Lúc Tạ Dịch An định quẹt thẻ trong căn tin mới phát hiện ra là thẻ trường mà Tưởng Dập đưa cho anh chẳng thấy đâu, vừa hay đụng phải giáo sư Trần của khoa Thiên văn mới giải quyết được vấn đề cấp bách này.
Giáo sư Trần quẹt thẻ, bưng khay đồ ăn, vừa đi vừa phê bình chế độ vô lý của trường học với Tạ Dịch An: “Tôi phải báo với bên nhà trường, cái nhà hàng dành cho giáo viên này nên cho phép mọi người thanh toán bằng điện thoại đi. Thời buổi nào rồi, mà còn kiểu không có thẻ thì không được ăn.”
Tạ Dịch An cười ôn hòa, gật đầu đồng ý.
Anh cũng là sinh viên đại học Nam, và là học trò cũ của giáo sư Trần. Đương nhiên, anh cũng biết được giáo viên của mình là một người có tính cách bộc trực.
Hai người ngồi xuống, giáo sư Trần nhìn học trò yêu thích của mình năm xưa với vẻ mặt hài lòng.
“Thầy nghe bảo lần này em về lại trường để làm giảng viên khách mời, tỷ lệ học sinh đến xem cũng rất cao?”
“Cũng tạm ạ, có vài học sinh thuộc chuyên ngành khác cũng đến để dự thính nữa ạ.” Tạ Dịch An khiêm tốn đáp.
“Gì mà cũng tạm. Ban nãy thầy nghe viện trưởng nói, một đống người đông nghìn nghịt, đông đến mức không còn chỗ ngồi. Còn có rất nhiều sinh viên nữ đứng bên ngoài cầu thang xem nữa mà.”
Tạ Dịch An: “…….”
“Lúc em còn đi học, các cô bé đều rất thích em đấy.” Giáo sư Trần cười rồi nói thêm.
Tạ Dịch An có hơi đau đầu, không biết phải làm sao chỉ cười nói: “Thầy, thầy đừng trêu em nữa.”
Giáo sư Trần vừa cắn miếng thịt bò vừa gật đầu, ông ấy đang đùa vô tri với thằng nhóc này rồi.
“Lần này em trở về, viện trưởng là người vui nhất đấy. Lúc trước còn đặc biệt nói với thầy, em nhất định sẽ về học viện chứ không ở lại nước ngoài, cũng sẽ không đến những cái công ty trả lương cao kia.”
Tạ Dịch An gật đầu: “Công việc ở viện nghiên cứu hợp với em hơn.”
Môi trường cũng như các mối quan hệ xung quanh rất đơn giản, nên sẽ không cản trở quá nhiều vào việc nghiên cứu của anh.
“Đúng rồi, có một chuyện chắc sẽ phiền em một chút. Tháng sau nhà trường sẽ làm một bản báo cáo thiên văn, nói về mưa sao băng. Các sinh viên ở câu lạc bộ báo chí muốn phỏng vấn em đấy.”
“Em?”
Giáo sư Trần gật đầu, lại nhìn Tạ Dịch An một cách khó hiểu: “Em sao thế? Hả, sinh viên tốt nghiệp loại ưu tú của khoa Thiên văn đại học Nam của trường. Cả bốn năm thành tích chuyên ngành lẫn đánh giá toàn diện đều đứng đầu. Sau khi tốt nghiệp, còn đến Stanford(1) để nghiên cứu chuyên sâu.”
Giáo sư Trần đánh giá Tạ Dịch An, có năng lực chuyên môn nổi bật đã đành, điều kiện ngoại hình này thậm chí còn xuất sắc hơn so với vài năm trước đây.
“Thầy nói này, trường học nên tận dụng các tài năng trẻ như các em còn hơn đấy. Chứ đừng cứ suốt ngày lẽo đẽo theo mấy phận già như bọn thầy. Phải để các bạn trẻ sau này thấy rằng đất nước chúng ta có rất nhiều nhân tài trong các lĩnh vực về nghiên cứu khoa học, các thế hệ trẻ đây đều là những con người cực kì xuất sắc.”
Việc này đã tăng đến mức độ ’Nghiên cứu quốc gia’ nên Tạ Dịch An cũng không tiện từ chối: “Vậy em sẽ nói với thầy Phương Sở một chút ạ.”
“Được.” Giáo sư Trần gật đầu: “Ông Phương chắc chắn sẽ ủng hộ thôi.”
