Sau giờ học.
Yuzu có việc bận nên chúng tôi không đi cùng nhau. Tôi đi bộ một mình đến nhà ga, chắc là tôi sẽ mua một quyển tạp chí theo lời Kotani.
“Không khí Giáng Sinh đã bắt đầu tràn ngập khắp nơi rồi nhỉ”
Tháng mười hai, thành phố đã hoàn toàn bước vào không khí Giáng Sinh với những chiếc cây thông và giai điệu jingle bells. Ngay cả Santa cũng không đón Giáng Sinh sớm như vậy.
Vừa nghĩ đến những điều đó, tôi bước chân vào một tiệm sách lớn trước nhà ga.
“Chào mừng quý khách~”
Ngay khi bước vào, tôi được chào đón bởi nhân viên và một luồng không khí ấm áp. Hơi ấm làm dịu đi cơ thể lạnh lẽo của tôi vốn đã ở bên ngoài quá lâu dưới cái thời tiết như này.
“Cơ mà sao cái giọng nói này quen quen ta?”
Sau đó, tôi cảm thấy có ánh mắt phía sau mình.
“Eh, Yamato đó hả?”
Bất ngờ bị gọi tên, tôi quay lại về phía giọng nói.
Sau lưng tôi là một cô gái với mái tóc dài buộc kiểu đuôi ngựa và đeo một chiếc tạp dề có vẻ như là đồng phục học sinh. Đó là Hinano Hiiragi – bạn của tôi từ thời sơ trung.
“Tại sao cậu lại ở đây?” Cô ấy tiến về phía tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.
“Cũng không có gì đặc biệt, tớ chỉ đang tìm vài cuốn tạp chí thôi…Cơ mà tớ không biết cậu làm việc ở đây đó.”
“Tớ chỉ làm trong một khoảng thời gian ngắn thôi. Tớ cần chuẩn bị cho kì nghỉ cuối năm” Hina cười rạng rỡ mặc dù vẫn có chút ngượng ngùng.
“Oh, cậu định đi chơi với bạn hả?”
“Yeah. Các cô gái trong câu lạc bộ bóng rổ có kế hoạch tổ chức một bữa tiệc Giáng Sinh.”
Đúng như tôi nghĩ. Hina luôn làm gương mặt như vậy khi nhận được lời mời từ bạn bè. Tuy bây giờ tính cách cô ấy đã tươi tắn hơn đáng kể, nhưng thói quen này vẫn tồn tại.
“Bữa tiệc Giáng Sinh à…? Thật hoài niệm.”
“Fufu…Yamato, cậu có muốn tham gia cùng không?” Hina châm chọc khi thấy tôi đang nhìn vào không khí.
“Từ chối. Tớ sẽ không bao giờ đặt chân vào lãnh địa của con gái nữa.”
Khi chúng tôi còn học sơ trung, Hina đã từng mời tôi đến bữa tiệc Giáng Sinh do các thành viên trong câu lạc bộ bóng rổ nữ tổ chức. Lúc đó, tôi vẫn còn lo lắng cho Hina bởi cô ấy vẫn chưa quen việc giao tiếp với mọi người, vậy nên tôi quyết định tham gia.
“Phải ha. Yamato đã bị bảo là con trai không nên có mặt trong bữa tiệc của những cô gái và cuối cùng là bị bắt phải trở thành Santa trong chiếc váy ngắn như một hình phạt nhỉ.”
“Đừng có nhắc lại chuyện đó!” Tôi cau mày và trừng mắt nhìn Hina, người vừa gợi lại cái kí ức đau thương ấy.
Hina không để ý đến điều đó và nhún vai. “Cơ mà nó cũng hợp với cậu đó chứ.”
“Không đời nào! Tớ đã phải chịu một cú sốc lớn đó biết không hả?”
Tôi phủ nhận bằng tất cả những gì có thể. Và rồi Hina khẽ chạm vào chiếc kẹp tóc trên đầu nhỏ.
“Kể cả việc cậu sẵn sàng đeo kẹp tóc nữ hả?”
“…..Chết tiệt” Tôi chịu thua khi bị nhỏ hạ gục bằng quá khứ đen tối nhất của mình.
Tại sao tôi lại mua thứ như vậy cơ chứ?
“Mà nói mới nhớ, Hina, cậu ổn chứ? Khi đó cậu thậm chí còn từ chối lời mời với lí do không biết nên mặc gì.”
“T-Tớ ổn mà. Lần đó tớ vẫn đến mà không gặp vấn đề gì đó thôi.” Hina nao núng trước sự phản công của tôi.
Nhưng tôi không dừng lại mà tiếp tục giáng cho nhỏ một đòn khác.
“Chính xác hơn là cậu không đủ can đảm để từ chối nên buộc phải đi mà ha?”
“Đừng nhắc lại những điều không cần thiết đó!”
Mặt Hina đỏ bừng khi tôi gợi lại quá khứ đen tối của nhỏ.
“Tớ nhớ là lần đó tớ đã giúp cậu chọn trang phục. Thế nào, lần này cậu vẫn cần tớ giúp nữa chứ?”
“K-Không cần cậu phải giúp! Tớ có quần áo để mặc đi dự tiệc mà!”
Cả hai chúng tôi đều lườm nhau khi đang vạch trần từng trang lịch sử đen tối của cả hai đứa.
“….Cuộc nói chuyện này chẳng đi đến đâu cả.”
“…..Yep.”
