Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sun là một danh hiệu, cô ấy chính là thủ lĩnh của tổ chức thần bí mà Hứa Mễ Nặc gia nhập, bọn họ chưa từng gặp mặt nhau, nhưng sun nắm rõ như lòng bàn tay tất cả những chuyện liên quan tới Hứa Mễ Nặc.
Lúc trước, không biết sun thông qua thủ đoạn gì tìm được cô, trực tiếp hỏi cô có muốn biết chân tướng cái chết của cha mình hay không, lúc ấy Hứa Mễ Nặc đang chìm sâu ở trong hố đen đau khổ, vì vậy cô do dự khoảng mấy giây, rồi gật đầu đồng ý với đề nghị của sun.
Mấy năm qua, ban ngày thì Hứa Mễ Nặc là học sinh phổ thông trong trường học, buổi tối sẽ tham gia huấn luyện, mặc dù mỗi ngày đều mệt đến nỗi như kéo dài hơi tàn, nhưng nghĩ đến ánh mắt không cam lòng trước khi chết của cha mình, Hứa Mễ Nặc như có động lực vô hạn.
Nhờ sự kiên trì quyết tâm không ngoảnh đầu lại, thiên thần ma thuật mới có một vị trí trong ngành. Ặc, nghề ăn trộm cũng được coi là một ngành công nghiệp đấy, được chưa? Không cho phép cười, đạo mộ bút ký của người ta cũng có thể biến công việc đào mộ tổ tiên thành ngành công nghiệp mà có đến tận triệu người đi theo, vậy tại sao ngành không thể phơi bày ra ngoài ánh sáng như của cô lại không phải là một ngành công nghiệp được chứ!
Nhưng cô và sun chưa từng gặp mặt. Mỗi lần nhận nhiệm vụ, đều là sun gọi điện thoại thông báo cho cô, giao nhiệm vụ căn dặn cô, còn Hứa Mễ Nặc thì không thể tìm được cô ta.
Tuy nhiên Hứa Mễ Nặc cũng không định đi tìm, cô trở thành thiên thần ma thuật, khổ tâm học các loại kiến thức và kỹ năng chiến đấu, chỉ để kiếm tiền, rồi đi tìm chân tướng cái chết của cha mình.
Một khi đã tìm được chân tướng, Hứa Mễ Nặc sẽ hoàn toàn rút người ra.
Sau này hoàn lương, cũng có thể tiết kiệm được thời gian và công sức để xóa thông tin của bản thân. Tuy nhiên không biết tại sao, Hứa Mễ Nặc lại cảm thấy sun rất quen thuộc, giọng của cô ấy, phương thức sống chung giữa hai người cũng khiến cô cảm thấy quen thuộc. Nhưng quen thuộc thì quen thuộc, người thân còn có thể giết nhau, vì vậy, Hứa Mễ Nặc không đi sâu vào suy tính chuyện này.
Sững sờ một thời gian, bên kia sun lật được nhiệm vụ lần này, cô ấyho nhẹ rồi nói: “Lần trước cô thành công đi vào gia tộc Clovis, lấy trộm bảo vật gia truyền Sơ Tuyết Chi Tâm của bọn họ. Tổ chức cực kỳ tán thưởng thành công của cô, còn thù lao của cô thì đã được chuyển vào ngươi tài khoản của cô, cô có thể đi kiểm tra. Còn mục tiêu lần này, hơi tương tự với nhiệm vụ lần trước, cũng là đi vào đại gia tộc, lấy trộm một khối đá quý. Khối đá quý này là một đôi với Sơ Tuyết Chi Tâm.”
“Cái mà cô nói là Di Ái Chi Tâm?!” sun còn chưa nói hết lời, Hứa Mễ Nặc đã cao giọng hét lên. Di Ái Chi Tâm, là một khối đá quý hình trái tim màu đỏ, là một đôi với Sơ Tuyết Chi Tâm, tuy nhiên Sơ Tuyết Chi Tâm là viên đá quý có màu trắng như tuyết. Hai viên đá quý kia đều là hai viên đá quý thô chưa từng được mài giũa, có hình trái tim do thiên nhiên tạo thành. Một món cũng đã có giá trị liên thành rồi, nếu cả hai viên đá quý cùng hợp chung một chỗ, vậy càng đáng giá hơn.