Bành!
Vũ Văn Trí sắc mặt cực kì âm trầm.
Hắn vừa đánh giết Triệu Vô Cực, nhưng Triệu Vô Cực trước mặt hắn lại như bong bóng nổ tan tành thành từng điểm linh khí tiêu tán trong thiên địa, lúc này hắn liền biết, mình đuổi sai người.
Lần này ra tay thất bại, Triệu Vô Cực cùng đám người chạy về Thanh Vân Tông, muốn giết đối phương quả thật khó như lên trời.
Cho dù mượn Thiên Nguyên Tông lực lượng, Thiên Nguyên Tông cũng không hề muốn vì hắn mà đắc tội Thanh Vân Tông.
Thù này, chỉ có thể từ tay hắn đến báo.
Nhưng hắn, báo nổi sao?
không nói Từ Tiểu Bạch là chân truyền đệ tử, Triệu Vô Cực cái này một thân tốc độ quả thật khiến hắn cái này trúc cơ kì đỉnh phong cũng nghẹn họng trân trối, muốn đuổi cũng khó.
Bây giờ hoàn cảnh, chính là kết quả chính xác nhất
Vũ Văn Trí truy sát thất bại, mà Triệu Vô Cực thì trở lại Vong ưu thành.
Cái này thành trì, chính là Triệu Vô Cực lúc trước cùng Triệu Tiếu Tiếu đám người chơi trung thu, sau đó gây cùng Vũ Văn Nam xảy ra xích mích.
Vũ Văn Trí chỉ sợ có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, Triệu Vô Cực vậy mà dám trở lại Vong ưu thành.
Mà Triệu Vô Cực lúc này chính là ở Vong ưu thành Thanh Vân Tông cứ điểm, bên cạnh hắn chính là trúc cơ kì đỉnh phong Hải Đường sư huynh.
Hải Đường sâu kín nói:
“ Triệu sư đệ, đối phương truy sát ngươi thành dạng này, có cần sư huynh giúp ngươi xuất khí hay không?”
Triệu Vô Cực lắc đầu:
“ sư huynh không cần lo lắng.
Đối phương là trúc cơ kì đỉnh, sư huynh cũng vậy, chưa chắc có thể trực tiếp đánh giết hắn, hơn nữa có thắng cũng là thắng thảm.
Ta không muốn sư huynh vì ta mà mạo hiểm.
Thù này ta muốn tự báo, đa tạ sư huynh!”
Hải Đường nghe vậy nhẹ gật một cái:
“ sư đệ nghỉ ngơi đi, vài hôm nữa ta mang người về Thanh Vân Tông, tên Vũ Văn Trí kia cũng không thể giãy lên cái gì bọt nước nữa!”
Triệu Vô Cực gật đầu nhanh chóng tiến vào bế quan chữa thương trạng thái.
Trong lòng hắn lúc này liền giận.
Nếu không phải một năm nay bận rộn nghiên cứu học thuật mà bỏ quên tu luyện, hắn bây giờ làn da cùng xương cốt chỉ sợ đã tiến vào trúc cơ kì luyện thế giai đoạn, đối phương đao cương cho dù lại sắc bén cũng không phải dễ dàng như vậy liền mở ra hắn phòng ngự.
Hơn nữa cảnh giới của hắn cũng quá thấp, gặp phải thực lực nghiền ép lúc chống cự cũng vô cùng khó khăn.
Nếu không phải dựa vào thân pháp kinh người lại thêm đủ loại thủ đoạn bộc phát tốc độ đào mạng, lúc này chỉ sợ hắn đã sớm biến thành cái xác lạnh siu siu.
Trong lòng kìm nén một cỗ lửa giận, Triệu Vô Cực bắt đầu nhanh chóng ăn vào đan dược chữa thương, gian phòng cũng rơi vào im ắng.
......