Không lâu sau, Tưởng Dập cũng đến. Cậu ấy là đàn em cùng chuyên ngành với Tạ Dịch An, hiện đang là nghiên cứu sinh năm hai, mối quan hệ của cả hai cũng rất tốt. Lúc nghe thử trường bị mất, Tưởng Dập đã kêu lên một tiếng.
Giáo sư Trần rất có kinh nghiệm trong chuyện này: “Bây giờ trung tâm tìm đồ thất lạc có lẽ là đã đóng cửa rồi. Ngày mai em đến đó hỏi thử đi, nói không chừng có thể tìm được thì sao.”
Tạ Dịch An gật đầu đồng ý.
*
Lúc Kiều Tinh Ngôn chạy tới trung tâm tìm đồ thất lạc, cửa lớn đã bị khóa lại.
“À, đóng cửa mất rồi.” Tiền Khả Khả lật tấm thẻ sinh viên trong tay: “Tưởng Dập, tớ chưa từng nghe qua tên này bao giờ. Nhìn dãy số sinh viên này, hẳn là…..nghiên cứu sinh năm hai chăng?”
Mã số sinh viên của đại học Nam bao gồm cả thời gian nhập học.
Kiều Tinh Ngôn nhớ tới người đàn ông mà mình đã gặp ở bồn rửa tay, liệu tấm thẻ này là của anh à? Anh cũng là sinh viên của trường đại học Nam sao? Anh tên là Tưởng Dập?
Tiền Khả Khả nhét thẻ trường vào tay cô, Kiều Tinh Ngôn nhìn tấm thẻ đã bị sờn bốn góc, rồi bỏ vào ngăn giữa của chiếc túi nhỏ.
“Ngày mai quay lại vậy.”
Tiền Khả Khả lật thời khóa biểu mới: “Ồ đúng rồi, tiết ba với tiết bốn sáng mai có thể ngủ nướng đó. Đi, mau về chơi game thôi.”
Kiều Tinh Ngôn: “….”
Chín giờ tối, Kiều Tinh Ngôn vừa mới tắm xong, đang ngồi trên ghế lái tóc thì nhận được tin nhắn từ Trịnh Mẫn gửi đến.
Trịnh Mẫn có thói quen gửi tin nhắn thoại, Kiều Tinh Ngôn nhấp vào, giọng nói sắc bén của cô ấy phát ra từ trong ống nghe.
“Tinh Ngôn, đây là wechat của Tạ Dịch An. Giáo sư Trần đã nói với anh ấy về buổi phỏng vấn rồi. Lát nữa em thêm bạn rồi hẹn thời gian gặp mặt với anh ấy nhé, tốt nhất là nên làm xong trước ngày lễ quốc khánh.”
Kiều Tinh Ngôn liếc nhìn link wechat, nick name chỉ có một chữ “X” viết hoa, còn ảnh đại diện là hình ảnh của một bầu trời đầy sao màu xanh đậm.
Cô trả lời Trịnh Mẫn: [Dạ được chị.]
Trịnh Mẫn: “Thầy Tạ là một bậc thầy về thiên văn học, siêu cấp tuyệt vời. Tuy nhiên, giáo sư Trần cũng có nói qua cho chị biết là anh ấy cũng có hơi nghiêm túc và khó nói chuyện. Trước tiên em nên kiểm tra qua thông tin của anh ấy trên mạng, sẵn tiện suy nghĩ một chút về những câu hỏi phỏng vấn. Bao giờ em làm xong bản thảo thì copy rồi gửi chị một bản.”
Kiều Tinh Ngôn: [Dạ.]
Sau khi đăng xuất khỏi wechat, Kiều Tinh Ngôn mở trình duyệt, nhập “Tạ Nghiêm” vào khung tìm kiếm.
Trong một giây tìm kiếm, kết quả tìm kiếm hiện ra. Cái đầu tiên chính là thông tin bách khoa toàn thư về “Tạ Nghiêm”.
Tạ Nghiêm (Viện sĩ Viện Khoa học Trung Quốc2, nhà vật lý thiên văn3)
Nghề nghiệp: Nhà thiên văn học4.
Ngày sinh: 12 tháng 9 năm 1937.
