Đôi cánh nhỏ bé này rất khó kiểm soát chưa xuất hiện được bao lâu đã không nghe lời chủ mà ẩn vào sau lưng của Cổ Viêm tạo thành hình xăm đôi cánh màu đen lên lưng hắn.
Cổ Viêm cũng không thèm để ý đến đôi cánh này lắm nên không quan tâm, dù sao không có nó hắn vẫn bay được bình thường, trái lại nó ẩn sau lưng hắn lại có thể làm hắn đỡ vướng víu khi mặc y phục mà khó chịu.
Viêm ca, hay là huynh hỏi Thái Sơ Thôn Thiên Thú Thần, xem nó có biết lai lịch đôi cánh này không?
Ngọc Nhi mở miệng hỏi.
Ta có hỏi qua nó rồi, nhưng cái thứ vô dụng như nó sống lâu vậy mà cũng không biết đến, nó còn nói là nó từng gặp qua đôi cánh đó ở đâu đó nhưng không nhớ để lừa an ủi ta, làm ta bực muốn chết, nếu không phải nó còn giá trị ta sớm đã đem nó đi mần thịt rồi.
Cổ Viêm làu bàu nói.
Không biết cũng không sao, sớm muộn gì sau này huynh cũng biết rõ chân tướng của nó thôi.
Ngọc Nhi cười nói.
Cổ Viêm gật đầu mỉm cười đáp lại dù sao hắn cũng đâu quan tâm mấy đến sự tồn tại đôi cánh này đâu.
Dạ Nguyệt vẫn còn lo sự tồn tại đôi cánh này là phúc hay họa vẫn còn chưa rõ, có điều hiện tại có lo cũng chẳng biết thêm thông tin gì cả, chi bằng cứ theolời Cổ Viêm nói, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên.
Tiếp theo chúng ta sẽ quay lại đại hội tỷ võ các ngươi có ý kiến gì không?
Cổ Viêm mở lời nói trước.
Cả hai nàng gật đầu đồng ý với hắn, đại hội chưa kết thúc hắn sẽ không chịu cùng hai nàng rời đi đâu.
Thành giác đấu, hai ngày nay vô cùng náo nhiệt, điểm nóng nhất vẫn là trung tâm của thành, quản trường diễn ra đại hội tỷ võ.
Thời điểm hai ngày nữa sẽ diễn ra trận trung kết giữa Hồng Môn Quyển Ngưu Tộc và Dạ Sát Tộc.
Nói về Dạ Sát Tộc này không ngờ ẩn mình giấu tài nhiều năm giờ mới phô diễn thực lực thật sự của mình thật không tầm thường chút nào.
Thái Thản Tộc lớn mạnh thế nào khỏi phải nói, vậy mà vẫn thua tộc của họ chứng tỏ thực lực của họ rất mạnh đủ tư cách đấu với Hồng Mông Quyển Ngưu Tộc.
Về phần Hỏa Viên Minh Tộc vì người dẫn đầu của đội là Ngải Đồ đột ngột biến mất không một chút tung tích khiến cho đội này bị tước đi quyền thi đấu mà rớt xuống hạng bét sau Cửu Thiên U Minh Hồ tộc, Viên Hồng vì chuyện này mà đã rất mất mặt nhưng lão cũng không thể làm khác hơn, còn món hời đến từ Cửu Thiên U Minh Hồ ít nhất có thể làm tâm trạng lão tốt hơn.
Thời gian hai ngày chờ đợi đã hết đại hội tỷ võ trung kết đã diễn ra làm cho toàn bộ khán giả vô cùng háo hức.
Đặc biệt là Cổ Viêm, hắn đợi ngày này rất lâu rồi, hôm nay mà không quậy tanh bành cái quảng trường này, hắn thề sẽ không mang họ Cổ nữa.
Giờ đây ta tuyên bố trận trung kết của đại hội tỷ võ chính thức diễn ra.
Xin mời các thành viên hai đội bước lên trung tâm quảng trường để chuẩn bị vào bí cảnh.
Viên Hồng lăng không giữa bầu trời rõng rạc nói to nói.
Nghe theo hiệu lệnh của Viên Hồng, thành viên hai đội bước lên trung tâm quản trường đối diện với nhau.
Phía bên Hồng Mông Quyền Ngưu ngoại trừ Tử Sam thân phận con người tu vi linh thần cảnh đỉnh phong ra, cả bốn người còn lại gồm ba nam một nữ đều là thú linh cảnh cửu phẩm tương ứng với linh thần cảnh đỉnh phong giống như Tử Sam, phải nói đây là đội hình mạnh nhất trong các đội có mặt năm nay.
Thân phận Tử Sam là con người cũng không có gì làm lạ đối với mọi người xung quanh đây vì ngoài nàng vẫn còn có một Cổ Viêm cũng là con người chỉ tiếc là hôm nay hắn không xuất hiện tại đây làm mọi người có chút tiếc nuối.
