Đơn sách của Hogwarts vào buổi sáng ngày thứ hai sau sinh nhật Harry đã tới, y chỉ là mở nhìn một lần, đã ném sang bên, năm nay y vốn dĩ báo mấy tiết chọn môn —— số học bói toán, sơ cấp luyện kim thuật, ma văn học, chăm sóc sinh vật huyền bí và ma văn học cổ đại, đều là chương trình học chuyên nghiệp sơ cấp y thích.
Vốn cuối học kỳ trước y và Snape thương nghị còn rất vui vẻ, vì y nghĩ những chúng sẽ đánh vững cơ sở lúc trước đánh không tốt, thế nhưng, hiện tại, lướt qua một lần đơn sách, y đột nhiên cảm thấy có lẽ mình không cần những chương trình học ấu trĩ này. Đồng thời kiểm tra thấy không có 《The Monster Book of Monsters》 không khỏi thở dài, chí ít Dumbledore không dám để Hagrid làm giáo sư tiết chăm sóc sinh vật huyền bí.
Một lát sau, song diện kính y đặt bên cạnh xuất hiện tiếng Draco: “Harry, nhận được danh sách mua sắm chưa? Hôm nay đi Hẻm Xéo không?”
Harry rủ mắt, xiên trứng chần ăn một ngụm nhỏ, sau đó nói: “Không được, tôi phải nghiên cứu độc dược, các cậu không cần chờ tôi.”
Đang ăn điểm tâm năm đầu sỏ thấy y như vậy, cũng ngẩn ra.
Khẩu vị của y tựa hồ vì thức tỉnh huyết mạch tốt hơn không ít, ăn cuối cùng đến mức của người bình thường, thấy thế, Helga phụ trách thức ăn cực kỳ vui vẻ. Mà điều này cũng làm bọn Salazar cảm thấy con nuôi nhà mình đang dần khôi phục.
Ngày trôi qua theo Harry và Godric thảo luận trình tự chế tác và động thủ làm “gia tộc phục hưng”. Khi làm, y vì tâm tình bất ổn, thất thủ lần. Nhưng cuối cùng cũng hoàn thành trước một tuần Hogwarts khai giảng.
Trong lúc đó, Snape trở về từ Đức sau khi tham gia hội nghiên cứu và thảo luận của hiệp hội độc dược, y theo thói quen trước tới trang viên Potter nhìn phần mộ nho nhỏ, nhưng Harry thủy chung không gặp anh. Viện trưởng học viện Slytherin cũng không miễn cưỡng bạn lữ mình, cho dù biết y bận rộn ở tầng hầm, chỉ cần mình đẩy cửa vào là có thể gặp. Mỗi ngày anh sẽ viết cho Harry một ít ghi chép, tuy y không trả lời, nhưng anh vẫn có thể cảm nhận tâm tình của y sau khi mình đưa đi tốt hơn rất nhiều. —— này là đủ, y có xem.Snape mỗi ngày tới trước mộ phần kia đều thấy hoa tươi, có lúc là thanh cúc, có lúc là bách hợp, có lúc là hồ điệp, thậm chí ngày nọ xuất hiện một cành diên vĩ. Diên vĩ đặt ba ngày, khi Snape nhịn không được muốn tới hỏi Harry một câu: “Em thực sự tuyệt vọng với tình yêu của chúng ta sao?”, ngày thứ tư, diên vĩ rốt cục đổi thành chi dành dành Myanmar. Nhìn đóa chi dành dành kia, Snape biết, có lẽ, ngày y đi ra tuyệt vọng đã không xa.
Một tuần trước khai giảng, Harry làm xong tất cả bài tập cuối kỳ giáo sư Hogwarts dặn, đưa cho năm người giám hộ. Kết quả đổi được nhất trí liếc trắng của cả năm.
“Con xác định đây chỉ là bài tập ở nhà trong chương trình học? Mà không phải luận văn dành cho chuyên gia?” Salazar rất ngoài ý muốn nhìn Harry, ông biết hai học kỳ trước y vẫn giả làm con nít, tuy y phát biểu không ít luận văn cấp chuyên gia ở nhiều nhà tạp chí pháp thuật chuyên nghiệp quyền uy, nhưng về bài tập Hogwarts, y chưa từng sử dụng thậm chí là một từ ngữ siêu hạn, ngụy trang như một đứa bé đang đi học.
