Diệp Sở Ly tỉnh lại lần nữa đã là ở nhà rồi, đoán là Âu Dương Thụy không an tâm khi để hắn ở lại bệnh viện nên đưa về nhà, thiết bị mọi thứ đều đầy đủ cả.
[ Hệ thống: Ký chủ tỉnh rồi]
[ Diệp Sở Ly: Xảy ra chuyện gì?]
[ Hệ thống: Âu Dương Thụy đối phó nam nữ chính, hiện tại nam nữ chính đều rất bận rộn bù đầu đối phó với cổ đông và cục kiểm định chất lượng. Liên quan đến mạng người, có khả năng cảnh sát sẽ nhúng tay.]
[ Diệp Sở Ly: Được. Âu Dương Thụy có sao đối phó hai người kia?]
[Hệ thống: Không biết, không nằm trong kịch bản. Ký chủ không đủ quyền hạn để tìm hiểu thông tin này]
Diệp Sở Ly trong lòng phun tào, mẹ nó hệ thống.
Hệ thống im bặt, cánh cửa kia khe, khẽ mở ra, Âu Dương Thụy đi vào thấy người trêи giường đã tỉnh lai, tâm trạng vui mừng hớn hở lại gần nhưng chỉ thấy hình như trong mắt Diệp Sở Ly tựa hồ có tức giận, còn có một tia xa cách, trong lòng Âu Dương Thụy hẫng mất một nhịp cảm thấy trong lòng đau nhói.
" Em tỉnh rồi sao? Tại sao không báo một tiếng chứ"
" Âu Dương tiên sinh, có phải anh coi tôi là đồ ngốc không?"
" Sở Ly em nói gì vậy?" Âu Dương Thụy ngồi bên mép giường
" Hình như anh không có ý định dừng lại việc lừa tôi đâu nhỉ?"
" Sở Ly em...."
Diệp Sở Ly chăm chăm nhìn Âu Dương Thụy không lên tiếng. Âu Dương Thụy trong lòng đau đến mấy cũng không cách nào mở lời. Vốn là hắn lừa người ta, bây giờ biết chối như nào. Âu Dương Thụy nhìn Diệp Sở Ly
" Em nghỉ ngơi, tôi bảo dì giúp việc nấu chút đồ ăn thanh đạm cho em. Em mới tỉnh lại nên nghỉ ngơi nhiều thì tốt hơn" nói rồi đi một mạch ra ngoài, không dám nhìn đến ánh mắt của Diệp Sở Ly.
Diệp Sở Ly cũng thật mệt não, ai nha người ta chỉ làm mặt lạnh có xíu thui mà, cậu cũng luyến tiếc lắm chứ. Nỡ thích người ta rồi bây giờ lại phải làm nhiệm vụ mới bất đắc dĩ dùng cách này, mặc dù cậu phải thừa nhận là còn nhiều cách khác. Ai bảo cậu thích đâu, trách ai nha. Diệp Sở Ly chỉ muốn Âu Dương Thụy nói ra lời kia thôi, không phải bởi thân phận Diệp Sở Ly mất trí nhớ trước kia mà là Diệp Sở Ly của bây giờ, cậu hy vọng điều mình gửi gắm ở Âu Dương Thụy sẽ không bị hắn làm cho thất vọng. Chỉ vậy thôi.....
Diệp Sở Ly được Âu Dương Thụy chăm sóc rất khá, chỉ là bầu không khí giữa hai người bây giờ có chút khó xử. Không biết phải nói thể nào, chỉ là Diệp Sở Ly muốn Âu Dương Thụy mở miệng lại chờ bao lâu cũng không được, tâm sinh ức chế, bắt đầu ngó lơ Âu Dương Thụy, mà Âu Dương Thụy lại tưởng là bởi vì bản thân lừa Diệp Sở Ly nên bị chán ghét đến nỗi một ánh mắt cũng không thèm liếc, trong lòng đau khổ tui thân vô cùng
Diệp Sở Ly hồi phục rất nhanh, ra khỏi phòng bệnh liền xếp đồ đến phòng khách, không ở chung với Âu Dương Thụy, Âu Dương Thụy tủi thân đứng một bên nhìn cậu dọn đồ cản cũng không dám, chỉ im im hộ xếp đồ, Diệp Sở Ly lại càng cáu.
Từ khi Diệp Sở Ly khôi phục, Âu Dương Thụy không tiếp tục động vào Diệp Hinh Nhiên và Bác Văn nữa, hắn nghĩ Diệp Sở Ly sẽ muốn tự tay trả thù hai người họ hơn. Thỉnh thoảng Âu Dương Thụy sẽ nói cho Diệp Sở Ly biết tình hình Diệp thị cùng với hai người kia. Diệp Sở Ly bắt đầu lên kế hoạch, thế giới này có vấn đề, cậu muốn mau chóng tìm hiểu xem vấn đề nằm ở đâu.
