“U-um, chủ nhân. Như vậy liệu có ổn?”
“Hử? Em nói về chuyện gì?”
“Um… cho một nô lệ như em căn phòng này…”
“Sao đâu. Ở đây thừa nhiều phòng trống mà, em mà không dùng thì lãng phí mất”
Trước lời nói vô tư của chủ nhân, Ciel trở nên bối rối.
Đó là một căn phòng có kích cỡ bằng, thậm chí là lớn hơn ngôi nhà mà cô và 8 thành viên trong gia đình từng sống.
Không chỉ có giường và một cái kệ được chuẩn bị từ trước, thậm chí còn có sẵn chăn và ga giường để sẵn sàng sử dụng, nên cô có thể ngay lập tức sống tại đây.
Sàn gỗ được đánh bóng cẩn thận; nó sáng lóa dưới ánh sáng mặt trời chiếu vào qua ô cửa sổ.
Căn phòng cô đã dùng ở ‘Lồng chim bé nhỏ’ cho đến ngày hôm qua cũng rất tuyệt vời, nhưng căn phòng này nằm ở đẳng cấp hoàn toàn khác.
Cho dù được chủ nhân cho phép sử dụng căn phòng tùy ý kể từ hôm nay, Ciel vẫn không biết phải làm gì.
Cô vô tình nhìn lên chủ nhân Sora, tìm kiếm sự giúp đỡ.
Sora khẽ nhún vai.
“Ừ, ta biết em muốn nói gì rồi. Thật ra, ta cũng cảm thấy như vậy khi mới nhìn thấy phòng này”
“Đ- đúng nhỉ…? Nơi này giống nhà của nhân vật quan trọng… kiểu nhà cho quý tộc sống ý… phải không ạ?”
“Dù chỗ này nằm trong khu dân cư cao cấp. Ta cũng không muốn nhờ vả Liên hiệp quá nhiều nên ban đầu ta định từ chối nhưng…”
“Nhưng?”
“Ta không từ chối được khi thấy bồn tắm”
Khi chứng kiến biểu cảm của Sora, Ciel hơi sốc.
Cô biết bồn tắm là gì. Có rất nhiều phòng tắm công cộng ở các con phố thuộc Ishka.
Phần lớn trong số chúng là phòng xông hơi, ngoài ra có một số là bồn tắm cỡ đại như đài phun nước khổng lồ chứa đầy nước nóng.
Bồn tắm lắp đặt trong căn nhà này là cái loại bồn tắm cỡ đại ấy.
“Ta tưởng ông ta chỉ đùa khi nói có một bồn tắm hinoki buro (bồn tắm làm từ cây bách). Quả đúng là Liên hiệp, hay là nhờ quyền lực và trí tuệ của Fedor-dono nhể? Dù thế nào ta cũng nợ ông ta lần này”
“C-cái bồn tắm làm từ cây bách ấy quả thật rất thơm ạ”
“Thấy chưa!?”
Cô ngạc nhiên khi thấy chủ nhân cười hạnh phúc như thế.
Mặt cô vô thức ửng đỏ, đôi tai tam giác trên đầu cô ngọ nguậy, nhưng vì phấn khích quá nên Sora không để ý.
“Ngay cả các phòng tắm công cộng cũng không có bồn tắm cây bách! Ta nghĩ sẽ gặp khó khăn khi đổ đầy nước vào cái bồn tắm khổng lồ đó, nhưng chúng ta có thể lấy bao nhiêu nước từ sông Kale cũng được, và có thể dùng triệu hồi salamander của Lunamaria để đun nóng nước bồn tắm nữa. Hoàn hảo!”
“…V-vâng”
Hiện tại, chí ít cô hiểu rằng chủ nhân đang khác hẳn so với mọi khi, ngài ấy đang thật sự hào hứng.
Từ lời nói của ngài ấy, như kiểu ngài từng có một bồn tắm cây bách ở nhà và nó đã biến mất một thời gian dài.
Từ những gì Ciel biết, chỉ quý tộc mới có thể tắm trong nhà của họ. Ciel tự hỏi phải chăng người đứng trước mặt cô, thật sự là con trai của một gia đình danh giá nào đó.
Sora kiềm chế cơn phấn khích của mình bằng tiếng ho khan như thể ngài nhận ra sự bối rối của Ciel.
