Trong tiểu thuyết "Tuyệt sắc giai nhân" Cố Thanh Thanh là một nữ phụ có một đóng góp to lớn cho sự nghiệp phát triển về mọi mặt của nữ chính Hàn Như Nguyệt.
Nhưng giới thiệu về hoàn cảnh của nàng ấy ít đến đáng thương, tác giả (Liên sương: Tác giả này không phải tác giả ta, ta không có làm việc thiếu trách nhiệm như thế! Mọi người xem, ta thực chi tiết, phần khi n còn ở hiện đại, phần n sống cùng gia đình, phần nhà n dính thảm họa diệt môn , phần nào ta cũng miêu tả chương! Ta là một tác giả có trách nhiệm!!) chỉ miêu tả năm trước, nhà mẹ đẻ của Cố Thanh Thanh gặp nạn, cả nhà mất hết, nữ phụ Cố Thanh Thanh vượt sông lội suối về kinh thành tìm phụ thân nhờ cưu mang. Nàng quỳ ở đó ba ngày, ba đêm khiến Tố gia không chịu nổi đàm tiếu của người đời mới miễn cưỡng cho nàng ta vào. Từ đó, Cố Thanh Thanh đổi họ thành Tố Thanh Thanh.
(Liên Sương: Đó là lí do tại sao lúc n xuyên mà ko phát hiện mình xuyên sách, trong tiểu thuyết "Tuyệt sắc giai nhân", tác giả quyển ấy ko ghi gia đình n, cũng ko ghi thân phận! Mà n lại dùng họ mẹ! Vì vậy đừng ném đá n hay tác giả ta! Hãy ném đá tác giả quyển "Tuyệt sắc giai nhân" ấy)
Nữ phụ Cố Thanh Thanh bao lấn hãm hại nữ chính là bấy nhiêu lần khiến nữ chính mạnh hơn!
Mặc dù phải nói nữ phụ này vô cùng thông minh mới có thể không ít lần cài bẫy thành công nữ chính sát thủ thiên tài, tinh thông võ học, giết người không ghê tay. Nhưng nàng lại không biết định lý mang tên "Bàn tay vàng toàn năng của nhân vật chính"!!
Khi Cố Thanh Thanh đẩy Hàn Như Nguyệt xuống vách núi, Hàn Như Nguyệt gặp kỳ ngộ, lấy được quyển võ học thất truyền - Phật Nhân chân kinh, như hổ thêm cánh.
Khi nữ phụ hạ xuân dược nữ chính làm nàng suýt xxoo với mấy tên ăn mày, nam chính đẹp trai xuất hiện giải cứu và họ xxoo với nhau!
Khi nữ phụ hạ cổ tằm vào nữ chính, Hàn Như Nguyệt tức nữ chính tìm Phù Sinh cốc, giải được độc và được một thân bách độc bất xâm!
Vân vân và mây mây....
Kết luận: Đừng động chạm vào mấy nhân vật chính! Bọn họ chính là một đống rắc rối a~
Tác giả: Được rồi! Cắt! Chuyển cảnh về bên Mạn Tiêu sơn trang đê!
Máy quay: Chuyển thì chuyển.
--- --------Ta là đường phân cách tuyến chuyển cảnh---- ------ ----
Sáng hôm sau, cả giang hồ nổi lên một đợt sóng gió, chỉ trong một ngày Mạn Tiêu sơn trang bị diệt, không còn người nào sống sót.
Mạn Tiêu sơn trang vốn nổi tiếng trên giang hồ, con cháu người nào cũng tinh thông y họa, mỗi người nổi danh một thứ, lại kinh doanh đủ các mặt hàng, có thể nói là phú khả địch quốc. Vậy mà chỉ sau một ngày lại phải chịu thảm họa diệt môn
Những lời đồn về Mạn Tiêu sơn trang lan tràn khắp các tửu quán, tỷ như: Trang chủ Mạn Tiêu sơn trang đắc tội nhiều bang phái lớn nên bị xử lý, hay người ở Mạn Tiêu sơn trang làm nhiều điều ác nên mới bị trừng phạt,...
