Hãy Đợi Em! Anh Nhé!!????

chương 2: kí ức (p1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tùng..Tùng..Tùng- Tiếng trống trường giờ ra chơi vang lên.....Chu choa!! đúng là cái bọn mê troai hám gái mà..hết đứa này đến đứa kia xúm lại chỗ nó và hắn hết hỏi này rồi lại hỏi kia, vãi cả linh hồn...

-'Úi bạn gì ơi..bạn ăn cái gì mà đẹp trai quá vậy?'

-'Bạn cho mình làm quen vs nha'

-'Con nhà ai mà trắng quá!!'

-Bạn dễ thương gê á!'

bla..bla..

"THÔI ĐƯỢC RỒI ĐẤY! Các bạn tính không cho người ta ăn uống gì hay sao mà cứ đứng đó làm phiền hòai vậy hả?"- giọng nữ vang lên từ phía sau..giọng nói chắc nịch mang đầy tính đe dọa...

Nghe thấy giọng nói đó đứa nào đứa nấy rùng mình né sang bên không dám hó hé...

-'Á Tiểu Cát'-nó mừng thầm

-'Chị..Chị Cát'- đứa trong đám lấp bấp nói

-'Còn đứng đó nữa hả?'- Tiểu Cát lên giọng

-'DẠ..Dạ tụi em đi liền....'

Xong Tiểu Cát nắm tay nó kéo xuống canteen..-.'Cám ơn Tiểu Cát nhiều nha!'-nó.

-'Um..không có gì đâu'-Cát đáp vs cái nháy mắt

-'Mà sao mấy bạn đó lại sợ bạn như vậy'-nó hỏi

-'Từ từ rồi bạn sẽ biết..'-Cát

-'Vậy mình làm bạn nha'-nó

-'Ok'-Cát

Sau cuộc nói chuỵên ngắn nó cảm thấy rất tò mò và thích thú vs cô bạn Tiểu Cát này..

Tùng..Tùng..Tùng -tiếng trống trường vội vã báo hiệu giờ tan trường...tất cả HS đều vui vẻ, chỉ riêng con người mang vẻ mặt khác nhau lạnh lùng và đau khổ cất tập sách ra về...

BIỆT THỰ TRẦN GIA (nhà nó á):

-"Thưa mẹ con đi học mới về"-Bảo Vi leo lẻo cái miệng khi chỉ mới đến cửa

-'Ừ.. đứa đi tắm đi rồi xuống ăn cơm..'-mẹ nó bảo

Ăn cơm xong.....

-"Bảo Vi qua phòng chị chút"-nó gọi

-''Vâng chị''- Bảo Vi

......-"Có chuyện gì vậy chị?"-b.vi hỏi

-"Em..em còn nhớ..'-nó ngập ngừng

-''Nhớ ai?'-b.vi khó hiểu

-''Ừ thì em còn nhớ...nhớ anh Phong không''-vừa nói nó vừa ủ rủ mắt ngấn lệ

-''Chị..chị..sao chị..."-b.vi thoáng giật mình

-''Em đừng lo..chị quên anh ấy rồi..nhưng mà hôm nay chị.. đã gặp anh ấy ở trường"-nó cười buồn

-''Gặp lại ư..nhưng mà anh ấy đã.."-b.vi lo sợ

-"Chị biết nhưng mà người đó rất giống rất giống Vi à,,"-vừa nói xong nước mắt nó lại thay nhau rơi

-"Thôi mà chị..đã lâu rồi mà,chị đừng khóc nữa...mà người đó tên gì vậy chị?"-b.vi an ủi

-"Phan Đình Tuấn"-nó đáp

-"Được rồi nếu có thể chị cho em gặp anh ấy nha.."-b.vi

-''Ừ..chị biết rồi.."-giọng nó lạc hẳn

-"Vậy thôi chị nghỉ ngơi đi..em về phòng.."-b.vi nói rồi bước nhẹ ra ngoài

Thấy chị mình buồn Bảo Vi cũng không kiềm được nước mắt..vừa ra khỏi phòng lòng nhỏ chợt khó chịu,,có chút gì đó hối hận có chút gì đó chua xót..."Mình phải làm rõ chuyện này..Phan Đình Tuấn anh là ai...?????"- nhỏ suy nghĩ miên man

Thật ra đã có chuyện gì...người con trai mang tên Phong ấy là ai???

