----------------------------------------------------------------------------
Mở đầu
Vì cái đống stress gần đây mà Emeralda Etuva cảm thấy mình lùn hẳn ra.
Không chỉ là Pháp Sư Hoàng Gia của Đế Quốc Elte thần thánh, cô còn được biết đến như là đồng đội của Anh Hùng, và cũng là một trong những người có ảnh hưởng nhất ở Tây Lục Địa hiện giờ.
Là một Pháp sư Hoàng gia kiêm luôn học giả, nhưng cô lại luôn đem đến cho người khác cái ấn tượng của một người cố vấn, và trước khi cuộc xâm lược từ quân đội của Ma Vương bắt đầu, Emeralda chẳng có lý do gì để can dự vào chuyện chính trị và các vấn đề đối ngoại cả. Tuy nhiên, đống kinh nghiệm mà cô đã tích luỹ được nhờ vào việc du hí đó đây như một người bạn đồng hành của Anh Hùng đã thu hút sự chú ý của Liên minh Hiệp sĩ Ngũ Đại Lục Địa, những người mang trọng trách khôi phục lại vùng đất của mình.
Kể từ khi cô có thể đưa ra ý kiến của mình như thành viên quan trọng của Liên hiệp Kỵ sĩ đoàn, trách nhiệm mà giờ cô gánh trên vai so với thời Ma vương xâm lăng còn lớn hơn hàng chục lần.
Cô không chỉ dấy lên cảm giác ganh ghét giữa các thành viên quan trọng ở Saint Aire, mà cô còn bị xem như kẻ thù vì vụ việc của Olba, thứ đã gây ra một vụ lùm xùm trong Giáo Hội.
“Sau khi phục hưng Lục Địa Trung tâm, mình thực sự muốn trốn đi quá~~”
Áp lực đè lên cô lớn đến nỗi cô bắt đầu phàn nàn rất rất nhiều với Albertio, đồng đội cũ của mình.
Điều duy nhất đáng cảm ơn là sau khi được gọi vào Liên hiệp Kỵ sĩ đoàn, cô kết thúc bằng việc chỉ huy bộ phận quét dọn đám dư đảng của Ma Vương.
Dĩ nhiên, nếu không phải là quỷ mạnh thì Emeralda cũng chẳng cần phải tự xử lý.
Thậm chí sau đó, chứng kiến các chiến binh từ các quốc gia khác nhau cùng chung sức đồng lòng quét sạch ma quân ở Lục Địa Trung tâm để thực hiện cái công lý bảo vệ kẻ yếu, cô vẫn có thể cảm thấy rằng vùng đất này vẫn được lấp đầy bởi Hy Vọng.
Nhưng có một điều mà chỉ mình Emeralda biết.
Cuộc chiến giữa Anh Hùng và Ma Vương vẫn còn tiếp diễn ở một thế giới xa xôi khác.
Tuy vậy, mọi người không hề biết gì về điều đó. Thậm chí sau hai năm đánh bại quân đoàn của Quỷ Vương, hầu hết mọi người đều đã quên Anh Hùng Emilia, và xem cô như là một 'Huyền Thoại'.
Mặc kệ còn sống hay đã chết, đối với đại đa số mọi người , Emilia Justina chỉ là “Một Anh Hùng đã từng tồn tại ở đâu đó trên thế giới này.”
Emeralda và Albertio đã làm việc rất cật lực, và hy vọng rằng Emilia sẽ nhanh chóng xoá bỏ tai tiếng và lấy lại thanh danh mà cô đã đánh mất trong cái vụ Olba đầu trọc.
Tuy nhiên, cái thế giới này bây giờ đã không còn cần đến cái tên 'Anh Hùng' nữa.
Dù là sống hay đã chết, thì với những người ở thế giới này, cái tên Emilia Justina giờ chỉ còn là "Người Anh Hùng đã từng Tồn tại Đâu đó trong Thế giới này."
Theo như Emeralda biết thì chỉ có một số ít người biết được cái tên đó có thật.
Để có thể khôi phục thanh danh cho Emilia thì trước tiên, những hành động độc ác của Giáo hội - những kẻ đã đưa Emilia cái danh huyền thoại - cần bị phơi bày, khiến chúng mất đi uy quyền.
Tuy nhiên, nếu người lạnh đão quyết định thực thi công lý trong sự phẫn nộ, thì đôi lúc, người cuối cùng chịu thiệt lại là người dân của họ. Nếu hai thế lực lớn nhất ở Tây Lục Địa, Toà thánh Aire và Giáo Hội, quyết định đối đầu với nhau, thì cả cái lục địa này sẽ bị chia thành hai phe, và cái sự suy yếu của quốc gia này là điều không thể tránh khỏi.