Mạn Tiêu sơn trang
Đầu thu, cỏ non mơn mởn, khí trời mát mẻ. Giữa không gian đầy nắng và ấm áp ấy dù tràn ngập khắp nơi, cũng không thể xua tan sự chết chóc bởi mùi máu nồng nặc và xác người ở Mạn Tiêu sơn trang. Trong Minh U viênnhuốm đầy tang thương và chết chóc đó, Cố Thanh Thanh, với dáng vẻ của nữ hài tuổi, đang hì hụi khắc chữ lên những bia đá sau mộ của Cố gia.
Suốt từ hôm qua đến giờ, Cố Thanh Thanh vẫn luôn đào mộ cho các gia đinh ở sơn trang và Cố gia.
Chợt nàng nhận ra điều không ổn. Nàng sống ở đây năm, trong sơn trang có bao nhiêu người nàng đều biết rõ.
Mạn Tiêu sơn trang có gia đình người là nàng với hạ nhân. trong một đêm người bị sát hại, ngoài Cố Thanh Thanh còn tên tổng quản Lý Tư Tĩnh hôm trước xin về quê thăm mẹ.
Mạn Tiêu sơn trang cũng là sơn trang nhất nhì trong giang hồ, làm sao bảo tiêu diệt là tiêu diệt dễ dàng thế được?! Nếu như không có kẻ dẫn đường thì làm sao vượt qua được trận pháp của Mạn Tiêu sơn trang, lại còn mang theo nhiều thích khách như thế?! Cố Thanh Thanh nàng không tin chuyện này chỉ là sự trùng hợp!!
Cố gia có lịch sử lâu đời đồng thời cũng là một danh gia trong giang hồ. Vậy mả một sơn trang bị tàn sát trong một đêm, ngoài triều đình không muốn dính dáng đến ân oán giang hồ không tính, những môn phái luôn tới đây, giao du, xin giúp đỡ với Cố gia đi đâu cả rồi!! Thật là một lũ vô ơn bạc nghĩa.
Trong cái rủi có cái may, điều này cũng tiện cho việc che giấu hành tung của Cố Thanh Thanh!
"Leng keng, lenh keng" Tiếng chuông trên thanh kiếm vang lên báo hiệu chủ nhân của nó đang đến gần. Cố Thanh Thanh hoảng sợ, không nghĩ tới sau vài ngày mới có kẻ đến xem, lập tức dùng phần khinh công chạy trốn.
Song, khi nàng gần như sắp thoát ra khỏi Minh U viện, kẻ mặc áo trắng kia dễ dàng bắt được cổ áo nàng!
Cố Thanh Thanh nàng tuy chẳng giỏi võ công, nhưng khinh công cũng thuộc hạng nhất nhì, muốn đuổi theo nàng cũng khó, vậy mà kẻ này trong thoáng chốc đã bắt được cổ áo nàng, không chút mệt mỏi?!
Cố Thanh Thanh toàn thân căng thẳng, vô cùng tập trung nhìn chằm chằm vào kẻ mới đến. Dù người này không có một tia sát ý nào với nàng và nếu muốn thì đã sớm ra tay giết nàng, Cố Thanh Thanh vẫn không thể khống chế được tâm tình, vô cùng cẩn thận đề phòng.
" Ngươi là nữ nhi của nha đầu Cố Thanh Lam!?"- Kẻ đó hỏi.
"Ngươi là ai?" Cố Thanh Thanh hỏi lại, không hề có ý định trả lời, nếu như trả lời, hoàn toàn có khả năng bị phát hiện là Cố gia chưa hoàn toàn diệt tộc, một đao chém chết. Hơn nữa câu trả lời đã rõ rành rành, mặt nàng có phần là giống mẫu thân.
"Ta là người của Phù Sinh cốc." Người này có vẻ khá ngạc nhiên trước sự thận trọng của nàng, giọng điệu tán thưởng đáp.
Phù Sinh cốc? Là cái nơi cứu nữ chính khỏi tay nữ phụ này? Rắc rối!!
Cố Thanh Thanh im lặng, chờ kẻ đó tiếp tục nói. Nàng chẳng hề hay biết đó là một câu nói thay đổi cả cuộc đời nàng.