Hãy Bỏ Qua Vẻ Đẹp Trai Của Tôi

chương 10

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lối ra vào, chị Hạ kinh ngạc không thôi nhìn Trương Dung có chút bối rối.

Ở rìa sân khấu, Hạ Mộng Di đứng trong bóng tối, nhìn chằm chằm Trương Dung và Lưu Thanh Tuyền, nghe tiếng vỗ tay của khán giả, trái tim ả đã rơi xuống đáy vực.

Trần Qua cứng đờ ngồi trên ghế đạo diễn, trong lòng đang rống thét.

Không thể nào!

Đây không phải Trương Dung mà anh biết!

Trương Dung làm sao có khả năng diễn xuất như thế này?

Trước khi vào đoàn diễn xuất của Trương Dung không cả bằng một diễn viên nát nhất, làm sao có thể tiến bộ lớn như vậy trong vòng một năm?

Điều này quá vô lí!

Trần Qua chắc chắn rằng Trương Dung cố ý! Anh ta đã thuê một lão sư chuyên nghiệp cải biên tác phẩm "Green Bangle" để khiến Trần Qua anh phải xấu hổ trên sân khấu.

Anh ta là đang báo thù chuyện trước kia.

Tiết mục này chính là một bàn cờ.

Không sai! Tiểu tử này làm sao có thể cải biên kịch bản tốt như vậy? Làm thế nào diễn xuất lại tự dưng tốt như thế?

Nhưng đây là một chương trình tạp kĩ do ZJ statellie TV đầu tư cả tiền tỉ, làm sao có thể giở trò được?

Trừ phi.. ngay từ đầu đội ngũ làm chương trình đã có ý dùng hắn làm đối tượng tiêu thụ, đẩy cao số lượng người xem?

Nghĩ đến điều này, Trần Qua giận tím người.

Đội ngũ chương trình thật to gan lớn mật.

Không xem Trần Qua ta là ai, dám lợi dụng ta để đẩy cao doanh thu.

Hay là công ty Kinh Thế Giai vận dụng mối quan hệ? Nhưng bọn họ làm sao có năng lực ấy?

Trần Qua không thể ngừng miên man suy nghĩ. Nhưng hắn thế nào cũng không nghĩ ra, những suy nghĩ ban đầu của hắn là suy đoán gần nhất với câu trả lời.

Tiếng vỗ tay kéo dài không ngớt, Trương Dung vài lần muốn mở miệng, lại bị tiếng vỗ tay chặn lại, anh chỉ đơn giản tháo tóc giả và trang phục xuống.

Kết quả là khán giả bất ngờ hét lên.

"Như Yên! Đừng đi!"

"Không! Không được tẩy trang"

"Như Yên đẹp quá".

Nghe khán giả kêu rên, Trương Dung đầu đầy hắc tuyến.

Tôi không phải Như Yên, tôi là đàn ông chính cống đấy.

MC Đại Hữu trở lại sân khấu một cách hào hứng, hỏi khán giả "Màn biểu diễn vừa rồi thế nào nhỉ?"

"Quá tuyệt vời"

Khán giả hò hét phấn khích.

Đại Hữu lại hỏi "Như Yên có đẹp không?"

"Đẹp"

MC tiếp tục hỏi giọng trêu đùa "Như Yên hay là Trương Dung"

"Như Yên xinh đẹp"

"Trương Dung đẹp trai"

Khán giả hò hét, bầu không khí vô cùng ấm áp.

Trương Dung thấy tình huống này, có chút bất đắc dĩ, mở miệng nhắc nhở "Các vị khán giả, tôi là một diễn viên. Mong mọi người bỏ qua ngoại hình, chú ý đến diễn xuất của tôi hơn được không?"

Tôi và anh ấy diễn rất ăn ý, nhưng sự chú ý của mọi người lại đổ dồn vào khuôn mặt, như vậy không phải khi dễ thì là gì?

Trên ghế cố vấn Từ Chấn mở miệng cười nói "Tôi nghĩ, tiếng hoan hô của khán giả đã thể hiện sự công nhận của họ đối với diễn xuất của cố vấn Trương Dung, nhưng lại không biết diễn đạt như nào mà thôi.

Tôi muốn nói về đoạn trình diễn vừa rồi, nếu dùng một từ để đánh giá, đó là vô cùng tuyệt vời! Diễn xuất của cố vấn Trương Dung thực sự quá tốt! Ôi chúa ơi! Sự thay đổi từng bước từ thất vọng đến tuyệt vọng, quả thực quá đỉnh.

Một nam nhân có thể đóng vai nữ, còn có thể đóng tốt như vậy, một chữ 'tuyệt'".

Càng nói, Từ Chấn càng thích thú, không ngần ngại khen ngợi.

Về phía Vương Tuyền không nhịn được mà bắt chuyện "Tôi rất đồng ý với quan điểm của Từ Chấn. Tôi rất thích màn biểu diễn vừa rồi! Giây đầu tiên đã rất tuyệt vời! Thực sự! Hơn nữa tôi thấy phần cải biên này cũng quá hoàn hảo! Vai diễn Như yên rất có mùi vị! Dám yêu dám hận, rất tự nhiên, nếu có cơ hội tôi rất mong được đóng Như Yên ở phần cải biên này."