Cuối cùng chúng tôi đã thỏa thuận đình chiến khi cuộc nói chuyện chẳng đi về đâu.
“Yamato xấu tính” Hina phồng má.
“Trả lại nguyên câu đó cho cậu đấy.”
Chúng tôi nhìn nhau một lúc rồi bật cười vì cuộc nói chuyện ngu ngốc này.
“Ừ thì, nếu Yamato thấy vui thì cũng ổn thôi.”
“Cậu cũng thế.”
Hina vừa sắp xếp giá sách vừa nói tiếp.
“Quay lại chủ đề chính, Yamato định đi chơi Giáng Sinh với Nanamine-san hả?”
“Ừ thì, đúng vậy.” Tôi gật đầu mặc dù có hơi ngại ngùng một chút.
“Hiểu rồi. Thế cậu đã định đi đâu chưa?”
“Chưa. Vậy nên tớ mới đến đây tìm vài cuốn tạp chí về mấy lễ hội Giáng Sinh gần đây đó.”
Câu lạc bộ bóng rổ đã có kế hoạch nên hẳn là họ đã tìm hiểu trước đó. Tôi nghĩ rằng mình đã tìm đúng người để hỏi rồi.
Hina lấy vài cuốn tạp chí từ kệ sách và đưa cho tôi. “Cái này, cái này, chắc là cái này nữa ha?”
Tôi mà mua hết đống này thì chắc phải tốn một đống tiền mất.
“…..Nhiều quá. Cậu thấy cái nào ổn nhất trong số những cái này?”
“Tất cả.”
“….Cậu đúng là biết kinh doanh.”
Đối mặt với cái nhìn bực bội từ tôi, Hina nở một nụ cười tinh nghịch mà tôi không bao giờ tưởng tượng được nhỏ có thể làm vậy khi còn học sơ trung.
“Đùa chút thôi. Cái này có vẻ ổn đó.”
“Hừ. Cậu thật sự trở nên xấu tính rồi đó.”
“Đừng nói vậy chứ. Tớ chỉ đơn giản là một cô nàng tốt bụng đang giới thiệu cuốn tạp chí cho người bạn đang cố gắng tiết kiệm tiền cho Giáng Sinh thôi mà.”
Ừ thì, nhỏ nói cũng đúng.
“Huh? Cái vẻ mặt gì thế? Sợ quá đó nha~” Hina rùng mình khi thấy tôi nở một nụ cười sảng khoái.
Cuối cùng, chúng tôi cùng đến quầy thu ngân để thanh toán.
“Phù, một cuốn tạp chí thôi mà cũng tốn kha khá đấy. Chắc tớ cũng nên kiếm việc làm thêm thôi.” Tôi ngạc nhiên khi một cuốn tạp chí tốn kha khá so với một học sinh cao trung.
“Công việc quét dọn trước ga khá ổn đó. Sẽ có một sự kiện ở đó vào đêm Giáng Sinh nên họ đang tuyển người dọn dẹp.”
“Có vẻ ok đó, cơ mà….một đêm thánh đầy rác à? Tội lỗi quá.”
“Đồng ý. Con người là sinh vật không thể sống nếu không bừa bộn.” Hina cười nói trong khi đang bỏ cuốn tạp chí vào túi và đưa cho tôi.”
“Hãy nói cho tớ biết sau khi cậu quyết định xong địa điểm. Tớ sẽ cố gắng để tránh đến chung một chỗ với các cậu.”
Sau lễ hội văn hóa, Yuzu đã bắt đầu cảnh giác với Hina. Bắt gặp bạn khác giới của bạn trai mình vào đêm Giáng Sinh hẳn là không vui vẻ gì cả.
“Okay. Cảm ơn nhé.”
Thật là xấu hổ kì lạ khi được một người quen lâu năm quan tâm như vậy, huống chi đây là Hina, người mà tôi đã hỗ trợ trong một khoảng thời gian dài.
Khi tôi cảm ơn một cách xấu hổ, Hina lại châm chọc tôi “Nếu Nanamine-san bỏ rơi cậu thì bữa tiệc Giáng Sinh của những cô gái luôn chào đón cậu đó.”
“Im đê!”
Tôi nhận chiếc túi từ Hina, người vừa nói những thứ không cần thiết rồi ra khỏi cửa hàng.
Sau đó, tôi đến một tiệm bán đồ ăn nhanh ngay cạnh hiệu sách. Tôi gọi một ly cà phê rồi bắt đầu đọc cuốn tạp chí. Nó cung cấp đầy đủ thông tin tôi cần vào lúc này.
“Sự kiện Giáng Sinh trọn vẹn…?”
Có vẻ như nó được tổ chức tại thị trấn cách đây một ga. Những bức ảnh năm ngoái cho thấy khung cảnh tuyệt đẹp ở đây với những tòa nhà được trang trí bằng đèn LED, đài phun nước lớn phản chiếu ánh đèn và tỏa sáng rực rỡ.
“Wow…Nhìn đẹp đấy chứ.”
Nó ở gần đây và tôi cũng không cần phải tốn quá nhiều tiền, hơn nữa các cô gái hẵn sẽ rất thích bầu không khí nơi đây.
“Được rồi, quyết định vậy đi.”
Tôi lướt qua bài viết và đóng cuốn tạp chí lại.
…..Lúc đó, tôi không biết rằng việc không đọc kĩ nội dung bài viết sẽ khiến tôi phải hối hận sau này.