Harry Potter Và Nàng Fanti Nhà Slytherin

chương 54: c54: #50

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau một trận đánh nhau nảy lửa ở thư viện, Jessica và Christmas liền có ngay hai vé lên thẳng văn phòng hiệu trưởng uống trà.

Thân là một người bạn trai chuyên nghiệp, Harry vừa mới nhận được cái hẹn tối nay gặp ở Rừng Cấm với Hagrid thì nghe tin bạn gái mình đánh nhau, thiếu niên liền lập tức dùng vận tốc ánh sáng mà chạy đến hiện trường. So với chủ nhiệm của hai nhà Gryffindor và Slytherin là giáo sư McGonagall và thầy kiêm bố Snape đáng kính của Jessica, tốc độ của Cứu Thế Chủ còn muốn nhanh hơn.

"Mẹ mày con chó điên kia". Jessica bị Harry ôm chặt trong tay, vẫn còn đanh đá giãy lên giãy xuống la lối với Christmas ở bên kia. "Mày ngon mày lếch qua đây, tao sẽ nguyền mày thành bông cải hầm nấm luôn"

Christmas đang bị Ron ôm chặt cũng giãy dụa, tức giận gào lên. "Mày ngon thì bò qua đây trước đi con chó rách kia. Đừng tưởng có lão Snape chống lưng thì tao sẽ sợ mày"

"Má nó quần què tao nè Holiday". Jessica đáp lại. "Bỏ tao ra Potter, hôm nay tao không khô máu với nó tao sẽ theo họ nhà Holiday luôn"

"Chấp mày luôn đấy Lodge". Christmas cũng gào lên. "Hôm nay tao không đánh mày rớt cái răng nào tao sẽ chuyển sang họ mày"

Đám học sinh đứng xung quanh hóng hớt không khỏi sợ hãi lùi lại, có mấy đứa vì không cẩn thận nên đã bị mấy cái lời nguyền mà hai cô nàng kia làm cho rụng tóc, mắt sưng, vân vân và mây mây.

Nhưng mà thương tật thì thương tật, chứ drama là vẫn phải hóng cho hết. Chứ thể loại hóng nửa vời rồi bỏ về là không được, là dân Hogwarts thì không có chơi cái kiểu nửa nạc nửa mỡ đấy.

Vậy nên sau khi đã tạm thời bình tĩnh do bị cưỡng ép tách ra rồi, Jessica và Chritsmas liền bị xách lên văn phòng.

Với cương vị là người duy nhất có thể giúp Jessica và Christmas hạ hỏa, Harry và Ron cũng đi theo luôn.

Thành ra, bữa tiệc trà chiều nay gồm có cụ Dumbledore là hiệu trưởng danh giá trường Hogwarts làm chủ tiệc, hai đại diện đưa ra hình phạt là chủ nhiệm hai nhà - cô McGonagall và thầy Snape, nhân vật chính giúp buổi tiệc hôm nay được tổ chức - Jessica và Christmas, cuối cùng là đôi bạn từng thân kiêm nam chính trong mỗi cuộc đời của hai nữ chính kia, Harry và Ron.

Cụ Dumbledore bình tĩnh nở nụ cười, thân thiện giúp họ châm trà. Đợi khi mỗi tách trà rỗng đều đã được rót đầy và nghi ngút khói, cụ mới mở lời.

"Vậy, ai có thể cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra nào? Trò Lodge? Trò Holiday? Trò nào muốn trình bày trước đây?"

"Em không có gì để trình bày cả". Jessica bực bội đáp lại, trên khuôn mặt xinh đẹp là những vết bầm tím và một đôi môi lem luốc son đỏ dính đầy máu.

"Em ghét nó, nên em đánh nó". Cô nói, hậm hực ném cho Chritsmas một cái lườm. "Là em động thủ trước, nhưng người phóng bùa trước không phải em"

"Là em phóng bùa đầu tiên, cũng là em bắt chuyện với nó trước". Christmas cũng đáp lại, mặt mày cũng tàn tạ không kém Jessica. "Nhưng đứa dùng lời nói đe dọa trước không phải em"

"Nếu không phải do mày đá động đến thằng Potter nhà tao trước thì tao có phải đe dọa mày không?". Jessica lại bị chọc đến điểm giới hạn, đôi mắt màu biển cả lại nổi lên lửa giận.

"Là đứa nào đá động đến phụ huynh nhau trước?". Christmas cũng bật lại, tức đến độ đứng bật dậy.

"Mày còn thái độ ở đây à?". Jessica cũng đứng lên, dường như hai đứa lại có dấu hiệu muốn lao vào nhau lần nữa.

"Đủ rồi cả hai đứa bây". Snape nhíu mày, trừng mắt đe dọa với con gái mình. "Ngồi xuống Lodge, bình thường bố mẹ mi dạy mi nói năng thế đấy à?"

