John bước về phòng và chuẩn bị đồ đạc,đang gói gém ít đồ vào trong cái tay nải thì như có dòng điện lướt qua đầu john,hắn thầm nghĩ" Không phải ta nắm giữ năng lượng thời-không hay sao,mình có thể đi xuyên không gian thời gian vậy tại sao mình không đến tương lai và xem chuyện gì sẽ xảy ra,đúng là có thế cũng không nghĩ ra". Nói là làm john đứng ra giữa phòng từ tay phải john năng lượng thời-không màu vàng và bạch kim tích tụ dần,john đưa tay về phía trước năng lượng thời-không tỏa ra ánh sáng chói lòa nhưng thay vì như thường lệ lúc trước john sử dụng khả năng này thay vì cánh cửa không gian,thời gian mở ra thì ngay tại thời điểm này lại chẳng có gì xảy ra. Đột nhiên cú phản lực trong không khí phản ngược lại,khiến john hơi loạng choạng,năng lượng thu hồi lại vào trong cơ thể. John chán đầy mồ hôi khuôn mặt vẻ khó coi" Chuyện quái gì đang xảy ra vậy,tại sao mính lại không thể mở được cánh cửa thời gian,sao lại vậy chẳng lẽ do lâu ngày không sử dụng đến nó,không đúng khi mình cố gắng mở nó ra thì hình như bị thứ gì đó ngăn lại,còn phản lại sức mạnh của mình nữa,có lẽ ta nên đến gặp Zelian và Bard,họ là người sử dụng và am hiểu về không gian,thời gian nhất định họ sẽ có câu trả lời cho mình!". Sáng hôm sau,john thông báo với mọi người chuyện hắn sẽ ra ngoài thời gian,đáp lại chỉ là sự im lặng của mọi người. Sona là người đầu tiên phá vỡ cái không khí không thoải mái này" Anh phải đi thật sao? Giọng Sona pha chút buồn rầu."
Cha! Sao cha phải đi gấp như vậy chẳng lẽ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì đó,nếu đúng thì đó không phải chuyện nhỏ phải khiến cha ra mặt chứ!" Peter nói lên suy nghĩ trong lòng mình. Những đứa con khác của john cũng đồng thanh" Phải đó cha rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến cha phải đích thân đi như vậy?". Max có lẽ biết lý do john ra ngoài lần này là mục đích gì nên khuyên bảo các em" Này mấy đứa,cha phải lên đường sớm nữa,rồi chúng ta cũng sẽ biết thôi mà!". I"relia tiến lại đứng cạnh những cô gái khác trước mặt john nói" John,bọn em đã được cha kể lại rồi,bọn em luôn ủng hộ anh dù anh quyết định thế nào,anh đừng lo em cùng các chị em khác sẽ lo cho lũ trẻ". Các cô gái còn lại không nói gì chỉ gật đầu vì đơn giản I"relia đã thay họ nói hết tất cả rồi,john mỉm cười yên tâm rồi quay qua đám anh em Max nói" Các con đừng lo qúa mọi chuyện rồi các mẹ sẽ nói cho các con nghe sau,các con ở nhà nhớ phải chăm chỉ luyện tập,nghe lời anh Max,các mẹ và ông nghe không!". Max thay mặt toàn thể anh em nói" Cha yên tâm con sẽ chăm lo cho các em!". John gật đầu rồi cất tiếng gọi Razer,con thú này ủ rũ leo lên vai john nói giọng lí nhí qua tai john" Phải đi thật sao,ta không muốn xa họ!hic hic!". John chỉ biết gật đầu rồi cùng mọi người bước ra cổng,john dừng lại nói" Được rồi,ta đi đây!" ngoảnh mặt nhìn căn nhà sợ rằng chuyến đi lần này có bất chắc gì thì khó lòng được nhìn lại nó nữa. Quay lưng bước đi,Razer trên vai cứ vẫy tay tạm biệt mọi người,người ra đi người ở lại,liệu sau này có vuí họp sum vầy. John cứ thế bước đi trên con đường mòn dẫn ra khỏi thung lũng,từng bước đi là từng nỗi buồn nhưng vì sự an nguy của valoran,của toàn TG Runeterra này john phải bỏ qua tình cảm cá nhân của mình. Cuộc hành trình mới chính thức bắt đầu. "Let"s go!".