Về phía Dạ Sát Tộc cả năm người đều là nữ nhân ai nấy đều xinh đẹp quyến rũ, thực lực đều là thú linh bát phẩm, mà người dẫn dắt đội chính là một gã nam nhân y phục trắng õng ẹo mặt hoa da phấn có tên là Thiên Dẫn Thụ Thụ, hay được mọi người gọi là thụ thụ công tử, thực lực là thú vương cảnh thất phẩm cũng được xem là một kẻ rất mạnh và không kém phần quái dị.
Nếu hai đội sẵn sàng, ta sẽ mở bí cảnh ra, ta đếm từ một đến năm cả hai đội các ngươi sẽ chính thức bắt đầu tham chiến.
Viên Hồng rõng rạc nói to.
Cả hai đội gật đầu đáp lại.
Thấy hai đội đã sẵn sàng, Viên Hồng kết ấn quỷ dị mở cổng không gian dẫn đến bí cảnh.
Nói đến bí cảnh, do các vị đại năng tạo ra trong tất cả chỉ có mộ kiếm bí cảnh là thần bí nhất trước giờ chưa từng mở ra cũng không chịu sự kiểm soát bất kì ai kể cả Viên Hồng, chỉ biết rằng bí cảnh này do một vị đại năng từ thần bí từ thời thượng cổ tạo ra, muốn mở được còn phải xem duyên của người đó chứ không phải ai cũng vào được.
Ngoài mộ kiếm bí cảnh, ba bí cảnh còn lại chỉ cần kết ấn niệm chú là có thể mở ra được.
Sâm La Bí Cảnh bị nổ tung, tin tức này Viên Hồng đã báo cáo lên cấp trên và đã được đóng cửa, không quá mười năm là có thể tu phục lại thay vào đó là một bí cảnh khác có tên là hư không bí cảnh.
Cổng không gian mở ra, cả hai đội đã chuẩn bị sắn sàng bay tới thì đột nhiên không biết từ đâu một cự đại chảo sắt phóng tới giáng xuống cắm sâu xuống mặt đất gây chấn động lớn, làm thành viên hai đội vội lùi lại quan sát tình hình trước.
Nhìn thấy chảo sắt cự đại, tất cả mọi người tại quảng trường đều đoán ra được chủ nhân của nó là ai, nhưng điều mà họ không ngờ đến là hắn vẫn còn sống sót sau vụ nổ đó, chuyện này thật quá khó tin.
Là Cổ Viêm tiểu tử, hắn vẫn sống.
Viên Hồng nhăn mặt đến khó coi, nghiến răng thầm nói.
Cửu U Bà Bà là người muốn Cổ Viêm chết nhất nhưng ngay tại thời điểm hiện tại nhìn thấy chảo sắt của hắn xuất hiện, bà ta biết rằng muốn giết hắn lại càng thêm khó hơn, nhưng đây cũng không phải kết quả quá xấu, trái lại có thể tránh được Viên Hồng đòi hỏi bảo vật từ tộc của mình, còn về chuyện giết Cổ Viêm sau này tìm cách giết hắn cũng không muộn.
Trên bầu trời ngay sau đó một thân ảnh mặc áo choàng đen bay tới đạp chân đứng lên cự đại chảo sắt thu hút sự chú ý của chúng nhân tại đây.
Ngươi là Cổ Viêm phải không?
Đừng có giả thần giả quỷ nữa, mau cút xuống đây cho ta.
Viên Hồng trợn mắt quát.
Cổ Viêm không thèm trả lời lại sau đó lấy ra từ giới chỉ một bọc túi màu đen ném xuống lăn lông lốc dưới mặt đất.
Cả quảng trường một lần nữa được một phen kinh hãi, thứ ở trong cái túi màu đen đó không phải thứ gì khác chính là thủ cấp của Ngải Đồ, Cổ Viêm này đúng là thật lớn mật vừa quay lại đã đem cho Viên Hồng một món quà lớn nhưng có thể lấy mạng được Ngải Đồ thực lực của hắn không biết lúc này mạnh đến mức nào.
Tử Sam biết trước kết quả này từ lâu, nhưng nàng cũng không nghĩ đến hắn lại mang thủ cấp của Ngải Đồ đến gặp Viên Hồng, rốt cuộc hắn muốn làm ra chuyện khủng khiếp tiếp theo đây.
Cổ Viêm ngang nhiên thách thức Viên Hồng, ắt hẳn là có hai nữ nhân thần bí đằng sau chống lưng, vậy hắn có gì phải dè chừng Viên Hồng nữa, lần này Viên Hồng gặp phải phiền phức lớn lắm đây.
Vô Khuyết thầm tự nói.
Con khỉ Viên Hồng, ngươi giỏi lắm dám có âm mưu hãm hại ta, để xem hôm nay ta trừng trị ngươi thế nào.
Cổ Viêm nhún người nhảy khỏi chuôi của cự đại chảo sắt mà tiếp đất chỉ tay thẳng vào mặt Viên Hồng quát lớn.