"Tôi cũng rất muốn đóng vai Lý thiếu gia"

Từ Chấn giành lời nói "Thực ra, tôi nghĩ diễn xuất lần này của Lưu Thanh Tuyền mạnh mẽ hơn nhiều so với lần trước, rất hợp với nhân vật. Vì vậy, tôi mới nói rằng diễn viên bị mang ra ngoài, không phải là một diễn viên thực sự giỏi.. Bạn có thể đưa đối thủ vào nhịp điệu của riêng mình và cùng nhau nhập cuộc. Cố vấn Trương Dung và Lưu Thanh tuyền đã làm rất tốt. Quá tuyệt!"

"Không sai"

Vương Tuyền nhìn Lưu Thanh Tuyền động viên "Thanh Tuyền, cậu rất có tài năng, cố gắng nỗ lực"

Lưu Thanh Tuyền được khen ngợi, cám ơn hết lần này đến lần khác, kích động không thôi

Tạ Giai Kì nãy giờ vẫn im lặng, đôi mắt đỏ hoe, như thể vẫn còn đắm chìm trong màn biểu diễn lúc này.

Đến lượt mình phát biểu, cô lau khóe mắt, hơi nghẹn ngào nói "Tôi cũng thích tiết mục vừa rồi, chỉ là.. quá xót xa.

Cô ấy thực sự rất mạnh mẽ, vì tình yêu không tiếc bản thân mình, chờ đợi năm.. Nhưng số phận lại hết lần này đến lần khác khiến cho sự cố gắng của cô ấy thất bại..

Lý thiếu gia quá đê tiện. Chỉ là một kẻ hèn nhát! A! Thanh Tuyền tôi không có nói cậu, tôi đang nói nhân vật,

Thực sự! Nếu quả thật có người như này ở đây, tôi nhất định sẽ đánh chết hắn! Tức chết đi được! Hắn ta đã phụ lòng Như Yên.

" Haha Giai Kì quả có tâm hồn thiếu nữ, chị cũng nghĩ như em đó "

Vương Tuyền cười híp mắt vỗ vai Tạ Giai Kì, hiện trường vang lên tiếng cười vui vẻ, bầu không khí trở nên ấm áp.

Mọi người dường như đã quên Hạ Mộng Di đang đứng rìa sân khấu, cô ta là diễn viên khiêu chiến ngày hôm nay.

Cuối cùng, người dẫn chương trình Đại Hữu nhớ lại quy trình của chương trình, mời hạ Mộng Di trở lại sân khấu.

Trương Dung quay lại ghế cô vấn giữa sự reo hò của khán giả.

Theo quy định của chương trình, ba trăm khán giả, mười giám khảo chuyên môn và bốn cố vấn sẽ bình chọn cho màn trình diễn của các diễn viên được thử thách và quyết định người nào sẽ được vào vòng trong dựa trên số phiếu bầu.

Cuộc bình chọn đã kết thúc sau màn trình diễn chính thức trước đó, vì vậy màn biểu diễn giảng dạy này của Trương Dung sẽ không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.

Đại Hữu nhận lấy phong thư, mỉm cười đọc kết quả" Vòng này, người chiến thắng là.. Lưu Thanh Tuyền với phiếu bầu "

Lưu Thanh Tuyền mừng rỡ khôn xiết, liên tục cúi người nói cảm ơn.

Hạ Mộng Di sắc mặt trắng bệch, cô ta đã chuẩn bị tâm lí cho lần này.

Bây giờ chỉ còn trông chờ vào Trần Qua.

" Theo quy định của chương trình, mỗi một đạo diễn của mỗi kì đều có quyền sống lại bằng đèn nhấp nháy. Vậy thì, đạo diễn Trần Qua, anh có muốn sử dụng lần này không? "

Đại Hữu dựa theo quy tắc, hướng về phía Trần Qua hỏi.

Trên mặt mang theo nụ cười cứng nhắc, Trần Qua bỏ qua ánh mắt đầy hi vọng của Hạ Mộng Di lắc đầu" Tôi không dùng"

Nói giỡn à, tiểu tử kia rõ ràng là nhắm vào anh, giữ lại Hạ Mộng Di chẳng phải cho hắn cơ hội nhục mạ mình thêm sao?

Trần Qua dứt khoát từ bỏ việc dùng đèn phục sinh.

Có người đang để mắt tới hắn, chưa điều tra ra hắn ta là ai, tốt nhất nên khiêm tốn chút.

Về phía Hạ Mộng Di sẽ giải thích với cô ta sau.

Chỉ là chương trình tạp kĩ, tự loại thì phải chấp nhận loại.

Chỉ cần cô hầu hạ hắn cho tốt, hắn sẽ không vứt bỏ cô ta.

Nghe câu trả lời của Trần Qua, Hạ Mộng Di thoáng ảm đảm, cúi đầu.

Một tia phẫn nộ và oán hận xoẹt qua mắt cô ta.

Truyện Chữ Hay