"Huh? Mình không chết?"Gustav tỉnh dậy và thấy mình đang nằm giữa rừng.
Cậu từ từ nhấc người lên và phủi bụi bẩn trên quần áo.
Cậu vẫn mặc đồng phục học sinh của mình.
“Mình thậm chí không bị thương dù là vết thương nhỏ nhất,” cậu nhận thấy sau khi kiểm tra cơ thể của mình.Mặt trời đang từ từ mọc lên từ phía đông khi những tia sáng chiếu qua khoảng không trong những chiếc lá trên cây trước mặt cậu."Cả một đêm đã trôi qua?" Đôi mắt của Gustav mở to vì kinh ngạc sau khi nhận ra điều này nhưng trong giây tiếp theo, nó trở lại bình thường, “Không có ai để ý rằng mình đã biến mất,” Cậu chán nản lẩm bẩm.Cậu quay lại để liếc nhìn ngọn núi nơi cậu rơi xuống khi nhận thấy có thứ gì đó nhấp nháy trong tầm mắt của mình ở góc bên trái.
Đôi mắt cậu tập trung vào ánh sáng nhấp nháy hình chữ nhật màu xanh lam và một điều bất ngờ đã xảy ra.- [Chào mừng ký chủ!]Dòng ký tự đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của cậu."Hả, cái gì thế này?" Gustav thốt lên với vẻ kinh ngạc.Cậu ấy quay trái quay phải nhưng vẫn không thể ném văng dòng thông báo ra khỏi tầm mắt của mình.Nghĩ rằng mình đang mơ, Gustav nhắm mắt lại, "Mình có lẽ đã đập đầu khi ngã,"Sau một vài giây, cậu mở mắt trở lại và chỉ thấy nhiều ký tự hơn xuất hiện trong tầm mắt của mình.- [Ký chủ ngu ngốc, ngài đã được chọn để sử dụng sức mạnh vĩ đại!]“Ký chủ ngốc? Có phải nó vừa xúc phạm mình không? ” Gustav đặt câu hỏi, "Chờ đã..
ký chủ?" cậu bối rối hỏi.- [Ngài có mười giây để quyết định xem ngài có chấp nhận sức mạnh này hay không.]"Sức mạnh? sức mạnh gì? chuyện gì đang xảy ra? tại sao mình lại phải trả lời một số ký tự kỳ lạ? Mình chết rồi sao? Đây có phải là quả báo cho việc tự sát không? Điên cuồng ở thế giới bên kia? ” Gustav ném ra một loạt câu hỏi với tốc độ nhanh khi cậu nghi ngờ sự tồn tại và sự tỉnh táo hiện tại của mình.Như thể nó đang trả lời câu hỏi của cậu, các ký tự lại thay đổi,- [Ngài có thể chọn cách từ chối sức mạnh này nhưng điều đó sẽ đánh dấu cái chết cho ngài!]Gustav chống cằm sau khi thấy những ký tự này thay đổi một lần nữa,“Vì vậy, mình còn sống nhưng cái giá phải trả là sự điên rồ này,” cậu tự hỏi thành tiếng, “Chờ đã, nó vừa dọa giết mình?”-[Mười]-[Chín]"Huh? nó vừa mới bắt đầu đếm ngược,” Gustav nhận thấy các ký tự thay đổi mỗi giây nó đếm ngược.- [Bảy]"Liệu mình có thực sự chết nếu mình không đưa ra câu trả lời hoặc từ chối không?" Gustav hơi sợ hãi khi phải đối mặt với cái chết một lần nữa sau những gì đã xảy ra vào đêm hôm trước.- [Sáu (Bạn sẽ chết)]Các ký tự trả lời thẳng thừng.Gustav; “…”- [Bốn]- [Ba]Gustav có thể cảm thấy nhịp tim của mình chậm lại khi đồng hồ đếm ngược gần về .Thình….