Emeralda cảm thấy khó xử.
Bởi vì bốn lục địa chính khác đang tập trung vào công cuộc tái thiết phục hồi, lẽ tự nhiên, cô cũng muốn tránh trường hợp chỉ có mỗi mình Tây Lục Địa lãng phí thì giờ vào xung đột nội bộ.
Giữa thanh danh của bạn bè với tương lai của đất nước thì, là một chính trị gia, Emeralda đành phải chọn cái thứ hai.
Không phải do cô lạnh lùng, mà do có cái gì đó đã xảy ra và buộc cô phải chọn như thế.
Người phán xét của Giáo Hội, Crestia Bell.
Điều tra viên cấp cao, hay còn có biệt danh là " Bell - Lưỡi hái Tử thầnDeath Scythe", cái biệt danh mà khiến nhiều người phải són ra quần khi vừa mới nghe đến, nay đã trở thành một đồng minh đáng tin cậy của Emilia.
Là một thành viên của Giáo Hội, lại là người có thể trực tiếp bày tỏ ý kiến của mình với Giáo Hoàng, và giờ thì đang hành động để khôi phục lại thanh danh của Emilia và xây dựng lại Giáo Hội. Với Emeralda thì tin này không thể nào tốt hơn được nữa.
Hơn nữa, cô ấy từng thuộc về một tổ chức mà người cầm đầu là Olba, nên chuyện này cũng mang lại ý nghĩa rất to lớn.
Kể cả nếu người dân có e ngại trước sự trừng phạt của "Lục Tổng giám mục", nếu Crestia có sửa lại cái hành động sai trái của Giáo Hội tại nơi mà Emilia đang sống, thì trông cũng chẳng khác Giáo Hội đang giải quyết mọi chuyện một cách nội bộ là bao. Và sự ổn định giữa các vùng cũng sẽ chẳng bị tác động gì nhiều. Cuộc chiến chính trị vô nghĩa hay sự bất an của nhân dân cũng sẽ được giữ ở mức thấp nhất.
Cuối cùng, nếu Emilia, với danh tiếng mà cô đã có được đến giờ, công khai đối đầu với Giáo Hội, thì cái vấn đề này sẽ diễn biến theo chiều hướng không thể kiểm soát được cùng với sự bất an trong lòng người dân.
Là bạn của Emi nên cái kết quả như thế khiến cô cảm thấy hơi không vui, nhưng sau khi xem xét về danh tiếng của bạn mình và sự yên ổn của nhân dân, Emeralda quyết định rằng giao việc này cho Crestia xử lý sẽ tốt hơn.
Cô tự hỏi liệu sau này mình có cơ hội gặp mặt trực tiếp Crestia, để rồi hai bên cùng khen nhau vì cùng chiến đấu cho cùng một người bạn không?
“Mình hy vọng ngày đó sẽ đến! Cơ mà mình cũng không muốn ngày đó đến~"
Emeralda tự kỉ khi cô đang đọc bản báo cáo trong văn phòng mà bên Liên hiệp Kỵ sĩ đoàn giao cho.
“Nhưng mà~ Có lẽ Emilia không trở về thì tốt hơn~”
Tại thế giới hòa bình và thịnh vượng: Nhật Bản.
Có lẽ cũng không tệ lắm khi Emilia coi đó là ngôi nhà thứ hai của mình, và sống một cuộc sống thanh bình ở đó.
Emeralda nhìn vào cái đạo cụ ma thuật ở góc bàn, cái "mô-bai phôn".
"Ê, Em, nghe tớ này!"
Mặc dù giọng đầu giây bên kia nghe khá cay cú, nhưng vẫn có một tí gì đó hài hài ở trỏng.
"Quỷ vương với mấy con quỷ đang tham gia dọn dẹp khu phố kìa, là quỷ vương đó! Có hài không cơ chứ =]]]"
Vị Hiệp sĩ của Giáo Hội, người dành cả đời để trả thù cho cha cổ---
"Êi, Em! Tớ thua cmnr! Tớ thực sự thua Quỷ Vương mất rồi! Thế bất nào mà thay cái tã lại khó vậy?"
Vừa ức vừa than vừa cười đúng y chang cái tuổi của cổ.
