Đó là buổi chiều ngày thứ 30 của khóa học luyện kiếm.
“Chúng ta hoàn tất khóa luyện kiếm này bây giờ,” Renny nói.
Renny ta nhìn những thực tập sinh với nhiều cảm xúc lẫn lộn. Anh có được sự chú ý từ tất cả mọi thực tập sinh, cùng sự ngưỡng mộ của họ.
“Với tư cách huấn luyện viên trưởng của khóa luyện kiếm, tôi chưa bao giờ thấy những thực tập sinh nào tốt như thế này trước đây. Tôi tự hào về việc mấy người đã theo được khóa huấn luyện này tốt, và thật là đáng giá khi dẫn các người đến với con đường kiếm đạo. Nhưng tôi cũng cảm thấy buồn vì không được gặp mấy người nữa. Những huấn luyện viên dạy kiếm kỹ khác chắc cũng thấy như vậy.”
Gương mặt của Renny đã chứng minh lời nói của anh.
“Và bây giờ, khóa huấn luyện cơ bản cũng sẽ đến giai đoạn cuối cùng. Những nỗ lực mà mấy người đã bỏ ra trong khóa học luyện kiếm sẽ được đền đáp trong thời gian rảnh ở chiều nay, và một khóa huấn luyện mới sẽ bắt đầu vào ngày mai. Trong tháng tới, các người sẽ học một số kiến thức mình cần biết như là một lính đánh thuê, bao gồm những kĩ năng vũ trang nhất định. Nếu như muốn thì mấy người cũng có thể tiếp tục học kiếm kỹ. Tháng này có nhiều khóa học khác nhau được lên lịch nhất, nhưng vì các người có thể chọn những thứ mình muốn học, đây sẽ một khoảng thời gian thư giãn về cả tinh thần và thể chất.”
Nghe những lời đó khiến các thực tập sinh không giấu nổi nụ cười trên khuôn mặt. Những bài tập luyện ấy rất hữu ích, và họ đã cố gắng rất nhiều, nhưng nó vẫn gây kiệt sức. Nếu như mà phải luyện tập một mình thì họ đã bỏ cuộc lâu rồi.
“Những pháp sư sẽ được bỏ cái vòng tay ra sớm, nên mấy người có thể dùng lại mana. Chỉ có một tháng để tiếp thu tất cả mọi thứ mình đã học, cải thiện trên những gì mình đã có, và bù đắp những lỗ hổng cần thiết, vì thế hãy dùng thời gian cho hiệu quả. Sẽ không có khóa học nào cho mấy người nữa trừ khi mấy người trở thành một chuyên gia, lãnh đạo nhóm hay hội lính đánh thuê. Nên hãy dùng cơ hội này cho tốt. Một lần nữa, rất hân hạnh vì được đồng hành cùng mọi người.”
Những thực tập sinh đáp lại bằng một tràng pháo tay nhiệt liệt. Đó là một giây phút chia tay vừa vui vừa buồn giữa những thực tập sinh và huấn luyện viên. Tràng phào tay đã kéo dài thêm một hồi lâu, và đã làm lay động Renny và những huấn luyện dạy kiếm kĩ khác. Mà sau đó họ bị kẹt trong một bầu không khí khó xử vì những thực tập sinh không được phép rời vị trí cho đến khi nghe hết phần giải thích chi tiết phần còn lại của khóa huấn luyện.
Với một tâm thế thư giãn, những thực tập sinh tụ tập lại để tám chuyện. Haroon đang ngồi xa họ một khoảng cách nhất định. Không phải là vì cậu không thể tham gia vào một nhóm, nhưng cậu chỉ canh thời gian không chuẩn để gia nhập do Haroon đã định tiếp tục tập luyện và cậu đã bị ngăn lại bởi những huấn luyện viên và Nemion. Họ thuyết phục cậu là ít nhất nên nghỉ ngơi ngày hôm nay.
“À mà, thật sự cậu sẽ không kể cho bọn mình sao? Cậu đã học lại ma thuật gì? Mình phát điên vì tò mò mất.” Nemion hỏi.
Cô đã liên tục hỏi cậu mỗi khi có cơ hội, và Haroon không cố giấu sự sợ hãi của mình qua việc không đáp lại lời nào về việc đó.
“Hiểu rồi. Cậu vẫn muốn tỏ ra bí ẩn à?”“Tôi sẽ kể cho cậu sau. Đó là một câu chuyện phức tạp.”“Huh! Cậu hành động như thể đã lập một giao ước mana ấy.”
Nemion dường như đã bỏ cuộc như thể là cảm thấy thương tiếc cho Haroon đang trong cơn sợ hãi. Haroon cảm thấy cần phải đổi chủ đề ngay. Cậu biết là cô ấy sẽ không bỏ cuộc sớm thế. Galli tiếp cận họ vừa đúng lúc, vì cậu ta có hứng thú với Nemion hơn là Haroon.
“Này, Nemi, làm cách nào mà cậu trở thành một nguyên tố sư vậy? Có một cách đặc biệt nào đó để làm việc đó không?”“Mà, đó là…. Một bí mật.”
Nemion đã làm tốt trong việc ngăn bản thân bép xép, và nhìn chằm chằm Galli bằng một ánh mắt lạ. Mặt cô ấy rõ ràng đang nói, ‘Không phải pháp sư các người nổi danh vì không tiết lộ bí kíp học trừ phi là có quan hệ thầy-trò à?’.
