Mà lúc này, Cổ Thần Dật cũng đã lặng lẽ nhích tới gần lôi đài.
Sau khi đến Ngưng khí tầng , hắn lập tức tu luyện Băng tiễn thuật của phái Thượng Thanh...DÙng cấp độ tu chân của hắn, đương nhiên không thể phóng khí thành băng, nhưng hóa nước thành băng có thể miễn cưỡng thực hiện.
Vì thế, trước khi tiến vào khu thi đấu hắn đã cầm một khối vải ướt. Thời khắc mấu chốt, hắn có thể lấy một ít nước ở tấm vải, dùng linh lực, hóa thành băng châm thật nhỏ, sau đó kẹp ở ngón tay, thần không biết quỷ không hay phóng ra ngoài.
Quyết định không thể cho Hoàng Y Y biết năng lực của Trương Ức Vãn. Như vậy mới có thể khiến Ngọa Long Quật Khởi nhận định Trương Ức Vãn chính là người bảo vệ hắn.
Mà băng châm này sau khi đâm trúng mục tiêu, sẽ tập tức tan rã, căn bản sẽ không tìm ra dấu vết.
Lôi đài.
Một tiếng gầm rú của huấn luyện viên Lý Hải, trong sân, hai nữ tử xinh đẹp như trong tranh liền động thủ.
Xuất thủ trước chính là Hoàng Y Y!
Trương Ức Vãn giả bộ tư thái của cao thủ, đương nhiên sẽ không xuất thủ trước, mà trong lòng Hoàng Y Y lại nghĩ đối thủ cao tay hơn nàng, cho nên mới lao lên trước, phi một cước...
Lôi đài rộng chừng m vuông.
Chỉ thấy Hoàng Y Y trái một cước, phải một cước, thân thể phiêu trên không trung, một cước bay lên, một chân khác chỉa xuống đất, chân trước chưa chạm đất, chân sau đã lăng không bay lên.
Nàng vốn là mỹ nữ chân dài, đôi chân thẳng tắp trong chốc lát đá ra bay tám cước, mỗi một chân đá ra, tiếng gió kêu vù vù.
Lực lượng!
Tuyệt không phải Lực lượng yếu như Lý Hải huấn luyện viên nói.
Thời điểm này Lý Hải vẫn còn sĩ diện, giảng giải cho đệ tử lớp võ :
- Thấy không, một cước này của cô Hoàng rất tốt, đáng tiếc vẫn hơi kém, nếu là ta, một cước này sớm đá trúng mặt đối thủ rồi. Bất quá lực lượng của cô Hoàng vẫn khá mạnh, so với ta cũng chỉ kém một chút mà thôi.
Trong lôi đài, Trương Ức Vãn vẫn nhượng bộ, còn chưa xuất chiêu.
Học nghệ ở Mao Sơn năm, kiến thức cơ bản của nàng vô cùng vững chắc.
Khương Hữu Hà là Tặc Vương thứ , ngoài thuật ăn trộm, võ công cũng rất cao. sau khi Cổ Thần Dật phản bội sư môn, hắn đem hi vọng kí thác vào Trương Ức Vãn, huấn luyện nàng cực kỳ nghiêm khắc. Võ công của Trương Ức Vãn ít nhất học được thành từ hắn.
Lui, lui, lui.
Sắc mặt nàng ngưng trọng.
Người trong nghề vừa ra tay liền biết ngay.
Võ công Hoàng Y Y so sánh với nàng cũng sàn sàn nhau, lúc này, Hoàng Y Y tấn công rất mạnh, cước pháp rất lợi hại, nàng chỉ có thể lui.
Bất quá, trong mắt Hoàng Y Y, Trương Ức Vãn đang nhường nàng, không thèm phản kích.
Nếu , cước không làm gì được đối thủ, nàng dứt khoát đem " Vô Ảnh Thập Bát Cước" toàn bộ sử dụng, đánh không được thì cũng không thể khiến nàng coi thường mình.
Chỉ nghe Hoàng Y Y quát một tiếng :
- Mày hả bưởi!
liền đem mấy chiêu cuối cùng của Vô Ảnh Thập Bát Cước xuất ra, trong chốc lát, trên lôi đài đầy bóng dáng chân của nàng.