Thịch ! Thình….
Thịch!-[Hai]-[Một]"Tôi chấp nhận!" Gustav hét lên.Việc đếm ngược tạm dừng ngay sau khi cậu nói vậy.“Hừ! hụ hụ! hụ hụ! Thứ này thực sự sẽ giết mình? " Gustav thở một cách nặng nhọc sau khi quá trình đếm ngược dừng lại.
Cậu đặt tay phải lên ngực để cảm nhận nhịp tim.
Cậu thở phào nhẹ nhõm sau khi cảm thấy nó từ từ trở lại bình thường.- [Chúc mừng ngài đã chấp nhận sức mạnh này! Số phận của ngài bây giờ đã được xoay chuyển!]Các ký tự lại thay đổi.“Hmm? Nó đang ám chỉ đến sức mạnh nào vậy? ” cậu nhìn chằm chằm vào các ký tự với một cái nhìn bối rối.- [Cơ thể của ngài bây giờ sẽ trải qua quá trình kiểm tra và tiến hóa!]Ngáp!Gustav nhận thấy rằng đôi mắt của mình trở nên nặng trĩu sau khi nhìn thấy thông điệp cuối cùng mà các ký tự hình thành.[Ký chủ sẽ được vận chuyển đến nơi ở của mình và bất tỉnh trong giờ tiếp theo]“Cái gì…” Trước khi Gustav có thể hoàn thành câu nói của mình, cậu đã nhận thấy một vệt đen từ cây này sang cây khác cách khoảng một trăm feet về phía tây của cậu.zwee! zwee! zwee!Tốc độ rất nhanh và liên tục lao từ cây này sang cây khác xung quanh Gustav.Nó giống như một bóng đen."Ai đó?" Cậu nhận ra đó là một người ngay lập tức.Như để trả lời câu hỏi của cậu, một người đàn ông có vẻ ngoài vạm vỡ cao hai mét mặc bộ đồ liền thân bó sát màu đen xuất hiện cách cậu hai mươi thước.Anh ta có một chiếc mặt nạ màu xanh lá cây che nửa khuôn mặt."Nhóc sẽ đi với tôi!" Giọng nói có vẻ hơi khàn.[Mười]"Anh là ai và anh muốn gì?" Gustav hỏi với vẻ sợ hãi khi cậu lùi lại vài bước trong tiềm thức.[Chín]“Tôi chỉ cần cậu đi cùng! không được hỏi gì hết! ” Người đàn ông vô danh nói với giọng ra lệnh.[Tám]"Anh định làm gì với tôi !?" Gustav hỏi khi tim cậu bắt đầu đập nhanh.“Chỉ cần tự nguyện đi với tôi! Đừng thử giở trò ở đây nếu không tôi sẽ phải làm tổn thương cậu! " Người đàn ông không rõ khẽ nhíu mi.[Năm]Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!Với mỗi giây trôi qua, Gustav cảm thấy buồn ngủ hơn nhưng cậu quyết tâm không để bị bắt bởi người đàn ông vô danh này.
‘Một kẻ bắt cóc? Một kẻ buôn bán hỗn huyết? Nếu anh ta bán mình thì sao? tra tấn mình? Cắt nội tạng của mình và bán chúng? Đối với một người muốn tự tử, cậu thực sự sợ hãi về nỗi kinh hoàng mà cậu có thể trải qua nếu bị bắt bởi một kẻ lạ mặt này, vì vậy cậu không để ý đến việc đếm ngược.[Bốn]“Chạy!”Ngay lập tức ý nghĩ này nảy ra trong đầu cậu, Gustav quay gót và chạy theo hướng ngược lại."Ngu xuẩn!" Người đàn ông khịt mũi khi lao từ cây này sang cây khác tạo thành một vệt tròn xung quanh Gustav, người đang tiếp tục chạy.Người đàn ông đột ngột lao xuống từ giữa một cái cây cao sáu trăm mét về phía Gustav.
