Bên dưới có một danh sách tin nhắn riêng tư, Trương Dung mở từng tin một, phần lớn đều cầu BGM.
Trên cùng là tin nhắn từ Douyin. Nền tảng này hi vọng sẽ có được quyền sử dụng bài hát trong video này và cung cấp cho người dùng. Mỗi lần sử dụng, anh sẽ được trả một khoản phí nhất định.
Đây là một chuyện rất tốt, Trương Dung đương nhiên sẽ không từ chối nguyên do là anh đang thiếu tiền.
Một liên kết URL được đính kèm ở cuối tin nhắn riêng tư. Trương Dung nhấp vào link, sau đó đăng nhập vào nền tảng dịch vụ chính thức của Douyin.
Sau khi điền đầy đủ thông tin cá nhân của mình, Trương Dung đã chính thức đăng kí trở thành người sáng tạo âm nhạc trên Douyin.
Tin nhắn riêng của nền tảng đã sớm gửi một tin nhắn, đó là tài khoản tin nhắn nhanh của người quản lý nền tảng chính thức.
Sau khi thêm tài khoản này bằng tin nhắn riêng tư, người quản lý ngay lập tức trả lời tin nhắn của anh ta.
"Xin chào, tôi là nhân viên điều hành của đội quản lý Nhạc sĩ Douyin. Bạn có thể gọi tôi là Vũ Hành."
"Xin chào Vũ Hành."
"Là như này, qua theo dõi số liệu, chúng tôi thấy mức độ phổ biến của video bạn mới phát hành đang tăng lên nhanh chóng. Ca sĩ trong video chính là bạn phải không?"
"Vâng, đúng vậy."
"Vậy thì bài hát cũng là do bạn sáng tác à?"
"Đúng vậy, tôi đã đăng kí bản quyền."
"Vậy tốt quá, theo tính toán dữ liệu lớn của nền tảng chúng tôi, video của bạn có tiềm năng rất lớn và đang là điểm nóng. Bài hát trong video cũng rất hay, người xem cũng rất hiếu kì.
Do đó, chúng tôi muốn hợp tác với bạn. Bạn ủy quyền quyền sử dụng nền tảng của bài hát này cho chúng tôi và chúng tôi sẽ đưa bài hát này vào thư viện âm nhạc của mình và cung cấp cho người dùng bản tải xuống và sử dụng có trả phí, mỗi lần sóng âm thanh, đó là một xu.
Nền tảng thu nhập cho việc tải xuống trả phí sẽ được chia - với bạn, tức là mỗi khi ai đó tải xuống, bạn sẽ nhận được năm xu. Tuy giao dịch đơn lẻ không nhiều nhưng số tiền tích lũy và thu nhập là đáng kể. Xin hỏi bạn có hứng thú không?"
"Nếu người dùng tải xuống và sử dụng nó, liệu nó có khiến dữ liệu âm thanh bị đưa ra ngoài không?"
"Không, tải xuống của chúng tôi bị giới hạn ở nền tảng này. Người dùng không thể lưu chúng dưới dạng tệp âm thanh trên máy tính, điện thoại di động và các thiết bị lưu trữ khác. Tính bảo mật tương đối cao."
"Vậy còn.."
Trương Dung đã hỏi chi tiết một số câu hỏi liên quan đến bảo mật và sau khi xác nhận rằng không có vấn đề gì, anh ấy đã ký một hợp đồng điện tử với nền tảng.
"Được rồi, hợp đồng ủy quyền đã hoàn tất. Bạn có thể tải xuống trên nền tảng người tạo, sau đó ký thông tin cá nhân của bạn và gửi thông tin cá nhân của bạn qua thư đến công ty của chúng tôi. Địa chỉ của công ty chúng tôi được đánh dấu trên hợp đồng."
"Vậy khi nào bài hát của tôi được đưa vào thư viện?"
