"Tỉnh lại đi Tiểu Dung".
Trương Dung tỉnh dậy sau cơn buồn ngủ, mở mắt ra chỉ thấy một người phụ nữ trung niên đang nhìn anh với vẻ quan tâm, vừa vỗ vai vừa gọi.
Thấy anh mở mắt, người phụ nữ thở phào nhẹ nhõm, thu tay về, nhắc nhở anh: "Tiểu Dung, tôi đã cố gắng hết sức để giúp em thắng chương trình này. Em đừng cố ý nữa. Em bị phong sát trong suốt một năm nhưng chỉ cần dựa vào chương trình này chắc chắn em có thể để đứng lên. Tiểu Dung em phải nắm chắc cơ hội lần này".
Chương trình gì?
Tôi có ở trên phim trường đâu?
À khoan, người phụ nữ này là ai?
Trương Dung kinh ngạc nhìn quanh.
Đây là một căn phòng nhỏ hơn mười mét vuông, không có cửa sổ, sofa được kê sát tường, đối diện với bàn trang điểm, chiếc gương phản chiếc rõ nét một thanh niên tuấn tú đang nhìn chính anh ta kinh ngạc,
Người đàn ông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mặc một chiếc áo phông trắng, không có hoa văn, trông rất đơn giản.
Nhưng trang phục bình thường này lại khiến anh trở nên nổi bật trong gió, với đôi môi đỏ và hàm răng trắng.
Cái đệch! Tên này là ai? So với anh cũng không kém cạnh là mấy?
Trương Dung ngồi thẳng dậy, tỉnh táo, không khỏi ngẩng đầu nhìn người trong gương.
Nhưng mà, người đàn ông trong gương cũng lại di chuyển giống hệt anh ta, nhìn từ trên xuống dưới.
Trương Dũng kinh ngạc không thôi.
Anh nhìn xuống, thấy một chiếc áo trắng vào bàn tay đẹp như ngọc.
Hoảng hốt nhìn chằm chằm vào gương, Trương Dung thấy đại não mình muốn nổ tung.
Tôi đang ở trong thân xác này?
Tôi đã xuyên không?
Ký ức tràn về như thủy triều, sau một thoáng Trương Dung tâm tình phức tạp cuối cùng cũng tiếp nhận chúng.
Đúng vậy, anh ta trọng sinh, và trở thành tiểu thịt tươi-kiểu người mà anh ta ghét nhất.
Ở kiếp trước.
Trương Dung là một diễn viên, một diễn viên vô danh.
Anh đã xuất hiện trong hàng trăm tác phẩm điện ảnh và truyền hình, từng đóng hàng trăm vai diễn, nhưng chả ai biết rằng những vai diễn đó là do Trương Dung thủ vai.
Trong giới anh có danh hiệu "Diễn viên phụ vàng", một số vai nhỏ tuyến hai, anh có thể diễn rất tốt nhưng không khán giả nào nhớ đến anh.
Đạo diễn thích dùng anh ta, bởi vì ngoại trừ nhân vật chính, bất kể là vai diễn gì đặt trong tay anh ta đều rất yên tâm, bởi vì Trương Dung nhất định có thể đạt được loại hiệu quả làm hài lòng đạo diễn.
Nhưng khi chọn vai chính, anh luôn nằm ngoài danh sách.
Bạn bè trong giới tiếc thay cho anh, kỹ năng diễn xuất nổi tiếng nhưng mãi mãi chỉ là "Diễn viên phụ vàng".
Trương Dung rất đẹp trai, quá đẹp trai, Bất cứ diễn viên nào từng làm việc với anh, đặc biệt là các nữ diễn viên, đều khen lấy khen để. Chính là nam thần trong lòng các chị em.
Tuyệt nhiên, khi đem nói với người khác, thì người ta lại quên khuấy mất anh là ai.
Đến khi nhắc đến một vai diễn nào đó, mới chợt nhận ra đó là Trương Dung.
Biếu cảm của mọi người đều không thể tin, người đàn ông nhếch nhác, tồi tàn, hoặc thậm chí là béo ục ịch trên màn ảnh lại là 'soai ca' như trong lời mấy người kia.
Người như vậy xứng làm nam thần sao?
Phản ứng của mọi người cũng lấy làm bình thường, thở dài, chỉ có thể gặp trực tiếp Trương Dung rồi quay lại đây nói chuyện tiếp.
Bởi vì họ cũng không tài nào đoán ra được tại sao Trương Dung có khuôn mặt đẹp trai mà lại luôn nhận mấy nhân vật kém sắc như vậy.
Bọn họ cũng từng hỏi Trương Dung, và câu trả lời của anh là: Hình tượng của một diễn viên không nên được xác định bởi diễn viên, mà bởi vai diễn.
Cách hành xử của anh chính là sự khẳng định cho quan điểm của mình, quả thật chỉ cần đó là vai diễn anh đã nhận, anh sẽ cố gắng hết sức để diễn tốt, cho dù vai diễn đó có là phụ của phụ phụ phụ đi chăng nữa.
Vì một vai diễn anh ta đã ép mình tăng căn, trở thành kẻ giết người biến thái béo phì. Vì vai diễn anh ta chấp nhận hủy hoại bản thân.
Vì một vai diễn anh ta không tắm trong suốt một tháng, lăn lội trong vùng lầy chỉ để đóng vai một kẻ chạy trốn điên cuồng.
Tất nhiên cũng có những vai diễn mà anh không thích, đó là những vai diễn không thể chịu đựng được những lời soi mói, làm trái ý mình. Chẳng hạn như tổng tài độc đoán, nam thần trong các bộ phim thần tượng.
Anh thà đóng một vai khờ khạo còn hơn đóng những vai này.
Một người bạn hỏi anh tại sao thì anh chỉ cười đáp "Ngôi sao thì vẫn cứ phải ăn".
Điều tệ là. Anh có thành kiến về các ngôi sao chạy theo công chúng, như tiểu thịt tươi, đó hoàn toàn là vì tiền bạc.
Anh không hề bác bỏ, các ngôi sao chạy theo sự chú ý công chúng quay những bộ phim thần tượng đó, mọi người đều là vì công việc.
Nhưng anh không hề muốn xem họ là diễn viên.
Không phải cứ đứng trước ống kính hai lần, là được xem là diễn viên.
"Diễn viên" đối với Trương Dung là một từ vô cùng thiêng liêng.
Đó cũng là niềm tin cả đời của anh.
Chỉ vì hai chữ 'Diễn viên' anh có thể hy sinh tất cả mọi thứ, kể cả mạng sống của mình.
Vì vậy, sau khi chứng kiến màn độc diễn không đạt yêu cầu trong một cảnh rơi xuống vách đá ngoài tự nhiên, anh đã kiên quyết quyết định đích thân ra trận nhưng vô tình va phải đá và bất tỉnh.
Khi mở mắt ra lần nữa, anh đã xuất hiện ở đây, xuyên không qua thân thể một tiểu thịt.
Đây là cái gọi là ngôi sao chạy theo sự chú ý của công chúng.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy mình trong gương, anh có thể hiểu tại sao mình lại là tiểu thịt tươi.
Ngoại hình trước kia của anh khá nổi bật, nhưng vẫn khác biệt khá nhiều so với thân xác này.
Anh ấy quá đẹp trai, vẻ đẹp như vậy có phải quá nghịch thiên không?
Đẹp trai như vậy, dù không trở thành tiểu thịt tươi thì trở thành hình tượng như nào anh cũng không nghĩ ra.