Diệp Tuyết Linh tỉnh dậy , trong đầu có cảm giác đau như búa bổ , nhìn xung quanh một vòng mới nhận ra căn phòng quen thuộc của bản thân . Ánh mắt nhìn đến chiếc đồng hồ nhỏ kế bên đầu giường , h AM , đã qua một ngày , cô nhìn lại bản thân vẫn mặc bộ quần áo công sở , tức là vẫn mặc bộ đồ hôm qua đi ngủ , nhưng ngủ lúc nào chứ ? Diệp Tuyết Linh trầm tư , cố nhớ lại nhưng vẫn không biết bản thân về nhà hồi nào , ký ức mới nhất trong đầu cô là tới nhà hàng nọ cùng Dương Lưu bàn bạc về công việc , lắc lắc đầu , không suy nghĩ nữa , cảm nhận bản thân khó chịu , việc đầu tiên cô làm sau khi ngủ một giấc dài chính là đi vào nhà tắm và tắm rửa một phen .
" Hàn Vân , anh còn ngủ ? Có cần tôi lấy nước hắt cho anh tỉnh không ? "
Hàn Vân mở cửa phòng đi ra , đầu tóc bù xù , mỗi ngày hắn đều nhập định từ đêm hôm trước tới h ngày hôm sau , sau đó tranh thủ ngủ một giấc ngắn tới gần h lấy chút tinh thần , từ ngày Lâm Tiêu Du tới đây ở thì chuyện này có vẻ nên bỏ qua luôn , bình thường Diệp Tuyết Linh thấy hắn dậy có chút muộn nhưng không để ý nhiều lắm , chỉ cần không muộn giờ làm là được , nhưng Lâm Tiêu Du thì khác , cô gái này sức sống đặc biệt mãnh liệt , hơn h sáng đã dậy chạy bộ tập thể ɖu͙ƈ rồi , một mình chạy thì thôi đi , lại còn gọi ầm ĩ , lấy danh nghĩa Diệp tiểu thư quản lý giấc ngủ của hắn , Hàn Vân cảm thấy giống như hoàng hậu chưa lo mà tỳ nữ đã vội .
" Đại tỷ a , sinh lý tôi khỏe , không cần phải bỏ thời gian vào mấy cái việc này "
" Hừ , sinh lý khỏe hay không tôi chẳng quan tâm , nhưng thân thể anh gầy như vậy , lỡ một ngày có ai đó bắt nạt Tuyết Linh thì anh sẽ làm gì ? " - Lâm Tiêu Du càu nhàu .
" Tôi sẽ giận dữ "
" … " - Lâm Tiêu Du hết lời để nói .
Hàn Vân nhăn mặt , bắt nạt Tuyết Linh à ? Hôm qua cũng có một hai tên đấy , chốc nữa cô xem thời sự sáng là biết liền .
" Cạch "
Bên cạnh , Diệp Tuyết Linh bước ra từ trong phòng , bộ dáng mới tắm xong , trêи tóc còn dính vài giọt nước .
" Hai người nhường nhịn nhau chút đi "
" Tuyết Linh , không thể để hắn lười như vậy được , nam nhân gì ngủ như là lợn chết "
Nhìn Hàn Vân bất lực bịt tai , lại nhìn tới Lâm Tiêu Du đang giận dữ , cô lại cảm thấy thực ra hai người này giống cặp vợ chồng mới cưới hơn là mình cùng Hàn Vân .
" Sao cậu lại quan tâm Hàn Vân như vậy ? Cậu thích anh ta ? "
Lời vừa nói ra , Lâm Tiêu Du đứng hình , một lúc mới lấy lại được tinh thần , phản bác :
" Thích cậu thì có , mình sợ cậu phải chịu uất ức . Nếu như không có anh ta thì mình với cậu chắc chắn sẽ trở thành một đôi "
" … " Diệp Tuyết Linh cứng họng .
