Sau khi thành lập xong Bang hội, cả đám liền lại đem sự chú ý đổ dồn về phía Tiêu Dật……bắt đầu bàn bạc làm như thế nào mới có thể nhìn đến hắn ngoài đời thật. Tuy là hình ảnh D cũng đã rất chân thật nhưng vẫn là ko bằng có thể nhìn thấy ngoài đời nha~!!!
Tiêu Diễm Chi từ nãy đến giờ cũng đã chú ý tới ko khí ái muội giữa Tiêu Dật và Mạc Quân, nghĩ đến cô chị dâu ngoan hiền, hơn nữa cũng rất chiều cô vừa mới được định ra cách đây ko lâu liền ko khỏi nhíu mày….
[ Anh hai chắc chắn ko có khả năng thích đồng tính….có khi ngay cả đồng tính có thể yêu nhau chuyện này cũng ko hề biết đâu—-!!! Cho nên, ko còn gì chối cãi, tên [ Nhất tiếu hồng trần ] đó nhất định là nhìn trúng anh hai cho nên mới muốn tìm cách dụ dỗ, làm tối quan hệ của hai người trước mặt người khác…….Hừ—-!!! Ti bỉ, có bổn tiểu thư ở đây, quyết ko thể nào cho anh hai lạc lối….!!! ] – Cô nàng dùng ánh mắt hình viên đạn liên tục “bắn phá” dung mạo rất yêu nghiệt, vốn là chồng tương lai của cô người nào đó, gật gù suy nghĩ.
[ Đinh—-!!! Nhiệm vụ chính hoàn thành: /. Hoàn thành: % ] – Nghe thanh âm Hệ thống thông báo, Tiêu Dật nhướn mày…….Hắn nãy giờ có làm cái gì sao??? chẳng lẽ chỉ cần cùng Mạc Quân chơi trò “ái muội” là mấy cô em đó sẽ tự động rút lui??? Ha~!!! chủ ý này ko sai thôi—!!!
…
…
Mặc cho sóng ngầm giữa mấy người đang vần vũ thế nào, đám Bang chúng vẫn ko hề hay biết, tiếp tục sôi nổi bàn tán về một kế hoạch…
[ Thiên thượng tiên gia ]: Hay là chúng ta tổ chức một buổi tụ hội đi, kỷ niệm ngày đầu tiên thành lập Bang phái—!!! – Triệu Lâm đĩnh một gương mặt hàm hậu, “vô tội” nhắc nhở…
[ Nhã nhạc thiên âm ]: Đúng rồi, như vậy thì Đại thần có chạy đằng trời cũng ko thoát—!!! chúng ta lại có thể quang minh chính đại quan sát hắn….thật là một chủ ý ko tồi nha~!!!
[ Hạ hoa thu diệp ]: Ok, quyết định vậy đi, nhất định phải đem theo máy ảnh, chụp cái đủ mới được—!!!
………………
………………………………….
Và thế là chuyện tụ hội dưới sự quyết tâm đoàn kết vô cùng của đám Bang chúng đã được cứ thế nhẹ nhàng như vậy định ra rồi. Ngay cả thân là Bang chủ – Mạc Quân cũng ko có quyền lên tiếng phản đối, liền cũng chỉ còn cách gật đầu đồng ý.
Tiêu Diễm Chi vốn đang vắt óc suy nghĩ cách tách tên “Hồ ly tinh” kia ra khỏi anh hai mình, nghe vậy thì ko khỏi hai mắt sáng lên, nghĩ ra một cách hay—!!!
Tiêu Dật lặng yên đem biểu tình của mọi người xem trong mắt, khóe môi khẽ kéo, cười nhạt……[ Trò chơi này, đúng là càng lúc càng thú vị nha~!!! ]
______________________________
: pm, tại tiệm Karaoke nổi tiếng – Mermaid…..
_ Ai….cậu là [ Hạ hoa thu diệp ]??? Sao khác trong Game vậy???
_ Tất nhiên rồi, lão nương nhưng là tăng độ Dung nhan lên đến trên , ko khác sao được —!!!
_ [ Lạt thủ tồi hoa ]??? Hóa ra cậu còn là một cái công tử nhà giàu nha~!!! Thảo nào trong Game trang bị tốt như vậy….!!!
_ Bang chủ đâu rồi??? Chưa tới sao???
_ Nam thần cũng chưa thấy mặt……rốt cuộc bọn họ có đến hay ko vậy nha???
………………………..
…………………………………………………..
Ko khí trong phòng vui như trẩy hội, một đám người chơi nhận biết nhau ngoài đời thực, cười cười nói nói đến thập phần vui vẻ…
“Kịch” – âm thanh mở cửa vang lên……mọi người ko hẹn mà cùng dừng lại cuộc nói chuyện, trợn to hơn mấy chục đôi mắt, mong chờ nhìn chằm chằm về phía cửa. Đồng An và đám Triệu Lâm Hạ Quy Linh vừa mở cửa ra đút đầu vào liền bị trận thế này khiến cho hoảng sợ, lắp bắp nói:
_ Gì…..gì nha??? lão tử cũng ko phải thịt, nhìn chằm chằm lão tử như sói đói thấy mồi làm gì???
