Khói bụi từ trận tuyết lở khi đại sơn sập xuống đã biến mất hiện ra một thân ảnh y phục màu đen trên vai vác hắc trụ bay lơn lửng giữa không trung, kẻ này không ai khác chính là Hắc Ma, đại trận lôi pháp vừa nãy không có tác dụng với hắn.
Vậy mà vẫn chưa chết, tên tiểu tử này sống dai thật.
Miễu Yểu nhăn mặt thầm mắng chửi.
Ba người còn lại sắc mặt càng tệ hơn, thi triển trận pháp phạm vi lớn như vậy tốn bao nhiêu sức lực vẫn không giết được hắn tổn hại này cũng quá lớn.
Thiên Lôi Dạ Sát Trận là trận pháp hủy thiên diệt địa do tổ tiên của Dạ Sát Tộc tạo ra vậy mà không làm gì được Hắc Ma thì những chiêu còn lại có tác dụng gì với hắn.
Các tỷ muội đừng bỏ cuộc tiếp tục thi triển Phong Lôi Dạ Sát Kiếm.
Miễu Yểu hét lớn ra lệnh nói.
Ba vị tỷ muội còn lại chỉ biết gật đầu nghe theo, nếu như Cơ Thiên Thiên phong nàng ta làm đội trưởng dẫn đội tham gia kế hoạch này thì mọi thứ đều phải nghe theo nàng ta hết.
Cả bốn người một lần nữa thi triển trận pháp cao hơn, lần này không chỉ lôi điện hóa hình thành cự kiếm mà còn dẫn theo trận cuồng phong bão tuyết vây quanh Hắc Ma để cầm chân hắn không cho hắn di chuyển.
Theo hiệu lệnh của bốn người trường kiếm lôi điện khổng lồ giáng xuống thân thể Hắc Ma công kích.
Thấy trận thế khủng bố như vậy Hắc Ma không một chút run sợ chỉ khẽ nhếch mép khinh thường vương tay phải ra chạm vào đầu nhọn của cự kiếm trực tiếp hấp thụ lôi điện của nó khiến nó thu nhỏ lại mà biến mất, bão tuyết sau đó cũng vì thế mà biến mất theo.
Sao có thể như thế được gã ma đầu này quá biến thái, đến ngay cả Phong Lôi Sát Kiếm cũng bị hắn thôn phệ được, hắn có còn là con người không vậy.
Miễu Yểu mặt biến sắc nghiến răng trong bất lực nói.
Ba tỷ muội còn lại bắt đầu sợ hãi về sức mạnh của Hắc Ma, họ cảm thấy cơ hội đánh bại hắn là không thể muốn sống e rằng chỉ còn cách đầu hàng, nhưng nếu đầu hàng sẽ phạm vào đại tội của tộc sẽ chết không toàn thây.
Thiên Dẫn Thụ Thụ công tử bình thường hay cười cười nói nói rất vui vẻ nhưng lúc này mặt hắn trông rất khó coi, trước giờ hắn rất tự tin về thực lực của năm vị nữ tử mà hắn đào tạo ra, nhưng nếu trận này mà họ bị chết thì công sức mấy trăm năm nay coi như uổng phí.
Cổ Viêm tốt nhất ngươi nên biết điều một chút, nếu ngươi mà giết toàn bộ bọn họ ta thề sẽ phanh thây ngươi ra.
Thiên Dẫn Thụ Thụ mặt đỏ tía tai nắm chặt khăn tay dặm chân điệu đà như một nữ nhân nghiến răng thầm mắng chửi.
Ngươi tức giận cái gì, Cổ Viêm là nam nhân của ta không có lệnh của ta không ai được giết hắn, nếu như hắn có bị mất một sợ tóc nào, thì cái Dạ Sát Tộc của các ngươi chuẩn mà bồi táng hết một lượt đi.
Dạ Nguyệt liếc nhìn Thiên Dẫn Thụ Thụ lạnh lùng cảnh cáo.
Thiên Dẫn Thụ Thụ nghe nàng ta nói tâm trạng ngày càng tồi tệ hơn, xem ra lúc này không thể ra tay với Cổ Viêm được, cho dù cả năm vị đồ đệ này của hắn có chết thì cũng phải nhịn, nếu manh động thì ngay cái mạng của mình cũng không giữ được.
Bất quá Dạ Nguyệt đáng sợ nên hắn cũng không dám có ý kiến gì chỉ biết ngậm miệng nuốt cục tức này xuống nếu còn muốn sống tiếp.
Các ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao, làm ta thất vọng quá.
Hắc Ma cười bỡn cợt búng ngón tay xuất ra một tia lôi diện hủy diệt đủ bốn màu sắc khác nhau phóng tới Miễu Yểu công kích.
Tia lôi điện này chính là lôi điện từ phong lôi sát kiếm hắn vừa hấp thụ hắn không hề muốn chuyển hóa nó thành năng lượng của mình mà dùng nó để đáp trả công kích lúc nãy của bốn người họ.