“Đ-được rồi, để chuyện bồn tắm sang một bên”
“V-vâng”
“Chăm sóc cho Suzume. Ta cũng nói với Lunamaria rồi, nhưng Suzume mà có muốn ra ngoài, phiền em đi cùng em ấy nhé”
“Em hiểu”
Ciel gật đầu khi nghĩ về cô bé kijin, người bắt đầu sống cùng họ kể từ hôm nay.
Cô không ghét tộc kijin và cũng chẳng giữ cảnh giác với họ.
Trong trận chiến 300 năm trước. Nhân thú cũng đã chống lại các kijin như con người. Tuy nhiên, với Ciel, Những câu chuyện đó chỉ như truyện cổ tích. Cô không có chút thù oán nào với họ, ngay cả có đi chăng nữa, cô cũng không nghĩ mình sẽ động tay vào Suzume.
Ngay từ đầu, nếu nói về lịch sử cuộc chiến giữa các chủng tộc, con người và nhân thú đã từng có rất nhiều xung đột với nhau.
Có một số con người ngoài kia nghĩ nhân thú là “lai tạp giữa người và quái thú”. Tùy thuộc vào quốc gia hoặc lãnh thổ, nhân thú có thể bị phân biệt đối xử hoặc bị áp bức.
Nếu hỏi họ bên nào mới là chủng tộc họ phải dè chừng hơn, kijin hay loài người, thì đa phần các nhân thú sẽ nói (loài người).
…Nghĩ mới nhớ, ban đầu mình cũng cẩn thận trước chủ nhân.
Đột nhiên, Ciel lại nhớ lại những ngày xưa.
Nói là “những ngày xưa”, nhưng thực ra còn chưa đến 3 tháng kể từ khi Sora mua cô.
Tuy nhiên, những ký ức đó trong đầu cô lại có cảm giác như chúng đã có từ rất lâu về trước.
◆◆◆
Ciel sinh ra ở biên giới phía tây của đế chế Adastera.
Một ngôi làng gần biên giới quốc gia vương quốc Canaria.
Cô 15 tuổi, sống một cuộc sống ổn định với ba mẹ dưới tư cách là người chị cả trong số 7 anh chị em trong gia đình.
Cuộc sống của cô bắt đầu thay đổi khi cha cô, một thợ săn, bị tấn công bởi một ma thú trên rãy núi.
Cha cô mất khả năng lao động khi ông bị mất một bên chân, và cả gia đình cô ngay lập tức trở nên khánh kiệt. Con gái lớn thứ hai sau Ciel mới 10 tuổi, đứa con trai lớn nhất mới lên tám. Em trai út của cô thì tập tễnh biết đi. Không mất Ciel nhiều thời gian trước khi cô cân nhắc tới chuyện bán thân.
Vì đế chế nhìn nhận á nhân như một công dân của họ, nên không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào.
Tuy nhiên, một số người ngoài kia vẫn không ưa, thậm chí là ghét nhân thú.
Việc đó vẫn diễn ra ngay cả khi họ có quyền công dân. Nếu một nhân thú trở thành nô lệ, không ai có thể biết họ sẽ bị đối xử theo cách gì.
Cô biết điều đó, nhưng vẫn quyết đến cửa hàng buôn bán nô lệ. Cô bán hết mọi nhân quyền của mình và đưa hết số tiền cô kiếm được cho gia đình để đổi lấy cái vòng khóa trên cổ.
Sau khi Ciel được mua bởi thương nhân nô lệ, cô nghe được đủ câu chuyện khác nhau từ các nô lệ khác.
Có một nữ nhân thú tai thỏ bị một quý tộc bẩn thỉu ép lang thang khắp phố như một con thú cưng với không một mảnh vải che thân.
Một nhân thú sư tử bị tên chủ lấy cớ kỷ luật cầm roi đánh bầm dập khắp người và bị ép phải quỳ xuống xin lỗi.
Còn những câu chuyện kinh khủng khác mà cô thậm chí không muốn biết. Ciel chắc chắn tương lai của mình là mù mịt.
Đó là lý do khi lần đầu tiên được giới thiệu cho Sora, cô đã lo tới mức câm nín.
Sau khi Sora mua cô, cô đã đi từ Đế chế đến vương quốc Canaria, rồi vào trong thành phố Ishka, nhưng cô vẫn giữ trong mình sự sợ hãi.
