Hệ Thống Đang Cộng Hưởng

chương 77: sóng gió sắp tới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sao thủ khoa đại học Phong Viễn Tư lại là người phản tổ cơ chứ, không chỉ một mình Viện Khoa Học không hiểu được vấn đề này mà đám quan chức của Liên Minh cũng vậy, ngay cả bản thân đám người phản tổ cũng không hiểu nổi nữa.

Cậu rõ ràng là một con rồng Kirates cơ sao, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này?

Hơn nữa sao cậu lại thông qua được đợt kiểm tra sức khỏe để đi làm thế nhỉ? Đương nhiên, đợt kiểm tra này sẽ không đụng tới khoản họ có sử dụng làn da mô phỏng hay không. Có rất nhiều người ở Liên Minh cảm thấy cả người khó coi nên cũng đi đổi da thôi, điều này không quan trọng.

Điều quan trọng là xét nghiệm máu trước khi được nhận vào làm là một điều tất nhiên. Trong máu của một người phản tổ, nhất là người phản tổ hệ thực vật, nhất định sẽ có những thành phần khác với người thường, cuối cùng cậu đã làm gì thế?

Máu mà Phong Liên Trúc có được là máu của một anh thợ mỏ bình thường kiêm quân sĩ của quân đế quốc đến từ một tinh cầu xa xôi. Cậu chỉ đánh tráo đúng thời cơ thôi, đổi mẫu máu dưới mí mắt của nhân viên chữa bệnh đâu phải việc gì khó.

Cách nói của cậu vẫn có rất nhiều lỗ hổng, nhưng vì có nhiều lỗ hổng như vậy nên mới khiến người ta càng tin cậu là người phản tổ hệ thực vật và cậu không có bất cứ liên quan gì với mẫu xét nghiệm của rồng non bị trộm mất kia.

Từng có một người phản tổ tới gần mẫu xét nghiệm của rồng non và phản ứng lại rất dữ dội, tựa như đám người Chó sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu khi tới gần hang ổ của rồng béo trên Sao Nguyên Thủy vậy. Người phản tổ có cảm ứng rất mạnh với Kirates, có kẻ còn mất mạng sau cơn sốc khủng khiếp đó vì không chịu nổi sức mạnh của mẫu xét nghiệm Kirates nữa.

Nhà gien học của đế quốc và Liên Minh cho rằng người phản tổ là sản phẩm thất bại của quá trình tiến hóa gien. Lúc loài người can thiệp vào quá trình bằng gien của Kirates, họ thường sẽ cấy gien rồng vào cơ thể người để con người có được sức mạnh của chủng tộc Kirates này. Người phản tổ là những phế phẩm đã không thể chuyển hóa hoàn toàn thành người lại. Gien của họ bị khiếm khuyết nên khi đối mặt với mẫu xét nghiệm của rồng non, họ sẽ không chịu nổi sức mạnh của nó.

Tuy nhiên sau đó khi cấp gien của loài người tăng lên, các nhà khoa học phát hiện một phần người có cấp gien A cũng sẽ có phản ứng này khi gặp phải mẫu xét nghiệm của rồng non, nhưng chỉ là một số rất ít thôi. Mãi cho đến khi người với cấp gien S xuất hiện, sau khi kiểm tra mới biết người cấp S còn phản ứng dữ dội hơn khi tiếp xúc với mẫu xét nghiệm của rồng non nữa!

Vì thế một số rất ít người cấp A có phản ứng với năng lượng của Kirates được xếp lại thành A+ có tiềm năng trở thành cấp S, các nhà khoa học đã rẽ sang một hướng mới.

Lúc này lại có người đưa ra nghi vấn, chỉ có những nhân tài với cấp gien A+ trở lên mới có phản ứng, vậy người phản tổ...

Quan điểm này nhanh chóng bị phủ nhận. Loài người cho rằng người phản tổ không chịu nổi sức mạnh đó, còn người đẳng cấp cao chỉ đang có những biểu hiện sắp tiến hóa thôi. Điểm khác biệt đó là người phản tổ sẽ có hiện tượng tử vong, người cấp A+ trở lên thì không. Người phản tổ không thể sử dụng thuốc tiến hóa gien còn người cấp A+ trở lên lại phản ứng rất tốt với nó.

Chỉ có mình Phong Liên Trúc biết rằng cả hai đều giống nhau như đúc thôi. Trên thực tế, người phản tổ là một hướng tiến hóa khác của loài người chứ đâu nhất định phải kém hơn. Họ có thể cảm nhận năng lượng sinh mệnh một cách rõ ràng hơn, họ cũng có khả năng tiến hóa giống như Cá Heo nếu tới quá gần hang ổ của rồng béo thôi.