Ngay khi Galli nhắc đến nguyên tố sư, Haroon vểnh tai lên để mà không nghe thiếu một chữ. Sự thật là Haroon đang gặp áp lực vì cậu nghe nói Bộ Tứ Ngu Người đang tung mối nghi ngờ là Haroon không phải pháp sư. Cho dù cậu điên cuồng luyện kiếm, cậu vẫn có thể nghe những lời đó lan ra ngay trước mắt mình một cách rõ ràng. Vì vậy nếu cậu có thể, dù cho cậu sẽ chỉ dùng nó một lần trong đời, cậu muốn ít nhất học được một ma thuật. Nên khi Galli nhắc đến ma pháp nguyên tố, cậu không thể không hứng thú.
“Tôi chỉ muốn biết những thứ chung chung thôi, không phải chi tiết. Cậu biết đấy, tôi có một người bạn là một nguyên tố sư nổi tiếng, và tôi đã nghĩ là mình nên chút gì đó về ma pháp nguyên tố nên….”
Cậu ta nhận ra là mình đang hành động ích kỉ qua ánh nhìn của cô ấy, và chém đại câu đó để viện cớ. Nhưng bằng cách nào đó, có vẻ như việc đó đã hoạt động. Sự nghi ngờ được xua tan khỏi gương mặt cô ấy, và niềm tự hào bắt đầu xuất hiện.
“Hohoho! Tại sao, đương nhiên rồi! Và nếu như cậu nói với những người khác là tớ đã quen với cậu trong khóa huấn luyện cơ bản, dĩ nhiên là cậu phải biết về nguyên tố sư nhiều hơn những người khác, đúng chứ?”“…C…Chính xác! Ý tớ là vậy đấy.”“Một người cần phải có thiên phú nhạy cảm với mana để trở thành một pháp sư, phải chứ? Nguyên tố sư cũng giống như vậy. Một người cần được sinh ra nhạy cảm với ít nhất một trong bốn nguyên tố đề làm một nguyên tố sư. À mà, về cơ bản các nguyên tố được chia làm bốn loại.”“Ừ, tôi biết điều đó; thủy, thổ, hỏa và phong. Nhưng ý cậu là gì khi nói ‘nhạy cảm’ với những nguyên tố đó?”
Galli hỏi lại trong khi nghiêng đầu. Đối với Haroon, việc nhạy cảm với mana còn hiểu được, nhưng nhạy cảm với ‘nguyên tố’ là một khái niệm khó hiểu vì cậu mù tịt về ma thuật.
“Không cần phải nghĩ sâu quá, Galli. Tất cả chỉ nằm ở việc hiểu được thiên nhiên, và làm bạn với nó.” Nemion đáp lại.
Cô ấy làm nó trông như thật dễ dàng, nhưng chính cô cũng biết nó khó như thế nào. Họ nói là những người nhạy cảm với mana được sinh ra chỉ chiếm một hay hai trong một ngàn người. Và trong mười vạn người chỉ có 1 mới với nhạy cảm nguyên tố, vì thế rõ ràng điều đó không dễ chút nào.
“Thiên nhiên?”“Ừ, CÁI thiên nhiên đang bao quanh chúng ta. Và trong số đó, những thứ mà cậu có thể cảm nhận được nhiều nhất là 4 nguyên tố. Khi cậu hiểu được chúng, và làm quen với chúng, đó là lúc mà cậu trở thành một nguyên tố sư.”“Cậu đang làm mọi chuyện phức tạp hơn đấy.”
Họ tiếp tục tán gẫu về những tinh linh nguyên tố, và Haroon lắng nghe họ trong khi nhìn xuống dưới đất. Họ nói là một người cần phải được sinh ra với linh lực, hay còn được biết đến như là khả năng tương thích nguyên tố, nhưng có một phương cách nào đó để nhận dạng đặc tính đó.
Một cách trong số đó là đặt bốn vật thể khác nhau đại diện cho bốn nguyên tố và cảm nhận những tính chất của nó, và nếu một người có khả năng tương thích nguyên tố, họ sẽ cảm thấy một thế lực không phải mana đang chạy quanh vật thể đó.
Nếu một người không có tính tương thích cao như Nemion, có một phương pháp khác, nhưng khó hơn. Đó là lập khế ước với những tinh linh nguyên tố. Để làm được việc đó, họ cần vẽ một ma pháp trận, nhưng nghe nói là nếu tính tương thích của bạn không đủ cao, thì tinh linh sẽ từ chối lập khế ước.
‘Thật tốt khi biết.’ Haroon nghĩ.
Cho dù họ chỉ đang tán nhảm về những gì mình biết, chúng vẫn là thông tin rất quý giá đối với Haroon. Đột nhiên, một thực tập sinh nữ tiếp cận cậu. Cô ta đột nhiên nhạo báng Haroon, người còn đang cố ngó quanh xem cô đến đây tìm ai.
“Này 123! Mà, tôi đoán bây giờ tôi có thể gọi cậu là Hàng Giả. Cậu đang gặp rắc rối lớn, đúng không?” Cô gái nói.“Này, ý cậu là gì hả?” Nemion hỏi lại một cách hung dữ.
Cô ta quay mặt về phía Nemion và nói,
“Tôi chỉ ngạc nhiên khi thấy hắn ta vẫn bình tĩnh như thế nào, mặc dầu mọi người sẽ phát hiện ra hắn ta không phải là pháp sư khi gỡ vòng tay ra. Mà, tôi đoán là việc đó cũng sẽ bại lộ vào ngày cuối, dù cho hắn có giấu cho đến cùng. Rồi con người đáng khinh đã đề xuất hắn cũng sẽ bị trừng phạt.”