Jessica hậm hực trừng Chritsmas thêm cái nữa, tạm thời ngồi xuống, xong vẫn tức đến các khớp tay cũng vì siết chặt mà kêu răng rắc.

"Biết bao năm rèn giũa rồi mà quan hệ của hai nhà Gryffindor và Slytherin vẫn chẳng thể nào tốt hơn được nhỉ?". Cụ Dumbledore hơi nhướng mày trong khi nâng tách trà ngọt hơn cả mật ong trong tay. "Nếu ta nhớ không lầm thì năm ngoái trò Lodge đây cũng là một trong những học sinh phá hủy hành lang vừa đại sảnh của trường nhỉ? Năm nay trò quyết định đổi địa điểm, chuyển sang thư viện rồi à?"

Jessica không đáp, dựa theo ngọn lửa trong mắt thì e là cô vẫn còn tức giận lắm.

"Bình tĩnh nào Jessy, trước hết hãy uống tách trà cho hạ hỏa đi đã". Harry giúp cô nâng trà đến trước mặt. "Nếu em sợ mẹ em không trả phí đền bù cho trường thì anh sẽ giúp em đền tiền, nên là đừng tức giận nữa nhé"

Dường như đã gãi trúng điểm ngứa của bạn gái mình, vậy nên nghe Harry nói xong thì Jessica cũng thả lỏng hơn hẳn.

"Thầy tính đưa ra hình phạt thế nào đây?". Cô McGonagall đau đầu hỏi, vì cô chẳng còn lạ gì cái tính hăng máu của mấy con sư tử nhà mình rồi.

Đứa nào đứa nấy, từ bọn năm Nhất mới chập chững vào trường đến bọn năm Bảy đã quen thuộc đến nỗi ngán ngẩm, từ lớn cho tới nhỏ, từ nữ cho đến nam, đứa nào cũng chẳng biết kiềm chế gì cả, chỉ toàn gây chuyện là giỏi.

"Phạt thì chắc chắn phải phạt rồi đấy". Cụ Dumbledore cười bí ẩn. "Nhưng phải xem mà phạt cho cả hai trò ấy đều không thể nào tái phạm được nữa"

"Severus". Cụ đột nhiên nhìn sang thầy Snape. "Anh nghĩ thế nào? Trò Lodge là học sinh nhà anh, chắc hẳn anh sẽ có biện pháp thích hợp mà nhỉ?"

Lão Ong Mật thâm hiểm này.

Jessica âm thầm gầm gừ nơi đáy lòng.

Thân là hiệu trưởng của trường Hogwarts, dĩ nhiên Dumbledore phải biết bố của Jessica là ai, vậy mà lại đưa ra đề nghị như thế này, rõ ràng là đang làm khó bố cô rồi.

Đồ Gryffindor già cỗi thâm như củ khoai quá hạn sử dụng.

Snape rõ ràng đang kiềm chế cơn giận, dưới ánh mắt sáng quắc của bố mình thì Jessica cũng biết điều mà thu liễm hơn.

"Sao cô Lodge không tự đưa ra hình phạt cho mình đi?". Ông nói, răng nghiến ken két. "Dám cá là cô Lodge đây đã đủ trách nhiệm khi bắt đầu một trận đấu rồi, nên hẳn là cô phải biết mình cần phải làm gì cho hình phạt của mình mà nhỉ?"

Có cần đá kháy nhau trước mặt người ngoài như thế không hả bố?

"Kiểu gì thầy ta cũng thiên vị nó cho mà xem". Christmas hừ lạnh, dù giọng không lớn nhưng ở đây ai cũng nghe rõ cả.

"Mày muốn gây chuyện nữa đúng không?". Jessica lập tức bật lại, lửa giận vừa hạ nhiệt được chút xíu giờ lại lần nữa bùng lên.

"Tao nói ổng sẽ thiên vị mày đấy". Christmas không sợ chết đáp lại. "Thế nào? Bộ mày tưởng tao không biết lão chủ nhiệm nhà mày lại là bố ruột của mày hả Jessica Violet Snape Lodge?"

Ở đây ai cũng biết chuyện này rồi, vậy nên chỉ có Ron là há hốc mồm kinh ngạc mà thôi.

"Mẹ nó ai cho mày gọi đầy đủ tên họ của tao?". Jessica lập tức phản công. "Mày đừng tưởng tao không biết mày đang tức giận vì chuyện gì Holiday. Mày tưởng mày giỏi che giấu lắm à? Tao biết hết đấy, cái ánh mắt khát khao mày nhìn thằng bồ tao hồi ở Quidditch thế giới, rồi thái độ ghen tị của mày với nó bao lâu nay nữa, bộ mày tưởng tao không nhìn ra mày đang nghĩ cái gì à?"

