Nó bước về chỗ ngồi và xhaem chú vào laptop cho đến hết tiết. Nhìn quanh, căn phòng bây giờ chỉ còn lại mình nó... và một người nữa. Đó là mottj cô gái vô cùng xinh đẹp, mái tóc hung đỏ uốn xoăn, đôi mắt nâu đỏ nhìn chăm vào nó, hàng lông mi cong vút khẽ chớp, chiếc váy đồng phục ngắn cũn cỡn, áo sơmi cố ý hở nút lộ ra vòng hoàn hảo. Cô ta nhìn nó rồi nhẹ nhàng nói:- Nhận học bổng à ? Không tồn tại được trong ngôi trường này đâu
Nó nói giọng khinh bỉ:
- Hạng người lẳng lơ cũng không tồn tại lâu đâu.
Cô ta đứng phắt dậy và tiến về phía nó, trong giọng nói hằn rõ sự tức giận:
- Cô biết tôi là ai không ?
- Tại sao phải biết ?
- Hahahaa... Nhớ cho kĩ ... tôi là Tôi là Trương Bảo An, tiểu thư tập đoàn thứ tg đấy.
Nó nhếch môi khinh bỉ:
- Thế à ? Sợ nhỉ ?
Cô ta vung tay định tát nó :
- Mày... mày
Tay cô ta ở trên không trung từ từ hạ xuống, khuôn miệng xinh xắn nở nụ cười nham hiểm. Cô ta khụy xuống đất. Đúng lúc đó, một tên con trai bước vào. Tên đó chạy vội vào đỡ cô ta dậy, hỏi han:
- Chuyện gì vậy Liss ?
Nó ngước lên nhìn. Đó là một chàng trai vô cùng handsome với mái tóc bạch kim đầy vẻ lãng tử, đôi mắt màu vàng nâu nhíu lại vẻ lo lắng, trong đầu nó thầm nghĩ: " Con nhỏ này cũng khéo chọn trai nhỉ ? Tên này khá đẹp đấy "
Con nhỏ đó - Liss khẽ chớp đôi mắt xinh đẹp, ngón tay thon dài chỉ thẳng vào nó, chất giọng nhẹ nhàng, yếu ớt:
- Tớ ... tớ chỉ bảo bạn ấy nên cẩn thận khi học trường này ... thế mà ... thế mà ... bạn ấy đẩy ngã tớ.... bạn ấy còn bảo tớ là hạng con gái lẳng lơ nữa
Vài giọt nước mắt trong suốt khẽ rơi trên gò má trangs hồng của Liss. Cậu ta - Kun đứng dậy nắm lấy cổ áo nó, tay tạo thành nắm đấm:
- Mày .. ba mẹ mày không dạy cho mày cách cuq xử thế nào cho đúng hả ?
Nó ngước lên, đôi mắt giờ đã vô cảm hoàn toàn, dùng tay đẩy cậu ra, đoii guốc sắc nhọn đạp lên bụng cậu ta, nó lạnh lùng nói:
- Đừng bao giờ xúc phạm đến mẹ tôi
Từ đằng cửa, một tên con trai mái tóc xanh đen nhanh nhẹn chạy đến hất nó ra. Nó lia đôi mắt màu tím lạnh băng nhìn tên đó.
- Nguyễn thiếu gia, không ngờ ngài lại bạo lực như vậy.
Rio nói giọng cực lạnh:
- Hừ ... Kun nói không sai đâu ... ba mẹ cô không....
Không để hắn nói hết câu, nó nắm chặt cổ áo hắn hất mạnh vào tường. Đôi mắt màu tím giờ chẳng còn một tia sự sống.
- Đừng bao giờ nhắc đến mẹ tôi, vì đó... sẽ là ngày tàn của anh
Nó dùng tay siết chặt cổ hắn. Hắn vũng vãy cố thoát ra. " Cái gì ? Mình đường đường là bang chủ của Evil ... tại sao lại bị con nhỏ này siết cổ dễ dàng như vậy chứ ? "
Liss và Kun ngạc nhiên. " Hắn - kẻ máu lạnh giết người không chớp mắt ... giờ lại bại trước tay một đứa con gái. Xem ra, cô ta không hề đơn giản "
Nó siết chặt cổ hắn. Một bóng dáng lao đến xô nó ra. Nó đưa mắt nhìn hình bóng đó.
- Hà Mi , cô đau lòng khi thấy bạn trai bại trận như vậy sao ?
- chị Yumi à - nhỏ lắp bắp
- Cô ... ko xứng gọi tôi là chị
- Chị à ... đừng như vậy
" Bốp " .... Tiếng động lớn vang lên, chiếc bàn gãy làm đôi dưới tay nó.
- Im miệng lại nếu không muốn khuôn mặt cô giống như cái bàn này.