Những lời đó làm tim Haroon như thắt lại. Nhưng Nemion đã lắc tay với cô ta, khịt mũi trong giận dữ. Galli dịu dàng có vẻ như cũng tức giận bởi những lời thô lỗ của cô ta.
“Hah, NHẢM-Nhí…. Sevona, cô chưa bao giờ bỏng ngón tay của mình à?” (Tre: Bỏng ngón tay là một thành ngữ tiếng anh ý: “nhận một hậu quả không mong muốn do một việc làm của mình và thường dẫn đến không tái phạm lần hai”)“Này, bình tĩnh lại và nghĩ thông suốt đi. Nếu như tôi nói sự thật, và hắn ta thật sự là một thằng giả mạo? Tôi không muốn cậu tự hủy hoại mình như vậy.”
Nemion không thể nói gì. Mặt cô ấy tối sầm lại. Cô cũng chưa nghe bất cứ gì từ Haroon cả. Nhắc mới nhớ, việc Haroon không hề chống lại những thuyết âm mưu này cũng khá đáng ngờ. Đương nhiên, việc đánh nhau bị cấm, nhưng không có lí do gì để không đáp trả lại cả. Cô gái tên Sevona có một thái độ như bạo chúa vậy. Không ai sẽ có thể tỏ thái độ như thế trừ phi rất chắc chắn về những gì mình nói.
Nemion rút lui trong im lặng.
Haroon nhìn Sevona. Cô ta có một ánh mắt mạnh mẽ, và môi mím chặt. Nếu như cậu nhớ không lầm thì cô ta là một trong những người có phấn đấu. Cô luôn đứng gần hạng nhất của tất cả thực tập sinh trong khi tập luyện. Nhưng thật không thể hiểu được tại sao cô ấy lại tỏ ra thù địch với cậu đột ngột như vậy. Cậu và cô chưa bao giờ nói chuyện, thậm chí là chào hỏi trước đây. Cậu không thể nói gì do bị bất ngờ. Sevona có vẻ như đã tự tin hơn qua sự im lặng của Haroon.
“Ồ. Những thực tập sinh khác bắt đầu nhẹ nhàng với cậu vì cậu có được tất cả sự chú ý à? Hay là tôi đang nói chuyện với bức tường? Tại sao cậu không trả lời?”“Hờ, nực cười.”
Haroon trả lời, nhưng cậu cũng không thể nói gì thêm và chỉ nhếch mép cười.
“Thấy chưa? Tớ nói đúng rồi mà.”“Ừ, tôi đã nhìn vào hồ sơ của hắn ta, nhưng người đề xuất không được ghi lại rõ ràng. Một người nào đó đã quét hơn, và hắn không có đủ mana để làm một pháp sư.”“Hohoho, và nhìn từ cách hắn cạn lời trước Sevona. Mọi chuyện đã chắc chắn rồi.”“Cái cách mà hắn lờ chúng ta và hóa đá trước Sevona thật đáng cười.”
Đó là Bộ Tứ Ngu Người.
Những thằng ngu và con đĩ này khả năng cao là đã xúi quẩy Sevona, người vừa có kĩ năng vừa có danh tiếng, bởi vì chúng không thể làm được gì với Haroon và Nemion liên tục lờ mình đi.
Sevona là con gái của lãnh đạo hội lính đánh thuê Huyết Nguyệt. Và hội đó là một trong 10 hội hàng top của Đế Chế. Bộ Tứ Ngu Người cũng là con ông cháu cha của những lãnh đạo hội, nhưng Sevona thì ở trên một cấp độ hoàn toàn khác.
Cuối cùng, những sự ganh ghét và đố kị bị chìm xuống nhờ việc huấn luyện đã trồi lên trở lại ngay khi cuộc huấn luyện kết thúc. Tất cả là vì Haroon đã cải thiện nhiều đến mức không ai có thể so sánh cậu với những người khác.
Những thực tập sinh cũng là con người, nên đó là lẽ tự nhiên khi họ tụ lại thành nhóm và muốn ganh đua với những người khác. Các thực tập sinh của tòa nhà A – những pháp sư – là một nhóm người đã nhận thức được sự thiếu thốn sức mạnh thể chất của mình nên họ đã đặt kì vọng và ủng hộ Haroon, nhưng chuyện không như vậy đối với các tòa nhà khác.
Cho dù cậu rất nhập tâm vào việc rèn luyện và lao động, Haroon cũng hay lắng nghe cẩn thận đủ chuyện mà những người khác đang bàn tán. Nhờ đó mà cậu khám phá ra cách mà giới lính đánh thuê hoạt động. Nếu sự thật là cậu không phải pháp sư bị lộ ra, sẽ có vài người gặp rắc rối. Thậm chí để trả lại lòng tốt của họ, cậu phải giấu danh tính thật của mình trong vô vọng.
“Tôi không thấy tại sao chuyện này lại liên quan đến cô, và tôi không thấy có lí do nào để trả lời vì mọi chuyện quá rõ ràng. Như cô nói, tất cả sẽ được tiết lộ sau này và tại sao cô lại nổi hứng tò mò ngay bây giờ?”“Yikes.”“Nếu như cô có thời gian làm chuyện này, thì hãy luyện tập nhiều hơn và vượt qua tôi đi. Tôi nghĩ đó là một hành động đáng tuyên dương hơn. Phải chứ?”
Sevona tròn mắt và khịt mũi. Cô ta có vẻ bực khi thấy Haroon đang giữ được bình tĩnh. Nhưng không lâu sau cảm xúc đó lại chuyển thành một thứ gì đó mơ hồ.
