" Từ từ...."
Vân Phong Nhã bàn tay ngăn lại, đánh gẩy lời nói của Hoàng hỏi." Hoàng, ngươi nói từng câu ta điều hiểu, nhưng đem nó liên kết với nhau ta lại không hiểu? Cái gì chủ mẫu? Cái gì tiểu chủ nhân? Ngươi đừng nói với ta là, ta đời trước là một cái nam nhân, có hai lão bà và một hài tử ý tứ đi?"
" Đúng vậy nha."Hoàng chớp chớp mắt ngật đầu khẩn định.
" Ha hả, ngươi chẳng lẽ đã quên ta linh hồn đến từ thế giới khác sao? ta làm sao có thể đâu? Nói không chừng người mà ngươi nói chính là chân chính Vân Phong Nhã thân thể này nhị ca đi?" Nàng thật sự có chút khó tiếp thu nha, còn có nàng linh hồn đến từ địa cầu nha.
Hoàng nghe vậy liền phản bát.
" Mới không phải đâu, ta cùng chủ nhân người đời trước tách ra khi, đã cùng chủ nhân từ bản mạng khế ước hóa giải thành Linh hồn khế ước, cho nên chủ nhân đi đến đâu, là người nào, chỉ cần là chân chính chủ nhân mới có thể cùng ta khế ước nha, người khác là không có cách nào."
Vân Phong Nhã lúc này thật sự mờ mịt rồi, nếu theo như lời Hoàng nói, nàng thật sự chính là người đó, nàng cũng không hiểu sao trong lòng hiện tại rất là rối loạn, nói thật ra nếu như bình thường nàng biết được kiếp trước của mình sự, nàng cũng sẽ lạnh nhạt nói một câu." Đời trước là đời trước sự, cùng nàng không quan hệ." Nhưng không hiểu sao nàng lại có một cảm giác khó chịu đâu, nàng bình tĩnh lại hỏi.
" Hoàng, ngươi có thể đem những gì ngươi biết nói cho ta nghe?"
" Hảo."
Hoàng bắt đầu đem những chuyện đời trước bản thân nhớ lại kể cho Vân Phong Nhã nghe, nghe xong Vân Phong Nhã trầm mặt không nói gì, nhưng hơi thở trên người nàng làm cho Hoàng nhận được chủ nhân đang bi thương, Vân Phong Nhã lúc này cũng minh bạch vì sao lúc trước nhìn Truyền Thừa Thạch bên trong hình ảnh, nàng lại một loại cảm giác quen thuộc, cùng đau lòng, thì ra đó chính là nàng từng chảy qua, cho nên mới khắc cốt minh tâm, nàng tay phải sờ lên trái tim mình, nhắm mắt lại, một giọt nước mắt chảy ra mà nàng không hai biết.
Nàng đời trước cũng là cô nhi, nhưng khác ở chỗ nàng đời trước là nam nhân, tên Vô Khuyết, là Đại lục phía trên đệ nhất thiên tài, sư phụ đời trước vừa là Thần y vừa là Luyện Đan Đại Sư, danh Vô Nhai, Vô Khuyết phía dưới có hai sư muội xinh đẹp đáng yêu, đại sư muội kêu Như Nguyệt, nhỏ nhất sư muội kêu Như Tuyết, đời trước đại sư muội gả cho Vô Khuyết, cả hai được thế nhân ca tụng là một đôi bích nhân giai ngẫu, mà lúc đó Quỷ Tộc không ngừng vượt qua xa mạt khó khăn tấn công nhân loại, lúc đó thực lực của Vô Khuyết đã có thể cùng ngồi cùng ăn với mười lão giả cường giả mạnh nhất phía trên đại lục, danh vọng Vô Khuyết có thể nói là phía trên đại lục đệ nhất danh.
Nhưng nhân loại không ngờ đến là, Quỷ Tộc nhiều lần vượt xa mạc tấn công nhân loại, chính là thủ che mắt nhân loại, vì Quỷ Vương đã thành công tăng cấp, chờ cơ hội phá tan phong ấn giữa hai nơi, khi nhân loại phát hiện ra Quỷ Vương ý đồ đã chậm, cuộc chiến cũng đã bùng nổ, mà Vô Khuyết chính là hắc mã trong cuộc chiến này, hắn kinh người sức chiến đấu, làm người nể không thôi, cuộc chiến cứ như vậy kéo dài, cho đến lúc hắn biết được thê tử có thai khi hắn vô cùng cao hứng.
Vì thê nhi, hắn chiến đấu cũng càng hung át lên, nhân loại cứ cho rằng bản thân sẽ chiến thắng, nhưng không ngờ Quỷ Vương lại tăng cấp trở thành bán thần cấp bậc, lúc đó không biết có bao nhiêu cường giả chết dưới tay của Quỷ Vương, còn Vô Khuyết cũng bị Quỷ Vương đánh nát Đan Điền, trái tim cũng bị hắc khí ăn mòn, khó mà sống xoát.