Lôi đài tuy khá lớn, nhưng cước pháp của Hoàng Y Y một khi thi triển, liền trở thành nhỏ bé, Trương Ức Vãn chi có thể tiếp tục rút lui...
Lý Hải huấn luyện viên vẫn đang muốn nói, Trương Ức Vãn đã lướt đến phía sau hắn, mà hai chân Hoàng Y Y vẫn đang đuổi theo đấy, một cước, một cước, một khi thi triển VÔ Ảnh Thấp Bát Cước trừ khi đá trúng đối phương, hoặc bị chặn lại, nếu không sẽ liên miên bất tận cho đến cước cuối cùng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn cặp đùi đẹp của Hoàng Y Y.
Quá đẹp rồi!
Quá đặc sắc rồi!
Trên lôi đài.
Trương Ức Vãn lướt qua bên người Lý Hải, hai chân Hoàng Y Y cũng xuất hiện bên người Lý Hải, tiếng gió phần phật, chân chưa đến nhưng đã khiến mặt hắn đau đớn.
Thân pháp hắn không nhanh như Trương Ức Vãn, tránh không được vô ảnh cước của Hoàng Y Y a...
Làm sao bây giờ?
Ha ha, không sợ!
Chỉ thấy huấn luyện viên Lý giơ song chưởng lên, chắn trước mặt. Nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh của huấn luyện viên Lý, người xem vô cùng ngạc nhiên. Nhìn một chiêu này của huấn luyện viên Lý đã thủ quá tốt rồi. Ai cũng nghĩ hai chân Hoàng Y Y cho dù ngoài ý muốn đá trúng huấn luyện viên Lý cũng sẽ bị hắn nhẹ nhõm đẩy ra...
Chỉ nghe "Phốc" một tiếng, ha ha! song chưởng Huấn luyện viên Lý xác thực chặn vô ảnh cước của Hoàng Y Y, chỉ có điều....
Trên lôi đài bỗng dưng bay lên một thân ảnh mập mạp, khiến mọi người hoảng sợ, nhìn kỹ lại, chính là huấn luyện viên Lý.
Vương Vi Sâm thấy không rõ thế cục, vỗ tay kêu lên:
- Khinh công của Huấn luyện viên Lý lợi hại, mọi người mau nhìn, hắn nhảy lên rất cao.
Lời còn chưa dứt, tình thế không đúng!
Bởi vì tất cả mọi người nghe được huấn luyện viên Lý trên không trung rú lên như heo bị chọc tiết :
- A A A A A.....
Nguyên lai đôi tay hắn đỡ cước của Hoàng Y Y đã bị đá gãy.
... Kế tiếp là một tiếng vật nặng rơi xuống đất " Rầm"
Mọi người vừa nhìn, Lý Hải huấn luyện viên như chó chết rơi xuống đất, mặt đập xuống, máu me be bét...
- A A A
Mọi người hoảng sợ.
Chuyện gì xảy ra? Huấn luyện viên Lý làm sao thế? chẳng nhẽ bị Hoàng Y Y đá thành như thế? Không thể nào? Huấn luyện viên Lý là cao thủ cơ mà!
Trên lôi đài.
Hoàng Y Y mới mặc kệ Lý Hải sống chết ra sao, khó khăn lắm mới đá ra cước, cước thứ chuẩn đi ra tiếp.
Hai cước cuối cùng mới là tuyệt chiêu của Vô Ảnh Thập Bát Cước.
Cổ Thần Dật vừa nhìn liền minh bạch Trương Ức Vãn tránh không được, thừa dịp mọi người đang nhìn huấn luyện viên Lý, ngón tay khẽ nhúc nhích, băng châm im ắng phát ra.
Cước thứ xuất ra một nửa, HOàng Y Y đột nhiên cảm giác người tê rần, ngay lập tức toàn thân không cách nào nhúc nhích.
Hoàng Y Y cả kinh! Là Trương Ức Vãn xuất thủ? Quả nhiên lợi hại a...!
Hoàng Y Y bội phục sát đất!
Nàng cũng không có thấy Trương Ức Vãn xuất thủ như thế nào mà người mình đã tê dần thế?
Thời gian chỉ ở trong chốc lát.
Cảm giác chết lặng trên người nàng biến mất, nhưng cước thứ đã gián đoạn. HOàng Y Y không phải như huấn luyện viên Lý, đánh không được liền già mồm.