“Cứ bịp bợm bao nhiêu cậu thích, nhưng điều đó cũng không biến cậu thành pháp sư được đâu. Không hề có pháp sư nào chỉ có lượng mana bằng một người bình thường. Hơn nữa, cực kì lạ khi thấy một pháp sư với khả năng thể chất nhiều đến thế. Tôi không chắc là cậu được ai đề xuất, nhưng bọn tôi đang để mắt đến cậu nên nhớ mà cư xử cho tốt. Không hội lính đánh thuê nào đủ tốt bụng để chấp nhận những kẻ giấu danh tính của mình đâu.”
Để lại những lời đó, cô ta quay lưng lại trong khi mỉm cười và đến chỗ nhóm người đang đợi mình. Bộ Tứ Ngu Người vây quanh cô ta như là cấp dưới vậy, và đi xung quanh trong khi tỏ ra hống hách.
“Haroon, đừng để ý tới chúng. Bọn chúng chỉ ghen tị với sự cải thiện kì diệu của cậu thôi. Mà, không hề có một pháp sư nào trước đây khỏe đến thế. Đồng thời, cũng đang có lời đồn là những huấn luyện viên đã quyết định cho cậu danh hiệu thực tập sinh hạng nhất, nên có vài đứa khác ghen tị cũng không thể tránh khỏi. Nhưng thật, cậu đến từ đâu thế? Tại sao cậu lại không kể bọn tôi? Tôi cũng tò mò nữa.”“Tôi… đã hứa là sẽ không kể ai về chuyện đó.”
Haroon không thể làm được gì khác ngoài nói dối. Mà, cũng không hẳn là nói dối. Cậu đã hứa với McKin là sẽ giữ im lặng về thân phận của mình. May thay, Galli còn không thậm chí nghi ngờ về việc Haroon không phải pháp sư, không như Nemion người vẫn còn đang dõi theo Sevona đang về phòng.
“Cậu chưa lập một giao ước mana, đúng chứ?”“Làm sao cậu…..”
Cậu thậm chí còn không biết cái đó nghĩa là gì, nhưng Nemion đã nhắc đến nó một lần, nên cậu lên giọng như thể đang ngạc nhiên.
“Lạy chúa! Cậu đã làm thế. Vì lí do gì mà cậu làm thứ nhỏ nhặt đó? Đừng nói là cậu đã không biết nếu cậu phá vỡ nó thì sẽ mất hết tất cả mana. Đáng lẽ ra cậu nên nghĩ kĩ trước khi làm việc đó.”“….”“Vậy đó là lí do tại sao….”
Những lời của Galli đã làm mặt Nemion sáng lên một tí. Haroon có thể thấy cô ấy đang làm gương mặt kiểu ‘Mình xin lỗi’. Khi thấy đôi mắt đó, tâm trí cậu thở phào nhẹ nhõm. Thật may mắn khi Galli đã vội vàng kết luận, giúp ngăn viễn cảnh tệ nhất, nhưng nó vẫn đang sắp xảy ra. Nếu sự thật bị bại lộ, sẽ để lại một vết sẹo lớn cho cả Galli và Nemion, hai con người thuần khiết và tốt bụng.
“Mà, cậu có thể phô diễn khả năng ma thuật thật sự của mình trong buổi diễn tài năng vào ngày cuối, nên đừng để ý đến những lời đồn. Tôi không thể đợi để thấy gương mặt bọn chúng sẽ làm khi thấy phép thuật của cậu.”“Ừ, ừ, chắc rồi.”
Haroon không thể nào cảm thấy tội lỗi hơn khi nói thế.
Cậu đã nghĩ tất cả những gì mình sẽ làm là luyện tập, nhưng cậu không thể tránh khỏi việc gia nhập một nhóm và tạo ra những mối quan hệ. Ngay khi sự thật được đem ra ánh sáng, Elser và McKin sẽ gặp rắc rối vì đã khéo léo đưa cậu vào khóa huấn luyện.
‘Và đã quá muộn để nói rằng lí do duy nhất cậu có thể tham gia là chỉ vì có một căn phòng trống ở tòa nhà A.’
Giá như căn phòng ở góc ấy không nổi tiếng hàng thập kỉ vì bị ám. Giá như căn phòng đó không trống để Elser và McKin đưa cậu vào khóa này.
“Khốn nạn!” Cậu không thể không chửi rủa.
Ngay khi lao động xong, cậu về phòng và khóa cửa phòng lại để đăng xuất. Lúc này cậu rảnh, nên cậu sẽ học những thứ cơ bản của phép thuật với sự trợ giúp của Bell.
Khi cậu quay trở lại thực tại, Bell buộc tóm hai bím chào mừng cậu. Gương mặt dễ thương ấy sáng hẳn lên như đã chờ đợi rất lâu để đoàn tụ. Cậu thật bất cẩn khi không đăng xuất cả tháng, dù đó chỉ là thời gian trong game.
“Bell, mọi chuyện sao rồi?”-“Không có gì nhiều cả, Đội Trưởng!”
Không có gì nhiều, chắc chắn là vậy rồi. Haroon dù sao cũng chẳng có bạn, ngoại trừ Jinsoo sống ở cạnh bên, nhưng có lẽ anh ta cũng đang bận với Beyond.
‘Có lẽ mình nên đến thăm cậu ta một chuyến,’ cậu nghĩ.