“Đúng vậy, bài tập ở nhà của con.” Harry cười cười.
“Harry, hôm nay nhà hát Muggle có một buổi hòa nhạc, muốn đi không?” Salazar hỏi, “Gia tộc phục hưng nếu đã nấu xong, để Kelly đưa cho viện thủ St. Mungo là được.”
“Ừ, con thuận tiện có thể đi Hẻm Xéo mua đồ dùng học tập, sắp khai giảng rồi, nếu con không đi sẽ không còn kịp. Tuy nói đặt hàng rất phương tiện, thế nhưng chung quy có chút thứ phẩm…” Godric nói.
Harry nhìn năm phù thủy vĩ đại, trầm mặc một hồi: “Có chuyện, con lo lắng đã lâu, mới có quyết định. Vốn tính một hai ngày nữa sẽ nói cho các vị, sau đó đi, nhưng các vị đã nhắc tới, vậy con xin nói.”
Năm người buông xuống tấm da dê, lẳng lặng nhìn y, chờ y lên tiếng.
“Đây là thiệp mời của thủ tịch hội đồng quản trị Schatz • Albus • Grindelwald gửi tới từ trường pháp thuật Dumstrang.” Harry búng tay, một phong thư màu đen xuất hiện trước mặt Salazar.
Salazar mở ra, năm người truyền đọc một phen, nhìn Harry ưu nhã nhấp hồng trà, thoải mái mà nở nụ cười.
“A, một lần khảo sát giáo dục thời hạn một năm? Mời gia chủ nhà Potter thế gia thủ tịch hội đồng quản trị của Hogwarts? Tiểu quỷ đầu, đây là chuyện khi nào?” Salazar hỏi.
“Ngày sinh nhật của con, tính là quà sinh nhật Schatz dành cho con.” Harry đáp.
“Cho nên, năm nay con sẽ không về Hogwarts?” Godric khó được nghiêm túc.
“Dạ, Gody. Thế nên, con không cần đi Hẻm Xéo.” Harry chớp mắt.
“Ách, trách không được con vẫn kéo, không đi mua sắm với Draco.” Peclers nói.
“Chúng ta nghĩ tới con là không muốn để nhà Malfoy an bài cơ hội cho con và Severus gặp mặt.” Rowena cũng không ngờ cái này.
“Tiểu quỷ đầu, đây là nguyên nhân một tháng nay con không gặp Severus?” Helga xoa tóc dài mỹ lệ như trời sao của Harry, “Hại chúng ta lo lắng.”
“Nếu gặp anh ấy, con sợ mình không đi được. Hơn nữa, con không muốn công sức dừng lại khế ước kiếm củi ba năm thiêu một giờ, năm ngoái Sev đã nhịn đủ khổ. Cuối cùng, vẫn xảy ra chuyện…” Harry thở dài, “Cơ thể của con tuy nhờ thức tỉnh huyết mạch đã thành thục, nhưng dù sao mới có tuổi, hơn nữa nếu năm nay tiếp tục trạng thái như năm ngoái, e rằng Sev cũng khó mà vượt qua cửa ải trong lòng, không đủ tận hứng. Cùng với nhìn anh ấy thống khổ, còn không bằng không gặp.””Vậy chỗ cha đỡ đầu của con…” Godric chần chờ hỏi thăm, “Thằng nhóc ấy vì con nhận lời Hogwarts làm giáo sư tiết chăm sóc sinh vật huyền bí.”
“Ôi, Gody, con chưa chuẩn bị tốt để gặp ông ấy, đây cũng là một lý do không về Hogwarts.” Harry mỉm cười.
“Ta có lý do tin tưởng, quyết định của con sẽ khiến rất nhiều người thất vọng.” Godric làm mặt quỷ.
Harry bị ông chọc cho thoải mái cười to, sau đó vừa cười vừa nói: “Phỏng chừng cha đỡ đầu của con không phải người thất vọng nhất, thất vọng nhất hẳn là hiệu trưởng Dumbledore tìm con một tháng mà không được lại phát hiện con dĩ nhiên có liên lụy với tình nhân già của mình thế nên quá sợ hãi.”
