâm Thần mon men tiến sát động khẩu.

Quả không ngoài dự đoán Thạch Hùng không mảy may phát hiện có kẻ địch tiến lại gần, Lâm Thần thuận lợi tiến sát đến bên cạch Thạch Hùng hắn nhìn chằm chằm vào vết thương của nó. Hiển nhiên Lâm Thần không ngu gì lựa chọn ngạch công với Thạch Hùng, nhìn hình thể to lớn với bộ lông cứng như đá đã làm người chùn chân, may mắn thay trên người nó có vết thương.

Tiện đường vào đây Lâm Thần có ngắt ít phổ thông dược thảo điển hình là loại độc dược gây tê liệt Hoàng Sa Thảo loại thảo này chỉ có tác dụng khi dược lực vào máu nhưng dược lực thì khỏi bàn. Lâm Thần vò nát nắm Hoàng Sa Thảo sẵn trong tay dứt khoát đập thẳng vào vết thương của Thạch Hùng.

Bị bất ngờ tập kích Thạch Hùng cuồng loạn hẳn lên nó ngoái nhìn phía vết thương đang rỉ máu phát hiện ra Lâm Thần, Thạch Hùng đứng chồm dậy toan đẹp vuốt gấu quật chết tươi Lâm Thần nhưng lại phát hiện có gì không đúng. Dược lực phát huy vô cùng hiệu quả, Thạch Hùng đã tê liệt bất động, Lâm Thần mỉm cười từ từ cầm cấy rựa bước tới phía đầu Thạch Hùng.

Dù bị tê liệt thân thể nhưng Thạch Hùng vẫn nhận biết được chung quanh nó trừng Lâm Thần căm phẫn.

- Đáng tiếc ngươi có nhìn ta cũng vô ích! Vì lí tưởng báo thù của ta, ngươi hãy trở thành phần sức mạnh của ta đi! Cảm tạ!

Vụt!! rựa dứt khoát cắm thẳng vào não Thạch Hùng, thậm chí Thạch Hùng không lấy chút cơ hội dãy giụa liền sinh cơ đoạn tuyệt.

Xác Thạch Hùng nhanh chóng phân rã hóa huyết quang dung nhập Lâm Thần.

[ Tiến độ / ]

[ Đánh giết nhất giai trung kì Thạch Hùng thu hoạch ma năng ]

[ Phân giải nhất giai trung kì Thạch Hùng thu hoạch ma trị ]

Lâm Thần đều đem cả điểm ma trị hội tăng cả vào sức mạnh, sức mạnh bây giờ đã là tương đương với cân lực lượng.

................................

Ra khỏi hùng động được khoảng Lâm Thần lại phát hiện được đầu Doãn Ngạc nhất giai sơ kì ma thú. Và vô cùng nhanh gọn Lâm Thần đã đem đầu Doãn Ngạc này chém giết.

[ Tiến độ / ]

[ Đánh giết Doãn Ngạc nhất giai sơ kì ma thú thu hoạch ma năng ]

[ Phân giải Doãn Ngạc nhất giai sơ kì ma thú thu hoạch ma trị ].

Sức mạnh lại được gia tăng điểm, nhanh nhẹn điểm.

Lâm Thần ngay tại đầm nước quyết địch phen tẩy rửa phen huyết dịch. Đang thoải mái rửa sạch Lâm Thần phát hiện thứ đen kịt trôi lềnh bềnh ngang qua, hắn hiếu kì vớt thứ ấy lên.

Ừm khá kinh khủng là cái chân trái của người, Lâm Thần cầm cái chân sắc mặt không mảy may gợn sóng hắn chỉ lưu ý vết cắt phía cái chân và kí kiệu trên mảnh vải quần.

Một vết cắn dứt khoát ước đem so sánh ước chừng kích thước phải to hơn đầu Doãn Ngạc chút, còn kí hiệu trên vải quần không nghi ngờ lại là đệ tử của Vạn Pháp Tông. Lâm Thần ngay lập tức nảy ý định men theo hướng cái chân trôi tới mà tìm tòi. Lâm Thần đương nhiên đâu định đi cứu tên đệ tử Vạn Pháp Tông làm gì cái mà Lâm Thần để ý là đầu yêu thú cắn đứt cái chân này.