Vô Khuyết cứ cho rằng bản thân sẽ chết, nhưng cho đến khi hắn tỉnh lại, phát hiện ra Đan Điền chẳng những khôi phục, còn có dấu hiệu tăng cấp, hắn vô cùng cao hứng đi bế quan, đến lúc ra đến hắn đã trở thành bán thần cấp bậc, nhờ như vậy thế lực lại trở lại căn bằng trạng thái, lúc này nhân loại mới thở phào nhẹ nhõm, Quỷ Vương lúc này cũng lui binh, án binh bất động.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
.
Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
.
Bảo Bảo Phúc Hắc: Baba Mau Theo Đuổi Mẹ!
.
Sổ Tay Người Vợ Có Chồng " Năm Ngứa"
.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================
Vô Khuyết cao hứng trở lại báo tinh vui cho thê tử, thì tình cờ nghe được sư phụ và thê tử lời nói làm hắn cả người đều ngây dại, hắn sống lại không phải là vì sư phụ y thuật quá cao siêu, mà là tiểu sư muội Như Tuyết đã đem bản thân trở thành hắn lô đỉnh, còn cho hắn đổi đi nàng Thất Thải Linh Lung Tim, hắn như điên loạn xông vào hổi sư phụ và thê tử, chỉ hy vọng họ khẩn định hắn nghe lầm, không phải sự thật, nhưng sư phụ và thê tử đều trầm mặc, sự trầm mặt của sư phụ và thê tử giống như sấm sét trong đầu hắn nổ vang, hắn không cách nào tiếp thu được sự thật tàn khóc này, cho đến khi hắn nhìn thấy tiểu sư muội thi thể được sư phụ phong ấn lên, hắn giống như cái sát không hồn đứng đó nhìn nữ nhân đã yêu thầm hắn bấy lâu.
Hắn từ lâu đã nhìn ra đến tiểu sư muội đối hắn cảm tình đã không như lúc trước, như xem hắn là sư huynh là người thân, mà trong đôi con ngươi xinh đẹp đó không biết từ khi nào đã tràn gặp ái mộ, nhưng người hắn yêu là Như Nguyệt, còn nàng hắn chỉ xem nàng là muội muội mà thôi, nên hắn vả vờ không biết, còn cố ý lạnh nhạt nàng, cho đến lúc hắn cầu hôn Như Nguyệt, hắn thành thân ngày hôm sau thì nghe sư phụ nói nàng đã đi ra ngoài lịch lãm đi, hắn cũng chỉ có thể thở dài, hắn cảm thấy như vậy cũng khá tốt, nhưng không hiểu sao trong lòng lại có chút khó chịu.
Cho đến lúc Quỷ Tộc tấn công nhân loại, nàng trở lại cùng hắn và Như Nguyệt cùng nhau chiến đấu, sư huynh muội ba người lại trở lại như lúc trước cùng nhau kề vai chiến đấu, làm hắn rất vui vẻ, nhưng bây giờ nàng đã không còn, tiểu sư muội thường ngày trước mặt mọi người tỏ vẻ lạnh nhạt, nhưng trước mặt hắn lại có chút ngốc đã không còn, trước mặt hắn chỉ còn lại nàng ngũ nhan, hắn ôm nơi trái Tim vì đau đớn, hắn đau hai là nàng đang đau, hắn cũng không biết nữa, hắn chỉ biết hiện tại hắn rất đau, rất khó thở, hắn sợ nàng sợ hãi, hắn ở bên trong vừa khóc vừa cùng thi thể nàng lải nhảy.
Khi hắn ra đến, hắn quỳ xuống xin sư phụ đồng ý cho tiểu sư muội cùng hắn bái đường, hắn muốn cho nàng có một danh phận, dù gì nàng đã là người của hắn, tuy biết bản thân làm như vậy thật xin lỗi thê tử, nhưng hắn cũng không muốn cho tiểu sư muội vì hắn như vậy hy sinh, mà không có danh phận.
Như Nguyệt chẳng những không trách hắn, nàng ngược lại còn an ủi hắn, nàng cũng biết tiểu sư muội đối với hắn ái mộ, tuy nàng cũng rất thích tiểu sư muội, nhưng nàng cũng là nữ nhân, làm sao chấp nhận được, nhưng nàng không ngờ đến sư muội lại vì sư huynh mà đem bản thân trở thành lô đỉnh, còn đem tim mình cho sư huynh, nàng còn nhớ rõ tiểu sư muội nói.
" Sư tỷ muội không hối hận, sư tỷ thật xin lỗi, muội biết sư huynh rất yêu tỷ, cho muội ít kỹ một lần, về sau tim muội có thể cùng sư huynh cùng nhịp thở, muội đã mãn nguyện rồi." Nàng nở ra nụ cười hạnh phúc, rồi từ từ nhắm mắt lại.