Vài ngày trước, khi Emilia bàn với cô về danh tính thật của "bé gái bước ra từ quả táo", cả cổ cũng sốc không kém gì Emilia. Cơ mà có vẻ như Emilia quan tâm đến việc con bé xem hai người họ là cha mẹ, hơn là quan tâm đến nguồn gốc của con bé, và cô cũng ứ care cái "Thiên Đàng" hay "Sephira" cho lắm, trong khi đó lại là cái vấn đề cần được bàn bạc và suy nghĩ một cách nghiêm túc nhất.
“Tớ muốn mang cánh đồng lúa mì của cha trở lại.”
Trong quá khứ, đó từng là ước mơ của cô ấy.
Nhưng mà, một khi cô trở về Ente Isla, cô sẽ lại là Emilia Justina, vị Cứu Tinh của thế giới. Và một khi cô ấy khôi phục được thanh danh, cô sẽ là biểu tượng của công lý đúng mực; dẫu vậy với cô ấy mà nói, giấc mơ nhỏ bé kia sẽ khó mà thực hiện.
Dù là Emeralda giờ có thể liên lạc với Emilia đơn giản như bạn bè, nhưng cô vẫn sẽ phải đối mặt với nhiều vật ngáng chân mình.
Không liên quan chuyện Emilia đại diện cho cái gì, tự bản thân cô (Emeralda) đã là một người quan trọng trong giới chính trị rồi.
"Trong cái thế giới này, không phải lúc nào mọi chuyện cũng theo ý mình đâu~~"
Để tránh bản thân không bị "nùn" hơn nữa, Emeralda buông ra một cái thở dài khá to, đổi tâm trạng của mình. Chuyện xảy ra sau khi Emilia đạt được mục tiêu ban đầu của mình sẽ do chính bản thân cổ quyết định. Cho dù Emilia có trở về hay không, Emeralda cũng sẽ nỗ lực để xây dựng nên một thế giới lý tưởng. Đó là trách nhiệm của cô ấy, như một người ngưỡng mộ Anh Hùng
Sau đó, Emeralda nhận ra mình đã đưa ra giả rằng thuyết Ma Vương sẽ không trở về Ente Isla nữa.
Lý do thì rất đơn giản. Bởi vì Ma Vương bây giờ không còn là Ma Vương mà Emeralda hay dân chúng Ente Isla từng biết nữa.
Còn cái người chuyên trị Ma Vương giờ lại đang làm việc chăm chỉ tại thế giới loài người, cùng sống với con người, hành động như một người mẹ mẫu mực, và đang chăm sóc "bé gái bước ra từ trong quả táo” lại chính là Anh Hùng Emilia nhà ta.
“Hòa bình được tạo ra mà không ai biết nó được làm như thế nào ~ Mình có nên phơi bày mọi thứ thậm chí phải trả giá bằng mạng sống của nhiều người nữa không ~ thật phiền phức mà ~”
Emeralda Etuva, bạn của Emilia, Pháp Sư Hoàng Gia của Đế Quốc Elte thần thánh, đang phải chịu đựng cuộc đấu tranh nội tâm giữa hai ý kiến trái chiều trong cô.
“Eh~ ?”
Emeralda đang vừa đánh dấu văn kiện một cách máy móc, vừa nghĩ về mấy chuyện hại não, thì chợt cô dừng lại bởi nội dung của một văn kiện.
Cô nhận ra số lượng quỷ bị giết gia tăng trong hai tuần gần đây. Tuy rất chậm, nhưng theo các nhân chứng thì tần số xuất hiện của quỷ đã gia tăng.
“…Có vẻ như~~! Mình có linh cảm không tốt về chuyện này~~!"
Hồi tháng trước thì có hôm chả gặp lấy một con quỷ, ấy vậy mà trong hai tuần gần đây, số lượng quỷ đang tăng lên, trông chẳng giảm chút nào cả.
Con số tuy không nhiều, nhưng số cuộc đụng độ tăng lên đồng nghĩa với việc số người hy sinh cũng tăng lên, và điều đó khiến Emeralda không khỏi cau mày.
Nếu chuyện này cứ tiếp diễn như thế, thì có lẽ sẽ tốt hơn nếu cô ấy tự mình điều tra.
Cô vừa nghĩ vừa viết ra những suy nghĩ đó lên một mảnh giấy khác---
"Emeralda-sama!"
Một vị khách ồn ào chạy vào phòng làm việc. Đó là một hiệp sĩ tập sự do bên Bắc Lục địa gửi tới.
“Chuyện gì ~?”
Sắc mặt anh ta nhợt nhạt và như thở không ra hơi, mắt thì đầy vẻ khó chịu.
Với cái biểu hiện đó thì chưa cần lên tiếng cũng đã biết đó chắc chắn chẳng phải tin tốt lành gì rồi.
-----------