Hảo Đa Vũ Ở Thế Giới Không Có Em

chương 2: 2: chương 1-2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lưu Vũ quay người đi vào phòng tắm rửa mặt sạch sẽ, cũng là làm cho mình thanh tỉnh một chút.

Có một số việc, nếu đã cự tuyệt thì tốt hơn là không nên dây dưa vào quá nhiều, mặc kệ là vì bản thân cậu hay vì Santa.

Rửa mặt xong lúc đi ra Châu Kha Vũ đã thu dọn xong, chuẩn bị rời đi.

Châu Kha Vũ cùng Lưu Vũ, mặc dù quen biết, nhưng không thân thiết đến mức có thể kề vai nói chuyện thoải mái với nhau.

Cho nên Châu Kha Vũ quả thật nhăn nhó một phen, đến khi bước đến cửa phòng mới không thể không mở miệng nói:"Cái kia, Lão Lưu sinh nhật vui vẻ."

"Ừm." Lưu Vũ tùy ý lên tiếng, cũng không quá để ý, nhưng vẫn là nói đáp lại: " Cảm ơn, khách sáo rồi."

" Tiệc sinh nhật tới đây chắc em sẽ đến muộn, nhưng em sẽ cố gắng tới."

"Ừm?" Lưu Vũ ngẩng đầu nghi ngờ nhìn Châu Kha Vũ, "Tiệc sinh nhật gì?"

"Viễn ca không phải nói lớn nhỏ gì cũng phải tổ chức cho anh một cái tiệc sinh nhật à."

"Còn tổ chức? Tối qua không tính sao?" Lưu Vũ rất kinh ngạc.

"Tối qua?" Châu Kha Vũ bắt đầu không hiểu ra sao, "Tối hôm qua thế nào?" Đêm một ngày trước, Châu Kha Vũ một mực ở tòa nhà B cùng Mika chơi, thời điểm trở về đã là rất khuya, mà lúc đó Lưu Vũ cũng đã ngủ.

Châu Kha Vũ không rõ cái gọi là " tối qua" là có ý gì.

Lưu Vũ không rõ Châu Kha Vũ có ý gì, cũng không xác định được Châu Kha Vũ có phải hay không biết rõ còn cố hỏi, tránh chủ đề này đi: "Sinh nhật cũng đã qua, bỏ đi, đừng tổ chức nữa."

"Qua? Không phải hôm nay sao?" Châu Kha Vũ một mặt mờ mịt, không hiểu tình huống ra làm sao.

"Hôm qua a!" Lưu Vũ dở khóc dở cười, đây là thể loại đồng đội gì vậy.

Châu Kha Vũ lấy điện thoại cầm tay ra nhìn ngày một chút, tiếp tục mơ hồ:" Ngày tháng , hôm nay mà..."

"Ngày tháng là hôm qua a!" Lưu Vũ một bên nói một bên cũng đi sờ tìm điện thoại, màn hình sáng lên, hiện thị rõ ràng: Ngày tháng ...

...!

Làm sao lại như vậy? Lưu Vũ vội vàng mở khóa điện thoại, xác nhận lại nhiều lần, đúng là số , thậm chí còn có lịch trình làm việc hôm nay mà trợ lí gửi đến, cùng với lịch trình hôm qua giống nhau như đúc.

Tại sao lại có thể như vậy...!

Châu Kha Vũ cũng không thể bắt kịp nổi mạch suy nghĩ của Lưu Vũ.

Bất quá từ trước đến nay hai người vốn chưa từng chung ý nghĩ, nên cũng không suy nghĩ nhiều, một mình xuống lầu trước.

Buổi sáng phải tập một giờ vũ đạo, sau đó buổi chiều có buổi chụp ảnh tạp chí, tiếp đến cùng đồng đội diễn tập, giờ chiều cậu sẽ có một buổi trực tiếp.

Trực tiếp xong ngay sau đó sẽ tiếp nhận một cuộc phỏng vấn.

Cuối cùng khi về, mọi người tổ chức sinh nhật cho cậu...!

Tất cả lịch trình, Lưu Vũ đều quen thuộc, bởi cậu đã trải qua ngày rồi.

