Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

chương 10: đi đấu giá (tt)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tên lính rác đi vào không bao lâu từ trong một người phụ nữ trung niên đi ra, ăn cực thiếu giải khiến một số tên vừa nhìn đã nóng mắt, tóc đen dài, mắt cùng màu long mi công vút, môi đỏ mọng phấn tô má hồng dáng dóc yêu kiều chỗ lồi chỗ lỏm nơi nào cũng cùng thì bựa nơi không cần nhỏ vẫn bựa người này chính là quản sự của công hội đấu giá tên Kiều Kiều đầy đủ Mục Kiều Kiều bước đến trước đám người Vương Minh cười ma mị nhìn Vương Minh nói.

"Vị Tiểu huynh đệ đây đến bán đan sau? Tỷ Tỷ đây tên kiều kiều a... Người và hai muội tử này cũng nên vào trong bàn truyện a ở đây xem ra không tiện rồi" Kiều kiều bộ dáng ma mị nhìn xung quanh nói.

Được Kiều Kiều dẫn đường không bao lâu tiếng đến một căn phòng trống chảy rộng lớn thậm chí còn có cả trận pháp cách âm, trên đường đi đến căn phòng này cũng thú dị không kém đa phần là nữ tử nhưng tu vi đều kim đan thậm trí người đang ngồi trước mặt Vương Minh cười ma mị đây cùng là kim đan đỉnh phong nửa bước nguyên anh, đều này khiến Vương Minh có chút hứng thú bởi cái Vương phủ cũng chả bằng mấy tên rác cửa không để Vương Minh đợi quá lâu người phụ nữ trước mặt lại cất tiếng nói giọng nói ngọt ngào ma mị không thôi.

"Không biết vị tiểu đệ đây, xưng hô thế nào? Đến đây bán đan dược gì?" gót trà.

"Đệ tên Vương Minh cứ gọi thẳng tên không cần khách sáo, đệ đến đây bán tăng cấp đan a còn về phần thế nào mời tỷ xem" Vương Minh từ trong người lấy ra hộp gỗ đặt lên bàn, Kiều Kiều đưa tay ngọc mở hộp gỗ tay cầm viên đan lên xem.

"C... Cấ... Cấp " Vừa xem xong khuôn mặt Kiều kiều đại biến như không tin vào mắt mình.

"Đệ đệ, đây là do đệ luyện ra sau" khuôn mặt cô nghiêm túc hẳn lên nhìn, còn về bên Vương Minh khi Linh Sang nghe được hai tiếng đệ đệ nộ khí trùng trùng khiến Vương Minh hơi lạnh xương sống.

"He he... Phải thì sau mà không phải thì sau?" Gương mặt Vương Minh lại mất đi vẻ nghiêm túc.

"Hi hi, nếu là đệ luyện thì tất nhiên sẽ được công hội đặt cách a lút nào cũng được chào đón nếu đệ thích tỷ tỷ đây cũng bồi đệ a... " Kiều Kiều khuôn mặt quyến rũ một ngón tay để lên môi mình.

"Lẳng lơ... " Lúc này Linh Sang đã không còn kiềm chế mà nói, một tay đưa nhéo lên lưng Vương Minh.

"A~.." Vương Minh đau đến nói không nên lời, khóc không ra nước mắt.

"Ấy, vị muội muội này là vợ muội sau? Trong rất xinh đẹp a" Kiều Kiều nhìn Linh Sang nói.

"Hừ... " Linh Sang quay mặt ý không muốn bắt chuyện.

"Ha ha... Là Tỷ Tỷ đệ tính khí có phần nóng quản sự đừng trách" Vương Minh không thổi mái nói vừa vứt câu bàn tay Linh Sang lại nhéo vào lưng cậu đau đớn không nói nên lời khuôn mặt muôn phần khổ sở.

"hì hì... Vậy đan dược là do đệ luyện?" Kẻ này không đơn giản.

Kiều nhìn sang Mị Cốt, gì cô nhóc này nảy giờ không mở lời chỉ một bên ôm cánh tay Vương Minh mặt dù đã đè nén nhưng áp lực dẫn toả ra cực mạnh, cả Kiều kiều cũng không thể đoán được tu vi.

"Đúng vậy a, là đệ luyện..." Nửa phần là vậy, mua từ cửa hàng cũng có thể tính nửa phần.

Kiều Kiều đưa mắt đánh gia Vương Minh bởi lần đầu tiên cô thấy kẻ không tu vi mà luyện được đan tất nhiên cũng không ngoài trừ việc hắn nói dối.

"Viên đan này là cấp lại không tạp chất, công hội tỷ sẽ nhận mối làm ăn này a còn về phần chia lợi nhuận thì bên tỷ lấy % thì đệ thấy sau?" Cười.

"Cô không đi ăn cướp luôn đi, %..." Linh Sang nói nhưng bị Vương Minh chặn lại.

"Được thôi!"Vương Minh cười.

Câu nói trực tiếp làm chấn kinh Kiều Kiều và Linh Sang đây là đan cấp lại không tạp chất % là chừng nào lợi.

"Đệ... " Linh Sang định nói gì đó thì bị Vương Minh ngăn lại vẻ mặt nghiêm túc.

"Vị đệ đệ này đúng là phóng phán nha! Tỷ còn tưởng đệ hét toáng lên kia" Cười.

"Ha ha Kiều Tỷ đùa rồi chỉ một viên đan cấp thôi đâu cần phải vậy... Huống chi đệ ăn nó như ăn kẹo ấy" Vương Minh từ trong tay lấy ra viên khác bỏ vào miệng nhai chót chép, khuôn mặt của Kiều Kiều lúc xanh lúc trắng cứ như vừa thấy ma.

"..." Đan cấp mà ăn như ăn kẹo tên này là ngốc hay quá dư dã, cũng không loại trừ hắn là người của siêu cấp Tông Môn.

[Trang bức +]

[Trang bức +]

"Vậy không còn việc gì nửa đệ đây cáo từ a" Vương Minh đứng vậy nhưng Kiều Kiều lại ngăn cậu lại.

"Khoan đã, Vương Công tử... Nếu ngài là Luyện đan sư liệu ngài có thể luyện giải độc đan không?" Kiều Kiều Vẻ mặt nghiêm túc.

"Bao nhiêu?" lặt mặt cũng nhanh thật mới đệ đệ giờ thành công tử rồi.

" viên, thời hạn ngày liệu công... " Kiều kiều chưa kịp nói hết Vương Minh đã chen vào.

"Đưa đệ đây đi gặp hội trưởng a đơn thì đệ có nhưng mà đây là mối lớn Hội trưởng không ra mặt thì ra hệ thống gì?" Cười.

"Công tử đợi chút, tôi đi gọi Hội trưởng " Quả nhiên không tầm thường, nhưng cái tên Vương Minh này là Trùng hợp hay...

Kiều kiều trong phút chóc biến mất trong phòng chỉ còn lại Đám người Vương Minh.

Truyện Chữ Hay