Jinsoo theo lối tới sự nghiệp như một dark gamer (ko hiểu nghĩa từ này lắm), vì thế anh ta có thể giúp đỡ nhiều trong việc cho cậu ta những thông tin của người chơi mà Bell có thể không tìm được. Nhưng cậu quá ngại để làm phiền anh ta trong khi chơi game. Haroon nghĩ ngợi một lúc, và lại quay vào cái khoang.
“Bell, phiền em thu thập thông tin về ma thuật được không?”-“Vâng, thưa đội trưởng.”“Tập trung vào việc làm cách nào mà những pháp sư trong Beyond học ma thuật.”-‘Vâng, thưa đội trưởng, nhưng….”
Bell do dự vì chuyện gì đó. Cô ấy có những biểu hiện lạ trên gương mặt.
“Tại sao? Có gì đó không ổn à?”-“Mà….. Anh… có thật là Đội Trưởng không? Quan trọng hơn….anh… bốc mùi.”
Sau khi nhìn cậu ấy lên xuống, Bell bịt mũi lại bằng tay mình.
“Anh thì sao? Và ý em khi nói anh bốc mùi là gì? Chả ngửi thấy gì c- ugh! Cái… Union!”
Cậu thấy cả người mình bị dính một đống đất, và ngửi thấy mùi hôi. Nó thậm chí có thể đem ra so sánh với đống rác cậu đem đi đổ hàng ngày. Ngay khi cậu ngửi thấy mùi đó, tay cậu bịt mũi lại trong vô thức.
-“Đi tắm trước đi. Em sẽ chuẩn bị thông tin.”“Cảm ơn.”
Haroon chạy nhanh tới khoảng trống giữa cái khoang và cái nắp vừa bắt đầu mở ra. Cậu không dám nhìn thẳng vào mặt Bell.
“Chết tiệt!”
Cho dù cô ấy không phải là một con người, đó vẫn là một khoảnh khắc đáng xấu hổ. Khỏa thân thì không đáng nói lắm vì cậu nghĩ Bell vẫn còn rất trẻ, nhưng đây lại là một câu chuyện khác. Cậu quá xấu hổ khi nhận ra là Bell có khứu giác. Haroon ngồi trong cái bồn tắm đang bắt đầu đầy. Cậu đã từng đi tắm hàng ngày, nhưng cậu không còn là chính mình nữa khi quay trở về phòng sau một ngày luyện tập mệt mỏi. Vì vậy cậu chỉ rửa sơ qua người bằng nước, và đây là kết quả. Cậu tốn một tiếng trong bồn tắm để rửa đống bụi đất đi để mà đủ tự tin để đứng trước gương.
“Ồ…Ồ? Cậu là ai?”
Có một người lạ trong tấm gương. Cậu tê tái lại trong một khắc. Mình là ai, là cái gì là những từ duy nhất mà cậu có thể nghĩ đến. Cậu chú ý kĩ vào gương mặt đó. Đôi mắt lạnh lẽo, chỉ một bên mắt có mí mắt kép, sống mũi cao…
“Ồ, đây là mình!”
Đó là như thế đấy.
Người đàn ông trong gương không ai khác ngoài cậu. Cơ thể xương xẩu ấy đã thay đổi quá nhiều. Xương má cậu vẫn lòi ra một chút, nhưng cậu đã lên đủ cân để xem như là đẹp trai. Đồng thời, cậu cũng thấy cơ thể được bao phủ bởi những khúc cơ nhỏ nhưng dày đặc. Nhìn không quen tí nào, nhưng chắc chắn đó là cậu. Cậu không tin được bằng cách nào mà một bộ xương cao, gầy có thể thay đổi thành người này trong vòng 2 tháng trong game. Đây là thành quả của việc luyện tập ngày đêm.
“Huhuhu, khá ngầu đấy.”
Haroon rất thích hình ảnh của bản thân đang hiện trên gương. Cậu trước giờ không quan tâm nhiều đến ngoại hình của mình do cậu đã bỏ cuộc trong việc gây dựng một hình ảnh đẹp vì đã nghĩ rằng ngoại hình của mình quá xấu để cải thiện. Nhưng hỉnh ảnh hiện giờ của cậu khá nam tính, kể cả dưới góc nhìn của cậu.
‘Vậy là những thay đổi đối với nhân vật trong game có hoạt động lên cơ thể thực của mình. Vậy còn sức mạnh thì sao?”
Ngay khi ra khỏi nhà tắm, cậu tìm vật nặng nhất có thể trong nhà mình. Đó là cái tủ lạnh. Cho dù với công nghệ hiện tại của nhân loại, họ vẫn không thể làm tủ lạnh trở nên gọn hay nhẹ hơn, nên nó vẫn là quá nặng để một người bình thường nâng được. Hơn nữa, cái tủ lạnh này cao 2.5m. Nâng nó lên bằng tay không là chuyện bất khả thi đối với một người đàn ông bình thường.
Haroon, dù vậy, lại mỉm cười sau khi co tay lại. Cậu rất tự tin về việc nâng nó lên vì mình thậm chí còn nâng một tảng đá to bằng người mình trước đó. Có một số tảng đá hơi quá nặng, nhưng cuối cùng cậu vẫn nâng được hết,.
Haroon ôm chặt cái tủ lạnh và dồn sức vào cơ bắp của mình. Nó không hề nhẹ, nhưng vẫn nâng được dễ dàng. Cân nặng cậu cảm thấy trên tay mình bây giờ khắc một trời một vực so với trước khi chơi game này.
“Huh….Huh….” Cậu cạn lời, nhưng không lâu sau đó, cậu cười trong vui sướng đến mức muốn thổi bay cả ngôi nhà đi.“Ahahaha! HAHAHA!”