Christmas dường như bị nói trúng tim đen, sắc mặt thoắt cái liền liên tục biến đổi như một con kì nhông phải thay đổi màu sắc trên da để sinh tồn.

"Mày biết những gì rồi?". Christmas nhíu mày, trí thông minh và sự bình tĩnh bao năm qua lúc này giờ đã bị những lời của Jessica làm cho kích động mà lạc mất toàn bộ, lập tức đứng bật dậy mà nắm lấy cổ áo của Jessica.

"Con mẹ nó chứ Lodge, rốt cuộc mày làm sao biết được?". Tóc vàng gào lên, ma thuật trong người vì tức giận mà trở nên bạo động, khiến những đồ vật trong phòng cũng run lên.

"Trò Holiday". Cô McGonagall liền đứng bật dậy, muốn kéo Christmas ra khỏi Jessica những lực tay của cô gái nhà Gryffindor lại quá mạnh, khiến một người phụ nữ đã có tuổi như bà chỉ còn có thể trông mong vào cánh đàn ông trong phòng.

"Christmas, buông nó ra đi". Ron liền tiến đến can ngăn. "Nó không đáng đâu"

"Đừng có xen vào chồn nhọ". Jessica liền đáp lại. "Đây là chuyện riêng của tao với nó"

Con chó điên này đã làm lộ bí mật của cô, vậy thì đừng mong cô bỏ qua cho nó.

Slytherin là ăn miếng trả miếng, mày nợ tao bao nhiêu thì tao phải đòi lại ở chỗ mày một khoản đồng giá tương tự như vậy.

"Jessica". Snape tức đến đũa cũng muốn rút ra, nhưng Harry lại tiến lên cản đường.

"Cút qua một bên". Ông trừng mắt.

"Jessy sẽ giận đấy ạ". Harry nói, ánh mắt như vừa thắp lên một ngọn lửa cháy bỏng nào đó. "Thầy cứ để em ấy giải quyết chuyện này đi"

Hơn cả người bố đã chung sống mười mấy năm liền với Jessica, Harry hiểu rõ bạn gái mình là kiểu người thích ăn miếng trả miếng. Trong chuyện này rõ ràng là cô muốn ăn thua đủ với Christmas, vậy nên cậu chỉ có thể giúp cô hoàn thành việc này. Còn nếu như thật sự xảy ra tranh chấp dẫn đến thương tật, Harry sẽ liều mình mà chắn cho cô.

Huống hồ, Jessica nói đúng, Christmas rõ ràng đã có cái nhìn rất lạ với cậu suốt thời gian qua. Harry thật sự cần xác nhận cô là bạn hay thù.

"Tao đã nói là tao hiểu mày hơn mày tưởng mà Santa Claus". Jessica bên kia tức giận đáp lại. "Tao biết thứ huyết mạch thật sự đang chảy trong người của mày là của ai, nên là đừng có đá động gì đến thằng bồ của tao nữa. Bao năm qua nó đã đủ khổ rồi, mày cứ nhất định phải đổ hết mọi tội lỗi lên đầu nó sao Holiday?"

"Mày ngậm cái mõm của mày lại đi Lodge". Christmas quát. "Mày thì biết cái gì? Đứa được cha mẹ bảo vệ từ trong nôi như mày thì biết con mẹ gì mà nói?"

"Đúng là tao không biết, nhưng cứ như thế là mày có thể đổ hết tội lỗi lên đầu tao và thằng Potter à?". Jessica bật lại ngay tức khắc. "Tỉnh dậy đi Santa, người có lỗi là bố mẹ của mày, là những thế hệ đi trước, đừng có suốt ngày dằn vặt bản thân trong những thứ cảm xúc toxic đó của mày rồi quy hết lên đầu bồ tao"

"Đã bảo mày ngậm mõm lại đi mà". Christmas tức giận thẳng chân đạp Jessica một phát thật đau, rõ ràng là đã bị chọc cho phát điên rồi.

Nhưng cái danh rắn chiến mạnh nhất của Slytherin hiển nhiên không phải chỉ là một thứ để trưng, Jessica ăn đạp xong cũng lập tức khôi phục tinh thần, nhảy lên đè Christmas xuống tát cho mấy phát.

"Ôi trời đất ơi". Cô McGonagall liền bật thốt lên. "Cả hai trò mau dừng tay lại"

Cánh đàn ông trong phòng liền vội chạy qua, nhưng tốc độ vẫn không đủ nhanh để ngăn hai cô gái có máu điên này lại kịp thời.

"Tao không ngậm mõm đấy thì mày làm gì được tao?". Jessica vừa tát vừa gào lại. "Mày nói được thì tao phải câm sao? Thứ logic chó đẻ gì thế hả Holiday?"

Christmas lập tức vùng dậy đảo khách thành chủ, đè Jessica ngược lại xuống đất, tức giận bóp chặt cổ cô nàng.

