"Cậu mời ta ăn cơm đi, ta không tiền. " Trần Quang đi vào ngồi xuống, liền Lý Hạo kéo cửa rèm lên.
Dáng vẻ Trần Quang quá làm người khác chú ý, hắn vừa đi vào văn phòng Lý Hạo, bên ngoài những nhân viên kia cũng đã hiếu kỳ không tâm tư công tác, hiện tại đem rèm cửa sổ kéo lên phỏng chừng đợi lát nữa những người kia tâm tư đều bay đi luôn. Mà hết thảy này cũng không có tác dụng gì, trái lại bởi vì Lý Hạo kéo rèm cửa sổ làm cho nhân viên bên ngoài càng thêm hiếu kỳ.
Lý Hạo kéo xong rèm cửa sổ sau đó an vị trên ghế salông, nhìn Trần Quang.
"Cậu xảy ra chuyện gì?"
"Cái gì xảy ra chuyện gì?"
"Liền trên mặt cậu, còn trong người, cùng với... Cậu tại sao tới tìm ta?" Lý Hạo đưa ra nghi vấn chính mình.
"Ta muốn công khai. " Trần Quang chăm chú nhìn chằm chằm Lý Hạo, muốn nhìn rõ ràng phản ứng của Lý Hạo.
Quả nhiên, Lý Hạo nghe được hắn nói như vậy, rất khiếp sợ.
Lý Hạo nhớ tới lúc trước bọn họ cùng nhau hẹn hò, mới mấy tháng, Lý Hạo liền đối với người nhà mình nói ra. Lý Hạo nói cho Trần Quang hỏi hắn có hay không cho nhà mình nói ra, Trần Quang không nói gì.