Cậu vẫn không thể tin được thậm chí ngay cả sau khi kiểm tra cơ thể mình. Chỉ mới có 20 ngày trong thời gian thực, và cơ thể cậu đã đạt được một sức mạnh phi thường. Sau khi để cái tủ lạnh yên, cậu tìm một vật nặng hơn nữa, và đã tìm được. Đó là Bell, cái khoang mà đến hai công nhân khỏe mạnh cũng chật vật để xách vào. Có thể nó cũng quá nặng đối với cậu.
Khi cậu dồn sức vào hai cánh tay của mình, các thớ cơ phình lên như sắp vỡ ra. Bên dài hơn của cái khoang bắt đầu được nâng lên dù cậu chưa dùng sức nhiều. Khi cậu dồn sức nhiều hơn, cả cái khoang được nhấc bổng lên không trung. Và cậu vẫn còn thêm sức dể dùng. Bằng chứng là cậu không hề đổ mồ hôi, và mạch máu cũng không lòi ra trên cổ cậu. Cậu không gặp vấn đề gì trong việc xách nó qua lại.
“YESSSS!!” Cậu mừng rỡ hét lên, cẩn thận để cái khoang xuống mặt đất.
Cậu vui đến mức huýt sáo, và hớt hải chạy nhanh vào cái khoang.
-“Ôi trời, ai vậy?” Bell hỏi với vẻ ngạc nhiên như chưa từng thấy cậu trước đây.“Haha! Thôi nào, quên những điều em thấy hồi nãy và ném nó đến thiên hà Andromeda đi.”-“Em phải nói là anh đã trở nên rất đẹp trai đấy, Đội Trưởng.”
Đôi mắt của Bell trở nên mơ mộng. Giống như là mắt của những cô gái bị xiêu lòng trước mấy ban nhạc nam vậy. Haroon chực nhớ ra Bell nói là mình sẽ học thêm nhiều về thế giời khi không có cậu ở bên. Chắc là cô ấy đã xem nhiều chương trình drama trên TV rồi.
‘Từ đâu mà cô bé này học được thứ như thế….’ Cậu nghĩ.
-“À mà, Đội Trưởng, em cảm thấy phần cứng của mình đã bị nâng bởi một lực gì đó. Cái gì vậy?”
Bell không hỏi bởi vì không biết. Dù sao cô ấy cũng là chính bản thân cái
khoang. Cô ấy chỉ đang nịnh hót thôi.
“Hahaha! Con nhỏ lén lút này, em đáng yêu quá.”
Haroon cảm thấy một mối liên kết đặc biệt với Bell dù cho cô ấy chỉ là một hình ảnh. Cậu nghĩ là sẽ vui biết bao khi có được một đứa em gái giống như vậy.
“Bell, hãy gọi anh là Oppa từ bây giờ thay vì Đội Trưởng hoặc Haroon. Hiểu chưa, Bell?”-“Anh nói là, Oppa sao?”
Bell phồng má lên, và yêu cầu đột ngột này làm cô mở to đôi mắt ra.
“Em biết anh là một đứa trẻ mồ côi, đúng chứ? Anh muốn em làm em gái anh kể từ bây giờ.”-“Nhưng Đội Trưởng… là Đội Trưởng….”“Mấy cái danh hiệu quan trọng làm gì? Dù sao đi nữa, hãy gọi anh là Oppa kể từ bây giờ.”-“Tại sao… Vâng ạ!”
Cô ấy do dự một lúc, nhưng rồi lại trả lời với âm lượng lớn nhất trước giờ từng nói. Cô ấy cũng đang đỏ mặt nữa.
‘Đúng là một A.I tuyệt vời, mình thật sự không thể tìm ra điểm khác biệt so với một người bình thường.’
Nhìn cách Bell cư xử, Haroon chưa bao giờ có thể thừa nhận cô ấy là cái khoang. Thay vì chịu đựng sự bối rối này, cậu nghĩ tốt hơn hết là nên xem cô ấy như là một đứa em gái.
“Và cho anh xem những gì em đã tìm được nào.”
-“OK, Oppa.”
Khả năng của Bell thật sự tuyệt vời. Không cần lâu để cô thu thập và phân tích hàng nghìn thông tin. Những gì cô đã tìm được còn dày hơn ngón tay của cậu.
‘Tuyệt vời!’ Cậu nghĩ.
-“Oppa, anh muốn em đọc hết cho anh nghe hay là tóm tắt lại phần chính?” Bell hỏi với một nụ cười ngốc nghếch trên gương mặt.“Huh? Em có thể tóm tắt lại? Nhiêu đó thông tin?”-“Chắc rồi. Em có thể trông trẻ con đối với anh nhưng em vẫn là một siêu A.I, nhớ chứ?”
Cậu không biết nhiều về khả năng của cô, nhưng cậu có thể nói là cô ấy rất tự tin. Khi Haroon giữ im lặng, Bell hiểu là ‘có’, và bắt đầu tóm gọn lại về việc trở thành pháp sư.
-“Anh phải ít nhất ở level 10 để làm một pháp sư, cũng là level anh có thể vào một class. Nếu như được đủ S.P, anh có thể làm bạn với những pháp sư NPC bao gồm cả người Elf, hoặc được quyền truy cập một quyển sách ma pháp từ một trong những tòa tháp ma thuật anh muốn. Hãy ghi nhớ là tất cả những loại ma thuật sẽ có câu chú giống nhau cho đến khi anh đạt đến cấp 3.”“Có nghĩa là anh có thể thành pháp sư!”
