Hệ Thống Ma Phương Lục Đồ

chương 33: tầm bảo thử

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Đủ rồi! - Lâm Thần sẵng giọng. - Nó đã không thích đi theo ngươi thì đừng cưỡng cầu.

Đoạn Lâm Thần lại bắt tiểu mao thử trên tay xuống liếc nhìn nó.

- Còn ngươi ta không hứng thú! Ta chỉ cần cường đại yêu thú biết giết chóc phụ ta!

Lâm Thần ý tứ đây là muốn đuổi tiểu mao thử đi, nó uất ức nhìn Lâm Thần ánh mắt long lanh rưng rưng nước như muốn nói: “ đại gia ngươi không thấy thấy ta giúp ngươi cua muội tử sao? “.

Lâm Thần búng cái chóc tiểu mao thử bay vòng cung rất cái bịch xuống đất.

- Ngươi ngươi sao lại nhẫn tâm với nó! Tiểu Nâu hắn không cần ngươi nhưng ta cần theo ta đi! - Lục Thiên Thiên bên giảy nãy.

Ai ngờ đâu tiểu mao thử tức tốc đào xuống đất chui tọt vào đấy chỉ lúc sau nó lại trồi lên ngậm trên miệng cọng thảo dược.

- Têz! Là Thổ Hoàng Sâm tam giai dược tài! - Chu Đầu biết hàng kêu lên.

Tiểu mao thử đắc ý ngậm cây dược tài mò đến bên chân Lâm Thần đặt xuống hai chi trước bấu víu lấy ống quần ra vẻ nài nỉ.

Lâm Thần cũng trông vào mắt hắn không ngờ đầu thử này lại biết tìm dược tài nha bất quá cũng chưa cần lắm.

Tiểu mao thử thấy Lâm Thần không có ý tứ tiếp nhận nó lại lần nữa biểu diễn chui tọt xuống đất sau đó lại ngậm cái khác dược tài lên.

- Là......là........Long Rêu! Lại là tam giai dược tài có mang long huyết, nghe nói cái này nhưng chỉ tồn tại sâu trong lòng đất lại không có bất kì dấu hiệu nhận biết nào tìm được!

Lâm Thần nhặt lên cọng dược tài nhìn tiểu mao thử hơi nghi hoặc.

- Vì sao ngươi muốn theo?

Chỉ hỏi chưa đồng ý thì tiểu mao thử lại chui tọt lên vai nằm đấy cái đầu ngọ nguậy làm nũng như thú sủng.

Đỗi lại Lục Thiên Thiên, Chu Đầu và quần chúng đám kia ánh mắt không khỏi nóng đầu yêu thú biết tìm dược tài này mà lại đi chọn hắn.

- Hừ, tên kia còn không mau dâng bảo lên cho đội trưởng! - Cất Tất thừa cơ lúc này.

Chu Đầu nheo mắt thật sự hắn cũng hơi động tâm với cái đầu yêu thú này hắn lại càng muốn hai cây dược tài trong tay Lâm Thần nhưng lại ngại thân phận.

- Ta sẽ không đoạt mà sẽ trả ngươi thù lao xứng đáng! - Chu Đầu mở lời.

[ Chủ nhân ta vừa dò ra được đầu yêu thú này có huyết mạch của Tầm Bảo Thử tuy khá yếu nhưng nếu được kích thích mạnh mẽ về sau có thể hội giúp chủ nhân không ít việc ]

- Tầm Bảo Thử sao? Được ta nhận!

Tức thì Lâm Thần thả ra thần niệm câu thông với Tầm Bảo Thử, nó cũng không phản khán mà vui lòng tiếp lấy, từ đâu nó đã nhận ra khí tức riêng biệt trên người nhân loại này nó tin nếu đi theo hắn nó càng có cơ hội phát triển lớn.

Lâm Thần hơi kí khế ước với Tầm Bảo Thử mà không đoái hoài tới Chu Đầu làm hắn giận tím mặt.

- Tiểu tử người không rõ nội quy sao? Tất cả bảo vật cá nhân tìm được đều phải nộp lên cho đội trưởng phân xử!

