“Chức năng: Trừng Phạt: Không hoàn thành nhiệm vụ sẽ phải nhận trừng phạt bất kỳ từ hệ thống, trừng phạt phải nhận sẽ từ không trừng phạt đến trừng phạt vô cùng nặng.”
Tần Quân trầm ngâm, hắn đã dần hiểu vấn đề.
Trước đó khi được giao nhiệm vụ, dù hắn không hoàn thành cũng không sao, cùng lắm không thể rời khỏi vị diện đó thôi, nhưng từ giờ nếu hắn không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ phải nhận trừng phạt từ hệ thống.
Chẳng lẽ thực sự chỉ đơn giản là lỗi hệ thống nên mới mở chức năng này, hay nguyên nhân thức sự là bởi hắn đã không hoàn thành nhiệm vụ?
Hẵn bỗng cảm giác mình như lạc vào một âm mưu to lớn nào đó.
Thoáng chốc trong mắt của Tần Quân hiện lên vài tia sáng lấp ló khó phát hiện.
“Tinh! Xuyên qua vị diện hoàn mỹ, chúc mừng chủ nhân nhận được phần thưởng của hệ thống.”
“Keng! Bởi vì chủ nhân lần đầu tiên xuyên qua vị diện, chúc mừng chủ nhân nhận được gấp phần quà.”
Nhìn thông báo của hệ thống, Tần Quân không vội mở quà mà hắn nhận được.
Hắn chú ý đến một tin tức mà hắn nhận được, trong đấy giải thích rất nhiều điều về hệ thống.
Đầu tiên, về việc dẫn người đi theo rời khỏi vị diện, hắn chỉ có thể dẫn theo bạn lữ của hắn, hơn nữa còn phải mất điểm cướp đoạt.
Còn trường hợp dẫn được theo cả A Độ kia, không phải hắn muốn là được, mà phải có điều gì đấy đặc biệt thì nó mới được kích hoạt.
Trong tin tức mà hắn nhận được không có bất kỳ dòng nào diễn giải về điều này, hắn cũng không biết làm thế nào để hiện lên lại dòng chữ “sử dụng” kia.
Có nghĩa là sau này dù hắn có chấp nhận để xảy ra lỗi hệ thống, hắn cũng không thể tái hiện lại.
Đồng thời khi xem xét bảng thuộc tính bản thân, hắn vậy mà vẫn còn được giữ lại điểm cướp đoạt chứ không mất đi.
Còn về cách để rời khỏi vị diện, đáng lẽ là sẽ có tới cách để rời khỏi, nhưng theo giải thích trong tin tức nhận được, bởi lỗi hệ thống xảy ra, mà hắn chỉ còn có cách để rời khỏi, phần biệt là “xuyên qua vị diện hoàn mĩ” và “xuyên qua vị diện”.
Trong đó, “xuyên qua vị diện” đại khái hắn bằng cách mất đi . điểm cướp đoạt, hắn có thể rời đi mà không cần hoàn thành nhiệm vụ.
Còn “xuyên qua vị diện hoàn mĩ” có nghĩa là hắn sẽ phải hoàn thành tất cả các nhiệm vụ được giao, đồng thời khi “xuyên qua vị diện hoàn mĩ”, hắn sẽ nhận được một phần quà từ hệ thống.
Hơn thế, đối với những vị diện hắn đã rời đi, hắn có thể quay trở lại bằng cách mất đi . điểm cướp đoạt.
Nhìn những điều này, Tần Quân nhíu mày, điểm cướp đoạt của hắn khá ít, hơn thế hắn tin tác dụng của điểm cướp đoạt sẽ lớn hơn thế này, hắn cảm giác bản thân mới chỉ chạm được một góc băng sơn của nó.
Tiếp theo hắn nhìn sang, hắn chú ý đến phần quà mà mình nhận được.
Ánh mắt của hắn trở nên chăm chú.
“Mở quà!”
Một trong ba phần quà bỗng nhiên phát ra tia sáng màu trắng lóa mắt.
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân nhận được phần thưởng “Luyện Linh Hồn, Đúc Thân Thể, Huyết Mạch Nhân Tộc!”, mời chủ nhân xem diễn giải chi tiết.”
Tần Quân thấy thế, mở vào diễn giải chi tiết.
Xem xong, Tần Quân nhíu mày.
Phần thưởng này nói vô dụng thì không đúng, bởi lẽ đang đúng lúc Tần Quân không có thân thể, phần thưởng này giúp Tần Quân có lại được thân thể.
Thế nhưng, huyết mạch nhân tộc, gần như chẳng tăng thêm chút thiên phú nào cho hắn, điểm đặc biệt của thân thể này là hắn có thể thay đổi ngoại hình, giúp vẻ ngoài của hắn trở thành hoàn mỹ.
Nếu hắn là một cô gái, có lẽ hắn sẽ coi đây là báu vật vô giá, nhưng...!hắn chỉ xem đây là gân gà thôi, có cũng được, không có cũng không sao.
“Mở quà!”
Hắn tiếp tục mở phần quà thứ hai.
Phần quà lần này không phát ra tia sáng, mà ngay lập tức vỡ ra.
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân nhận được Lệnh Bài: Thay Đổi Số Phận: Được Làm Lại Một Lần.”
Ánh mắt Tần Quân trở nên phức tạp, được làm lại một lần ư?
Lệnh bài này có tác dụng giúp hắn có thể trở về lại một gốc thời gian trong thế giới hiện thực của hắn, có thể là trở lại năm, năm hoặc thậm chí là năm lúc hắn còn chưa được sinh ra.
Có nghĩa là có thể quay lại quãng thời gian cũ để thay đổi những hối tiếc.
Nhưng hắn lại không được tự quyết định thời gian, mà sẽ do lệnh bài từ sắp xếp.
Tần Quân cười, có ích gì chăng? Hắn có điều gì muốn thay đổi sao? Có lẽ là...!có.
“Mở quà!”
Hắn mở nốt phần quà cuối cùng của mình.
Nhưng lần này hắn vô cùng ngạc nhiên, phần quà lóe ra rất nhiều tia sáng với màu sáng hòa quyện rực rỡ.
Nhớ lại, lần đầu tiên mở ra, chỉ có một tia sáng trắng, lần thứ hai thậm chí không có tia sáng nào, còn lần thứ ba là rất nhiều tia sáng hòa quyện lại với nhau.
Nếu hắn đoán không nhầm, thì chắc là hắn đã mở được phần thưởng lớn rồi.
“Keng! Chúc mừng chủ nhân nhận được phần thưởng đặc biệt!”
“Mảnh Vỡ Thiên Toán!