Haroon rất mừng khi nghe thế. Có nghĩa là cậu sẽ không gây rắc rối cho Elser và McKin nữa.
-“Về mặt lý thuyết thì đúng thế. Nhưng anh đang ở giữa khóa huấn luyện, và Thủ Đô không có chỗ thăng class.”“Đúng rồi, chết mẹ.”
Cậu đã không nghĩ đến chuyện đó. Để vào một class, cậu cần phải đi đến những chỗ nhất định. Đó là luật ‘tốt bụng’ mà Necomwall đã đưa ra để cho phép người chơi đạt được đủ S.P và kĩ năng trên đường đến chỗ thăng class.
-“Mà, anh có thể học một câu chú bằng cách dùng một cuốn sách thần chú nhưng có một số vấn đề. Thứ nhất, anh không được phép ra khỏi học viện. Thứ hai, dù anh có nhờ người khác đi mua giùm, anh cũng không có đủ tiền mua chúng.”“Sách thần chú? Nó tốn bao nhiêu?”-“Một quyển cấp 1 tốn từ 10 đến 50 vàng.”
“*lời thoại thân thiện với mọi lứa tuổi*”
Cậu không nghĩ là chỉ một cuốn sách sẽ tốn nhiều đến thế.
“Còn tỉ lệ trao đổi thì sao, Bell?”
Cậu cũng không có nhiều tiền, và vì đây là trường hợp cấp bách, nên cậu thậm chí còn suy xét việc dùng tiền thật của mình.
-“100 bạc cho 1 vàng.”“Vậy một bạc là một đô. Và kể cả một quyển sách thần chú rẻ nhất cũng là 1000$.”-“Đúng, và sai tẹt. Kể cả nếu anh muốn mua tiền, không có cách nào để kiếm ra nhiều đến thế. Level trung bình của những người chơi hiện tại quá thấp để đi săn hoặc thăng class, những thứ cơ bản để kiếm được tiền.”
Có lẽ cô ấy đúng. Nghĩ đến chuyện người chơi giỏi nhất cũng chỉ mới có lv9, và sự thật là tốn 2 đến 3 tuần đường để di chuyển những thành phố thăng class bằng đường bộ, theo như thông báo lần trước, vẫn chưa nhiều người chơi có class.
-“Vẫn có nhiều vấn đề hơn cho dù họ có. Vì Beyond đang nhắm đến một thực tại khác, tỉ lệ drop đồ hay tỉ lệ thành công của quest thấp đến mức cũng không ngoa khi gọi là ‘bằng không’ khi so với các game khác.”Haroon mím chặt môi lại trong khi cảm thấy xui xẻo. Nhưng đây cũng là lí do vì sao Beyond hợp với khẩu vị của nhiều game thủ hơn. Không như những game khác nơi một người có thể lão luyện trong vài tháng, hay vài năm, niềm vui thật sự khi lên level qua việc đổ vào một lượng nỗ lực không đong đếm được so với các game khác đã làm lắng xuống bớt những lời phàn nàn về sự ác độc của hệ thống game.
-“Không nhiều vật phẩm đã được phát hành, và đa số người chơi bắt đầu trong những ngôi làng hẻo lánh, nên nền kinh tế chưa đi vào hoạt động lắm. Nên tỉ lệ trao đổi đã trở thành $100 1 vàng, $1 1 bạc, nhưng việc trao đổi cũng đang gặp tình trạng tương tự.”“Vậy anh nên làm gì? Việc này làm anh phát điên mất.”
Điểm chính ở đây là không có nhiều tiền có sẵn cho lắm. Nếu như cậu có thể mua vàng từ xã hội NPC cũng không quan trọng lắm, bởi vì tốc độ lên level quá chậm để người chơi thật sự kiếm ra tiền bây giờ.
Trao đổi tiền có thể được thực thiện ở trang trao đổi chính thức của Necomwall. Nhưng họ không chuyển tiền thật ra vàng, mà chỉ làm ngược lại. Chủ yếu là vì Necomwall lo lắng về việc kinh tế ngoài đời sẽ ảnh hướng đến game, nên họ quyết định áp dụng hình thức trao đổi một chiều. Còn trao đổi vật phẩm thì không quan trọng lắm. Dù vậy thì cũng chẳng có nhiều tài nguyên để người chơi trao đổi với nhau cho lắm. Nếu đó là những game khác, những hoạt động sôi nổi của các Dark Gamer đã làm cho thị trường trao đổi sống động hơn, nhưng hệ thống nhằm ngăn cản tiền thật can thiệp vào game chưa cho phép chuyện đó xảy ra vội. Thay vào đó, những Dark Gamer đang tập trung vào việc cày level.
-“Có một vấn đề khác, Oppa. Trong Beyond, đọc một cuốn sách thần chú sẽ không cho anh khả năng dùng ma thuật. Có một hệ thống gọi là ‘Kinh Nghiệm Ma Pháp’. Nghĩa là anh sẽ không thể sử dụng câu thần chú đúng cách nếu như không đạt đủ kinh nghiệm qua luyện tập. Hơn nữa, cũng như sách kiếm kĩ nâng cao, những quyển sách thần chú mạnh hơn cấp 3 không thể lấy được từ những tòa tháp ma pháp. Nó được mặc định là chỉ nhặt được khi đi săn. Nhưng nó sẽ không còn quan trọng nếu anh đủ may mắn để gặp được một pháp sư đại tài làm thầy của mình. Đồng thời, hãy nhớ rằng những số liệu cho đến bây giờ đã nói pháp sư là class khó lên level nhất. Điều làm mọi thứ khó hơn nữa là mỗi game thủ sẽ phải luyện kiếm kĩ ở level thấp, và họ sẽ vẫn phải đi đến địa điểm thăng class.”“Hmm, vậy sao?”