- Ngươi nói dễ nghe thật! Bây giờ ta tìm thấy cứt cũng nộp lên cho ngươi sao? - Lâm Thần khinh bỉ mọi sự thiện cảm mất sạch.

Ngay từ đầu nghe đồn về tên đội trưởng này hắn có hơi chút hảo cảm cho rằng tên này không phải loại người “ thấy lợi quên nghĩa “, thật sai lầm! Trước bảo vật thì cho dù có là thân tín huynh đệ cũng dẽ không ngại đâm sau lưng nhát đâu!

- Ngươi muốn chết! - Chu Đầu khí tức bàng bạc tỏa ra áp lấy Lâm Thần.

Lâm Thần sắc mặt âm lãnh muốn kết thúc mọi sự cho nhanh hắn toan trảo giết chết cho lành thì..........

- Đủ rồi! Nhiệm vụ của các ngươi đến đây là hỗ trợ ta hái thuốc không phải để giết nhau!

Lục Thiên Thiên trừng mắt uy thế bàng bạc mơ hồ ép đi khí thế của Chu Đầu, hắn lập tức giật mình nhìn lại nữ nhân này, nàng thật cần bảo vệ sao?

- Còn ngươi bảo vật là cơ duyên của ngươi! Bất quá tặng ngươi câu “ Thất phu vô tội hoài bích có tội “.

- Còn đa tạ tiểu thư hiểu cho! - Lâm Thần hòa hoãn cũng không muốn hiện nguyên hình, dạo này hắn cảm nhận sát khí của bản thân hơi khó khống chế chắc tại hắn giết người quá nhiều.

- Được rồi đi thôi!

Chu Đầu hung hăng lườm Lâm Thần cái hắn lại quay đi làm nhiệm vụ.

Đoàn người đi được buổi trời cuối cùng tại con suối bắt gặp được bầy Long Ngư Ngạc. Bầy này quy mô không lớn chỉ khoảng vài chục con nhưng thực lại lại có khó đối phố nằm ở tam giai tả hữu.

Đoàn người rất cẩn thận không liều đi đối phó với với Long Ngư Ngạc bầy, với địa hình thế kia đấu với chúng nó thật đem muối ném vào biển.

Chu Đâu chợt hướng Lâm Thần ra lệnh.

- Ngươi đi đến trước thăm dò xem có Tỏa Long Thảo không!

Hắn đây là cố ý chỉ định Lâm Thần đi vào chỗ chết, Lục Thiên Thiên cũng không có cản lấy nàng sở dĩ can thiệp lúc trước là hơi bất bình mà thôi nhưng bây giờ là công việc không thể xếp chung.

Lâm Thần không buồn phản đối hắn nhàn nhạt trả lời.

- Có mà lại khoảng gốc!

- Ngươi nói nhăng nói cuội! - Cất Tân chỉ trích.

- Ta đã nói gốc là gốc tin hay không tùy ngươi!

- Ta nói tiểu tử đã là trong đoàn đội ngươi không nên bất tuân làm việc cẩu thả như thế! Ngươi chưa đi sao lại phán bậy bạ đâu!

Lâm Thần chả đi giải thích cho hắn, với tầm hoạt động của cường đại thần niệm hắn đã sớm phát hiện có Tỏa Long Thảo, cũng không có ý tứ đi phân bua chi cho mệt.

Lục Thiên Thiên cau mày nàng không nhìn nổi Lâm Thần vào mắt hừ giọng.

- Này tên kia đã làm nhiệm vụ thì cho ra hồn! Không phải được ta nói giúp cho lần trước lại lên mặt!

- Lục tiểu thư ta nhưng rất đàng hoàng ngươi thử tập trung thần niệm về phía góc suối xem!

Lục Thiên không trả lời nàng thần niệm tỏa không lan tràn mà tập trung hướng Lâm Thần chỉ liền sắc mặt khẽ biến. Quả thực có gốc Tỏa Long Thảo! Mình thần niệm cường đại nên thấy được còn hắn lại vì sao.......chẳng lẽ tên này cố tình!

