Đã được 3 ngày kể từ lúc bắt đầu cuộc hành trình. Tuyến đường họ đi được sử dụng rất thường xuyên và nằm trong lãnh địa của một quý tộc nào đó. Mặc dù những quý tộc đã gửi đội quân tư nhân của mình để áp chế lũ quái vật trong lãnh thổ, Haroon cùng với những thành viên của mình vẫn gặp mặt những con Goblin hay Orc đang đi trinh sát, có khi còn thấy chúng vài lần một ngày.
Thật ra Haroon cần đám quái vật đó để làm bao cát cho Bộ Tứ Ngu Người luyện tập cách chiến đấu như một tổ đội. Và điều đó đã giúp cậu biết được một vài thứ.
“Gitan, đồ hèn! Chặn chúng lại, chặn chúng lại đi!”
Serinn hét vào mặt Gitan trong khi cậu ta đang đứng ngay đơ giữa chiến trường, run rẩy và sợ hãi trước những bước tiến của con Orc đang ngày càng gần. Nếu như con Orc hốt được Gitan, Serinn sẽ là người lên dĩa tiếp theo.
“E-Éc!”
Vào giây phút cuối, Gitan tái cả người lại và ngã xuống đất. Con ngươi của cậu ta đã biến mất. Ngay khi Gitan đo đất, Serinn đã cố gắng chuồn khỏi đó nhanh nhất có thể. Vì thế, Philip và Ritrina, những người đang đợi ở sau lưng họ, phải tự tay xử lý lũ Orc. Philip đã có kinh nghiệm chiến đầu sẵn, đồng thời Ritrina cũng đã xử lí rất tốt trong trận chiến đầu tiên của mình và đang ngày càng cải thiện.
“Tôi đoán là vô ích rồi.”
“Sếp, khỏi cho hai người đó chiến đấu luôn đi cho lành.”
Như Philip nói, hai người họ có vẻ vô dụng trong thực chiến. Haroon bắt đầu hối hận vì đã chọn Bộ Tứ Ngu Người làm thành viên của mình. Ít nhất Ritrina thì đỡ hơn. Nhưng nhìn từ cách cô ấy bị sự điên cuồng của mình chiếm hữu và hóa cuồng trong lúc chiến đấu, thì việc đó cũng nguy hiểm không kém. Vì một số lí do bí ẩn, cô ta rất có khiếu trong việc khiêu khích lũ quái vật, dù cô ta không biết ngôn ngữ của bọn chúng.
Haroon đãng xuất ra và hỏi Bell một số thông tin về chiến lược rồi cậu đã nảy ra một ý tưởng.
“Gitan, cậu sẽ phòng thủ, CHỈ phòng thủ thôi. Philip, hãy tạo giúp Gitan một tấm khiên khổng lồ để sử dụng.”
Haroon bắt Gitan cầm một cái khiên gỗ to đến mức đủ che toàn bộ cơ thể cậu ta. Dù cho có là một thằng hèn đi chăng nữa thì Gitan có một thể chất rất tốt nên cậu nghĩ rằng tốt nhất là để cậu ta làm Tanker. Với sự giúp đỡ của Philip, Gitan đã có thể làm ra một cái khiên gỗ trong vòng một ngày. Cậu ta có thể dễ dàng cầm một cái khiên nặng bằng một người đàn ông trưởng thành đó.
Mọi người đã ăn bữa sáng do Serinn nấu, và tay nghề của cô vẫn chưa lên chút nào, rồi quyết định thử chiến thuật mới nghĩ ra.
“Được rồi. Ritrina, khiêu khích một con quái vật đi. Từng con một nếu có thể. Gitan, chỉ cần đỡ đòn tấn công của bọn chúng với khiên của cậu là được rồi. Philip, với chiêu ‘Smashing Blow’ của cậu, hãy cố hạ con quái khi đòn tấn công của nó bị chặn. Tôi sẽ lo phần còn lại.”
