Hangyaku No Soul Eater (WN)

chương 26: lại trên đường phố ishka lần nữa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khi trở về thành phố Ishka sau khoảng hai tháng, có hai thứ trước khi đi mà tôi không có.

Một là thanh kiếm màu đen.

Không phải ngự hồn của tôi, mà là một thanh kiếm thông thường được đúc từ thợ rèn.

Mặc dù chỉ là một thanh kiếm bình thường, nhưng nó được rèn bởi một người thợ trong đế quốc Adastera và sử dụng loại thép đen nổi tiếng nhờ độ cứng cáp. Một khối kim loại quý giá khiến hàng chục đồng tiền vàng bốc hơi. Cụ thể hơn là 50 đồng tiền vàng đã biến mất.

Lý do khiến tôi biến mất khỏi đường phố Ishka trong hai tháng là để tôi đến đế quốc tìm thanh kiếm này.

Về 50 đồng vàng, đó là lợi nhuận tôi thu về từ việc bán đống nguyên liệu ma thú kiếm được trong rừng Thetis.

Những vật liệu như đuôi manticore được bán với giá khá lời. Đi cùng đó là phần kiếm được từ số thảo mộc mà tôi đã lượm, vậy là có 10 đồng vàng. Đúng như tôi nghĩ khi quái vật và thảo mộc phía sâu trong rừng Thetis quả nhiên rất có giá trị.

Trên tất cả, có những trang bị còn sót lại từ các mạo hiểm giả bị giết trong tổ Ruồi vương. Vì có thể sẽ gặp rắc rối nếu đem chúng bán ở vương quốc Canaria, nên tôi đã tống khứ hết tất cả khi ở đế quốc.

Một sợi dây chuyền giúp cường hóa ma thuật, một cái khiên với khả năng kháng phép – những vật phẩm đó bán đi được rất nhiều tiền. Tổng cộng chúng đem về 70 đồng vàng. Cộng thêm số kiếm được từ những vật liệu trước đó, là tôi có 80 đồng.

Một đồng vàng đủ để ai đó sống sung sướng trong một tháng. Vậy là đủ hiểu đại khái với 80 đồng vàng thì có ý nghĩa gì rồi đấy.

Thật là một khoản chi tiêu nực cười, khi nó đủ để tôi ăn chơi nhảy múa như một người giàu có.

Chỉ là, hơn nửa số tiền đó đã không còn bởi thanh hắc kiếm. Giá thật sự quá đắt!

Cơ mà cũng phải chấp nhận.

Thanh hắc kiếm rất nổi tiếng nhờ vẻ ngoài độc đáo (ngầu nữa) cùng độ cứng cáp. So với kiếm truyền thống, chỉ có những thợ rèn khéo tay mới làm được ra loại kiếm mỏng hơn và dài hơn như thế này. Đó cũng là lý do vì sao khiến giá cả của những thanh kiếm này đắt đến như vậy.

Nếu tôi chi tiền mua một thanh kiếm truyền thống thay vì hắc kiếm, tôi có thể để dành tiền cho những thú vui khác… nhưng tôi mua nó là để khiến ngự hồn của mình bớt gây nổi bật.

Tôi có thể phải chiến đấu ở nơi công cộng khi quay trở về thành phố. Vào lúc ấy, tôi chắc chắn sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý nếu triệu hồi ra một thanh hắc kiếm từ hư không.

Vài mạo hiểm giả ngoài kia có thể biết tới ngự hồn và Ma kiếm kỹ, nên rất nhiều khả năng họ có thể tạo ra mối liên kết giữa tôi và gia tộc Mitsurugi.

Cái tên Sora nghe cũng rất phương đông nữa.

Sẽ có đủ mọi rắc rối nếu điều đó xảy ra.

Nếu tôi luôn dắt một thanh hắc kiếm ở thắt lưng, thì sẽ không bị nổi bật ngay cả khi rút ngự hồn ra lúc khẩn cấp.

Vì thế mà ngay từ đầu tôi mới chọn mua một thanh kiếm đen thay vì mua một thanh kiếm truyền thống.

Dĩ nhiên thanh hắc kiếm này không thể chất lượng bằng ngự hồn của tôi, nhưng nó vẫn là một thanh kiếm tốt. Nên tôi vẫn cho rằng đó là một khoản đầu tư hiệu quả.

Như vậy là tôi còn 30 đồng vàng.

Điều thứ hai tôi có được đó là cô bé của tộc thú nhân, người đang vác hành lý của tôi hiện tại.

Khi tôi quay lại nhìn, cô bé đó mở miệng với khuôn mặt căng thẳng.

“Em có thể giúp gì cho chủ nhân ạ?”

Nữ giới. Trẻ. Khỏe mạnh. Có thể chịu được việc chiến đấu.

Cô gái tên Ciel Alous này được người buôn nô lệ đề xuất, sau khi tôi đưa ra những yêu cầu trên.

Tên cô bé xem ra có nghĩa là nàng dâu của sư tử. Đó là cái tên dành cho một nữ chiến binh có thể một mình đấu lại ngàn kẻ địch.