- Quả thật như hắn nói không sai! - Lục Thiên Thiên hơi ngượng nói.

Chu Đầu im bặt đã Lục tiểu thư lên tiếng hắn cũng chẳng đi làm khó dễ Lâm Thần.

- Đã vậy các ngươi mau đi dẫn dụ Long Ngư Ngạc còn ta đi hái thuốc! - Chu Đầu ra chỉ thị.

Mọi người không nói im lặng làm theo chia làm hai nhóm làm hai hướng khác nhau bên thu chú ý bên gây nhiễu còn Lục Thiên Thiên cùng Chu Đầu đi hái thuốc.

Bầy Long Ngư Ngạc đang yên bình phơi nắng trên bờ đã đột nhiên nhao nhao thức dậy cả bầy, bọn nó hướng nơi phát tiếng động gầm gừ.

- Ngay lúc này!

Vèo! Vèo!

Chiến kĩ liên tục bắt ra thu hút chú ý của bầy Long Ngư Ngạc, bầy yêu thú lặn xuống nước bơi đi với tốc độ chóng mặt.

- Mau mau nhóm bên kia gây nhiễu nhanh lên!

Bên này nhóm cũng phát chiêu hút bầy Long Ngư Ngạc qua.

Một đám Long Ngư Ngạc rời ổ ngay tức khắc Chu Đầu cùng Lục Thiên Thiên xuất động nhanh tới vị trí có Tỏa Long Thảo. Trong tích tắc đắc thủ Tỏa Long Thảo tới tay hai người muốn chạy đi bất ngờ thay.............

Từ dưới nước ầm ầm chui lên sinh vật to lớn thân thể dài ngoằng lớp vảy giáp cứng chắc.

- Không ổn chạy mau là Bích Mãng Yêu Giao tứ giai!

Bích Mãng Yêu Giao yêu thú loại có huyết mạch giao long rất gần với long tộc, nó thân khổng lồ chui lên từ mặt nước chặn đứng đường lui của Chu Đầu cùng Lục Thiên Thiên hai người.

Cái đuôi như thần vỗ xuống đất chấn rung động kịch liệt, Chu Đầu cùng Lục Thiên Thiên đều trụ không nỗi ngã sõng soài cây Tỏa Long Thảo rơi ra.

Hấp!

Bích Xà Yêu Mãng hơi hút cả cây dược tài vào miệng.

- Khôngggggggg! - Lục Thiên Thiên thét lên thất thanh, nàng vất vả mới thu hoạch được Tỏa Long Thảo lại bị đầu yêu thú trước mắt hơi nuốt hết.

Bích Mãng Yêu Giao dường như đối với tiếng thét của Lục Thiên Thiên có địch ý hướng về phía nàng gầm thét. Đoạn nó không để ý tới hai người toàn thân màu lục bích tỏa hào quang chói lòa.

Nó muốn tiến giai! Bích Mãng Yêu Giao đã chờ ngày này lâu lắm rồi chỉ thành công qua hôm nay nó liền chân chính lột xác thành Giao!

- Lục tiểu thư ta có ý kiến này! - Chu Đầu ánh mắt về phía yêu thú đang lột xác tiến giai.

Lục Thiên Thiên hiểu ra ngay ý định của Chu Đầu, nàng sát ý dày đặc sắc lạnh.

- Không cần nói nhiều thừa lúc nó suy yếu muốn nó mệnh!

Hai người lăng không lên cả hai bộc phát ra khí tức kinh người, Lục Thiên Thiên giải khai thân thực lực thật sự của mình Nguyên Anh đỉnh phong cảnh!

Grao! Grao!

Bích Mãng Yêu Giao gầm rú thị uy yêu khí bạo rạp lớp vảy xanh trên người rơi như đỗ để lộ ra lớp vảy non ngọc bích, đầu xà đã không còn thay vào đó đầu Giao uy vũ bất phàm cặp long hưu sừng sững tượng trưng cho long tộc.

- Đến rồi cuối cùng ta cũng tiến giai thành Giao ha ha! - giao long cười sang sảng nói tiếng người.