Tia lôi diện này tuy nhỏ nhưng uy lực vô cùng kinh khủng nó đi tới đâu không gian liền tê liệt vỡ vụn tới đó vô cùng bá đạo.
Miễu Yểu tỷ cẩn thận.
Hồ Miêu cảm thấy nguy hiểm đến gần vị sư tỷ của mình vội vã tăng tốc lao tới đẩy nàng ta ra một mình chống đỡ tia lôi diện hủy diệt này.
Kết quả thân thể nàng lập tức bị phá hủy thần hồn câu diệt cứ thế mà chết, còn lôi điện tiếp tục di chuyển tiếp va chạm vào ngọn đại sơn khác cách đấy không xa trực tiếp thổi bay nó một cách dễ dàng.
Thấy muội muội Hồ Miêu vì cứu mình mà tử trận, Miễu Yểu rưng rưng nước mắt phẫn nộ nhìn về phía Hắc Ma, nỗi đau mất mát này ai thấu hiểu cho nàng đây.
Trả mạng Hồ Miêu muội cho ta.
Cầm chặt trường kiếm là thượng phẩm thánh khí trong tay lao tới tấn công Hắc Ma.
Hai người còn lại phẫn nộ không kém lao tới cấm trường kiếm cấp thánh khí của mình cùng phối hợp với Miễu Yểu tấn công Hắc Ma.
Tốc độ của ba người này vô cùng nhanh trường kiếm sắc bén chém vào cơ thể người cùng cấp khác có thể cắt lìa thân thể trực tiếp lấy mạng họ chỉ tiếc rằng lần này đối thủ là Hắc Ma đừng nói là thánh khí cho dù là thần khí cũng đừng mong tổn thương được cơ thể của hắn.
Vivilia thời điểm hiện tại ta có thể sử dụng được quyền năng thuộc tính không gian không vậy?
Hắc Ma để yên cho đám nữ nhân này thoải mái chém, còn bản thân tập trung truyền âm hỏi thuộc hạ của mình.
Hiện tại mức độ năng lượng ẩn trong cơ thể con người của ngài đã tăng cao hơn so với lúc trước hoàn toàn có thể dùng nó để đổi lấy quyền năng thao túng không gian nhưng mà sẽ không mượn được nhiều mà thôi, ngài phải cân đối làm sao cơ thể con người ngài đang chiếm hữu không vì sử dụng quá độ quyền năng mà hao hụt năng lượng trong cơ thể dẫn đến bất lợi.
Vivilia truyền âm giải thích.
Còn một điều nữa ta muốn hỏi, Cổ Viêm và Hoàng Viêm đang ở trong đó có đang theo dõi trận chiến của ta không vậy?
Hắc Ma mở miệng khẽ hỏi.
Thể hiện cái gì thì cũng nhanh lên, còn trả cơ thể con người cho Cổ Viêm, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu đấy.
Hoàng Viêm truyền âm khẽ nhắc nhở.
Mở con mắt to của ngươi ra mà xem cho kĩ xem ta lợi hại hơn ngươi như thế nào đây?
Hắc Ma cười đắc ý nói.
Vivilia cũng chỉ biết cười khổ với hai vị chúa tể này quả thật lương thiện và tà ác là hai bản ngã hoàn toàn trái ngược nhau luôn luôn đố kị nhau về mọi mặt chỉ tội cho Cổ Viêm là bản ngã của sự ngốc nghếch luôn ở giữa để giảng hòa cho họ.
Chúa tể, theo ta thấy ngài có thể sử dụng quyền năng thuộc tính không gian ở mức hạn chế để không tiêu tốn quá nhiều năng lượng trong cơ thể con người mà ngài kí sinh.
Chẳng hạn như ngài có thể dùng sức mạnh không gian để dịch chuyển tức thời trong một phạm vi ngắn hoặc dùng nó tác động lên môi trường phá vỡ mọi cấu trúc của vật thể.
Vivilia truyền âm nói.
Tác động lên môi trường là sao, ngươi nói rõ hơn đi.
Hắc Ma truyền âm nói.
Thay vì ta trả lời ngài sao ngài không dùng thử quyền năng thuộc tính không gian, chỉ cần một quyền của ngài đánh vào không trung ngài sẽ thấy được sự kì diệu của nó.
Vivilia truyền âm đáp.
Hắc Ma nghe xong cũng hiểu phần nào, có điều vẫn phải nhịn đợi đến thời cơ thích hợp mới sử dụng để tạo yếu tố bất ngờ có như vậy trò chơi đuổi giết này mới thú vị được.
Phía ba tỷ muội Miễu Yểu tấn công với tốc độ rất nhanh sát thương gây ra môi trường xung quanh cũng rất lớn nhưng đều vô dụng với Hắc Ma làm họ vô cùng phẫn nộ.
Đáng ghét, chém nhiều nhát như vậy mà hắn không hề hấn gì, đúng là một tên quái vật mà.
Miễu Yểu phẫn nộ trong bất lực nói.
Ta không tin lần này không đả thương được ngươi.
Bá Nguyệt Trảm!
