Đất trời gào thét u sầu,từng cơn gió khẽ vô tình thổi khiến những chiếc lá kia tung bay nhẹ nhàng theo cơn gió,lá rơi tựa như hoa trôi trước mặt người con gái trông tàn tạ kia,khuôn mặt nhợt nhạt nhìn con dã thú đang đi tới gần trong lòng ý chí mạnh mẽ thể hiện qua ánh mắt sắc lạnh,cô không còn sợ cái chết sẽ tới với mình nữa,tự biết phải mạnh mẽ vì đã là người phụ nữ của john thì không thể yếu đuối được. Sona không chút sợ hãi nhìn con hổ lao đến, bộ móng vuốt của nó chỉa về phía cô cách trừng m là chạm đến người cô thì đúng lúc này"Nhá!"- tiếng kêu trẻ con vang lên kèm theo là tia sáng xé toạc không gian bay vèo đến với tốc độ đắp chiếu tông thẳng vào người của con hổ trấn nó bay đi xa hơn m rồi ngã cái"rầm" lún sâu m xuống đất còn nghe tiếng"rắc" như xương gãy nữa,nó chỉ kịp gầm lên tiếng rồi gục luôn(chắc ngủm cmnr!). Sona tập trung sự chú ý tới thứ vừa cứu mình qua đôi mắt mờ mờ,lòe nhòe hình thù nhỏ bé má dễ thương của Razer."
R...a...z...e...r!" Sona khó khăn gọi tên Razer điều đó chứng tỏ cô đang kiệt sức dần."
Em không sao chứ Sona?" john phi đến bên cạnh Sona xem xét các vết thương trên người cô,Sona nở nụ cười trên môi khi thấy john đã đến" Anh john,em...em không sao!" Sona cố gắng nói. "Nhìn em xem bị thương như thế này mà còn bảo không sao à! Để anh chữa trị cho em!". John không thể chậm trễ hơn được vì hắn thấy cô đang ngày càng yếu đi,vết thương trên bụng và cánh tay vẫn đang không ngừng chảy máu. Lập tức john đưa tay phải của mình lên dao động năng lượng bắt đầu xuất hiện,các nguyên tố phép thuật trong không khí dần được tích tụ lại bên trong qủa cầu phép thuật trên lòng bàn tay john từ hỏa,phong,thủy,địa,lôi,quang,ám dần xuất hiện,khi qủa cầu được hình thành to hơn nắm tay chút,john liền từ từ đẩy qủa cầu nhập vào cơ thể của Sona,sau khi qủa cầu nằm hoàn toàn trong cơ thể cô nó lập tức cầm máu và chữa trị các vết thương trên người cô cách chóng mặt,tầm phút sau tất cả các vết thương đều biến mất,không để lại vết sẹo nào,nhưng Sona đang bị kiệt sức rất nhiều cần được chăm sóc nên john lập tức đỡ Sona dậy nói"Để anh đưa em về nghỉ ngơi!". Sona không nói gì bám vào người john đứng dậy nhưng cuộc đời thật lắm bất ngờ,bầu trời chợt tối sầm lại,gió nổi lên john nheo mắt nhìn cái thân xác con hổ đã chết kia đang tỏa ra nguồn năng lượng bí ẩn,dị biến phát sinh cả cơ thể nó đột nhiên nát vụn thành nhiều mảnh trôi nổi giữa không trung để lộ ra nơi trung tâm nơi những mảnh xương thịt đang bay vòng quanh là viên ngọc màu đen đang tỏa ra từng đợt năng lượng,nhìn thứ đó john chợt nghĩ"Thứ đó là gì? Sức mạnh này? Ta chưa từng thấy loại năng lượng này trước đây,không đúng,nó không hề thuộc về thế giới này!. Chưa đễ john nghĩ lâu viên ngọc chợt tan vỡ hóa thành luồng năng lượng màu đen bao bọc lấy những mảnh thân thể kia. giây sau như có sự lập trình những mảnh ghép ấy tự ghép lại với nhau,tất cả chỉ diễn ra trơg vòng giây giờ đây trước mặt john là thứ hắn không thể ngờ được,lần đầu tiên hắn thấy thứ như thế này trong lòng ngao ngán"Lại mệt rồi!".
Trước mặt john lúc này là con ma thú chính hiệu,nó to lớn cũng phải bằng tòa nhà tầng có cái đầu hổ trên cổ,nó có cái tay khỏe mạnh với những chiếc móng vuốt dài chẳng khác gì mấy thanh kiếm,đứng trên đôi chân mạnh mẽ to lớn như cột đình,cả người bao bọc trong lớp vảy sáng loáng màu đen tuyền. Nó gầm lên tiếng,mắt đỏ kè lao tới tấn công john,john thấy không ổn nên đưa Sona ngồi xuống tảng đá rồi sử dụng vô ảnh bộ lao thẳng đến con ma thú,john nghĩ"Phải tiêu diệt nó ngay,Sona đang mất sức dần nếu không được e rằng sẽ nguy hại đến tính mạng". John né người tránh bộ móng vuốt sắc nhọn của nó tay phải nhanh như cắt đưa lên đấm đấm vào bụng nó bằng lực ennờ(n),nện nó giáng thẳng xuống đất lún sâu m,nhưng chưa xong nó gầm lên phẫn nộ lại lao vào vừa lao nó vừa há mồm phun ra các luồng hỏa diễm nóng rực về phía john,không hề nao núng,thủy hệ phép thuật được tung ra từ tay john. con rồng nước được tạo từ phép thuật lập tức ngăn cản toàn bộ hỏa diễm(thủy khắc hỏa mà!) chưa dừng lại ở đó con rồng nước sau khi trấn nát đám hỏa diễm. Con rồng tiếp tục hùng hổ "Gào rống"."