Trong Beyond, sẽ kì lạ hơn khi thấy những game thủ đột nhiên dùng được một câu chú ngay sau khi nhận được class. Điểm đó thật đáng khen ngợi. Beyond đã giữ được quy luật tự nhiên là không gì có thể nhận được mà không cần mồ hôi và nỗ lực.
-“Đương nhiên, có vài câu chú có thể học được mà không cần bất kì nguồn nào.”“Thật à? Cái gì thế?”
Haroon bật dậy khỏi chỗ mình đang ngồi. Cậu không hề có tí tiền nào để giúp đỡ mình, càng không thể rời học viện bây giờ. Nếu như vẫn còn cơ hội, điều Bell nói có thể là ánh sáng cứu rỗi duy nhất của cậu.
-“Mặc dù tất cả mọi class chưa được tiết lộ, hình dạng chung của thế giới Beyond vẫn rất rõ ràng. Đây là thế giới huyễn tưởng. Những yếu tố thường thấy nhất của những quyển tiểu thuyết huyễn tưởng nổi tiếng đã có trong thế giới này trước khi Lịch Nhân Loại được áp dụng trong Beyond. Tất nhiên, cũng có ma pháp nguyên tố.”“Ừ, em có thể đúng.”
Cậu không cần phải tìm đâu xa. Bạn cậu Nemion là một pháp sư nguyên tố, hay còn được gọi là nguyên tố sư.
“Nhưng làm sao anh học được nó?”-“Không thể tìm được thông tin đó ở bất cứ đâu. Chưa người chơi nào đã lên được class nguyên tố sư, ít nhất là trong hồ sơ chính thức. Một số người dự đoán nó là một class ẩn, nhưng chưa có gì được tiết lộ. Nếu có cách để thành nguyên tố sư, chỉ có một con đường để tìm ra: nỗ lực của anh.”
Haroon cảm thấy khổ sở khi nghe thấy những lời của Bell. Cậu nhớ lại những điều Nemion đã nói trước khi mình đăng xuất, nhưng không gì thật sự giúp ích cả.
“Anh không nghĩ là mình sẽ làm được. Nhưng tạm thời thì làm ơn hãy thu thập thông tin về những tiểu thuyết huyễn tưởng nổi tiếng về Thời Đại Diệt Vong, và phân tích phần về ma pháp nguyên tố trong đó.”-“Đã hiểu.”
Nền móng của thế giới của Beyond có thể được truyền cảm hứng từ những cuốn tiểu thuyết cậu đang tìm kiếm. Như thế thì phương pháp để học ma pháp nguyên tố, lẫn những loại ma thuật khác cũng sẽ tồn tại trong những quyển tiểu thuyết đó. Cậu không thể nghĩ ra cách nào khá hơn đọc những phần tương ứng trong tiểu thuyết. Thật may khi có Bell vì nhờ đó cậu không cần phải mua sách điện tử hoặc đích thân ra thư viện để kiểm tra.
Đa số tiểu thuyết đã bị thất lạc trong Cuộc Chiến Diệt Vong. Nên cũng không có nhiều quyển có sẵn cho cậu. Quyển đầu tiên Haroon chọn là ‘Chiến tranh của các nữ thần, bây giờ và về sau’ được xuất bản năm 2022.
Chủ đề phổ biến của tiểu thuyết thời đó là chúng dễ đọc, có những đoạn miêu tả hợp lý, gián tiếp của thế giới khác. Cậu đã đọc loại tiểu thuyết này nhiều lần, vì vậy cậu tìm phần mà ma pháp nguyên tố được nhắc đến. với sự trợ giúp của Bell, cậu đã kiểm tra vài quyển, nhưng chúng không khác nhau nhiều mấy. Cậu không thể tìm được cái gì chi tiết hơn những điều Nemion đã nói. Nhưng cậu chưa thể bỏ cuộc ở đó, nên quyết định để xét thêm những chi tiết nhỏ nhặt nữa.
“Theo như những gì em biết, thì ‘độ tương thích với tinh linh nguyên tố’ là gì?”-“Khá khó để định nghĩa nó. Mỗi tác giả đều đưa ra một định nghĩa khác nhau, nên rất khó miêu tả, nhưng nếu bắt buộc, thì đó sẽ là khả năng cảm nhận được mỗi vật thể có tinh linh nguyên tố nào.”“Và không thể được huấn luyện một cách nhân tạo, mà phải được sinh ra với thiên phú đó?” Là điều Nemion nói. Nhưng cậu cần phải xác nhận.-“Đúng thế. Đa số những nguyên tố sư xuất hiện trong những tiểu thuyết huyễn tưởng thường là nhờ thiên phú, như là người Elf.”“Vậy, ma pháp nguyên tố có thể là không liên quan đến anh, một người chơi?” Haroon hỏi, phát ra một tiếng thở dài.“Em… em đoán là việc đó rất có khả năng.”
Haroon cảm thấy như nội tạng của mình đang co quắt lại khi nghe những lời đó. Cậu lại thở dài lần nữa và nhắm mắt lại. Một khả năng khác lại tiếp tục bay đi mất.
Cậu tìm nhiều sách hơn, nhưng cũng chẳng có câu trả lời nào. Cậu cũng không bất ngờ lắm, vì ‘Huyễn tưởng’ chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của con người.
Haroon đăng nhập vào Beyond lại để ngủ cho đủ giấc.