Kiều Tinh Ngôn làm phép tính, nếu như vậy thì năm nay ông Tạ đã ngoài tám mươi. Lướt xuống dưới một chút là hàng loạt thành tựu và danh hiệu nghiên cứu khoa học, và là một bậc thầy về thiên văn học thật sự. Tuy rằng tuổi tác đã cao, nhưng ông vẫn luôn đắm chìm trong học thuật. Vài năm trước, ông đã được Viện Thiên văn thành phố Nam mời về.
Sau khi được xong thông tin bách khoa toàn thư của Tạ Nghiêm, Kiều Tinh Ngôn lại tìm kiếm thêm một ít bài phỏng vấn trước kia của vị tiền bối này. Qua lời nói, có thể nhận ra được rằng ông ấy là một nhà khoa học rất là nghiêm khắc trong từng lời nói của mình.
Kiều Tinh Ngôn vô cùng kính trọng ông, cô mở đường link WeChat mà Trịnh Mẫn gửi, cũng kính điền thông tin xác minh: Thưa ông Tạ, cháu là Kiều Tinh Ngôn thuộc khoa Báo chí của trường đại học Nam.
*
Khi tin nhắn xác minh được gửi đến, Tạ Dịch An vừa mới cúp điện thoại của mẹ Tạ. Nội dung cuộc gọi rất phức tạp, nhưng thực chất chỉ có một điều….là đi xem mắt.
Buổi tối ở thành phố Nam vô cùng yên tĩnh, Tạ Dịch An ngồi trước bàn học, có chút khó hiểu mỉm cười. Sao dì Hàn lại cho rằng anh sẽ sống đơn độc cả quãng đời còn lại nhỉ?
Bên tai tựa như còn vang vẳng tiếng lải nhải của Hàn Tiếu Phân: “Con đó, đã hai mươi bảy tuổi rồi, cũng nên tìm ai đó để hẹn hò đi để còn lập gia đình nữa. Đừng cứ suốt ngày ôm ba cái ngôi sao của con mãi. Ngôi sao, ngôi sao, bộ đống sao đó có thể biến thành vợ con à?”
Tạ Dịch An đưa tay dậy món đồ trang trí hành tinh bên cạnh máy tính. Hành tinh trong suốt xoay quanh quỹ đạo một vòng, đầu ngón tay anh lướt qua những thềm lục địa và đại dương.
Những ngôi sao này có gì xấu đâu chứ? Đối với anh, các vì sao này chính là vợ mình.
Trên màn hình điện thoại vẫn còn sáng lên tin nhắn xác minh.
Đối với cuộc phỏng vấn này, Tạ Dịch An thật sự rất muốn từ chối. Phần lớn thời gian, anh đều dành hết cho phòng thí nghiệm để giao tiếp với các loại máy móc, nên cũng chẳng am hiểu gì mấy về những bài hùng biện lãng mạn. Anh lo lắng khi mình vừa nói ra, trận mưa sao băng xinh đẹp này sẽ trở thành một hiện trường phổ cập khoa học cỡ lớn, phá tan hết mọi ảo tưởng của mọi người.
Kiều Tinh Ngôn….Tạ Dịch An nhìn tên người gửi hiện lên trên màn hình, ánh mắt anh rơi vào chữ “Tinh” ở giữa, do dự một lát rồi nhấp vào.
Avatar của đối phương là một hình nhóc ngôi sao vô cùng đáng yêu, mũm mĩm. Một tay nó cầm bong bóng đầy màu sắc, tay còn lại ôm hình trái tim màu đỏ.
Tạ Dịch An lưu lại:: Kiều Tinh Ngôn.
Vừa lưu lại xong, đối phương liền gửi đến một tin nhắn.
Kiều Tinh Ngôn: [Ông Tạ, chào ngài. Thật sự xin lỗi vì đã khuya vậy rồi mà vẫn còn quấy rầy ông ạ.]
Tạ Dịch An vừa mới bước qua sinh nhật lần thứ hai mươi bảy: ……?
Tin nhắn còn chưa được gửi đầy ba giây đã được thu hồi. Một lúc sau, bong bóng hội thoại nhỏ màu xanh lá lại tiếp tục nhảy ra, “ông Tạ” đã biến thành “thầy Tạ”.
Tạ Dịch An khẽ nhíu mày, trong đầu không hiểu sao lại nảy ra một hình ảnh có chút hài hước…..Một ngôi sao mũm mĩm đang cầm điện thoại cau mày, sốc não vì sao lầm lúc nãy, thậm chí còn bắt đầu nghĩ cách để cứu chữa.