Kirates là một chủng tộc hùng mạnh mà nếu bản thân bạn không mạnh bằng thì bạn sẽ chẳng thể cảm nhận được hắn đáng sợ tới mức nào đâu. Tựa như chuyện ếch ngồi đáy giếng vậy đó, nếu không thể nhảy khỏi miệng giếng đó, con ếch sẽ không biết rõ bên ngoài rộng lớn đến cỡ nào.

Người dưới cấp A+ không có tư cách hiểu được sự hùng mạnh này.

Người phản tổ thì có, nhưng Liên Minh và đế quốc lại chung tay phủ định khả năng này, đây có lẽ là tác hại của cách nhìn nhận bản thân là kẻ xuất sắc duy nhất cũng như thói hư tật xấu đó giờ của loài người thôi. Loài người không muốn tin vào chuyện người phản tổ tới gần sự tiến hóa nhanh hơn mình đâu.

Khi nhận được phần tư liệu về mẫu xét nghiệm của rồng non từ trong tay quân đế quốc, Phong Liên Trúc đã thiết kế xong một biện pháp để rời khỏi phòng thí nghiệm một cách chính đáng nhưng lại không đụng chạm gì tới những giáo viên cũ. Chỉ cần cậu tự vạch trần chuyện mình là người phản tổ, với chứng cứ là người phản tổ sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu khi đối mặt với mẫu xét nghiệm của rồng non, cậu sẽ tránh khỏi hiềm nghi về chuyện nó bị trộm mất. Trừ khi đầu của quân đế quốc bị sao chổi đụng trúng, nếu không sẽ không ai lại cho một kẻ như cậu làm gián điệp đâu.

Một Phong Liên Trúc có quá nhiều điều đáng nghi về vụ trộm mẫu xét nghiệm của rồng non sẽ được tẩy rửa sạch sẽ, vấn đề thân phận cũng không nằm trong phạm trù phẩm đức nên những giáo viên đã dạy cậu sẽ không bị dính líu. Bọn người đóng quân ở Viện Khoa Học cũng không có thời gian tra xem Phong Liên Trúc có gì đáng ngờ hết, sau khi chuyển cậu cho nhân viên phụ trách dự luật mới, họ sẽ phủi tay mặc kệ thôi.

Họ tự tay thả hung thủ của vụ trộm mẫu xét nghiệm và cuộc ám sát ở cảng tinh tế ra ngoài rồi quay đầu kiếm nát cả cả tinh cầu cũng không tìm được mẫu xét nghiệm của rồng non đâu nhé.

Nhân viên phụ trách dự luật mới muốn bể cái đầu với Phong Liên Trúc luôn. Người phản tổ tuổi này là thủ khoa đại học. Bằng sự xuất sắc của mình, bậu chứng minh với xã hội rằng người phản tổ cũng là người bình thường, rằng họ không phải là quái vật, Liên Minh chỉ cần chấp nhận mấy người phản tổ có vẻ ngoài không giống người thường thôi là có thể có trong tay một đám nhân tài ưu tú rồi.

Nhưng đã trễ, với chính sách lưu đày suốt hơn một nghìn năm qua, Liên Minh đã xem người phản tổ là những kẻ bị khiếm khuyết gien, còn người thường Liên Minh đã luôn kỳ thị và đẩy chủng tộc biến dị vốn phải tiến hóa với cả loài người này sang một thái cực khác.

Thủ khoa đại học quá nổi tiếng, tên tuổi không thể lung lay tựa như đám người phản tổ của võ đài dưới mặt đất, nhân viên chỉ có thể tạm giam Phong Liên Trúc và đám người Thằn Lằn chung một chỗ và phái người đi điều tra tinh cầu xa xôi theo địa chỉ mà Phong Liên Trúc đã để lại.

Theo lý thuyết, Liên Minh phải phái chuyên gia đi ngay, nhưng lúc này Sao Lameil đang chấp hành tình trạng thiết quân luật, để đề phòng mẫu xét nghiệm của rồng non bị ai mang ra ngoài và trước khi mỗi cục đất của tinh cầu bị đào lên, ngay cả phi thuyền của chính phủ cũng không thể rời khỏi.

Trên đường từ Viện Khoa Học tới khách sạn giam giữ, Phong Liên Trúc phát hiện cả tinh cầu đều đang trong quá trình thi công. Đất đai đằng trước tòa án tối cao đều bị móc lên đến nỗi bụi bay ngập trời, quần áo của đám nhân viên thực thi pháp luật ở khách sạn biến thành màu xám, bọn họ còn mang cả khẩu trang nữa, cậu phải kiềm chế dữ lắm mới không cười ra tiếng.