Sau khi ra khỏi thung lũng,john và Razer dừng lại ở gốc cây ngồi nghỉ ngơi chút. Razer thả người xuống bãi cỏ lăn qua lăn lại nhìn sang john hỏi" Giờ chúng ta đi đâu?". John nhìn razer nghĩ" Tuy là mình đã cứu được razer nhưng tình cảm của mình với nó không được gắn bó như trước nếu như nó biết được chuyện đã xảy ra trước kia giữa mình và nó đã chiến đấu bên nhau như thế nào thì có lẽ sẽ tốt hơn,chuyến đi lần này cũng không biết thế nào chi bằng ta khôi phục kí ức cho nó vậy". Nghĩ là làm john thăm dò razer" Razer ta đối với ngươi như thế nào hãy trả lời thật lòng?". Nghe john hỏi ngược lại mình bằng câu không liên quan razer ngồi phắt dậy giọng nguyền rủa" Ơ hay! Ta đang hỏi ngươi chuyện này ngươi lại hỏi ta chuyện kia thế là sao hả?"."
Thì ngươi cứ trả lời câu hỏi của ta trước đi!" john vặn lại,razer gãi đầu suy nghĩ rồi nói" Ta vừa nở ra đã thấy ngươi,thấy ngươi cũng tốt,ở cùng nhà với ngươi thì không lo cái ăn với lại có lũ nhóc kia làm bạn kể ra cũng tạm được!". John nghe razer nói thế thì cười cười" Vậy sao!". Razer đáp" Ờ thì là vậy đó!",mà còn nữa razer tiếp" Còn thần thú đập choai như ta đây đối với ngươi như thế nào?". John nhìn thẳng vào mắt Razer nói rõ ràng từng chữ" Ngươi ư? Razer à,ngươi đối với ta không đơn giản là con thú đâu,ngươi như người bạn, người đồng đội của ta!". Nghe john nói mấy câu ấy mặt nó cứ đơ ra trả hiểu cái vẹo gì cả,nó bèn hỏi" Đồng đội? Bộ chúng ta từng chiến đấu cùng nhau sao,đâu có đâu từ lúc sinh ra đến nay ta và ngươi đâu có sát cánh bên nhau chiến đấu chống lại ai đâu mà!". John nói" Vậy ngươi có muốn biết lí do không!". Razer lúc này càng không hiểu ý của john là gì,john nói tiếp " Để ta cho ngươi thấy!". Nói rồi từ trong đầu của john luồng ánh sáng màu vàog và trắng bạc từ giữa chán john bắn thẳng vào đầu razer từng đợt,từng đợt sóng năng lượng mang dữ liệu ào ạt như sóng biển đại dương bắn vào trong đầu razer,john thu lại sức mạnh rồi nhìn razer đang bất tỉnh. John thở dài" Có lẽ nó cần nghỉ chút mới tỉnh lại được,không biết khi tỉnh lại nó thế nào nhỉ!". Gần trưa,ánh mặt trời tỏa những tia nắng vàng lung linh,dưới gốc cây mát dượi razer dần thức dậy,đôi mắt mở to,trợn trừng,rồi nó hơi khó khăn ngồi dậy người cứng đờ như chịu phải cú sốc qúa lớn" Tất cả những chuyện này?" nó cứ ngồi như vậy,lẩm bẩm gì đó nghe không rõ lắm cho tới khi khướu giác của nó cảm nhận được mùi thịt nướng ngon tuyệt làm nó tỉnh táo khỏi những suy nghĩ,ngoảnh đầu lại thì nó thấy john đang ngồi trước đống lửa trên tay là con gà rừng thơm phưng phức,ngon tuyệt cú mèo. Chẳng cần biết điều gì vừa xảy ra ăn đã tính tiếp,nó phóng thẵng tới chỗ john chộp lấy con gà ăn ngon lành luôn. John nhìn razer ăn chỉ biết cười chứ trả nói gì,đang ăn cu cậu sực nhớ ra chuyện lúc nãy quay qua john trong giọng nói vẫn không thễ tin nổi" Vậy là chúng ta từng chiến đấu cùng nhau sao john?". John gật đầu tay xoa đầu razer" Đúng vậy ngươi và ta là đồng đội của nhau,những gì ngươi vừa chứng kiến là bí mật của ta về cuộc chiến đó mà ta không muốn cho ai biết cả!". Razer chớp chớp mắt nói" Vậy sao ngươi lại cho ta biết?". John quyết định nói hết những suy nghĩ trong lòng ra cho razer" Vì chuyến đi lần này sẽ đầy rẫy sự nguy hiểm nen ta muốn ngươi là đồng đội của ta như trước đây,không phải là cái kiểu bất cần của ngươi!". Razer đứng thẳng người mặt hơi hướng lên trời,tướng người oai vệ phán câu mà john muốn phun hết thịt trong miệng ra" Kẻ nào dám làm hại đến người hầu của ta thì ta sẽ cho hắn thành bánh bao!".