Jessica nén nhịn xuống cảm giác nghẹt thở, tung hết lực mà dùng bộ nail được làm tỉ mỉ của mình bấm sâu vào da thịt mềm mại của Christmas, khiến cô gái tóc vàng ăn đau mà thả lỏng lực tay.

Chớp thời cơ, cô gái nhà Slytherin liền tung cước lực đạp cho nàng sư tử nhà Gryffindor một cái, nhờ vậy mà mới có thể ngồi dậy.

Xoa xoa cái cổ đã đỏ hết cả lên, Jessica âm thầm rủa hết mười tám đời họ hàng của Christmas trong bụng.

Mẹ nó con chó điên đó, lực tay đúng là không thể đùa được, mới có tí xíu mà đã để lại dấu vết rồi này.

"CẢ HAI TRÒ, DỪNG TAY LẠI MAU"

Cụ Dumbledore tức giận quát lớn, tính ông vốn dễ chịu nhất nhìn trường mà giờ lại nổi giận thì cũng hiểu Jessica và Christmas làm lớn chuyện đến đâu rồi.

Nếu không phải trường có quy định là giáo viên không được dùng bùa tấn công học sinh, e là giờ hai đứa đã bị bùa Hóa Đá làm cho tê cứng hết rồi.

Nhưng đã đi tới bước này rồi thì nhất định phải trả cho xong mối thù này, vậy nên Jessica cũng không chịu thua mà làm tới cùng.

"Đồ con hoang thích ghen tị nhà mày". Cô gào lên. "Cảnh cáo mày lần cuối, đừng có động vào thằng Potter của tao, nếu không có thêm bố mày chống lưng tao cũng sống mái với mày đấy"

"Bố hả?". Ron ngạc nhiên.

"Ồ mày không biết à?". Jessica nhếch môi cười đểu, mà sắc mặt Christmas bên kia thì đã tái xanh.

"Im mồm". Tóc vàng gào lên. "Mày mà dám nó-"

"Tao cứ nói đấy thì sao?". Jessica đáp, như sợ thiên hạ chưa đủ loạn nên liền hét to thêm.

"Rằng bố ruột của Christmas Holiday là Sirius Black lừng danh đấy, nên quý cô Santa Claus, người chưa từng được bố mẹ yêu thương mới phải ghen tị với Harry Potter, cậu con trai đỡ đầu được ngài anh hùng Sirius Black cưng chiều hết mực đấy. Tao cứ nói đấy Holiday, mày có thể làm gì tao?"

"Cái gì cơ?"

Một giọng nói mới toanh bất ngờ vang lên từ chỗ cửa ra vào, khiến khuôn mặt Christmas càng thêm xanh hơn nữa.

Jessica nhếch môi, cười đểu một lần nữa rồi đá khích Christmas. "Chúc mừng nha Holiday, bố mày biết rồi kìa, từ giờ cưng đây sẽ không phải ghen tị với bồ chị nữa rồi"

Christmas căm phẫn nhìn cô, nhưng nhiều hơn khi phải đối diện với ánh mắt sửng sốt của Sirius và mọi người trong phòng vẫn là sự xấu hổ và sợ hãi.

Ngọn lửa tức giận trong mắt cô nàng tóc vàng như lập tức bị dập tắt, thay vào đó là một sự lúng túng đến tột cùng. Jessica biết mình đang thực hiện quy tắc ăn miếng trả miếng của bản thân, vậy nên cũng không hề cảm thấy tội lỗi tí nào cả.

Suy cho cùng, Gryffindor duy nhất cô quan tâm là Harry và Cassandra, những người khác thì đều chẳng có quan hệ gì với Jessica cả. Nếu nó động tới cô, thì cô cũng sẽ chơi tới bến với nó.

"Christmas?". Sirius run rẩy gọi cô. "Điều Jessica nói là sự thật sao con?"

"Không phải". Christmas nạt lại. "Tôi không phải con của ông, đừng có nghĩ lung tung"

Thái độ vô cùng tức giận, nhưng sự hoảng loạn nơi đáy mắt đã hoàn toàn bán đứng cô nàng. Christmas cũng nhận ra điều này, vậy nên liền xô Ron ở trước mặt qua một bên, thẳng tay đạp mạnh vào chân Sirius khi ông muốn giữ cô lại rồi bỏ chạy, cả cơ thể bé nhỏ như một con chó nhỏ ướt mưa mà run hết cả lên.

(Hằng: Thật ra trong cái hệ liệt này, Christmas là nữ chính đáng thương nhất đấy, tính cách bả vặn vẹo cũng là có lý do cả, nhưng giờ toiii lười nên toiii sẽ tẩy trắng cho cô nàng sau, mong mấy cô sẽ ủng hộ nhé)

Truyện Chữ Hay