Men theo đầm nước được hơn dặm ngược về hướng cái chân trôi tới cuối cùng cũng có chút phát hiện.

Choang choang choang! Là tiếng binh khí đánh nhau.

Lâm Thần đã phát hiện từ xa liền trốn lên tàn cây góc quan chiến.

Chiến trường đơn giản chỉ vẻn vẹn người, à không thêm cái xác nữa chứ, không khó khi đoán được bên đang đánh nhau vì tranh giành cái gì đó.

- Hừ! Ma đồ to gan dám hoạt động nơi phụ cận Vạn Pháp Tông thật chết không hết tội. - tên la hét trông có vẻ là kẻ đứng đầu đám đệ tử Vạn Pháp Tông bên này.

- Khẹc khẹc chỉ cần giết các ngươi ở đây có trời mới biết ai làm! - tên bị gọi ma đồ lại là tu ma giả, trông có vẻ bên phía hắn nhân lực ít hơn nhưng thực lực lại hơn hẳn. Đơn giản vì vật hắn đang cưỡi lại là đầu nhị giai ma thú Sư Thứu và mấy cái xác trên mặt đất chỉ toàn là Vạn Pháp Tông đệ tử.

Hai bên lại hồi quần ẩu giao chiến, các chiêu thức lập lòe ẩn hiện. Tuy bị mất đi tu vi nhưng bằng pháp nhãn cao cường Lâm Thần không khó đoán được tên ma tu kia chắc phải là cao thủ Trúc Cơ, còn đám đệ tử bên này cao lắm chắc chỉ đến Luyện Khí viên mãn là cùng.

Nhờ đầu Sư Thứu bên phe ma tu hơn hẳn về lực lượng rất nhanh chóng ép đám đệ tử kia đến tử lộ. Trong đám đệ tử đã chết mấy người chỉ còn lại tên thanh niên đứng đầu lúc nãy và cô nương khá xinh đẹp.

Vì từng là tên trọng điểm bồi dưỡng đệ tử của Vạn Pháp Tông Lâm Thần cũng nắm không ít thông tin về cái tông môn này. Nhìn đám đệ tử đoán không sai chắc là tuần tra đội, bọn họ không may phát hiện hang ổ ma tu nên xảy ra hỗn chiến.

Bên phe ma tu còn lại người tên cưỡi Sư Thứu và tên mặt rỗ trông vô cùng đê tiện. Tên mặt rỗ chằm chằm lên chỗ đẫy đã của nữ đệ tử kia miệng muốn chảy dãi.

- Đại ca nữ tử này giết huynh đệ của chúng ta, ta muốn giáo huấn nàng!

- Được giao cho ngươi còn tên này để ta! - hắn không chần chừ điều khiển Sư Thứu hướng nam tử công kích mãnh liệt.

Trận chiến đi đến hồi kết, nam đệ tử vẫn lạc nhưng trước khí chết hắn vẫn kịp dùng thủ đoạn đem pháp bảo đả thương con Sư Thứu. Tên điều khiển là thuần thú sư vì ma thú của hắn bị thương nên hắn cũng chẳng dễ chịu gì đồng dạng trọng thương nặng.

Bên này tên mặt rỗ vờn nữ đệ tử như vờn chuột, hắn không nỡ tổn thương đến da thịt mơn mởn của nàng.

Quan chiến lúc Lâm Thần cũng bắt được thời cơ rồi, lặng lẽ như bóng ma kết thúc mạng sống của tên thuần thú sư đang bận rộn chữa trị, chủ nhân chết khế ước thú cũng không thoát khỏi vẫn lạc.

[ Nhiệm vụ hoàn thành: thưởng ma năng ]

[ Đánh chết Trúc Cơ sơ kì thu hoạch ma năng ]

[ Đánh chết Sư Thứu nhị giai sơ kì thu hoạch ma năng ]

[ Phân giải.......... thu hoạch ma trị ]

Thu hoạch khá khẩm Lâm Thần sảng khoái đem cả ma trị phân làm hai tăng vào sức mạnh và nhanh nhẹn.

[ Chủ nhân: Lâm Thần.

Linh căn: không.

Tu vi: phàm nhân.

Sức mạnh: .

Linh hồn lực: .

Nội lực:

Nhanh nhẹn: ]

Truyện Chữ Hay