"..." Hàn Vân chịu , tự dưng cảm giác hơi ʍôиɠ lung , ngày hôm qua mới tiêu diệt một người xong , hôm nay bất ngờ lại có thêm một tình địch , cho dù có hơi khác giới tính nhưng mà cũng rất được coi trọng a , dù sao theo mức tình cảm của Tuyết Linh ngoài hắn ra thì có cô gái này là nhân tuyển cao nhất . Mặc kệ tên tình địch này đang kéo tay đụng chạm da thịt với Tuyết Linh chọc tức mình , Hàn Vân không quan tâm nữa , xuống dưới nhà phụ Lâm Hoa làm bữa sáng , dù sao thì môi của Tuyết Linh hắn đã chạm qua , tối qua cũng nhân lúc cô bất tỉnh chạm thêm vài lần rồi , không có gì đáng ghen cả . Nếu như Diệp Tuyết Linh biết trong lúc bất tỉnh mà bị Hàn Vân hôn trộm tới mấy lần thì chắc chắn cô sẽ xông tới liều mạng cắn xé hắn .
" Mà Tiêu Du này , hôm qua mình về nhà như thế nào cậu biết không ? "
Diệp Tuyết Linh gỡ bàn tay ma quái đang càn rỡ đụng chạm trêи ngực mình xuống .
" À , Là Hàn Vân đưa về , cậu đó , đi đâu không biết , uống đến bất tỉnh rồi được hắn cõng về "
Nghe lời có hơi sai , cô không uống rượu bao giờ , sao hôm qua lại say tới bất tỉnh ? Còn được Hàn Vân cõng về , nhưng nghĩ suy mãi không ra đáp án , đành phải bỏ qua .
" À Tuyết Linh này , phía trêи có gọi cho cậu nói hôm nay cần họp gấp "
" Hửm ? Hôm nay mới là giữa tuần , đâu có việc gì đáng họp đâu " - Nhíu mày khó hiểu .
" Mình cũng không biết , nghe nói là có chuyện lớn xảy ra "
" À "
Ừm một câu , Diệp Tuyết Linh cũng kệ , công việc tuy rằng kế hoạch chắc chắn nhưng cũng nhiều lần nói đổi là đổi , họp gấp như vậy không phải là lần đầu .
…
Cùng lúc đó , tại Dương gia đang hỗn loạn thành một vùng , tin tức nhân tài thế hệ trẻ Dương Lưu chết được lan rộng nhanh chóng , cả gia tộc chìm vào tĩnh mịch .
Dương Lưu là một thiên tài nổi trội trong lớp thế hệ trẻ Bắc Kinh , dù vài ngày trước hắn có làm ra một chút việc rắc rối , nhưng với tài năng thì không ai phủ nhận được , mấy người trưởng bối chỉ là dọa dẫm một phen , mong hắn sẽ không làm ra việc quá mức như vậy một lần nào nữa , nhưng bọn họ không hề nghĩ tới là mọi việc lại đi xa như vậy .
Trong một căn phòng quan trọng của Dương gia , vài người quyền cao đang mở một cuộc họp bí mật . Trong cuộc họp này , có nhiều ý kiến khác nhau , người có ý nói về gia quy quá gắt sao với bọn trẻ , là thiên tài thì ai cũng có sự tự tin của bản thân , nếu phạt quá nặng sẽ sinh ra ám ảnh , nhiều đứa không chịu nổi có thể lại giống Dương Lưu tìm đến cái chết . Người thứ hai muốn thêm một số cách răn dạy lớp trẻ từ nhỏ , rồi người thứ , thứ , không một ai có ý kiến đặc biệt gì , một ông lão tóc bạc trong góc tối âm thầm nhíu mày , nếu cứ vậy thì họp cũng như không mà thôi , nghĩ vậy , lão bỏ qua tất cả mọi người trong phòng họp đi ra ngoài , không một ai dám có ý kiến gì .