"Về mặt lý thuyết, sau khi hợp đồng điện tử được ký kết, nó sẽ được đưa lên thư viện, nhưng điều này đòi hỏi các kỹ thuật viên của chúng tôi phải mất thời gian. Mất khoảng mười đến hai mươi phút, tối đa nửa giờ."
Trao đổi xong cũng là giữa trưa, dạ dày anh đã réo, Trương Dung thay quần áo, ôm điện thoại xuống dưới lầu ăn cơm.
Hôm qua không được ăn một bữa thịnh soạn, hôm nay phải tự thưởng đồ ngon một chút.
Nhìn dãy nhà hàng chói mắt trên phó, Trương Dung nước miếng cũng sắp rớt rồi.
Ẩm thực Hồ Nam, lẩu bếp đồng, nồi sắt hầm, bánh giò.. Ôi! Nhìn thôi là đã thấy ngon rồi!
Vịt nướng Đại Đông? Chính nó.
Bước vào cửa hàng, đã có rất đông người, nữ quản lí tiến đến theo thói quen hỏi "Xin hỏi có bao nhiêu.. ờ.. có mấy vị ạ?"
Nhìn rõ Trương Dung, cô quản lí suýt chút nữa thì cắn vào đầu lưỡi.
"Một"
Trương Dung nhìn xung quanh, mùi thơm ngào ngạt cùng khiến dạ dày anh réo to hơn.
"Ồ.. vậy thì làm ơn."
Nữ quản lí dẫn anh đến phía trước, một ghế trống bên cửa sổ, ý bảo anh ngồi xuống.
"Đây là menu."
Nữ quản lí đưa cho anh một tờ thực đơn rồi đến quán trà lấy nước sôi.
"Chị Ngụy, người đàn ông đó thật đẹp trai nha."
Hai nhân viên phục vụ tiến lại gần, một người lên tiếng hưng phấn nói thầm.
Một nữ phục vụ khác nhắc nhở "Anh ta ngồi bàn sáu có tính phí không?"
Nữ quản lí cười nói "Ta cố ý sắp xếp hắn ở bên cửa sổ. Cái này so với chúng ta đi ra ngoài mời chào khách hàng còn hữu dụng hơn nhiều!"
"Chị Ngụy, vẫn là chị có kinh nghiệm!"
Hai cô phục vụ giơ ngón tay cái lên.
Không biết có phải do Trương Dung hay không, ngồi xuống một lúc, cửa hàng đã đông nghịt khách.
Anh không chú ý nhiều, vẫn chăm chú theo dõi Douyin.
Số lượng view đã vượt quá triệu, tốc độ đã có sự chậm lại.
Mà trong trang cá nhân anh đã mở mục âm nhạc, bên dưới đã có một tác phẩm "Một người như tôi", mới đăng tải cách đây phút, đã có hơn một ngàn video sử dụng nhạc của anh.
Tính theo giá , của Douyin anh đã kiếm được hơn nhân dân tệ trong hơn phút.
Năm mươi tệ?
Trương Dung có chút thất vọng, cứ thế này bao giờ mới có thể ở trong biệt thự?
Đột nhiên có một thông báo hiện lên, nhìn ảnh đại diện trong thanh thông báo, anh thấy có chút quen quen nên mở thông báo ra.
Phần mềm này đã chuyển sang giao diện tin nhắn riêng tư, đó là tin nhắn riêng tư do một người dùng tên Lý Vũ Thần gửi cho anh ta.
"Xin chào, bạn có bán bài hát này không?"
Nhìn thấy nội dung tin nhắn, Trương Dung nhướng mày, mở trang cá nhân của Lý Vũ Thần.
Ừm, hơn triệu người hâm mộ, các video cũng là về mình.
Không sai, đâu chính là một ca sĩ nổi một thời.
Anh ấy muốn mua bài hát? Đây quả là chuyện tốt!
Trương Dung phảng phất thấy cây tiền đang vẫy chào anh.