“Hehe, việc này sẽ vui đây.”
Trong khi cười khúc khích, Ritrina đi vào khu rừng. Không lâu sau, một con Orc cẩm rìu đuổi theo cô ấy đến chỗ tổ đội của Haroon và đối mặt với Gitan.
Lúc chiếc rìu đang bổ xuống đầu mình, mặt Gitan tái mét lại lần nữa. Thấy thế, Haroon la to.
“Cái khiên!”
Gitan nhắm mắt lại và đưa cái khiên ra. Rồi chiếc rìu nảy khỏi cái khiên với một âm thanh khá lớn.
“Philip, Smashing Blow!”
Philip đi ra từ sau lưng Gitan và đâm vào đầu của con Orc vẫn còn đang hồi phục từ lực phản chấn hồi nãy. Với một âm thanh kì lạ, lưỡi kiếm đâm xuyên qua đầu con Orc và lòi ra đằng sau đầu nó. Như tên gọi, sức mạnh của tuyệt kĩ đâm xuyên những kẻ địch đang sơ hở khá tuyệt. Philip thích dùng nó hơn những kĩ năng khác vì sẽ văng ít máu hơn. Đòn tấn công của cậu ta đủ nhanh để không cho lũ Orc cơ hội phản công dù cho có thấy chuyển động của mình đi nữa.
‘Mình chắc chắn cũng phải hốt được cái kĩ năng đó,’ Haroon thầm nghĩ.
“Thứ bị thịt Orc đầu buồi kia, tới đây! Xách cái đít mày lại đây! Tao sẽ đục một lỗ vào cái đầu chỉ nhét toàn cứt đó!”
Ritrina đã dụ thêm một con Orc nữa trước khi họ kịp nhận ra. Nó trông có vẻ ngạc nhiên khi thấy những con người đang cắm trại, nhưng ngay khi thấy Ritrina làm thế, con Orc ngay lập tức giận dữ xông tới, trong khi nâng cây côn của mình lên cao. Lạy chúa lòng lành, rốt cuộc là khả năng khiêu khích của Ritrina hiệu quả đến mức nào vậy?
“Gitan!”
Với gương mặt vẫn đang tái xanh, Gitan đẩy cái khiên của mình ra đằng trước, và gương mặt của Ritrina chạy ngang qua đang mang một nụ cười, như thể cô ta chuẩn bị chết vì quá vui vậy.
Ngay khi va vào nhau, Gitan và con Orc đã bị lung lay bởi lực phản chấn. Và lần này, không cần để Haroon gọi, Philip nhảy ra, với thanh kiếm trên tay, cậu ta tấn công con Orc bằng động năng của mình.
“Smashing Blow!”
Trước khi kịp phục hồi từ cú sốc, cái đầu của con Orc đã bị đâm vào rồi ra bởi thanh kiếm một lần nữa.
Thật kinh tởm khi thấy thứ máu xanh ấy chảy ra khỏi trán của một con Orc, nhưng không có thời gian để nghĩ đến chuyện đó nữa. Đã có thêm ba con Orc nữa đã đi theo đồng đội của mình và đang đuổi theo Ritrina.
Chúng gầm lên khi thấy đồng đội của mình ngã xuống dưới bàn tay của một con người, và biểu hiện của chúng đầy sự giận dữ và thù địch, đến mức làm Gitan sợ són cả quần. Nhưng Haroon không hề hạ lệnh rút lui.
“Cái khiên!”
Đó là đợt tấn công đồng loạt của cả ba con Orc. Không ai biết liệu đó là do bản năng khiến chúng nhắm vào người đang sợ hãi nhất, hay là bị thu hút bới cái khiên khổng lồ, nhưng dù sao đi nữa, chúng đã tấn công khiên của Gitan.
May thay, nỗi sợ đã tiếp sức mạnh cho cậu ta nhiều hơn bình thường, và Gitan đã bật lại vũ khí của bọn chúng.