Nhìn nụ cười của Harry, bốn người khác không thể không thừa nhận Godric am hiểu cái này.
“A, nói vậy, con là dự định cho hiệu trưởng ngu xuẩn kia một kinh hỉ?” Salazar nói.
“Dạ, hy vọng cụ không cần vì kinh hỉ này mà ngất xỉu.” Harry hí mắt.
“Thế cũng tốt, ta nghe nói, con có thể chất mẫn cảm giám ngục, vừa trải qua không thoải mái này, nếu con lại trắng trợn tàn sát chúng, sẽ rất thú vị.” Rowena có chút tiếc nuối nho nhỏ.
“Nói đến đây, con phải con nhờ Sala một việc, con là thủ tịch học viện Slytherin, thế nên, con muốn nhờ Sala ngài giúp con áp xe năm nay, vì giám ngục sẽ lên kiểm tra.” Harry toét miệng cười, tựa hồ đã đi ra phân nửa bóng ma.
“Được, chúng ta thuận tiện đi xem vở kịch khai giảng con sắp đặt.” Salazar cười nói, “Đừng nói cho ta, con và cậu Grindelwald kia không có an bài gì.”
“Đương nhiên là có.” Harry chớp mắt, “Mặt khác, con hy vọng Sala ngài giúp con làm một học kỳ thủ tịch học viện.”
“Ta cũng không muốn thể nghiệm giáo dục hiện tại của Hogwarts.” Salazar nói.
“Đương nhiên không phải, con nói là chỉ đạo thường ngày và phát biểu trước mỗi bữa tiệc tối. Chỉ có hai cái này.” Harry thương lượng.
“Nếu vậy, ta rất thích ý.” Salazar nói, “Năm nay thủ tịch chiến con dự định thế nào?”
“Năm rồi con và Sev đánh ngang tay.” Harry giảo hoạt nở nụ cười.
Được rồi, tin tưởng không có Slytherin nào sẽ ngay mặt khiêu khích tôn nghiêm xà vương, cũng không có Slytherin nào sẽ nghi vấn chỉ đạo và phát biểu của xà tổ. Mà địa vị của Harry có thể vì thay Slytherin mời tới xà tổ làm “thủ tịch học viện thay mặt” mà thẳng tắp bay lên.
“A, không thể không nói, thân ái, con thật là một con rắn độc giảo hoạt.” Peclers lần đầu tiên kiến thức được sự giảo hoạt của Harry.
“Đã vậy, con cần mang theo gì, ta sẽ chuẩn bị cho con.” Helga là một người mẹ cực kỳ săn sóc.
“Không cần, Schatz sẽ an bài tốt tất cả.” Harry nói, “Có lẽ con có thể mang về chút đặc sản Dumstrang cho các vị?”
“Nếu con nguyện ý. Nghỉ đông sẽ về chứ?” Godric hỏi.
“Đương nhiên sẽ. Bất quá phải xem an bài của Dumstrang, lúc đó rồi hãy nói.” Harry cười, “Được rồi, con đi thay quần áo, lát nữa không phải tính ra ngoài sao?””Đi đi.”
Vì vậy, trong hy vọng của vài người, Harry làm xong chuẩn bị đi Đức, ngoại trừ năm người giám hộ, không ai được báo trước. Chuyến đi này tuy đột nhiên, thế nhưng bọn Salazar biết, y cần một hoàn cảnh mới để điều tiết tâm lý, Hogwarts đối với y hiện tại mà nói, quá mức trầm trọng.
Mà đối với Harry, một năm này, có thể giúp y nghiêm túc tự hỏi làm sao đối mặt vị hiệu trưởng mình từng kính như thần minh, có thể giúp y nghiêm túc tự hỏi làm sao đối mặt người cha đỡ đầu từng quan tâm y hơn tất cả, có thể giúp y nghiêm túc tự hỏi làm sao tiếp tục yêu Sev… Rất nhiều vấn đề, y cần nghiêm túc tự hỏi, thế nhưng đối với năm người giám hộ của y, bọn họ hy vọng Harry từ hoàn cảnh mới này, đi ra g giam tâm linh, nở rộ ánh sáng càng rực rỡ loá mắt!
Bọn họ chờ mong, chờ mong khi y trở về, có được tự do hoàn toàn!
Đúng vậy, bọn họ chờ mong…