Diệp Sở Ly chuyển phòng ngày đêm kiểm tra lại tư kiệu Âu Dương Thụy đưa, cũng đối với Âu Dương Thụy không tỏa khí lạnh nữa, thỉnh thoảng nói với nhau vài câu. Hai người quay lại khoảng thời gian bắt đầu làm quen lại từ đầu.
Âu Dương Thụy mặc dù mất mát nhưng hắn cũng không ngại, quen lại cũng tốt, bảo bối vẫn là bảo bối, vẫn là của hắn. Ai cũng cướp không được.
____________________________
Diệp Hinh Nhiên bị chèn ép đến xác xơ, sắc mặt tiều tụy ngồi trong phòng. Diệp thị kiển tra ra một đống lỗ hổng, nhân viên biển thủ công quỹ đều là những người cô ta và Bác Văn đề cử. Việc liên quan đến mạng người kia bị người phụ trách khai là chỉ thị từ chủ tịch bên trêb, cứ mạnh tay xử lý hắn mới dám đập tiền đe dọa cả nhà người ta, khai khai lại ra thêm một mạng nữa, là mồ côi, từ trại mộ côi đi kiếm việc làm, chết rồi người phụ trách liền trực tiếp quên đi không xử lý. Công trình lớn nhất đổ vào hàng chục tỉ đồng cứ thế bị đình công. Tổn thất đối với công ty không thể là một con số nhỏ. Cô ta ngồi trêи ghế chủ tịch không ngừng bị hội đồng quản trị, cổ đông bức ép, đòi rút vốn, cô ta sắp điên rồi. Bác Văn bị truy sát quay về một thân máu me vô cùng nghiêm trọng hiện tại vẫn đang ở trong viện, một mình cô ta phải gánh tất cả mọi việc cô ta bắt đầu nghĩ Diệp thị này cũng không bằng vứt đi, tưởng rằng mạnh bao nhiêu hóa ra bên trong đục rỗng như thế, cô ta hoàn toàn tự loại mình ra khỏi nguyên nhân gây nên toàn bộ sự việc.
Phòng chủ tịch hôm nay lại truyền ra tiếng đập phá, thư ký mặt vô biểu tình im lặng đứng một bên, cô đã quá quen với vị nữa chủ tịch lên chức được mấy tháng này rồi. Từ ngày công ty xảy ra vấn đề Diệp tổng không hôm nào không đập phá, đồ trong phòng cũng bị cô ta đập gần hết rồi, đập xong đừng liên lụy đến đám nhân viên quèn các cô là được.
Diệp Hinh Nhiên trong văn phòng tức điên lên, khuôn mặt mĩ lệ mọi ngày giờ đây vặn vẹo khó coi.
" Ngu ngốc, một đám ngu ngốc. Một chút chuyện cỏn con như vậy mà cũng không xử lý được, giữ lại làm cái gì. Tao nuôi chúng mày tốn tiền không hay sao?"
" Sắp thành công, kế hoạch sắp đạt được rồi, tại sao đến bây giờ lại có sai sót, đám người kia não đều cho chó gặm rồi sao? Cái bản báo cáo gì thế này, chưa học viết chữ sao, hay là chui từ cái vùng nông thôn xó xỉnh bẩn thỉu quê mùa nào lên đây, đến chính tả cũng viết sai là sao? Tao cho chúng mày công việc tốn tiền không à? Vô dụng!"
Diệp Hinh Nhiên tức giận cầm lên chìa khóa đi đến một quán bar. Diệp Sở Ly theo âm thanh nhắc nhở của hệ thống âm thần đi theo sau.
Diệp Hinh Nhiên tâm tình không tốt, đến bar cũng không cho người khác sắc mặt tốt, cau có ngôi một chỗ uống hết ly này đến ly khác.
[ Diệp Sở Ly: Hộ thống, có thể đổi được rượu trong ly của cô ta không?]
[Hệ thống: Có thể. Tốn tích điểm nha ]
[ Diệp Sở Ly: lúc đầu mày giới thiệu không phải nói bản thân là hệ thống hoàn thành ước nguyện sao? Còn tốn tích điểm?]
[ Hệ thống: Chúng ta đã cùng nhau đi qua rất nhiều thế giới rồi nha, phản kháng không hiệu lực]
[ Diệp Sở Ly: Đổi rượu cô ta thành thuốc gây ảo giác với xuân dược, loại xuân dược khi trước tui bị hạ đó. Trông có vẻ ghê gớm ]
[ Hệ thống: Đổi hoàn thành, tốn tích điểm oki, không cần đau lòng]
Diệp Hinh Nhiên uống một lúc, thấy đầu mình choáng váng, đứng lên định rời đi, đúng lúc này một nam nhân đỡ lấy cô ta. Diệp Hinh Nhiên muốn hất người ra nhưng lúc ngẩng đầu lên cô ta lại nhìn thấy gương mặt của Bác Văn, Diệp Hinh Nhiên liền mặc kệ người kia kéo cô ta đi đến một khách sạn nào đó.
