Edit: meoluoihamngu
Mặc dù lúc đầu cô dùng quy tắc ngầm, có chút khác biệt so với chuyện ngủ với đàn ông thì có quá đáng hơn.
Nhưng mà, cô chưa bao giờ nghĩ đến tương lai cô có thể yêu nữa!
Nếu như cô biết, cô biết cô yêu người khác, khi đó, cô nhất định, nhất định sẽ làm cho mình sạch sẽ!
Mỗi một cô gái đều như thế, yêu một người, giống như mang thứ tốt nhất của mình cho anh ta.
Cô bây giờ, bẩn như vậy, thật ra thì, không xứng với tình yêu của Lý Tình Thâm.
Thậm chí cô cũng không xứng yêu Enson nhưng mà, lầu đầu tiên của cô là cho Enson, cho nên, cô có thể còn một chút xíu tư cách!
Có tư cách sao?
Bây giờ trong lòng cô còn có Lý Tình Thâm, tình yêu dành cho Enson, không thuần khiết, không hoàn mỹ, không đầy đủ.Lăng Mạt Mạt suy nghĩ, liền bắt đầu im lặng chảy nước mắt.
Nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích, hóa ra lại tê tâm liệt phế* như thế!
*: đau khổ tột cùng
Nhưng mà, cô đã từng bước đi xuống, không thể trách bất cứ ai, cũng không thể oán giận bất luận kẻ nào.
Gieo gió gặt bão, đúng là như thế.
Thì ra là, câu nói kia đúng, người chỉ làm vì mình luôn phải trả giá thật lớn!
**.**.**.**.**.**.**.**.**.**.**.**.**.**.**
Lăng Mạt Mạt đồng ý đóng phim mới (Tâm sự cô đơn) cùng Thẩm Lam Triết.
Ở trong phim, Lăng Mạt Mạt diễn cũng nhiều.
Sau khi ánh mắt Lý Tình Thâm khôi phục, chuyện thứ nhất anh làm chính là an bài Lăng Mạt Mạt quay bộ phim điện ảnh kia.
Vì lý do đó mà Lăng Mạt Mạt không thể tiếp tục đối mặt Lý Tình Thâm.
Sau đêm hôm đó Lăng Mạt Mạt nhận rõ được cục diện, cô cố gắng không yêu Lý Tình Thâm nữa.
Trong lòng cô không ngừng tự nói mình, đến cuối cùng, cô lại phát hiện đây hết thảy đều phí công!
Thậm chí, càng tự nói với mình,thì trong lòng cô và đại não lại làm ngược lại.
Ở trường quay quay phim, thỉnh thoảng không khống chế được tìm kiếm bóng dáng anh.
Không nhìn thấy được bóng dáng anh, trong lòng cô sẽ cảm thấy vắng vẻ.
Cô luôn chú ý sắc mặt của anh, mặt anh giãn ra, cô vui vẻ, anh cau mày, cô suy sụp.
Thỉnh thoảng cô quay xong, đi xuống dưới nghỉ ngơi, anh sẽ đưa cho cô một chai nước, cô nhận lấy, vô ý động vào tay anh, cả người cô nhớ mãi không dứt.
Anh nói cho cô những hạng mục cần chú ý trong khi quay phim, cô một chữ cũng không nghe lọt.
Sau này, nghiêm trọng hơn là khi cô đang quay phim, ánh mắt vô ý dừng trên người anh, thất thần theo dõi anh rất lâu, sau đó giống như kẻ ngu đứng ở nơi đó, đạo diễn sốt ruột chỉ có thể hô ngừng!
Đạo diễn ngại vì mặt mũi Lý Tình Thâm, không khiển trách cô, chỉ có thể nói cô nhiều lần, nên chuyên chú hơn, Lăng Mạt Mạt cảm giác mình rất kém cỏi, trong lòng băn khoăn, trong lòng tự nói với chính mình nghiêm túc, nhưng lúc quay phim, khi cô diễn, lúc nói đến lời thoại, cô lại quên mất.
Cứ như vậy, ngắn ngủi mấy phút cô quay, ước chừng một ngày cũng không có quay xong.
Lý Tình Thâm nhận ra được tâm hồn Lăng Mạt Mạt hoàn toàn không có ở đây, liền quay về phía đạo diễn nói, ngày khác quay tiếp.
Lý Tình Thâm đã nói, đạo diễn không dám phản đối.
Mặc dù Lý Tình Thâm không trách Lăng Mạt Mạt, nhưng trong lòng Lăng Mạt Mạt vẫn cảm thấy áy náy, cúi đầu, quay về phía mọi người nói một tiếng xin lỗi, rồi đi tháo trang sức.