Làm sao ngủ một giấc lại lần nữa về ngày ?

Trợ lý gọi điện thoại tới giục, Lưu Vũ không có thời gian xoắn xuýt, vội vội vàng vàng đi xuống lầu.

Cậu đột nhiên nhớ tới cậu sẽ gặp Santa ở cổng.

Santa mặc một cái áo lông trắng, Lưu Vũ còn cười anh như con thỏ lớn.

Santa đang gấp vẫn một mực nói cái gì mà:" Không, không, không, là rất đẹp trai nha."

Lưu Vũ chân bước chậm lại, nhịp tim nhanh hơn.

Quả nhiên, vừa ra khỏi cửa liền thấy Santa, cùng với trong trí nhớ giống nhau y đúc.

Lưu Vũ hô hấp đều dừng lại, khẽ mở miệng nói:" Santa, anh hôm nay mặc giống một con thỏ bự quá."

"Cái gì?" Santa đầu tiên là giật mình, tiếp đến liền đỏ mặt giải thích: "Không phải rất đẹp trai sao? Không phải là thỏ, anh rất đẹp trai, rất đẹp trai nha..."

Giống y hệt với ngày trong trí nhớ.

Lưu Vũ như một con rối bước lên xe.

Trong đầu cậu đều đang nghĩ bản thân xảy ra chuyện gì, đây chỉ là một giấc mộng sao? Hay là mọi người đùa ác ý? Sẽ không, không có khả năng, ai cũng không có rảnh rỗi như vậy, kia...!chẳng lẽ là bản thân cậu xuyên về ngày rồi? Đây lại càng không thể nào...!

Lưu Vũ không có thời gian nghĩ nhiều về vấn đề này.

Lịch trình của cậu thực sự rất bận rộn, thời gian ăn uống đều là cố gắng tranh thủ mà có.

Mọi thứ cũng ngày càng quỷ dị, Lưu Vũ hoàn toàn lặp lại một ngày sống, gặp phải người đã từng nói, nếm qua đồ từng ăn.

Lưu Vũ chỉ có thể đem sự việc không thể tưởng tượng này giải thích thành đây là tự bản thân gặp mộng, mộng cảnh cùng hiện thực trùng hợp giống nhau mà thôi.

Kết thúc một ngày hoạt động bận rộn mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, Lưu Vũ nằm dựa vào ghế của ô tô.

Hôm nay hết thảy mọi việc đều đã tái hiện lại, như vậy tiếp đến chính là tiệc sinh nhật bất ngờ, Santa thổ lộ....!

Lưu Vũ cụp mắt xuống, cậu đột nhiên cảm thấy bản thân giống như không còn dũng khí cự tuyệt Santa một lần nữa.

Nên làm gì bây giờ....!

Sau một ngày không cách nào giải thích nổi như vậy, tại thời điểm đeo bịt mắt kia, Lưu Vũ đột nhiên thả lỏng.

Cậu nghĩ, có phải hay không đây là ông trời một lần nữa cho hai người cơ hội, có phải hay không Santa chính là nửa kia mà số mệnh an bài cho cậu, ngay cả ông trời cũng tiếc cậu bỏ lỡ, cho nên một lần nữa cho cậu cơ hội này để suy nghĩ lại.

Mỗi một bước chân lên cầu thang, Lưu Vũ lại dường như thêm một phần kiên định.

Nếu đã là vận mệnh an bài, vậy liền thử một chút đi.

Thử một chút cũng không tổn thất cái gì.

Quả nhiên, tất cả đều nằm trong dự liệu.

Mọi người bắt đầu hát bài hát sinh nhật, sau đó bịt mắt bị lấy xuống, Lưu Vũ chậm rãi mở mắt, ngọn nến sinh nhật, bánh sinh nhật, Santa đứng trước mặt...!

Thế nhưng, không có nỗi lo lắng thấp thỏm trong mắt Santa, cũng không có bó hoa hồng nào trong ngực anh.

Trong chốc lát, Lưu Vũ đơ ra không có bất kì phản ứng nào.

Sao không giống những gì cậu nhớ?

"Sinh nhật vui vẻ----" mọi người đồng thanh hô lên.