NĂM TRƯỚC:

Kính Koong..kính koong

Nghe thấy tiếng chuông Bảo Vi liền chạy ù xuống mở cửa

"Em chào anh"

"Hì chào em..Rin có nhà không em? "

"Dạ có chị em đợi anh nãy gìơ!"-Bảo Vi tươi cười-"Chị ơi anh Phong đến rồi này"

"Ừ Ừ chị biết rồi!"

Từ trong nhà bứơc ra, như một nàng tông túa nó mặc cái váy màu trắng chân mang giày trắng,túi xách màu trắng cả cặp kiến cũng màu trắng (không tròng)

"Anh Phong..anh Phong.."-Bảo Vi lay lay đôi vai của anh chàng

"À..À"-mặt anh chàng đỏ ửng lên

"Hềhề..nhìn gì mà nhìn đắm đuối vậy ta"-Bảo Vi trêu

-"À thì.."-Anh cứng họng

"Thôi mình đi!"-nó lên tiếng giải vây cho hoàng tử của mình

Đi ngang,nó nhìn vào mắt Bảo Vi như muốn nói với điệu bộ hăm dọa"Em đấy..coi chừng chị"

"Tạm biệt chị"-Bảo Vi hớn hở không có gì gọi là sợ những ý hăm dọa ấy

(Lâm Thanh Phong: tuổi bạn trai nó-lúc này là thời gian năm về trước nhé, là hotboy nhà giàu của Lâm gia, nam tính mạnh mẽ galăng, chiều cao m,IQ:/. Do ba Phong là ông Hạo và ba nó là ông Tân quen biết nhau (bạn thân thời còn đi học á) và hay hợp tác trong công việc nên họ cũng không ngăn tụi nó quen nhau khi còn tuổi đi học ngọai trừ người, họ còn dự định khi tụi nó tốt nghiệp đại học sẽ làm lễ đính hôn cho tụi nó..)

Nhưng mà định mệnh thật trớ trêu khi..

Tối hôm đó tụi nó đi chơi về..Phong dừng xe trước nhà nó,anh chàng thật galăng liền chạy mở cửa cho nó xuống,vừa bước vào nhà nó lại có cảm giác bàn tay mình bị thứ gì đó rất ấm áp níu lại..đúng vậy chính là tay của Phong.....anh khẽ nói:

-'Rin nè!'

-"Dạ anh?"-nó hơi bất ngờ

-'Anh yêu em!'-Phong mạnh dạng nói (t/g:úi giời ơi.. tụi trẻ thời nay thật là..yêu vs chả đương..^^)

-''Rin biết mà..Rin cũng vậy..Rin yêu anh!''-nó đáp trong sự hồn nhiên xen lẫn ngượng ngùng (t/g: con nít qể..liu liu^^)

_Chụt-Phong nhẹ nhàng hôn vào má nó..

Cả hiện tại đang trong tình trạng mặt đỏ như trái cà chua..im lặng khoảng phút...rồi Phong lấy ra cái hộp bé bé bên trong là cặp nhẫn tình nhân có đính vài hạt kim cương nhìn rất giản dị và sang trọng..Anh cầm tay nó đeo vào,nó cũng vậy nhưng lại trượt tay làm rơi ra đường do Bảo Vi ở đâu chui ra hù nó khiến nó giật mình (t/g: vậy là nãy giờ thấy hết roài>

Truyện Chữ Hay