Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dáng dấp điên đảo mọi người như vậy nhưng lại có trái tim muốn kéo tất cả mọi người xuống địa ngục, mỹ nhân này đang suy nghĩ gì vậy?
Tuy nhiên, chắc chắn là Tiệp thiếu này sẽ lành ít dữ nhiều, dám đối với phó Viên thị! Sẽ bị tra tấn sống không bằng chết để giết gà dọa khỉ hay sẽ bị chôn sống ở những nơi khỉ ho cò gáy chó ăn đá gà ăn sỏi?
Hậu quả thật quá thảm thiết, Hứa Mễ Nặc thật sự không dám nghe muốn che lỗ tai lại.
“Đưa cậu ta vào đây cho người ta nhìn.” Viên Diệp Đình dập tắt điếu thuốc trong tay, ngoài dự liệu nói ra những lời bình thường đến không thể bình thường hơn.
Hứa Mễ Nặc mê mang chống hai tay lên ghế sa lon, cũng thiếu chút nữa cho rằng mình nghe lầm.
Thì ra Thiếu chủ Viên thị tàn nhẫn vô tình khiến cho người ngoài vừa nghe thấy là sợ mất mật, lại nhân từ dịu dàng như vậy sao?
Nhìn ra ngoài cửa sổ, Hứa Mễ Nặc nhìn thấy thiếu niên xinh đẹp đó bị đỡ đi về phía trước, mặc dù vẻ mặt của thiếu niên đó rất không tình nguyện, nhưng vệ sỹ của Viên thị đều không có ý muốn làm thương tổn cậu ta.
Vì vậy Hứa Mễ Nặc bắt đầu rục rịch hoạt động tay chân, thì ra Viên thị cũng không đáng sợ giống vậy luyện ngục Tu La, cô cũng muốn chạy trốn!!
“Em có biết tại sao hôm nay Viên thị có pháo hoa không?” Viên Diệp Đình cầm một chai rượu vangLafite năm đi về phía cửa sổ, anh đã cởi chiếc áo khoác đã bị hỏng, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen.
Thân thể thon dài rắn chắc mà tràn đầy sực mạnh, ống tay áo sắn cao lên cùi chỏ, lộ ra đường cong bắp thịt màu đồng hoàn mỹ, một tay nâng ly rượu một tay cầm chai rượu vang, thỉnh thoảng lại quay đầu lại.
Ánh mắt của Hứa Mễ Nặc nhanh chóng quét qua màn hình camera theo dõi và lối đi của Viên thị, quỷ mới muốn biết tại sao Viên thị lại chọn hôm nay để bắn pháo hoa, cô không muốn hiểu thế giới của thổ hào!
“Em nên biết bên ngoài gian phòng này đã được kích hoạt hệ thống tia hồng ngoại, không có chủ nhân cho phép, một con ruồi bay ra ngoài cũng có thể bị cắt thành mấy phần.” Viên Diệp Đình cũng không quay đầu lại nói.