Rầm lần nữa nó bị chấn bay ngã xuống đất,uy lực của chiêu vừa rồi là không thể xem thường được. John cứ nghĩ sau chiêu vừa rồi là tiêu diệt được nó nhưng hắn đã lầm,con ma thú dường như chả hề hấn gì cả,chỉ bị xước tí da bên ngoài mà thôi tuyệt nhiên chẳng có lấy vết thương nào cả. John thầm mắng chửi cái con kia"Cái đệt! Sao có thể thế được,làm sao mà nó lại không hề bị gì sau chiêu đó được tuy mình không nâng lên tối đa sức mạnh hệ thủy nhưng cũng dùng tầm % sức mạnh vậy mà chỉ có thể khiến nó xây xước nhẹ,sức mạnh này thật không thể tin nổi,rốt cuộc sức mạnh kia là thứ gì lại đem lại cho nó sức mạnh lớn đến vậy? Nó lại lao đến tấn công trực diện vào john cánh tay đầy cơ bắp với những chiếc móng vuốt liên tục tấn công vào người john,phải nói rằng sức mạnh của nó hơn hẳn những con ma thú bình thường gấp nhiều lần. John liên tục sử dụng vô ảnh bộ tránh né các đòn đánh từ nó,đừng thấy nó to lớn mà nghĩ nó chậm tốc độ của nó hiện tại so với tốc độ của qủa tên lửa chẳng thua là bao đâu,john cũng đã thủ sẵn lớp lá chắn năng lượng tạo thành từ sức mạnh nội năng nên cũng lo. Thấy không làm gì được john nó đẩy tốc độ của mình lên mức tối đa,gió thổi vi vu hòa cùng tàn ảnh do nó tạo ra hướng thẳng đến john,không hề hoảng sợ john vẫn cứ đứng yên bất động,không hiểu hắn đang nghĩ gì nữa. Nó lao đến gần khoảng cách rút ngắn dần cách nhang chóng...m...m...m...và...phập...! Âm thanh lạnh lẽo vang lên, cánh tay phải của nó,với những chiếc móng vuốt sắc như dao cạo ấy đâm xuyên qua cơ thể qúa,hắn không động đậy mắt nhắm nghiền,dấu hiệu biểu hiện sự sống kết thúc. Nhưng...bị đâm như thế mà sao không có máu chảy ra nhỉ? Đúng lúc này từ thân thể john luồng năng lượng màu xanh da trời truyền dần từ chỗ vết thương đến cánh tay của con ma thú,đi đến đâu nó lập tức làm đóng băng ngay chỗ đó."
Phụt!"-thân thể john tan biến thành không khí,con ma thú hoảng hồn khi thấy thân thể mình đang dần bị đóng băng,cuối cùng chỉ còn cái đầu là chưa bi đóng băng,nó điên cuồng gào thét cố gắng thoát ra nhưng không thể vì đây đâu phải băng bình thường mà là băng phép thuật."
Băng Long phân thân thuật!" john đột ngột xuất hiện lại nhìn con ma thú nói."
Bịch!"- tiếng động nhẹ nhàng vang lên rồi tiếng Razer kêu"Nhá!" đằng xa john hoảng hồn quay lại thì thấy Sona đã ngã ra mặt đất bất tỉnh,hắn chỉ thầm trách bản thân qúa lề mề trong việc xử con ma thú này để đến bây giờ hậu qủa là Sona đã bất tỉnh vì kiệt sức nếu không được chăm sóc ngay mạng sống của cô cũng khó dữ. John nhìn con ma thú với ánh mắt sắc lạnh của tử thần,sức mạnh phép thuật bạo phát,sấm chớp đùng đùng,gió rít gào,mây đen phủ kín bầu trời phía trên ngọn núi,ánh sáng thu về lấy john làm trung tâm,john đẩy mạnh bàn tay phải về phía con ma thú kia gầm lên"Đến lúc kết thúc rồi! Chết đi!" john phóng thích năng lượng tích tụ bắn đến con ma thú, tia năng lượng hủy thiên diệt địa xé toạt không gian hủy diệt mọi thứ trên đường đi,mặt đất nơi nó đi qua để lại vết đất bị cày xới sâu gần m,con ma thú hoảng sợ gào rống nhìn tia năng lượng bay tới."
Bùm!" âm thanh vang trời con ma thú chỉ kịp kêu lên tiếng đau đớn rồi tắt lịm,cả cơ thể kia bị tia năng lượng làm cho bốc hơi không còn dấu tích. John nhìn lại bãi chiến trường cánh rừng trên ngọn núi gần như biến mất. Lập tức tay trái là địa,tay phải là thủy,john đập bàn tay vào nhau, luồng sóng màu xanh lục tỏa ra cả cánh rừng,sự sống phát triển cây cối gãy đổ lập tức mọc lại như cũ,john nghĩ"Làm gì thì làm cũng phải biết bảo vệ thiên nhiên! Hehe!". John phi ngay đến bên cạnh Sona và Razer nói"Chúng ta về nhà thôi!". Thế rồi john bế Sona cùng Razer quay trở về căn nhà nhỏ của mình. Chỉ có điều sau khi họ rờh đi được phút,nơi con ma thú chết,luồng năng lượng đen lúc nãy lại xuất hiện tích tụ lại thành viên ngọc như ban đầu rồi phóng thẳng lên bầu trời nhiều mây trên cao.