Như Nguyệt lúc này cũng hiểu được, yêu một người không nhất định phải có được, chỉ cần nhìn thấy chàng hạnh phúc là đủ rồi.
Vô Khuyết đem những thống khổ mà mình phải chịu đựng, toàn bộ trúc lên Quỷ Vương, hắn điên cuồng đem Quỷ Tộc chém giết, hắn một thân màu bạc chiến giáp, lúc trước trong mắt người đời hắn như chiến thần, nhưng bây giờ hắn giống như tu la đồi mạng, sát khí đầy trời, hắn đi đến đâu là Quỷ Tộc chết không toàn thây đến đó, làm cho Quỷ Tộc vốn hung át cũng phải sợ hãi lên.
Nhưng làm hắn hỏng mất chính là Như Nguyệt thê tử của hắn vì cứu hắn, đã giúp hắn ngân cảng một lão giả đánh lén sau lưng, lão ta vì tư lợi đã cùng với Quỷ Vương giao dịch, một kích toàn lực của Linh Tôn sơ kỳ, mà thê tử của hắn chỉ là Linh Tông sơ kỳ làm sao chịu nổi Linh Tôn toàn lực một kích.
Hắn không ngờ được, bản thân ngày đêm chiến đấu vì bảo vệ nhân loại, nhưng đổi lại là bị người đánh lén sau lưng, hắn quá ngốc, cứ cho bản thân mình thanh cao, cuối cùng làm hại người hắn yêu, sư phụ nói không sai, hắn cường đại, nhưng không đủ quyết đoán, không đủ làm người nghe tiếng sợ hãi, hắn còn không tin, vì hắn từ trước đi đến đâu đều được người cung kính, nên hắn quên mất lòng người khó dò, mới không phòng bị, làm hại người hắn yêu.
Hắn không chút do dự đem cả gia tộc lão ta diệt, mặt dù có rất nhiều cường giả khuyên hắn không cần như vậy xúc động, chờ đem Quỷ Tộc đánh lui rồi mới sử lý lão ta gia tộc, hắn lạnh lùng nhìn những người đó nói." Ta vì sao phải vì nhân loại suy nghĩ, nếu các ngươi không muốn nhân loại sớm diệt vong, thì cho ta câm miệng."
Cho đến lúc này những người đó mới biết được, khi thiên thần biến thành ác ma là như thế nào? Hắn chẳng những đem cả gia tộc lão ta trong một ngày diệt tộc, còn đem những người từng khiêu khích hắn đều giết, sau đó mới tìm đến Quỷ Vương, cuộc chiến giữa nhân loại và quỷ tộc kết thúc bằng trận chiến ba ngày ba đêm của Vô Khuyết và Quỷ Vương, Vô Khuyết lấy thắng thảm mà kết thúc, còn Phượng Hoàng vì tiêu diệt bản mạng khế ước của Quỷ Vương cũng lâm vào hôn mê.
Về sau phát sinh sự tình, Phượng Hoàng cũng không biết, cho đến khi Vô Khuyết triệu hoán nó ra đến, Vô Khuyết vì muốn phong ấn Quỷ Vương Hồn Châu, không cho Quỷ Vương có cơ hội trọng sinh, chỉ có thể đưa Quỷ Vương Hồn Châu vào Hỏa Diễm Sơn, chờ ngày Hồn Châu bị ăn mòn.
Quỷ Vương Hồn Châu không cam lòng, cho dù thành tro hắn cũng muốn cùng Vô Khuyết đồng quy vô tận, Quỷ Vương tự bạo Hồn Châu, với bán thần cấp bậc tự bạo không phải là chuyện nhỏ, nó chẳng những sẽ làm cho Hỏa Diễm Sơn phun trào, cũng làm không gian vận vẹo lên, Vô Khuyết không còn cách nào, đành phải rút ra bản thân một nữa Hồn Châu và Phượng Hoàng thoát ly thân thể, nếu lỡ gặp chuyện không may, hắn vẫn có thể tồn tại, nhưng vào lúc này hỗn độn lốc xoáy mở ra, Hồn Châu bị hút vào bên trong lốc xoáy.
Vân Phong Nhã nghĩ có lẽ đây là lý do Hồn Châu nàng đến địa cầu, sau đó đi vào thân thể bé gái sơ sinh, mà ký ức cũng vì hỗn độn lốc xoáy chịu ảnh hưởng nên không nhớ đến gì về thế giới này, về sau nàng bị nổ mạnh, linh hồn lại trở lại thế giới này, Vân Phong Nhã cảm thấy đúng là huyền huyễn, nàng như nhớ đến cái gì hỏi Hoàng.
______________________________________.