Nhìn thấy người tới vừa ko là Bang chủ cũng vừa ko là Nam thần, đám người liền lập tức tựa như bong bóng bị xì hơi vậy, khinh bỉ, cao quý, lãnh diễm liếc Đồng An một cái, liền lại quay lại tiếp tục tám chuyện đi—-!!! Ngay cả Bang chủ của bọn họ đứng chần dần trước cửa cũng ko thèm để ý…
Cái gì, đừng đùa, Bang chủ của bọn họ nhưng cũng là một cái tuyệt sắc mĩ nam trên Bảng Nam thần nha…..làm gì có chuyện đứng đó mà bọn họ ko thấy chứ??? Có trách chỉ nên trách Mạc Quân quá biết cách che dấu bản thân, khuôn mặt Yêu nghiệt ngời ngời vậy mà lại bị bộ sơ-mi làu nhàu và chiếc kính cận ko số ghi to đùng của cậu sinh sôi làm cho biến thành một cái siêu cấp ngố tàu, % thanh niên nghiêm túc……!!!
Mạc Quân cũng ko thèm để ý, vừa đến liền lập tức quay trái quay phải, liếc trên, ngó dưới tìm người đi—-!!! Triệu Lâm và Hạ Quy Linh hiểu ý liếc nhau, cười đến dâm đãng ôm lấy vai cậu một bộ: anh em tốt, trêu chọc:
_ Ai nha~!!! thật là, sao Tiêu Ca còn chưa tới nha??? Để người ta chờ mong mỏi mòn, ngày đêm trông ngóng như vầy thật là rất ko biết “thương hương tiếc ngọc” đó—-!!!
_ Nào có, đừng có trách lầm Đại thần, người ta nhưng là Đại mĩ nam, ăn mặc đẹp đẽ đi trên đường khó trách sẽ có gái đẹp đến làm quen, hỏi han, chậm trễ một chút cũng là chuyện đương nhiên thôi, ai bảo người ta đẹp trai làm chi, đẹp trai cũng là một cái tội nha~~~~!!!
Hai người “kẻ xướng người họa”, bắt đầu trình diễn tiết mục “tình yêu lâm li bi đát, buồn vui lẫn lộn” của những bộ phim Hàn Quốc lúc h tối…!!! Lời kịch phong phú, biểu tình chuyên nghiệp, thật sự là vô cùng có tiềm năng….!!!
Mạc Quân bị ép ở giữa vốn đã rất hậm hực vì Tiêu Dật ko thấy bóng dáng đâu lại còn bên tai là tiếng lải nhải, eo éo của Triệu Lâm và Hạ Quy Linh liền ko khỏi nghiến răng nghiến lợi, hận ko thể đem hai người này đánh cho “răng rơi đầy đất, máu chảy thành sông”…!!! Qủa nhiên là tình hữu nghĩ của nam nhân phải tích góp trong những trận “chiến” sao—!!!
…
…
Lúc đám người đang định ninh là Tiêu Dật chắc chắn sẽ ko tới, chuẩn bị bắt đầu Bữa tiệc thì cửa ra vào lại một lần nữa được mở ra, đám người phút chốc lại như bị bấm nút “đứng hình” vậy, “vèo” một cái, đồng loạt quay đầu quăng ánh nhìn nóng bỏng về phía cánh cửa giống như muốn đem nó nhìn ra một cái lỗ vậy……..
Và cuối cùng, ko phụ sự kỳ vọng của mọi người, lần này người đến là hai anh em nhà họ Tiêu: Tiêu Diễm Chi và Tiêu Dật.
Một người yêu diễm, mị hoặc, nóng bỏng như một bông hồng rực lửa………Một người lại lạnh lùng, lãnh khốc tựa bão tuyết tháng ba…..hai anh em nam thanh nữ tú đi cùng bên nhau tựa như một bức tranh rực rỡ và sống động, thu hút mọi ánh nhìn………nếu có thể bỏ qua cô gái chỉ tính là thanh tú đang thân mật ôm cứng ngắc cánh tay Tiêu Dật kia nữa thì càng tốt—-!!!
[ Là con nhỏ đó ] – Mạc Quân nhanh chóng nhận ra cô gái trông có vẻ thẹn thùng, e lệ kia chính là cô gái lần trước cũng đồng dạng giống như cậu được ngồi trên “Hắc Dực Kỳ Lân”, hạnh phúc ôm eo Tiêu Dật ko chịu buông…….[ Con nhỏ đó rốt cuộc là ai??? Móa….đúng là ko phải bình thường ngứa mắt…..ko biết đây là nơi công cộng sao??? ôm ôm ấp ấp, ra cái thể thống gì??? Hừ—-!!!]
Làm như ko hề nhận thấy ko khí bỗng dưng trở nên thật cứng ngắc trong phòng Karaoke, Tiêu Diễm Chi nở một nụ cười đắc ý, hào hứng chào hỏi:
_ Hi—-!!! Mọi người làm sao vậy??? Là ngất ngây trước vẻ đẹp của anh em đi??? Qủa nhiên sao…..có điều, anh em hiện tại là “hoa đã có chậu” rồi nha~!!! Đây là chị dâu tương lai – Hà Mạch Tú, hai người nhìn rất xứng đôi đi???
