“Cố Tử Kì! Cho dù tôi có nợ tiền anh, anh cũng không có tư cách đối với tôi như thế! vạn của anh tôi sẽ từ từ trả!” Kha Tiểu Hạ hung hăng lau sạch miệng, đẩy cửa nhà vệ sinh, đi ra ngoài.
Vừa hay có đồng nghiệp đi vào, nhìn thấy Kha Tiểu Hạ ở trong đó giật nảy cả mình, Kha Tiểu Hạ không quan tâm đến người đồng nghiệp bị dọa sợ, đi thẳng ra ngoài.
Hiện tại cô thật đúng là ăn no bụng, lần này cho dù cô có quét dọn vệ sinh đến nửa đêm cũng có tinh thần!
Cố Tử Kì nhìn thấy chi phiếu trong tay, anh ngây ngẩn cả người, khẽ nhíu mày, cũng không lo được Kha Tiểu Hạ có bao nhiêu tức giận, chỉ cầm chặt cái thìa trong tay.
Khi trợ lý Cris cầm cái thìa trong tay, anh ta cũng ngây ngẩn cả người.
Đây là cái thìa Ôn Nhã và Kha Tiểu Hạ đã dùng, Cố Tử Kì nói: “Láy tốc độ nhanh nhất kiểm tra DNA, tôi muốn biết kết quả.”
“Vâng, thưa tổng giám đốc.” Dĩ nhiên trợ lý Cris không dám hỏi nhiều, anh ta chỉ cần mang kết quả đến.
……………….
Kha Tiểu Hạ càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, cô bị đối xử như vậy trong nhà vệ sinh nam. Tim Kha Tiểu Hạ giống như bị đâm, Cố Tử Kì đáng chết, tại sao phải đối đãi với cô như thế!
Cô vừa lau nhà, vừa lấy tay lau nước mắt, nhớ tới anh bóp cổ cô, gấp đến độ đỏ cả mắt bắt cô ăn cơm, cô thật sự tức giận, nhưng cũng chỉ có thể hung hăng lau nhà.
Nếu như sàn nhà này là da mặt Cố Tử Kì, Kha Tiểu Hạ nhất định đã đem da mặt Cố Tử Kì kéo xuống.
Đã hơn giờ đêm, cuối cùng Kha Tiểu Hạ cũng dọn vệ sinh xong, cô cất dụng cụ dọn vệ sinh, và đi thay quần áo.
Vừa mới cởi đồ của nhân viên dọn vệ sinh ra, di động của cô liền vang lên, là Đổng Như gọi điện thoại.
Kha Tiểu Hạ nói: “Mình vừa mới tan làm! Đừng nói nữa! Trong đầu tổng giám đốc của chúng mình là một đống sh, suốt ngày chỉ biết bắt người khác dọn vệ sinh, không đến muộn cũng bắt dọn!”
Đổng Như không hiểu: “Vì sao việc dọn vệ sinh luôn đến tay cậu?”
Kha Tiểu Hạ đột nhiên cũng cảm thấy mình thật sự không may, không nói đến chuyện nợ vạn, cô bệnh nặng mới khỏi còn bị bắt dọn nhà vệ sinh của tầng, hiện tại vừa nhìn thấy nhà vệ sinh cô liền nôn rồi.
Nói đến không may, Kha Tiểu Hạ đột nhiên nhớ tới Cố Tử Kì, ban ngày anh nắm cằm cô, coi cô như súc sinh mà cho ăn.
“Mình nói cho cậu biết, từ khi mình gặp được Cố Tử Kì, chuyện xui xẻo gì cũng đều đụng phải! Tên tiện nam này cũng giống như tổng giám đốc của mình, trong đầu đều là sh!” Kha Tiểu Hạ tức giận gào lên.
Đổng Như nói: “Cậu quát mình làm gì, Đậu Đỏ ngủ rồi, cậu làm xong thì về sớm một chút.”
Kha Tiểu Hạ cúp điện thoại xong liền nổi giận đùng đùng thay quần áo, cô còn chưa có mặc xong đã thấy một ánh mắt kì quái nhìn mình, Kha Tiểu Hạ vô thức quay người, liền nhìn thấy người đàn ông đứng phía sau.
“Á Á.” Cô liên tiếp hét lên, người đàn ông che miệng cô lại, nói: “Là tôi, đừng kêu lên.”
Kha Tiểu Hạ trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, dĩ nhiên cô biết là anh, Kha Tiểu Hạ nghiến răng nghiến lợi: “Cố Tử Kì, anh thật biến thái, tôi thay quần áo mà anh cũng nhìn lén!”
“Tôi không có nhìn lén, tôi là quang minh chính đại nhìn.” Cố Tử Kì nhìn lướt qua thân thể Kha Tiểu Hạ, cô đang mặc áo trong, nhưng anh cũng không thấy gì đẹp mắt, chỉ cảm thấy hơi thở của cô đang phả lên lòng bàn tay anh, khiến cho anh có chút ngứa, cho nên khi anh nhìn chằm chằm cơ thể cô, đột nhiên yết hầu cũng nóng lên.