Gustav, người đã biết người đàn ông là một hỗn huyết và tính toán cử động của anh ta đã quyết định thả mình xuống đất ngay lập tức người đàn ông né ra.
Trong quá trình hạ thân, người đàn ông cũng ở giữa không trung lao về phía cậu với tốc độ nhanh.Gustav nhận ra rằng các phép tính của mình không chính xác vì bàn tay của người đàn ông chỉ còn cách vài cm nữa là chạm vào vai cậu khi cơ thể cậu đang trong quá trình rơi xuống.Cứ như thể thời gian đã dừng lại khi lòng bàn tay của người đàn ông vô danh sắp tiếp xúc với Gustav…[Không][Ký chủ bây giờ sẽ lâm vào giấc ngủ sâu!]Gustav ngay lập tức cảm thấy tầm nhìn của mình tối sầm lại khi thông báo xuất hiện trong tầm mắt của cậu.
Một tia sáng rực rỡ đột nhiên xuất hiện và bao quanh Gustav và trong giây tiếp theo…Zing!Gustav biến mất ngay trong không khí khi bàn tay của người đàn ông vô danh lướt qua các hạt ánh sáng.Chết tiệt!Bàn chân của anh ta hạ cánh trở lại mặt đất và trượt vài bước về phía trước do tốc độ quá lớn của anh ta trước đó.Anh ta quay lại nhìn chằm chằm trái và phải liên tục."Cậu ta đi rồi?" Người đàn ông hỏi với vẻ mặt không tin, “Huyết mạch không gian à? Thật hiếm hoi,” Anh ta nói với một giọng trầm.“Nhưng nhiều nhất, đứa trẻ đó sẽ là một hỗn huyết xếp hạng Zulu! Dị năng của cậu ta vẫn chưa trưởng thành, có nghĩa là cậu ta không thể đi xa với phép dịch chuyển đó… Cậu ta vẫn phải ở trong vùng lân cận của khu rừng này, ”Ngay sau khi nói xong những lời đó, người đàn ông lao ra như một bóng ma, nhảy từ trên cây này sang cây khác với một tốc độ không thể tưởng tượng được.Anh ta quyết định thổi bay khu rừng từ phía bắc đề phòng có thể gặp lại Gustav nhưng vô ích vì lúc này Gustav đã được đưa vào phòng ngủ của cậu.Những cơn gió trong rừng cứ thổi nhẹ như thể không biết chuyện gì vừa ập xuống.
Điều mà Gustav không nhận thấy là, ngọn núi cao nơi mà cậu muốn tự tử bây giờ chỉ bằng một nửa so với trước đây.- phút trướcNgày bắt đầu tươi sáng khi mặt trời mọc báo hiệu đêm hôm trước đã kết thúc.Đêm là để ngủ nhưng có vẻ như ngược lại với một nhóm người đang tụ tập quanh một ngọn núi cụ thể trong khu rừng ở rìa Thành phố Plankton.
Nhóm người tập trung ở đây mặc quần áo y tế.
Một thiết bị công nghệ trông giống như một chiếc đĩa lớn lơ lửng trên ngọn núi.
Những tia sáng màu xanh lam chiếu ra từ nó, quét từng inch một ngọn núi.
Một người đàn ông thể thao với mái tóc màu nâu sẫm mặc bộ quần áo màu xanh lam đứng trước ngọn núi với bốn vệ sĩ mặc bộ đồ bó sát tối màu được xếp ở bên trái và bên phải của anh ta.Các quan chức mặc quần áo y tế liên tục di chuyển tới lui.
Họ dường như đang điều tra hiện tượng kỳ lạ do ngọn núi bị giảm đi một nửa trong một đêm.+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop.
Cảm ơn mọi người nhé!Group Uriworkshop:Blogspot: Audio truyện tại: Uriworkshop Link: .