Khóe miệng người đàn ông cong lên, trả lời “ngôi sao mũm mĩm”: [Xin chào.]
Chú thích:
Stanford: Viện Đại học Leland Stanford Junior, thường được gọi là Viện Đại học Stanford hay chỉ Stanford, là viện đại học tư thục thuộc khu vực thống kêStanford, California (Hoa Kỳ). Stanford được biết đến với sức mạnh học tập, sự giàu có, gần gũi với Thung lũng Silicon và được xếp hạng là một trong những trường đại học hàng đầu thế giới. Khuôn viên chính của viện đại học này rộng rãi và đẹp đẽ, nằm cách San Francisco 60 kilômét về phía đông nam, nó ở phần chưa được sáp nhập của Quận Santa Clara bên cạnh thị trấn Palo Alto, và nằm ở trung tâm Thung lũng Silicon cả về vị trí địa lý và lịch sử. Là viện đại học có diện tích lớn thứ hai trên thế giới, Viện Đại học Stanford có chương trình đầy đủ cho sinh viên đại học cũng như sinh viên sau đại học, cùng với một trung tâm y khoa nổi tiếng và nhiều trung tâm nghiên cứu và dự án phục vụ. Cùng với Viện Đại học Harvard, Viện Đại học Yale và Viện Đại học Princeton, Viện Đại học Stanford nằm trong nhóm những viện đại học tốt nhất của Hoa Kỳ.
Viện Khoa Học Trung Quốc: Đây là một viện trực thuộc Quốc vụ viện Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, có trụ sở chính ở Bắc Kinh cùng các cơ sở trên khắp nước. Viện hàn lâm này cũng lập ra hàng trăm hãng thương mại, mà tập đoàn Lenovo là một trong số đó.
Nhà vật lý thiên văn: là những người học về một phần của ngành thiên văn học có quan hệ với vật lý ở trong vũ trụ, bao gồm các tính chất vật lý (cường độ ánh sáng, tỉ trọng, nhiệt độ, và các thành phần hóa học) của các thiên thể chẳng hạn như ngôi sao, thiên hà, và không gian liên sao, cũng như các ảnh hưởng qua lại của chúng. Công việc nghiên cứu Vật lý vũ trụ học là vật lý thiên văn mang tính lý thuyết trong phạm vi rộng nhất. Vd: Galileo Galilei, etc.
Nhà thiên văn học: Một nhà thiên văn học là một nhà khoa học, chuyên nghiên cứu các thiên thể như các hành tinh, ngôi sao và thiên hà. Các nhà thiên văn học còn giải thích phân loại, mô tả tất cả các hiện tượng trên bầu trời hoặc những gì trong vũ trụ. Trước đây, thiên văn học là ngành khoa học chỉ quan tâm về các hiện tượng phân loại và mô tả còn ngành vật lý thiên văn chỉ để giải thích các hiện tượng thắc mắc chưa biết được bằng cách sử dụng những định luật vật lý. Hiện nay, sự phân biệt này đã biến mất. Nhà thiên văn học chuyên nghiệp được đào tạo chiều sâu, thường có bằng Tiến sĩ vật lý và được đưa vào tuyển dụng tại các trường đại học để tổ chức nghiên cứu có tính chất cao. Họ dành phần lớn thời giờ của mình cho công việc nghiên cứu, mặc dù họ vẫn thường xuyên đi giảng dạy hoặc hoạt động ở đài thiên văn. Hiệp hội Thiên văn Quốc tế bao gồm thành viên từ 89 nước khác nhau đang tham gia vào việc nghiên cứu thiên văn giữa các tiến sĩ và cao hơn.
Sedna: định danh hành tinh vi hình: 90377 Sedna; biểu tượng: là một một thiên thể nằm ở rất xa trong Hệ Mặt Trời, ngoài quỹ đạo Sao Hải Vương và có thể xếp vào loại hành tinh lùn, được phát hiện bởi Michael Brown (Caltech), Chad Trujillo (Đài thiên văn Gemini) và David Rabinowitz (Đại học Yale) ngày 14 tháng 11 năm 2003. Phổ học cho thấy thành phần bề mặt của Sedna phần lớn là hỗn hợp của nước, methanvà băngnitơ với tholin, tương tự như của một số thiên thể bên ngoài Sao Hải Vương khác. Bề mặt của nó là một trong những vật thể đỏ nhất trong Hệ Mặt Trời. Nó có đường kính xấp xỉ km với khối lượng chưa biết.