Miễu Yểu vận sức phát huy một lượng lớn năng lượng trong cơ thể xuất ra một trảm bán nguyệt kiếm khí đỏ như máu tấn công Hắc Ma.
Phiền phức thật đấy.
Hắc Ma cau mày, xòe bàn tay phải khẽ nhấc nhẹ lên tạo ra một khối cầu bóng tối màu đen to hơn lòng bàn tay một chút bay về phía trảm kiếm mà Miễu Yểu vừa xuất ra.
Roẹt, bùm.
Khi hai chiêu thức của hai người gặp nhau lập tức hắc cầu hút một kiếm khí này vào bên trong biến nó thành dạng năng lượng khổng lồ cũng vì thể mà hắc cầu bành trướng kích thước ra sau đó theo hiệu lệnh của Hắc Ma mà phát nổ tạo ra sóng năng lượng lan truyền trong không gian khiến không gian quanh đó bị vỡ nát vô số ngọn núi quanh đó cũng vì thế mà bị chấn động.
Miễu Yểu may mắn thoát nạn được vì cảm nhận được nguy hiểm mà hắc cầu kia đem lại nếu không có lẽ lúc này nàng sớm đoàn tụ với vị muội muội kia của mình dưới suối vàng.
Sát Tinh Trảm.
Đỡ được một chiêu của Miễu Yểu, thì từ phía sau không biết Tịch Thất xuất hiện từ khi nào xuất ra một kiếm từ đằng sau tấn công Hắc Ma.
Đáng tiếc kiếm khí chưa kịp chạm vào thì từ sau lưng Hắc Ma một hắc cầu màu đen khác bay ra chặn đứng một kiếm của nàng ta, hắc cầu này lại hấp thụ năng lượng từ kiếm khí của nàng chuyển hóa nó thành năng lượng mà phát nổ khiến cho nàng ta bị trọng thương nặng mà ngã xuống dưới.
Miễu Yểu tỷ mau đi cứu Tịch Thất mà chạy trốn đi, để ta ở lại cản hắn cho.
Chiêu Hổ khuôn mặt gấp gáp nói.
Không được sao ta có thể bỏ ngươi ở lại đây được, tỷ muội ta có chết cũng sẽ cùng chết chung.
Miễu Yểu lắc đầu từ chối nói.
Mau đi đi, nếu còn không đi thì cả ba người chúng ta đều phải bỏ mạng, ta sẽ cố gắng cầm chân hắn, tỷ đi gọi Cơ Thiên Thiên tỷ đến đây chỉ có tỷ ấy mới có cách đánh bại được tên ác ma này.
Chiêu Hổ quát lớn ra lệnh.
Vị sư muội này đã cương quyết làm theo ý mình, Miễu Yểu không còn cách nào khác đành để nàng ta ở lại đối phó với Hắc Ma còn bản thân tăng tốc đáp xuống bên dưới đỡ Tịch Thất chạy chốn đi tìm cứu trợ.
Chiêu Hổ muội nhất định phải sống, chúng ta sẽ nhanh chóng quay lại cứu muội.
Miễu Yểu khuôn mặt đầy lo lắng bất an tay đỡ Tịch Thất chạy trong lòng thầm cầu nguyện.
Lúc này đây trên bầu trời chỉ có Chiêu Hổ tay cầm trường kiếm lăng không đối đầu với Hắc Ma xấu xa.
Chỉ còn ta và ngươi ở đây thôi, muốn đuổi theo họ thì bước qua xác ta trước.
Chiêu Hổ vung kiếm chĩa thẳng vào Hắc Ma lạnh lùng quát.
Nể tình ngươi ở lại chơi với ta, ta sẽ chiều ngươi một lần, đợi ta bước qua xác ngươi rồi sẽ đuổi theo xử lý đám yêu nữ còn lại đó, khặc khặc.
Hắc Ma nhe răng cười âm hiểm nói.
Chiêu Hổ nghe xong phẫn nộ vô cùng, bạo phát sức mạnh hóa thành một con hổ trắng khổng lồ cao mười hai mét có ba mắt trong đó mắt thứ ba xuất hiện ở giữa trán phía sau có hai chiếc đuôi dài chừng một mét, khí thế dũng mãnh giống như một vị chúa sơn lâm.
Không ngờ ả ta lại là hậu nhân của Tam Nhãn Thần Hổ cấp thánh thú, chỉ dựa vào điểm này đáng để ả kiêu ngạo, đáng tiếc gặp phải tên Cổ Viêm trạng thái nhập ma, một chiến tướng lại hại như vậy chết dưới tay hắn thật uổng phí.
Vô Khuyết lắc đầu than thở nói.
Ngươi nói không sai, đến cường giả cấp thú vương như Ngải Đồ còn bỏ mạng thì thú linh nhỏ bé như nàng ta có mấy phần thắng.
Nhưng cho dù chỉ có một phần thắng Tử Sam ta cũng hi vọng nàng ta có thể đánh bại tên ác ma đó, vì chúng ta là nữ nhân, chúng ta có quyền được ủng hộ cho phe của chúng ta.