Hải Đường buông ra trong tay truyền tin phù, truyền tin phù nhanh chóng hướng Thanh Vân Tông bay đi.
Triệu Vô Cực ở chỗ này gặp chuyện, hắn nhất định phải kịp thời báo cáo lại, tránh để phía trên trách tội xuống.
Hải Đường ánh mắt sâu xa nhìn về phía Triệu Vô Cực bế quan vị trí, trúc cơ kì nhị trọng liền ở dưới tay trúc cơ kì đỉnh phong đang cuồng bạo truy sát chạy thoát, có thể thấy được hắn tiềm lực kinh người.
Còn về Vũ Văn Trí, chỉ sợ hắn đã thay vũ văn gia cùng Thiên Nguyên Tông chọc vào một cái đối thủ đáng gờm.
..............
Từ Tiểu Bạch trở về Thanh Vân Tông sau trực tiếp nhất kị tuyệt trần chạy thẳng tới chủ phong, dọc đường đám người chào hỏi cũng không thèm về một tiếng, vô cùng vội vạ.
“ nhìn kìa, kia không phải là Từ Tiểu Bạch sư huynh sao? Hắn sao lại bị thương nặng thế kia, một thân là máu a?
Ai to gan như vậy, lại dám đả thương Thanh Vân Tông chúng ta chân truyền đệ tử?”
“ hừ, bên ngoài tu chân giới nguy hiểm trùng trùng, đối phương cần gì biết ngươi là cái nào chân truyền, giết liền xong việc!”
“ hắc hắc, cho dù là nói như thế, nhưng Từ Tiểu Bạch đã có thể trở về, ta tin tưởng tên kia ngày tháng tốt lành cũng đã sắp hết rồi!”
Từ Tiểu Bạch vội vội vàng vàng xông vào chính điện, lập tức diện kiến đám trưởng lão.
Một trận kể lể, Bạch Vô Thường gương mặt giận dữ tay đập mạnh lên ghế ngồi:
“ to gan, lại dám đuổi giết chúng ta Thanh Vân Tông chân truyền đệ tử.
Hắn là ngại sống đủ dài rồi sao?”
La Thiên gương mặt không biến đổi, nhưng âm trầm thái độ cùng trong mắt lửa giận đã nói lên tất cả:
“ chúng ta lập tức đuổi tới giết hắn!”
Thái Nhất nhìn Từ Tiểu Bạch một thân là máu, cau mày nói:
“ đã có người dám truy sát Triệu Vô Cực, vậy chúng ta cũng không cần cùng đối phương nói cái gì lí lẽ!”
Thái Nhất lời này liền nhận được Bạch Vô Thường cùng La Thiên tán đồng vô cùng, hắn vừa tế ra phi kiếm còn đang định đuổi tới, lúc này một cái truyền tin phù như là thiểm điện lao tới.
Thiên lí cấp tin phù?
Thái Nhất nghi ngờ nhìn cái này truyền tin phù, thiên lí cấp tin phù so với bình thường truyền tin phù tốc độ còn nhanh gấp mấy lần, chi phí chế tạo rất cao bởi vậy bình thườn không phải khẩn cấp tình huống, Thanh Vân Tông cực ít sẽ dùng loại này truyền tin phù mà chỉ sử dụng bình thường truyền tin phù mà thôi.
Thái Nhất cầm lấy truyền tin phù xem xét một cái, sau đó ung dung nói:
“ không cần đi nữa, Triệu Vô Cực đã chạy thoát đối phương đuổi giết, hắn cũng nói không cần người khác nhúng tay cái này sự tình, hắn sẽ tự trả thù.
Tiểu Bạch, đây là đan dược chữa thương, ngươi trước cầm, trở về dưỡng thương tu luyện đi!”
Từ Tiểu Bạch nghe Triệu Vô Cực đã chạy thoát nhẹ nhõm thở ra một hơi, sau đó ngoan ngoãn nhận lấy đan dược lui xuống, nhưng trong lòng tràn đầy không vui.