…Nói là vậy, nhưng xem ra cô bé này chưa từng cầm bất kỳ thứ gì khác ngoài dụng cụ làm nông và vốn cũng chẳng phải là một người thú hóa sư tử.

“Không, không có gì đâu.”

Không thể phủ nhận rằng, tôi có cảm giác mình bị tên buôn nô lệ lừa.

Điều kiện tôi đưa ra chỉ có “có thể chịu được việc chiến đấu” chứ không phải “giỏi chiến đấu”, nên tôi cũng không thể phàn nàn điều gì.

Hơn nữa, sau khi quan sát suốt khoảng thời gian trong chuyến đi trở về từ đế quốc, tôi thấy cách ứng xử của cô bé cũng không có vấn đề gì cả.

Em ấy trở thành một nô lệ cũng chưa được lâu, nên không thể tránh khỏi bối rối và lo lắng, nhưng đó dù sao không phải là vấn đề gì quá to tát.

Cũng giống như thanh hắc kiếm, cô bé có thể được cho là một khoản đầu tư tốt – mặc dù tôi không hề có ý định đốt hết 30 đồng vàng cho em ấy.

Tại sao mỗi lần kiếm được ít tiền là tôi lại luôn tiêu xài phung phí như thế chứ?

Mà kệ, ít nhất số tiền lần này không dành để làm phí xin lỗi nhà thổ hay bồi thường cho gái điếm là được.

Với suy nghĩ đó, tôi mở cánh cửa của một nhà trọ.

“Lồng chim xanh bé nhỏ”

Đó là quán trọ mà tôi được bang hội đề xuất trước đây.

◆◆◆

Tôi dùng số đồng bạc còn lại để trả trước tiền nhà một tháng và đưa một ít cho cô con gái chủ nhà trọ như là tiền boa.

Mặc dù tôi đã boa cô ấy hơi nhiều, nhưng cũng muốn cổ nhận chúng vì những phiền phức mà mình gây ra cho họ trong quá khứ.

Trong tương lai tôi cũng dự định sẽ boa bằng chừng nấy số tiền mỗi khi có cơ hội.

Tôi nhớ lại khuôn mặt của chủ nhà trọ và con gái anh ta lúc họ nuốt nước bọt và tỏ ra bối rối.

Chà, cứ để cảm giác sung sướng từ sự trả thù nhỏ nhặt đó sang một bên. Dù sao lý do để tôi chọn nhà trọ này không phải để khoe mẽ sự giàu có của mình trước chủ trọ và con gái anh ta.

Đây là nhà trọ mà bang hội đề xuất. Tất nhiên là có rất nhiều mạo hiểm giả làm khách tại đây. Hơn nữa, bản thân nhà trọ này cũng có mối liên kết sâu sắc với bang hội.

Khi tôi bị đuổi ra khỏi bang hội. Tin tức đó đến nhà trọ này trong chưa đầy một tiếng đồng hồ.

Nếu tôi ở lại đây, thông tin về việc đó sẽ được chuyển tới bang hội từ miệng của nhân viên nhà trọ. Đó chính là mục tiêu mà tôi nhắm tới.

Những nghi ngờ của họ về tôi từ sự cố của Miroslav có lẽ đã không còn, nhưng vấn đề về chuyện tôi chế giễu bang chủ thì vẫn còn ở đó.

Rồi còn cả xung đột giữa tôi với Falcon Sword nữa. Bang hội chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục giám sát tôi như là một mối hiểm nguy kể từ bây giờ.

Đó là lý do tôi chọn sống ở đây để càng thuận tiện cho chúng làm việc đó hơn.

Cứ thoải mái và theo dõi ta theo cách các người thích.

Tôi đây sẽ chẳng làm gì hết. Nếu có gì xảy ra thì đồng nghĩa nó được thực hiện bởi người khác. Như vậy bang hội sẽ là lũ làm chứng tôi là kẻ vô tội. AHahaha.

Thế là, sau khi tôi trở lại Ishka, nếu có gì đó xảy ra trong vài ngày tới, thì thời gian sẽ là quá nhiều cho một sự trùng hợp.

Vì thế tôi cần chờ thêm chút thời gian nữa.

Do đã nói kế hoạch của mình cho người kia rồi, nên tạm thời tôi sẽ làm cậu bé ngoan trong thời gian tới.

Phải rồi, hôm nay cứ tiếp tục đi lượm thảo mộc thôi vậy, đó dù sao cũng được gọi là công việc để tôi xem xét lại lương tâm mình mà!

…Chà, những nhiệm vụ diệt quái đánh cướp giờ với tôi cũng thậm chí chẳng còn là vấn đề gì nữa đâu.

Chỉ là tôi không thể nhận những nhiệm vụ đó vì đã bị đuổi khỏi bang hội.

Hơn nữa, bản thân tôi cũng muốn mọi người vẫn còn tưởng tôi là một thằng cấp 1 ở thời điểm này.

Vài người có thể nảy sinh nghi ngờ về chuyện đó do tôi đã toàn mạng trở về từ tổ Ruồi vương, nhưng với hầu hết những người ngoài kia, thì tôi vẫn là một con “ký sinh trùng” mà thôi.

Và vẫn còn quá sớm để thay đổi nhận thức đó.

Truyện Chữ Hay