Tuy chỗ ở của đám người Thằn Lằn không thay đổi, cả đám cũng có thể hoạt động tự do trong khách sạn, nhưng lúc này ngay cả phòng vệ sinh trong này cũng gắn đầy máy theo dõi, họ luôn bị người khác giám sát. Đám người phản tổ vừa nhìn thấy Phong Liên Trúc cũng không dám thể hiện họ quen nhau, chỉ trao đổi họ tên rồi làm bộ chả ai biết ai.

Chỉ có người trông nhã nhặn nhất là Độc Giác đi tới ôm Phong Liên Trúc một cái, lúc đó chiếc sừng trên trán chạm lên giữa hai đầu chân mày của Phong Liên Trúc. Đây cũng không phải là một hành động phạm vi gì, chỉ là một cái ôm chào đón người mới mà thôi.

Nhưng người Liên Minh không biết rằng khi Phong Liên Trúc và Độc Giác ôm nhau, cậu đã truyền một tin nhắn nhờ vào năng lực của hắn: Cứ chờ chút nữa thôi, sẽ nhanh chóng có kết quả.

Độc Giác cảm thấy rất lạ, còn đợi thêm gì nữa chứ, cần quậy cái gì cũng quậy rồi, tiếp theo không phải là trở về Sao Nguyên Thủy hả?

Họ không hề lo lắng về chuyện mình có thể rời khỏi Lameil hay không. Cảnh tượng ngày đó khi rồng vàng chơi đùa với chiến hạm như thể nó là bóng cao su vẫn còn hiện rõ trước mắt, có một con Kirates đang ẩn núp ở Sao Lameil, họ còn không thể rời đi được à?

Tại sao đám người Thằn Lằn lại can đảm nói ra dã tâm muốn xây dựng một đất nước khác ngay trên livestream như thể không muốn sống như thế, tại vì họ được bảo kê chứ sao!

Từ lúc Phong Liên Trúc quyết định theo họ tới Lameil, tất cả người phản tổ của võ đài dưới mặt đất cũng biết lần này mình sẽ không bị vứt bỏ nữa, cho nên dù phải làm bất cứ chuyện gì bao gồm cả viết văn, họ cũng không sợ đâu!

Nhưng làm mấy chuyện như chất vấn một cách thẳng thắn về sự bất công trong quá trình lập pháp của Liên Minh ngay trên tòa án hoài thì còn được, chứ viết văn các kiểu thì bớt lại giùm cái.

Độc Giác truyền lại tin nhắn với đám bạn bằng năng lực đặc biệt của mình, Thằn Lằn hỏi hắn bằng mắt: Phong Liên Trúc còn đợi gì nữa chứ?

Độc Giác cong khóe miệng lên: Ngài ấy đang chờ Lameil đào hết cả thủ đô thành ruộng rồi mới tiếp tục.

Tất cả người phản tổ xém nữa đã phá cười, lúc đầu họ không biết về chuyện mẫu xét nghiệm của rồng non này, nhưng sau đó cũng lơ mơ đoán được. Thân là người phản tổ, họ cảm thấy rất vui. Mẫu xét nghiệm của rồng non là lý do họ được sinh ra đời và cũng là đối tượng đúng mà họ nên căm thù từ trước tới nay. Bây giờ nó đã bị hủy diệt, tốt lắm.

Nhưng người làm được chuyện này đương nhiên là thủ khoa đại học Phong Viễn Tư đó rồi.

Địa chỉ gia đình Phong Liên Trúc báo lên đã được thế lực nội bộ của đế quốc xử lý rất đỉnh, Sao Lameil không thể phái chuyên viên tới nơi để điều tra, tư liệu được tinh cầu xa xôi đó gửi tới cũng chỉ có thể giống y như lời của Phong Liên Trúc thôi. Nếu họ muốn tra sâu thì phải chờ cho tới khi tình trạng thiết quân luật của Lameil bị gỡ bỏ đã.

Trung tướng Laurie bị treo thưởng tới tận tỷ tinh tệ cũng đang ở trong Sao Lameil, hắn có thể ẩn núp trong đống đất đang bị móc lên ở đây bao lâu nữa đây?

Lúc ăn cơm chung với nhau, Độc Giác hỏi Phong Liên Trúc: Ngài đang đợi điều gì vậy?

Phong Liên Trúc ngước mắt, cười nhạt rồi truyền lại tin nhắn của mình: Chiến tranh.

Khi nhân viên nhận được tin tức của Phong Liên Trúc từ tinh cầu xa xôi truyền tới và thấy mọi thứ đều bình thường, cậu biết ngay có một cuộc chiến tranh lặng lẽ đang phát động trong khi Liên Minh đang nằm trong trạng thái sứt đầu mẻ trán.