Hôm nay bị truy sát, không phải là vì bọn hắn quá yếu đuối sao?
Cảnh giới không đủ, võ kĩ cũng không đủ, xem ra còn phải cố gắng tu luyện thật nhiều a.!
Từ Tiểu Bạch thở dài, bóng lưng đìu hiu đi về của mình chưởng môn phong, cũng tiến vào bế quan chữa thương trạng thái.
Trưởng lão điện lúc này, một đám người sắc mặt âm trầm ngồi lại.
Bạch Vô Thường chủ động nói:
“ Thiên Nguyên Tông lần trước tham gia Nhất nguyệt bí cảnh bị Vô Cực hố thảm, bọn hắn lần này lại chọc ra cái này sự tình, chỉ sợ đã chọc phải Thiên Nguyên Tông khó chịu điểm, khiến bọn hắn muốn đối với Vô Cực ra tay!”
La Thiên cũng gật đầu đồng ý:
“ không sai, Vong Ưu thành lúc này người đông thế tạp, chúng ta lại khó kiểm soát, trước hết cho Vô Cực rút về tu luyện một thời gian đi!”
Mộc Thanh Hà nói:
“ chỉ sợ bọn hắn muốn tìm chúng ta lấy một cái thuyết pháp!”
Bạch Vô Thường liếc mắt nhìn nàng một cái hừ lạnh nói:
“ còn có cái gì thuyết pháp? Đệ tử trẻ tuổi ở giữa mâu thuẫn tranh đấu, tài không bằng người mà thôi, còn muốn cái gì thuyết pháp?”
Hạ Chu lại đâm chọc:
“ tuy là thế nhưng đây là chúng ta biết, Thiên Nguyên Tông cũng sẽ không dựa theo chúng ta tin tức cùng góc độ nhìn vào vấn đề, bọn hắn đương nhiên là muốn làm căng chuyện này!”
La Thiên cười lạnh:
“ bọn hắn dám sao? Chẳng lẽ còn muốn tông môn khai chiến sao?”
Thái Nhất lúc này nhìn một vòng mấy vị trưởng lão nói:
“ Tiểu Bạch đứa nhỏ này tính tình không hề phải là loại người chủ động chọc phiền toái, ta tin tưởng hắn nói là thật.
Thiên Nguyên Tông nếu dám đứng ra hò hét, chúng ta cũng không ngại cho đối phương tỉnh táo một chút.
Dù sao lần trước Nhất nguyệt bí cảnh bọn hắn thua lỗ lớn, bây giờ thế hệ trẻ thực lực đại giảm, không thể nào so với chúng ta được!
Muốn đánh thì đánh, ai sợ ai!”
Thái Nhất một câu này liền tỏ rõ thái độ, Thiên Nguyên Tông dám gây chuyện, bọn hắn ắt dám ứng chiến.
Cho dù là động khẩu hay động thủ, Thanh Vân Tông cũng không hề sợ Thiên Nguyên Tông.
Trưởng lão điện lúc này bắt đầu bình tĩnh lại, chỉ còn mấy người thảo luận âm thanh, nếu như tình hình phát triển đến mức tồi tệ cùng Thiên Nguyên Tông chiến đấu như vậy phải như thế nào bố cục, như thế nào lôi kéo minh hữu.
....
Ba ngày sau, Triệu Vô Cực dưới sự hộ tống của Hải Đường sư huynh thuận lợi trở lại Thanh Vân Tông, đón chào hắn chính là Triệu Tiếu Tiếu với một nụ hôn nồng thắm.
Hai người dây dưa quấn quít một hồi lâu mới buông ra được, Triệu Vô Cực mở miệng nói:
“ Tiếu Tiếu, nàng giúp ta đánh ra truyền tin phù gọi Tiểu Mai về đây, ta có chuyện cần gặp nàng!”