Lời vừa dứt, ko khí lại càng thêm trở nên kỳ lạ…..mọi người ko hẹn mà cùng đồng thanh trong lòng:
[ Demama……con nhỏ đó là ai nha~!!! Chính cung rõ ràng là Bang chủ có được hay ko—!!! Xứng đôi??? xứng cái con khỉ, chẳng những nhan sắc ko bằng một góc Bang chủ, cũng ko ngạo kiều, phúc hắc bằng Bang chủ của chúng ta…..!!!! Ở đâu chạy đến làm kỳ đà vậy trời??? Khác tính làm sao yêu nha??? ]
…
…
Cuối cùng vẫn là Tiêu Dật ko kiên nhẫn nhìn bọn họ “mắt to trừng mắt nhỏ” nửa ngày còn ko mỏi mắt, khẽ nhíu mày, vờ như ko nhận ra cái tên trông ngốc nghếch vô cùng đứng chần dần bên cạnh cửa kia, lạnh lùng hỏi:
_ Nhất Tiếu đâu???
Không khí căng thẳng cứ như thế bị một câu nói của hắn nhẹ nhàng phá vỡ………
[ Xem đi….xem đi….!!! Nam Thần cuối cùng vẫn là quan tâm Bang chủ nha~!!! Hừ….đợi lát nữa Bang chủ đến, nhất định “diễm áp toàn trường”, cho con nhỏ đó đẹp mặt—!!! ] – mọi người âm thầm đắc ý, trở lại trạng thái bình thường, cười đùa nói:
_ Bang chủ còn chưa tới đâu—-!!! Nam Thần nói xem chúng ta có nên ngồi chờ Bang chủ đến mới được ăn hay ko nha???
Mạc Quân: ……=_=”…….tôi đến rồi —-!!!
Tiêu Dật nghe vậy cũng ko nói gì thêm, gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu, thong dong đi vào vị trí thoải mái nhất ngồi xuống, Hà Mạch Tú nhanh chóng theo sát. Nhìn trận thế này cũng đã hiểu được, ý của Tiêu Dật là: Đợi—-!!!
Đồng An, Triệu Lâm và Hạ Quy Linh hiểu ý liếc nhau ra hiệu, lập tức ba người liền cười hì hì, hà hà lấy tốc độ sấm sét nắm cổ Mạc Quân như nắm cổ gà vậy, “xềnh xệch” lôi ra ngoài……..
_ Làm gì??? – Mạc Quân đang định lên tiếng thông báo một chút sự tồn tại của mình thì bị ba người giựt cổ lôi đi, ko khỏi khó chịu, nghi hoặc hỏi.
_ Còn hỏi…..tất nhiên là đi thay đổi hình tượng rồi—-!!! Chẳng lẽ ông định để bộ dáng đó để bị cái nhỏ Hôn thê gì gì đó của Tiêu Dật cười vào mũi sao??? – Hạ Quy Linh trợn trắng mắt, khinh thường nói.
_ ……………………..!!! – Nghe vậy Mạc Quân ko khỏi khẽ mím môi, tuy ko nói đồng ý nhưng cũng ko phản đối, yên lặng dị thường để mặc cho ba tên bạn tốt lôi kéo đi “sửa sang” lại đi—-!!!
Bên này, Tiêu Dật thấy người bọn họ cứ thế nhanh lẹ “chuồn” đi rồi liền ko khỏi buồn cười, trong nguyên tác, lần Tụ hội này Mạc Quân xuất hiện nhưng là tương đương “kinh diễm” nha~!!!! Ko biết ba người kia có thể đem cái tên ngố tàu đó cải biến đến cái dạng gì đây….!!! Thật là chờ mong đâu~!!!
Lúc này đang suy nghĩ về Mạc Quân cũng ko chỉ một mình Tiêu Dật, một bên ngoan ngoãn ôm chặt cánh tay hắn – Hà Mạch Tú cũng vậy nghi hoặc nghĩ:
[ Hình như có gì đó ko đúng lắm…..rõ ràng trong tiểu thuyết lần Tụ hội này là lần đầu tiên Tiêu Dật gặp Mạc Quân bởi vì nhờ Tiêu Diễm Chi âm thầm sắp xếp mới đúng. Tại sao Tiêu Dật và Mạc Quân nay lại có vẻ là “quen biết” đã lâu rồi??? lại còn thái độ kỳ lạ của đám Bang chúng kia nữa chứ…..nhắc mới nhớ, hình như hai vị Đại thần làm rùm beng trên Diễn Đàn ID nghe rất quen nha—!!! ]
Tiêu Dật ko dấu vết liếc nhìn dường như đang vô cùng nghiêm túc suy nghĩ Hà Mạch Tú, khóe môi hơi câu…..đã nhận ra sự khác biệt rồi sao??? Đây cũng ko phải là Thế giới nguyên vẹn trong tiểu thuyết nha~!!!