[ Diệp Sở Ly: Có hoocmone thu hút giống đực ở đây ha]
[ Hệ thống: mong muốn của ký chủ đã được thực hiện, đã sử dụng hoocmone thu hút giống đực cho đối tượng Diệp Hinh Nhiên. - tích điểm]
Mẹ ơi.
Thề luôn, Diệp Sở Ly chỉ là nghĩ chơi chơi, không có muốn làm ác nha. Thuốc ảo giác + kϊƈɦ ɖu͙ƈ mới + Hoocmone thu hút giống đực. Diệp Sở Ly không có tàn nhẫn như vậy nha, dù gì người ta cũng là con gái đó.
[Hệ thống: Hệ thống rất tri kỷ lắp camera ẩn ° đảm bảo ghi lại mọi sắc thái rồi. Không cần cảm ơn, à - điểm nhé]
A!
Cậu có thể trả hàng không, còn chưa kịp nói ra ý định nữa mà. Ơ mì pho pho thiện tai thiện tai( ´◡‿ゝ◡`)
_________________
Diệp Sở Ly sau khi đi là. việc ác xong lái xe quay về nhà, chính là về nhà của Âu Dương Thụy. Mở cửa vào, cả căn nhà tối thui, chắc giờ này Âu Dương Thụy chưa về hoặc là hắn đã đi ngủ rồi. Diệp Sở Ly đi vào nhà, vừa bước vào được một lát, bóng đèn trêи cầu thang sáng lên. Diệp Sở Ly thấy Âu Dương Thụy đang đứng trêи cầu thang ánh mặt nhìn cậu có chút tối tăm làn Diệp Sở Ly thấy hơi rùng mình một cái.
Diệp Sở Ly quay đầu bình tĩnh nhìn thẳng về phía Âu Dương Thụy.
" Em vừa đi đâu?"
" Âu Dương tiên sinh, việc tôi đi đâu hình như là quyền tự do của tôi, không nhất thiết phải khai báo với anh nhỉ"
" Em chỉ cần trả lời là được" Âu Dương Thụy nhìn Diệp Sở Ly, trong lòng lạnh xuống.
Diệp Sở Ly từng bước từng bước đi lên, đi qua người Âu Dương Thụy, một đám mùi rượu cùng với rất nhiều thứ mùi hỗn tạp bay qua mũi Âu Dương Thụy, mày hắn nhăn chặt lại.
" Tôi không cần nói, anh chắc cũng biết rồi đi"
" Em sao lại đến cái loại địa phương đó. Không sạch sẽ gì"
" Ý anh là đang nói tôi không sạch sẽ?"
" Em có nhất thiết phải gây chuyện với tôi như vậy không?"
" Bây giờ anh còn nói tôi kiếm cớ gây chuyện với anh? Anh vốn dĩ có thể không quan tâm tôi nha. Tôi đi tìm nới giải tỏa thì có gì sai? Anh quản được?"
" Diệp Sở Ly! " Âu Dương Thụy sầm mặt, hắn không hy vọng Diệp Sở Ly sau khi khôi phục sẽ trờ nên như vậy. Vốn dĩ hai người đang rất tốt, như trạng thái mấy hôm trước đã là rất tốt chứ không phải đứng đây cãi nhau vì một vẫn đề mà đến hắn cũng không biết.
Nhưng mà Diệp Sở Ly đã chọc giận Âu Dương Thụy, hắn tuyệt đối không cho phép bất kỳ người nào chạm vào Diệp Sở Ly ngoại trừ hắn, càng không bao giờ cho phép Diệp Sở Ly đi tìm loại người kia. Tuyệt đối không.
Diệp Sở Ly đi đến phòng mình, vừa mới mở cửa bước vào, chợt cảm thấy đằng sau bị đẩy một phát, cánh của đóng rầm lại khóa trong, lưng Diệp Sở Ly bị ép đập lên cánh cửa. Âu Dương Thụy ép tới, gắt gao giam Diệp Sở Ly trong lồng ngực hung ác hôn xuống.
Diệp Sở Ly cảm thấy lưng đau đớn sau đó môi bị bịt lại, Âu Dương Thụy mạnh bạo như vậy gặm cắn như hít hết đi dưỡng khí của Diệp Sở Ly, môi lưỡi truyền đến đau nhức. Diệp Sở Ly muốn nói, chính là mở miệng ra thì lại bị ai kia mạnh mẽ xâm nhập, căn bản từ ngữ phát ra chỉ là một đám mơ hồ không rõ. Diệp Sở Ly đưa tay đẩy, ngược lại bị Âu Dương Thụy bắt lấy khóa lại giãy giụa không được.
Cơ thể dần dần mềm nhũn, đứng vũng được đều là nhờ dựa vào tường, nhưng từ khi nào, sau lưng Diệp Sở Ly không còn là nền tường trắng nữa mà đổi lại là ga giường trắng tinh, quần áo bị kéo đến xộc xệch, khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt ʍôиɠ lung mơ hồ. Cứ như vậy Diệp Sở Ly bị Âu Dương Thụy kéo đến trêи giường lúc nào không biết.
(✷‿✷)