“Smashing Blow!”
Một lần nữa, Philip lại hạ được một con Orc, nhưng rồi lại để lộ sơ hở để những con khác tấn công mình.
“Gitan, đầy lùi chúng!” La thế, Haroon ném một con dao.
Cơ thể được tôi luyện của Gitan đã tự di chuyển trong vô thức dù cho bản thân cậu ta đang cực kì sợ hãi. Cậu ta di chuyển đến trước Philip và đẩy khiên của mình một lần nữa. Nhờ vào sự phòng vệ của Gitan, Philip đã có thời gian chuẩn bị cho lần tấn công tiếp theo.
Vì đã bị con dao phi đâm vào cổ, con Orc còn không kịp hét lên và ngã nhào xuống đất. Nó bỏ cây côn xuống và nắm lấy cổ mình, nhưng mọi chuyện đã quá muộn. Con dao đã đâm xuyên qua cổ sẵn rồi.
“Smashing Blow!”
Cùng với tiếng hét ngắn của Philip, thanh kiếm đâm vào trán của con Orc còn lại. Trong khi thanh kiếm xoắn não và đi ra khỏi đầu mình, con Orc cố gắng dùng tay để tấn công, nhưng dần dần ngã xuống.
“Serinn, lột da chúng đi. Lần này lột cho sạch vào. Ritrina, giúp cô ấy.”
“Đã rõ, Sếp.”
Serinn nhăn mặt lại và đi đến chỗ những con Orc đã chết với một thanh kiếm ngắn. Với một chút sự điên cuồng còn sót lại trong đôi mắt, Ritrina đi theo trong khi thở gấp. Cô ấy phải giúp việc kéo đống da ra. Haroon cảm thấy khá tự hào khi Philip đang cố giúp Gitan áp chế nỗi sợ hãi cúa mình.
‘Thế này mới gọi là hữu dụng chứ.’
Họ đã thử những cách khác nhau để khuếch đại thế mạnh và giảm thiểu điểm yếu của mình, và Haroon cuối cùng cũng tìm ra đội hình tối ưu nhất.
Vấn đề lớn nhất là Gitan. Cậu ta đủ khỏe để nâng và ném một tảng đá to bằng một người đàn ông trường thành, nhưng trước giờ không ai biết cậu ta lại nhát đến thế. Haroon và những người khác cuối cùng cũng hiểu lí do cậu ta chọn việc văn phòng mặc dù có khả năng chiến đấu rất khá.
Dù sao thì cũng phải đi đến thành phố chỉ định, nên tốt hơn hết là Haroon nên có thêm một vài người bạn đồng hành có thực lực. Với sự thiếu kinh nghiệm của mình cùng một số thông tin hữu ích mà Bell đã tìm được, họ cuối cùng đã biến Gitan thành một Tanker qua vô số lần thử và thất bại.
Và đối với Philip, người có kiếm kĩ nhanh và chính xác, Haroon đã chỉ định cậu ta làm sát thương chính cho đội. Thật ra, cậu ta có khả năng đấu với hai hay nhiều kẻ thù cùng một lúc nhưng trước hết phải nâng ‘Smashing Blow’ đến mức độ nhuần nhuyễn trong việc phối hợp đã. Cậu ta cực kì hoàn hảo cho những đòn đâm nhanh và chuẩn xác, với cơ thể mảnh khảnh và nhanh nhẹn của mình.
Serinn, người khá là vô dụng, ngoại trừ vẻ đẹp trên mặt và cơ thể của mình, chịu trách nhiệm cho những công việc thô sơ và bẩn thỉu nhất. Đó là lột da quái vật. Cô ta phải chịu đựng mùi thối của máu và xác chết.
‘Cô ta quả thật là có làm mình nhớ đến mấy con điếm quý tộc ở quận S.’