Santa nhìn Lưu Vũ không nhúc nhích, quay người đem hộp quà trên giường ôm đến trước mặt Lưu Vũ:" Lưu Vũ! Chúc mừng!"

Lưu Vũ động tác cứng ngắc, nhìn hộp quà trong tay anh.

Cuối cùng cậu đưa mắt nhìn Santa, vẻ mặt khó tin.

Santa bị Lưu Vũ nhìn chằm chằm có chút xấu hổ, khóe miệng hơi giật giật.

Ánh mắt Lưu Vũ làm anh cảm thấy có phải hay không bản thân đã làm gì có lỗi với cậu.

Người Trung Quốc đối với ngạc nhiên ngày sinh nhật sẽ phản ứng như vậy sao?

Xung quanh đột nhiên im lặng đến đáng sợ.

"Khụ khụ..." Bá Viễn ló đầu ra, cầm lấy hộp quà từ tay Santa, nói: " Chuẩn bị vội vàng, không phải cái gì đắt tiền cho lắm, chúc em sinh nhật vui vẻ."

Lưu Vũ bị giọng nói của Bá Viễn kéo lại hiện thực.

Cậu nhìn Bá Viễn, rồi lại nhìn món quà, cũng không nhận lấy, thậm chí còn có chút lùi bước.

Lưu Vũ nhíu mày, lại một lần nữa gương mắt nhìn về phía Santa, hiện đang ôm vai Châu Kha Vũ nói nhỏ gì đó.

Châu Kha Vũ là người cao nhất nhóm nên có chút cúi người để cho Santa bám, hai người duy trì tư thế kì quái nói chuyện với nhau.

"Cảm ơn..." Lưu Vũ rốt cuộc mở miệng.

Cậu cảm thấy cổ họng có chút đau, có chút bất lực, mờ mịt quay đầu tìm Tiểu Cửu, người hàng ngày thân nhất với cậu, hỏi: "Hôm nay là ngày tháng sao?"

Trong giọng nói, ánh mắt của cậu hiện lên một cảm giác bất lực không thể diễn tả được, Tiểu Cửu không khỏi có chút đau lòng, nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, là sinh nhật của cậu!"

Lưu Vũ dường như không tin, ánh mắt di chuyển trên khuôn mặt của từng đồng đội, cuối cùng rơi trên người Bá Viễn, người anh cả đáng tin cậy nhất nhóm: "Hôm nay là...ngày tháng năm sao?"

Giọng nói của cậu khẽ run, như thể một giây sau liền có thể khóc, Bá Viễn có chút hốt hoảng liền lấy điện thoại di động ra xác nhận một chút rồi mới gật đầu.

Nhưng Lưu Vũ vẫn là chưa tin, lấy điện thoại di động của mình ra, nhìn chằm chằm ngày trên màn hình.

Cậu chăm chú nhìn, ngày tháng năm , giờ phút!

Tiểu Cửu rốt cuộc bắt đầu lo lắng, ôm bả vai Lưu Vũ hỏi:" Tiểu Vũ, cậu không sao chứ?"

Lưu Vũ bỗng nhiên ngẩng đầu, ôm hộp quà trên tay Bá Viễn nói: "Em hôm nay mệt quá, em muốn đi ngủ..."

Đám người mặc dù cảm thấy Lưu Vũ có chút khác thường, nhưng ngẫm lại cậu là người bận rộn nhất trong nhóm, có lẽ quá căng thẳng mệt mỏi, đến sinh nhật cũng không để ý, vẫn là nên để cậu nghỉ ngơi thật tốt a.

Mọi người nhao nhao rời đi, Châu Kha Vũ cũng theo Santa cùng đi ra.

Châu Kha Vũ mặc dù nói là cùng phòng đôi với Lưu Vũ nhưng lại rất ít khi ngủ ở phòng.

Châu Kha Vũ chơi rất thân với Santa và Mika nên thường ngủ lại phòng của hai người họ.

Rốt cuộc trong phòng chỉ còn lại một mình Lưu Vũ, căn phòng lập tức trở nên yên tĩnh đến mức cậu có thể nghe thấy tiếng tim mình đập nặng nề trong lồng ngực..

Truyện Chữ Hay