Đừng có ngậm máu phun người, ngươi thì có bằng chứng nào để chứng minh ta là kẻ gây ra vụ nổ đó, nếu không có bằng chứng để chứng minh, chỉ riêng tội phỉ bám thanh danh của tiền bối cũng đủ để ta lấy mạng của ngươi.
Viên Hồng nhăn mặt cảnh cáo.
Ta chính là bằng chứng rõ nhất, ngươi có tin hay không thì giờ đây cũng không đến lượt ngươi tự phán xét, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.
Cổ Viêm chỉ tay thẳng vào mặt Viên Hồng quát lớn.
Dựa vào ngươi, mà cũng đòi giết ta, ngươi đang ngủ mơ đấy à.
Viên Hồng nhếch miệng cười châm biếm nói.
Ta không có ngủ mơ, nhưng ta có thể khiến ngươi ngủ mãi mãi không bao giờ tỉnh, hay nói cách khác ngươi sẽ chết không toàn thây ngay bây giờ thôi.
Cổ Viêm lắc đầu nói sau đó chỉ tay thẳng lên trời một cách kì quái.
Mặc dù trước đó hắn đã có bàn bạc việc lấy mạng của Viên Hồng cho Ngọc Nhi và Dạ Nguyệt nghe.
Hắn đã chỉ định lên Dạ Nguyệt thực hiện chuyện này vì nàng ta có cách giết người không gây động tĩnh quá lớn mà không lộ thân phận.
Mặc dù là vậy như cách ra lệnh này làm nàng ta không vui chút nào, trước nay chưa từng ai giám ra lệnh cho nàng làm theo ý muốn của họ, kẻ nào mà dám làm vậy chắc chắn sẽ bị nàng giết ngay lập tức, nhưng Cổ Viêm là một ngoại lệ, ai bảo nàng giờ đang mang cốt nhục của hắn, nàng có khác gì là thê tử chưa cưới của hắn đâu, hắn hoàn toàn có tư cách để sai bảo nàng.
Đáng ghét, tiểu tử thối dám ăn nói linh tinh, hủy hoại thanh danh của bậc tiền bối như ta, ngươi phải chết.
Viên Hồng phẫn nộ ngưng tụ chưởng lực hướng về phía Cổ Viêm tấn công, đáng tiếc thay vừa ngưng tụ cơ thể lão ta bỗng dưng mất kiểm soát, gào thét trong đau đớn sau đó thân thể tự động phát nổ thành vũng máu tươi văng ra khắp nơi, may mắn thay Cổ Viêm đã có sự chuẩn bị mà thủ sẵn một chiếc dù nếu không sẽ bị máu hôi thối của lão ta làm bẩn hết y phục.
Dạ Nguyệt ra tay cũng thật độc ác, chỉ với một cái nháy mắt đã lấy mạng của Viên Hồng không những vậy còn làm cho linh hồn lão ta mãi mãi tan biến không được siêu sinh.
Viên Hồng cứ thế mà chết khiến cho chúng nhân ở đây đều cảm thấy kinh sợ, trong lòng họ đều phỏng đoán hắn có chống lưng phía sau, nhưng không biết người đó là ai thôi, tiểu tử này có người thần bí lợi hại ủng hộ mình thì hắn còn sợ ai nữa.
Ngay cả Tử Sam cũng phải sợ hãi về hai nữ nhân thần bí lợi hại phía sau hắn, có hai nàng ta bảo kê hắn, cho dù nàng có muốn giết hắn sợ khó càng thêm khó.
Bây giờ, ta nên xử lý kẻ nào tiếp đây.
Cổ Viêm thu tay hút chảo sắt về phía mình cười âm hiểm nói.
Ánh mắt tiểu tử này cứ liếc về phía địa phận của Cửu Thiên U Minh Hồ, làm cho Cửu U Bà Bà đứng ngồi không yên, bà ta lo sợ Cổ Viêm đã biết được chuyện gì đó.
Nếu tên tiểu tử này muốn trả thù mà lấy mạng bà ta, bà ta cũng không có gì hối tiếc, nhưng tuyệt đối không thể để đồng tộc vì bà mà liên lụy được.
Ầm..
Đúng lúc này trên trời cao giáng xuống một cột sáng năng lượng khủng bố màu lam xuất hiện trước mặt Cổ Viêm.
Cột sáng này vừa biến mất liền hiện ra một gã trung niên y phục đen, thân hình vạm vỡ, hắn ta còn cao hơn cả Cổ Viêm cả một cái đầu, tu vi cũng không tầm thường, có khi còn mạnh hơn Viên Hồng một hai bậc.
Tiền bối giáng lâm, Thiết Lâm ta không kịp nghênh đón, xin tiền bối lượng thứ.
Gã trung niên Thiết Lâm bước qua mặt Cổ Viêm không thèm để ý đến sự tồn tại của hắn, hướng tầm nhìn về phía hàng ghế khán giả nói.