Sự vô dụng của chính bản thân mình không phải là lí do chính khiến cô ta có công việc đó. Trong đó cũng có lẫn vài cảm xúc cá nhân của Haroon khi thấy thái độ dùng sắc đẹp của cô ta cực kì giống hành vi của những quý tộc ngoài đời thật.
“Nhìn thấy Ritrina đang ngày càng giỏi khiêu khích hơn không? Lấy sự cải thiện đó làm mục tiêu cho bản thân đi.”
“Hohoho, tôi chưa hề biết là mình lại giỏi khiêu khích thế này. Và cũng mới biết là việc đó vui đến thế. Cảm ơn, Sếp.”
Khi thời gian dần trôi qua, Ritrina cũng dần lộ rõ mặt biến thái của mình. Ban đầu, cô đã có hứng thú trong việc khiêu khích kẻ thù với những lời chửi rủa cùng một gương mặt khó ưa, rồi bằng cách nào đó, cô ấy đã có một kĩ năng, không phải, nói đúng hơn là tạo ra một kĩ năng tên ‘Khiêu khích’.
Kĩ năng đó không chỉ giới hạn với con người mà cũng có tác dụng lên quái vật như thường. Nó hiệu quả đến mức kích động được cả những con vật hiền lành và nhát như hươu.
‘Má này điên thật rồi!’
Một khi cuộc chiến rơi vào giai đoạn gay cấn, mắt cô ta trợn lên đến mức những người khác chỉ thấy được lòng trắng mà chẳng thấy con ngươi đâu, rồi cô xông vào chém kiếm trong khi cười một cách điên dại. Chắc chắn là ai thấy cảnh đó cũng sẽ nói là ‘nhỏ này điên rồi’. Đến Haroon cũng thấy sợ gương mặt của Ritrina trong tình trạng đó.
‘Đây có lẽ là đội hình đầu tiên của chúng ta.’
Haroon đóng vai trò chỉ huy, quan sát cục diện, ra chỉ dẫn và loại bỏ mối nguy hiểm từ xa. Bộ Tứ Ngu Người có thể tập trung vào nhiệm vụ của mình vì biết rằng có thể trông cậy vào kĩ năng phi dao thần thánh của Haroon.
Gitan nhát cáy, nhưng lại trâu bò nên đóng vai trò Tanker, làm gián đoạn đợt tấn công đầu tiên của kẻ thù. Như thường lệ, cậu ta không thể áp chế được nỗi sợ của mình và tè ra quần, nhưng trái lại, kĩ năng thì lại đang cải thiện dần nên thời gian sẽ giải quyết những chuyện đó.
Philip sẽ là ngọn giáo ẩn để giải quyết những kẻ thù đã để lộ sơ hở qua chiêu phản đòn của Gitan. Kiếm kĩ nhanh nhẹn và mạnh mẽ gần bằng một Bậc thầy của cậu ta là hoàn hảo cho vai trò này.
Và cuối cùng, Serinn phải làm những công việc linh tinh. Cô ta đã từng phản đối quyết định đó vài lần, nhưng Haroon chỉ đơn giản dập tắt sự phản kháng đó bằng cách đe dọa về vụ thuốc men.
Nhóm lửa, chuẩn bị thức ăn, may vá, giặt giũ. Có rất nhiều công việc phải làm, và dù cho không thích đi nữa nhưng riết rồi cô ta cũng quen. Đa phần là vì cô nhận ra là mình không còn kĩ năng nào khác hữu ích cho hội, nhưng cũng một phần là do bản thân cô ta nhận ra rằng mình có hứng thú với những việc này.
Tre: Chương này khá ngắn và hơi chán, nhưng đổi lại thì chương sau dài hơn bình thường nhiều, nên mình sẽ cần 2 tuần để dịch xong. Cảm ơn vì các bạn đã ủng hộ!
Suu: Vâng, và mình sẽ chết dang chết dở edit dài dài :((((