Ngay cả sau khi đến Ishka, Cô hầu như không có thời gian chợp mắt do cơ thể, đôi tai và đuôi ngày nào cũng bị sờ mó, vuốt ve bởi lý do nào đó. Khi thấy Sora nói với mình rằng ‘thấy các cô gái mệt lả làm anh ta phấn khích’, cô đau đầu nghĩ mình đã bị mua bởi một kẻ siêu lố bịch.
…Cô biết là anh ta chỉ đang đùa giỡn với mình, nhưng vào thời điểm đó, Ciel thật sự nghĩ cuộc đời cô thế là hết. Một phần trong cô muốn nói với anh ta rằng ‘phải biết đùa đúng lúc đúng chỗ chứ’.
Bước ngoặt với cô có lẽ là khi Lunamaria tham gia cùng họ.
Từ đó, thái độ Sora đối với Ciel thay đổi. Không chỉ như vậy, anh ta cũng đã đề nghị thả tự do cho cô.
Sẽ là nói dối nếu bảo lời đề nghị đó không khiến cô động lòng.
Tuy nhiên, nếu cô được thả đi theo cách đó, ngay cả có quay trở về làng, cô sẽ lại buộc phải bán thân đi lần nữa.
Ciel kiếm được rất nhiều tiền từ việc bán thân, nhưng để nuôi sống một gia đình 8 thành viên, thì có lẽ số tiền đó không tồn tại quá hai năm. Nếu cô về nhà, tiền của họ sẽ bốc hơi còn nhanh hơn.
Đó là những gì diễn ra với một gia đình không ai có khả năng lao động.
Nên cô mới phải kiếm thật nhiều tiền. Cô phải trở thành người giúp đỡ gia đình, ít nhất là cho đến khi đứa em trai tám tuổi của cô làm người trưởng thành (13 tuổi).
Đó là tất yếu, nhưng làm việc bình thường không thể kiếm được nhiều tiền như thế trong vòng 1 -2 năm.
Cô cũng sẽ không thể làm được điều ấy nếu phải bán thân thêm lần thứ hai.
Để kiếm được số tiền đó, cô sẽ phải tìm đến một số phương pháp không được chính đáng cho lắm
Như kiểu…
Làm cho chủ nhân giàu có của cô, người thường xuyên boa hào phóng cho con gái chủ quán trọ, phải đem lòng thích cô!
Do đó, Ciel thay đổi thái độ bị động của cô cho tới lúc đó.
Cô cũng muốn dành buổi đêm của mình ở cùng ngài.
Ban đầu, cô là một nô lệ đã bán hết quyền lợi của mình. Cô ở trong vị thế không thể giữ những thứ thuộc về mình nếu chủ nhân cô muốn. Đáng số, cô đã phải cố gắng phục vụ chủ nhân cô từ sớm hơn để có được sự sủng ái của ngài ấy,
Khi sau này Ciel nhận ra, cô tự trách móc bản thân khi nhìn lên bầu trời. Những người bạn nô lệ cũ đã từng khuyên nhủ cô điều đó rất nhiều lần trong quá khứ, nhưng cô vẫn tỏ ra việc Sora không động vào mình là điều tốt.
Với sự hối tiếc đó trong tâm trí, Ciel bắt đầu đặt vị trí của Sora lên trước bản thân mình. Cô nghĩ rằng, nếu Sora nhìn thấy cô hết lòng với ngài ra sao, ngài sẽ bắt đầu thích cô hơn và mối quan hệ giữa họ có thể thay đổi.
Cô học cách chiến đấu từ Lunamaria và đã hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ như một mạo hiểm giả. Sau khi Sora thành lập băng nhóm ‘Huyết yên kiếm’, cô cũng bắt đầu được trả lương.
Ciel gửi tiền của mình về cho gia đình thông qua Liên hiệp. Mặc dù khoản chi phí chỉ giúp họ kéo dài khoảng nửa tháng, miễn là cô tiếp tục gửi tiền về, anh chị em của cô sẽ không chết đói, và những đứa em gái của cô cũng sẽ không phải tính đến chuyện bán thân nữa.
Do đó, dưới góc nhìn của Ciel, tình cảnh của cô bây giờ không có gì để bất mãn. Nếu người ban cho cô tất cả những thứ trên nhờ cô chăm sóc cho một kijin, cô sẽ không thắc mắc bất cứ điều gì.