Chẳng lẽ Laurie không biết giá trị treo thưởng của mình sẽ tăng lên sau vụ án võ đài dưới mặt đất à? Tại sao còn liều mạng đi tới tinh cầu thủ đô của Liên Minh trước nữa chứ? Để ám sát năm tên tội phạm kia?

Đương nhiên là không phải rồi.

Một thượng tướng mới của quân đế quốc lại mạo hiểm tới Sao Lameil chỉ có thể vì một lý do mà thôi —— đó là lập công.

Tạo dựng một công lao khổng lồ để bản thân có thể đứng vững trên chức vị thượng tướng này cũng như thể hiện sự khát vọng của mình đối với chức vị nguyên soái.

Cuộc chiến tranh giữa quân đế quốc và Liên Minh đã sắp bắt đầu, khi đó sẽ là cơ hội tốt nhất để người phản tổ xây dựng một đất nước.

Phong Liên Trúc nằm trên giường trong khách sạn và nhắm mắt nghĩ lại kế hoạch của mình, bãi bỏ dự luật cũ, đốt cháy ngọn lửa trong lòng người phản tổ của Liên Minh ngay giữa buổi livestream, khiến mâu thuẫn của quân đế quốc và Liên Minh trở nên gay gắt hơn rồi chờ đợi cuộc chiến tranh mà cậu đã tự tay châm ngòi.

Nếu không có cậu, có lẽ phải mấy trăm năm sau cuộc chiến tranh này mới nổ ra.

"Hệ thống, có lẽ tôi là kẻ có tội với những người thường ở thời đại này nhỉ." Phong Liên Trúc thở dài trong lòng.

[Chúc mừng kí chủ đã hiểu được cảm xúc "tội lỗi", ngài nhận được , điểm.]

Phong Liên Trúc: "..."

Cậu nhìn điểm tổng của cả hai đã lên tới hơn ,, đủ để gọi video rồng béo tới tận lần luôn, tiếc là không thể dùng.

Thằn Lằn đang ở căn phòng kế bên, Phong Liên Trúc nghĩ về người phản tổ một chút, trái tim trở nên kiên quyết.

"Nếu không có tôi, chờ tới mấy trăm năm sau chiến tranh mới nổ ra, người phản tổ lại mãi mãi không thể tự do được. Bi kịch như đám người Thằn Lằn, Độc Giác, Chó và Cá Heo sẽ vẫn kéo dài mãi, thậm chí có lẽ còn chẳng thể cứu vớt được sau mấy trăm năm nữa." Phong Liên Trúc tự nói trong lòng, "Nếu nhiệm vụ cuối cùng của tôi là xây dựng đất nước, tôi nhất định cũng phải gánh chịu cả tránh nhiệm sửa đổi những điều tội lỗi rồi."

[Chúc mừng kí chủ đã hiểu được "tinh thần trách nhiệm" và "gánh trọng trách đi về phía trước", ngài nhận được , điểm thưởng.]

Vất vả lắm cậu mới cố dời suy nghĩ về số điểm và mong muốn gọi video tới chuyện của người phản tổ, vậy mà hệ thống lại lấy điểm ra để nhắc nhở cậu rằng lâu lắm rồi cậu chưa nhìn thấy rồng béo.

Lúc này một người đã trưởng thành như anh chắc đã gặp ai giết đó trong thế giới game mất rồi, Phong Liên Trúc không còn phải lo lắng đến sự an toàn của anh nữa.

Nhưng cậu thấy nhớ anh thật.

Phong Liên Trúc nghiêng người đưa lưng về phía vách tường rồi không nhịn được mà nghĩ trong lòng, nhớ nhóc béo quá, mình còn chưa sờ được cái bụng sau khi trưởng thành của anh đâu đó.

Tác giả có lời muốn nói:

Rồng béo (vuốt chân trước xách Kiếm Chỉ Trời Cao và Lăng Vân Cửu Tiêu đang bị bó lại một cục lên) nói với giọng rầu rĩ: Ta cũng nhớ A Trúc lắm á.

Kiếm Chỉ Trời Cao: Lăng Vân Cửu Tiêu, em offline lẹ đi, offline rồi sẽ không bị rồng tra tấn nữa đâu.

Lăng Vân Cửu Tiêu: Đụt xị! Vậy sao anh không offline đi?

Kiếm Chỉ Trời Cao (đỏ mặt): Còn muốn bị bó với em một lát nữa mà.

Lăng Vân Cửu Tiêu:...

Truyện Chữ Hay