Lão nhân này là Dương Tín , một người quan trọng trong Dương gia , có thể nói , Dương gia là một tay ông dùng nửa đời người mà dựng lên , dù là người quan chức cao trong chính trị thấy lão cũng phải nể mặt ba phần .
Lúc này , có người gọi Dương Tín tới phòng kín , tại đây có vô số máy móc gì đó đang vận hành , đèn sáng điên cuồng nhấp nháy .
" Lão gia , tôi tìm thấy một điểm này khả nghi "
Một người ngồi trước dàn máy tính , chăm chú quan sát màn hình , Dương Tín nhìn qua , người này tiếp tục nói .
" Tôi đã check hết những Camera liên quan tại nhà hàng đó , cũng mới phát hiện ra " - Mở một đoạn video lên
" Ông xem đoạn này là Camera trong thang máy , Dương Lưu thiếu gia lên tầng có ôm theo một nữ nhân . Tôi đã điều tra qua một chút , khi cảnh sát tới phong tỏa hiện trường thì không có thấy bóng dáng của nữ nhân này , tất cả Camera đều không thấy dấu vết , giống như cô ta bốc hơi biến mất vậy "
" Còn nữa lão gia , ông nhìn xem đoạn này , cửa phòng tự dưng bật tung ra giống như có người dùng lực đạp mạnh "
Những hiện tượng này có chút siêu nhiên , Dương Tín suy nghĩ chút , nói :
" Cánh cửa này có thể bị người giật từ trong phòng , phải dùng lực rất lớn nhưng không phải là không thể "
" Tôi cũng nghĩ vậy , có người đã đột nhập vào trong phòng , không biết là bằng cách nào , và thoát ra làm sao ? "
" Phòng này có mở cửa ra ban công không ? "
Nghe câu nói này , người kia giật mình .
" Cửa ra ban công cũng đã xem qua , tuy có mở , không thể nào … nhưng mà đây là tầng "
" Được rồi , cậu giúp tôi tìm thông tin của người phụ nữ kia "
" Vâng "
Dương Tín gật gật đầu , đi ra khỏi phòng , ông đã suy đoán được một chút gì đó . Thời buổi công nghệ hiện đại , người kia có thể dùng một loại thủ thuật nào đó để đu dây từ tầng xuống , hoặc có thể là … , hi vọng không phải là loại phương án thứ đang nảy ra trong đầu ông .
" Sao rồi ? Có đáp án chưa ? "
Một bóng người hiện ra , không biết từ bao giờ đã đứng sau lưng Dương Tín .
" Mạc sư phụ , tôi cũng suy đoán được một chút , lần này có lẽ lại phiền đến ông rồi "
" Không có gì , Dương Lưu thân là gia chủ đời tiếp theo , ngươi đã tốn bao công sức bồi dưỡng , không thể để nó chết oan uổng vậy được "
Bóng người kia nói xong , thân hình lại chìm vào bóng tối .
Bóng người này gọi là Mạc Khánh , là bằng hữu từ thời niên thiếu của Dương Tín . Mạc Khánh trong mắt ông là một võ giả mạnh mẽ , Dương Gia phồn thịnh được như hôm nay không thể kể thiếu tên của lão , Dương Tín là người dùng trí vực dậy Dương gia , Mạc Khánh lại là người hỗ trợ trong bóng tối , bất kỳ đối thủ nào trêи chính trị hoặc là trong thị trường kinh tế khó chơi đều do lão âm thầm thu dọn . Cứ thế , trong tối ngoài sáng kết hợp , Dương gia phát triển thần tốc , tới hiện tại đang sáng chói như mặt trời ban trưa .
Dương Tín thở dài , Mạc Khánh ra tay , dù là ai cũng khó có thể thoát , nhưng người thì cũng đã mất rồi , tổn thất này thật sự là lớn a .