mẹ Cố Phong ở đây đã được hai hôm, Cố Phu Nhân tương đối dễ chịu sống, Cố Hàn không ở cùng bọn họ ông nói còn có việc nên không ở lại biệt thự lâu được, còn dỗ dành Cố Phu Nhân một lúc lâu, chắc chắn bà không giận mới đi.
Vân Sam nhìn bên ngoài trời tối đen, gió hôm nay có chút lớn nếu không sai thì chắc vài hôm nữa sẽ có bão, không chừng tối nay cũng sẽ mưa do trên dự báo thời tiết nói vậy mà.
Cô cầm điện thoại trên tay nhìn người đàn ông bên kia màn hình, dưới mắt có một quầng thâm, mắt lại có tia máu vừa nhìn liền biết không ngủ đủ râu không được cạo mọc một ít dưới càm, nét lạnh lùng vẫn còn đó nhưng lại có chút mệt mỏi nhìn giống một người trung niên nhưng lại anh tuấn.
Vân Sam muốn nằm sấp xuống nhưng bụng hiện tại có chút bất tiện, nên cô quyết định không nằm ngồi ở trên giường.
- Công việc bên Thuỵ Sĩ rất nhiều hở?
Cố Phong không thể về sớm như dự tính, công việc bên này hắn thức đêm để xử lí nhưng vẫn còn rất nhiều đóng hồ sơ đặt trên bàn cao ngang ngực hắn, Cố Phong đưa tay vuốt ve màn hình lạnh ngắt không có chút hơi ấm nào thì thở dài.
- Ừm, không thể về sớm như dự tính công việc bên này khá nhiều, ba thì lại không chịu qua bên này xử lí nên anh đành thay ba xử lí luôn.
Cố Hàn không muốn xa lão bà nhà mình, Cố Phong tất nhiên cũng như vậy nhưng công việc bên đó cũng khiến ba hắn quay như chong chóng rồi, bên này đỡ hơn một chút nhưng lại xa Vân Sam.
Vân Sam biết làm chủ tịch gì đó cũng không rảnh rỗi gì, cô là một bà chủ quán ăn nhỏ mỗi ngày cũng bận xử lí không ít việc đừng nói tới một người quản lí một công ty lớn còn đang mở chi nhánh ở Thuỵ Sĩ, chỉ là Vân Sam có chút xót người ba đẹp trai của con cô hiện tại dáng vẻ rất chật vật, như thể chỉ cần hắn ngủ trong giấc mơ cũng chính là mơ thấy công việc.
- Anh cứ từ từ mà xử lí, em ở nhà chờ anh về con của chúng ta cũng chờ ba về.
Vân Sam vừa dứt lời liền cười nhìn vào màn hình, bụng hiện tại đã lớn hơn quả bóng nhiều thai phụ khi mang thai khuôn mặt cũng không còn như thời thiếu nữ da có nhiều lỗ chân lông, tay chân đều to nhưng Vân Sam may mắn không dính cái nào, da mịn hơn lúc trước tay chân vẫn như vậy trừ cái bụng phía trước, càng nhìn càng động lòng người.
Trái tim trong ngực Cố Phong rục rịch như muốn nổ tung, mấy hôm nay hắn bận đến chân không chạm đất hết đi gặp người này đến người khác điện thoại còn không chạm vào, đến hôm nay mới hết bận được một lát liền lấy điện thoại gọi cho Vân Sam.
Hắn còn nghĩ nhìn thấy sẽ nhớ ít đi ai ngờ vừa nhìn Cố Phong liền muốn bay về ngay lặp tức, món ăn ở đây hắn ăn có chút không quen tuy là món trung nhưng mùi vị chắc chắn không bằng thức ăn Vân Sam nấu cho hắn.
Trung Quốc hơn Thuỵ Sĩ tiếng bên này đã là giờ chiều bên Vân Sam đã là giờ tối, vừa vặn là giờ ngủ của cô.
- Đến giờ đi ngủ rồi, ngày mai anh lại gọi.
Tuy có chút tiếc nuối nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
- Được, anh ngủ ngon.
- Ừm, em ngủ ngon.
Cả hai ai cũng không muốn ngắt máy trước, cuối cùng vẫn là Cố Phong đợi cô ngắt máy.
Hắn ngồi trong phòng họp những vị lãnh đạo hiểu tiếng Trung nghe những lời này đều cảm thấy bản thân như nghe một bí mật quốc gia, trong lòng đoán già đoán non không ít chuyện.
Những người không biết tiếng Trung cũng có chút để ý vị chủ tịch trẻ này, không phải bọn họ chưa từng nghe danh qua, lạnh lùng trên thương trường lại chưa từng nhượng bộ ai thủ đoạn càng không thể xem thường cái quan trọng chính là cấm dục còn không thích nữ nhân.
Bọn họ tuy không hiểu nhưng vẫn nghe ra được bên kia điện thoại là giọng phụ nữ nghe ra rất dễ chịu là tình nhân? Hay người nhà?
Người nhà, bọn họ vừa nghĩ đến đã bác bỏ, người nhà cho dù thân thiết cũng không thân thiết đến mức ái muội như vậy, ánh mắt lúc nói chuyện rất giống lúc vợ bọn họ biết hôm đó là ngày lãnh lương, vừa về tới nhà liền đưa ánh mắt thèm thuồng nhìn vào túi bọn họ vậy.
Còn hận không nhanh bay tới lấy hết tiền.
Cố Phong không để ý bọn họ đoán già đoán non trong lòng, hắng giọng một cái.
- Nếu không ai có ý kiến gì thì nghĩ mười lăm phút sau đó bắt đầu cuộc họp tiếp theo.
Bọn họ cũng đã bốn ngày rồi chưa được về nhà, râu dưới càm ai cũng mọc ra nhưng khác với Cố Phong, nhìn hắn không khác nào phượng hoàng giữa bầy vịt, tuy bộ dáng chật vật nhưng lại có nét phong độ đứng tuổi.
Hắn dựa lưng vào ghế mà nhắm mắt, thư ký đi ra bên ngoài rồi đi vào đem theo năm sáu cái khăn ấm đưa cho từng người để đắp lên mắt đỡ mỏi, cuộc họp kết tiếp cứ như vậy mười lăm phút sau tiếp tục.
Ở đây có nhà tắm riêng nếu ai muốn tắm hay thay đồ gì đó cứ điện người nhà đến đưa đồ là được, thức ăn chuẩn bị cũng rất phong phú chỉ là ngủ thì rất ít ngoài xử lí những việc nên xử lí thì thời gian còn lại cùng chủ tịch mở cuộc họp thảo luận hướng đi của công ty, dù sao công là công ty mới nên vẫn phải bàn bạc nhiều lắm, ở Trung Quốc công ty đã có chỗ đứng, mà đứng còn rất vững bên nước ngoài cũng không ít người biết tới chỉ là ở Thuỵ Sĩ!.
Công ty này so với công ty trước giờ của Cố Phong có khác một chút, công ty này chỉ chuyên về rượu vang, công ty này chỉ là bước tiến của công ty mẹ mà thôi, sản xuất ra nhiều loại rượu nhập về Trung Quốc với những công ty dưới danh nghĩa của hắn ở nước khác, hắn thích rượu cũng muốn mở công ty như thế này từ lâu chẳng qua không có thời điểm thích hợp mà thôi.
.