Yêu thú từ ngũ giai đã ngưng kết nguyên thần như nhân loại linh trí khai hóa mạnh mẽ có nhận thức như con người.

Chu Đầu cùng Lục Thiên Thiên ngay lúc này từ phía sau vọt lên bảo khí tế ra đâm từ phía sau.

Ngao ô ô ô oooooooo!

Âm thanh giao ngâm vì đau đớn Bích Lân Yêu Giao vì mới thay da đổi thịt nên lớp vả cứng chắc giờ trở nên phi thường yếu đuối không lấy chút sức phòng ngự.

Ngao!!!!!!!!!

- Gưa a vô sĩ nhân loại dám đánh lén ta! Chết đi!

Yêu Giao cuộn mình quất đuôi tứ phía, nó lộng cuồng oanh cho khu vực xung quanh mảnh cây cối đổ rạp đát đá vỡ toang. Tuy chỉ vừa mới tấn giai sức phòng ngự yếu đuối nhưng thủy chung sức mạnh của đầu lục giai yêu thú là không thể xem thường.

- Chu đội trưởng nhanh triệt để đem nó khống chế nếu không đợi lúc khí tức nó ổn định chúng ta không dễ thoát thân đâu!

- Được! Bôn Đằng Tứ Hải!

Cuồn cuộn cột nước lao lên vây chặt lấy yêu giao, bất quá yêu giao thân thể to lớn man lực lại đáng sợ hơn nữa thủy hệ công kích đối với nó không thấm vào đâu.

- Cố gắng giữ chặt nó! Quang Từ Kích!

Lục Thiên Thiên phi thân lên cao bảo kiếm trong tay phát sát, quang hệ thuộc tính mãnh liệt truyền vào bảo kiếm càng làm thêm chói mắt.

Roẹt!

Luồng sáng xung kích mạnh mẽ từ bảo kiếm bắn ra đánh vào yêu giao ngay tức khắc yêu giao gầm lên thê thảm thân thể bị đánh cháy mảng lớn huyết nhục mơ hồ.

- Nhân loại dám đánh lén ta! Có chết ta cũng bắt các ngươi theo cùng!

Yêu giao khí huyết thiêu đốt thú hạch cấp tốc xoay tròn, chiêu này đối với yêu thú như cá chết rách lưới. Yêu Giao khí lức mãnh liệt xông lên tầng vết thương nhanh chóng lành lại đóng vảy lớn, bích lân bị kích thích trưởng thành che phủ lấy thân thể yếu ớt của nó.

Ầm!

Ngay lập tức yêu giao từ sơ kì ngũ giai đẩy tới sơ kì đỉnh phong ngũ giai, Bích Lân Yêu Giao thiêu đốt khí huyết đồng nghĩa với thiêu đốt tiềm lực phát triển đổi lại nó nhanh chóng đạt được cảnh giới mạnh mẽ.

Ngao!

Tuy là giao nhưng lại có hơi loãng long uy đè ép khí tức ngay lập tức trấn trụ hai người, ánh mắt nó rực đỏ phẫn nộ như muốn ăn tươi nuốt sống hai người.

Ngai tại lúc này tự lúc nào Lâm Thần đã trở về hắn ngồi vắt chân lên hòn đá cao gần đó, phía xa xa nơi tổ đội dẫn dụ Long Ngư Ngạc bầy đi đã trở thành màng tu la địa ngục. Phải nói đám tổ đội chưa bao giờ thôi nghĩ đến bảo vật của Lâm Thần bọn chúng nhân cơ hội tách ra muốn đem Lâm Thần giết người cướp của, kết quả là của đâu không thấy lại thấy mạng táng đi theo.

Lâm Thần nhẹ nhóm bứt đầu từng cái tu sĩ tổ đội hắn ném cho lũ Long Ngư Ngạc ăn lại quẳng xác bọn chúng chất đống dụ đám yêu thú đến ăn xác. Hắn cười lạnh khinh bỉ lũ người đầu óc thấp kém chỉ vì cái lợi trước mắt lại mù đi đem mạng bồi vào, thân huyết tinh vấn không trôi rửa ngay cả khuôn mặt vẫn còn lấm tấm vệt máu bắn.

- Ồ! Hai người chơi vui nhỉ!

Lục Thiên Thiên lập tức nhận ra Lâm Thần đang ngồi đó vô sự nàng gấp lên.

- Nhanh đến hỗ trợ ta, thù lao mặc ngươi muốn!

- Hắc hắc, nếu ta lại muốn thân thể ngươi đây!

- Ng......ngươi dám! Ngươi biết ta là ai không! - Lục Thiên Thiên bị câu nói của Lâm Thần chọc cho tức giận.

- Tiểu tử đoàn đội thành viên đâu? - nhìn thân huyết sát vẫn còn đó hơi sát khí Chu Đầu nhìn lấy Lâm Thần da đầu tê cả hắn cảm thấy đoàn đội của mình lại bất trắc.

- Ngươi nói đám tạp nham đó? Vào bụng cá hết rồi!

- Ngươi dám........! Ta muốn giết ngươi! - Chu Đầu phẫn nộ.

Lục Thiên Thiên lúc này cũng không nhìn Lâm Thần vào mắt bất quá nàng rõ tình huống nàng đoán tên này tu vi mực ẩn giấu có thể so với Chu đội trưởng không yếu, mà lại bản thân đang lâm tình huống hiểm nghèo nàng cố gắng hòa hoãn.

- Ta là Lục đại tiểu thư của Lục gia nếu ngươi cứu ta liền Bảo Khí mặc ngươi chọn với cả Linh Khí cũng có thể!

- Lục gia? Rất ngưu sao mà lại ngươi giàu đến mức có thể trả cong cho ta?

- Ngươi tại Đông Châu có thể chưa nghe qua tới, bất quá Lục gia ta là tam lưu thế lực tại Trung Châu đem so với bất kì thế lực nào tại Đông Châu đều thêm cường đại!

- Ngươi là Trung Châu người?

- Không sai được! - nàng nói như chém đinh chặt sắt.

- Thành giao!

Lâm Thần phi thân lên trước đầu yêu giao uy mãnh đối diện với nó.

- Tiểu bích giao ngươi vừa mới tiến giai cần đi củng cố cảnh giới không phải lúc ở đây nháo sự!

Ngaooooooo!

- Nhỏ bé nhân loại lấy cái gì ra lệnh cho ta nếu người đã cùng bọn chúng bọn liền trở thành dinh dưỡng cho ta đi!

Bích Lân Yêu Giao há rộng bồn khẩu toan nuốt trọn Lâm Thần ngay vừa lúc sắp cắn tới Lâm Thần nó bị sững lại bất động, mắt mắt đã không còn đỏ rực lửa giận trở nên ngốc trệ nhiều phần hơn là hoảng hốt.

Lâm Thần không chút nhúc nhích nhưng yêu giao lại nhìn hắn càng khiếp sợ, đơn giản bởi vì Lâm Thần dọa nó. Hắn dùng Nhiếp Hồn Thuật tấn công vào nguyên thần vừa hình thành của yêu giao, tuy nguyên thần yêu giao vừa hình thành nhưng lại không dễ bị tổn thương bởi Lâm Thần mới đúng???

Bất quá Lâm Thần nào đâu tổn thương nó hắn chỉ dọa thôi! Lâm Thần không đi ngưng tụ Túc Sát Chi Khí đi tấn công trái lại hắn lợi dụng linh hồn bổn nguyên của Xi Vưu đưa tới trước nguyên thần của yêu giao là được.

Xi Vưu dù cảnh giới bị đánh rớt nhưng thần hồn lại phi thường mạnh mẽ lại nói giữa yêu thú với nhau cho dù cảnh giới có cao hơn nhưng lại sợ nhất là huyết mạch uy áp. Xi Vưu là tồn tại thượng đẳng giống loài uy áp của nó đủ để áp lấy long uy cái này đem đi dọa tiểu đầu giao liền dư xài!

Truyện Chữ Hay