Trong nội tâm nàng minh bạch, nếu đối thủ có thể ở thời điểm quan trọng làm gián đoạn chiêu của nàng, lại so thắng thua đã không còn ý nghĩa. Hơn nữa, trận chiến này vốn là thử xem Trương Ức Vãn có phải là người mà bọn họ tìm kiếm hay không, hiển nhiên giờ phút này chân tướng đã rõ ràng, không cần phải đánh tiếp rồi.
Cơ bản có thể xác định, người mà Ngọa Long QUật Khởi muốn tìm chính là nàng rồi!
Nàng thu chân, ôm quyền như nam tử nói :
- Ức Vãn, đa tạ hạ thủ lưu tình, em cam bái hạ phong.
Nói xong mặt mũi tràn đầy vui mừng nhìn Trương Ức Vãn.
Ách?
Trương Ức Vãn có chút mơ hồ. . .
Cổ Thần Dật rất nhanh tiến vào lôi đài, xông lại giữ chặt Trương Ức Vãn, lớn tiếng nói:
- Chị, Chị thật lợi hại, đánh bại cả cô Y Y!
Trương Ức Vãn vẫn còn buồn bực.
Thời khắc mấu chốt, nàng cho là mình không tránh thoát, đột nhiên nhìn thấy Hoàng Y Y bị định dạng, hiển nhiên là có chuyện xảy ra. Bất quá, cũng vì thế nên nàng không nhìn ra sâu cạn của mình, may mắn...may mắn.
Nàng có chút cảm thấy khó xử, nói:
- Tiểu Dật, Chị không đánh bại chị Y Y a...em nói bậy bạ gì đó?
Cổ Thần Dật cười nói:
- như vậy, hai chị là bất phân thắng bại.
Hoàng Y Y lại cho rằng Trương Ức Vãn cố ý lưu mặt mũi cho nàng, hé miệng cười nói :
- Ức Vãn, hôm nay em đã thấy được thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn.
Lý Hải huấn luyện viên lúc này nằm rạp trên đất, bởi vì tay bị đá gãy đau đến nước mắt chảy ròng, mũi đâm xuống đất không ngừng chảy máu, hai cánh tay đau nhức không thể lau máu đi được.
Học sinh lớp võ thuật nhìn bộ dạng huấn luyện viên lúc trước vẫn còn nói khoác "Lão tử đệ nhất thiên hạ", đầu óc có chút quay cuồng.
Làm sao vậy?
CHuyện gì xảy ra thế?
Nghe nói huấn luyện viên Lý đang theo đuổi Cô giáo Y Y đấy, chẳng lẽ đây là khổ nhục kế của hắn? Cố Ý bị Cô Y Y đá ngã? nịnh nọt cô Y Y?
Nhưng tâng bốc như thế này cũng quá dại đi à nha?
Bên này, Hoàng Y Y đi ra lôi đài, thấy Lý Hải không có khả năng đứng lên, liền nhấc cổ áo hắn lên, - cân bị nàng nhấc như nhấc hài tử.
Sau đó, tay nàng thả ra, cho hắn đứng trên mặt đấy nói :
- Vương Vi Sâm, Tiễn Dân, các ngươi đưa huấn luyện viên Lý đi đến phòng y tế xử lý một chút, nếu nghiêm trọng thì đưa hắn đi bệnh viện. Đừng lo lắng, huấn luyện viên Lý võ công cao cường, không có việc gì đấy.
Lý Hải đau đớn, không dám cãi lại, cũng không dám liếc mắt nhìn Hoàng Y Y.
Hắn là người luyện võ, lúc này sao không biết ai hơn ai? Chút công phu của hắn không phải đối thủ của Hoàng Y Y, nếu đánh nhau, một hiệp hắn còn không chịu được.
Trời ạ, còn muốn người ta sống hay không?
Hoàng Y Y có thân thủ như vậy tại sao lại đến đây dạy học. Đây không phải là giả heo ăn thịt hổ sao?
Huấn luyện viên Lý đau a... Hối hận a..., muốn tán Hoàng Y Y giờ cũng không dám. Hắn cho rằng lợi thế lớn nhất chính là võ công, nhưng với nàng chả là gì cả, chỉ cười nhếch mép một cái....
Bên này, tự cho là đã kiểm tra xong chân tướng, Hoàng Y Y tận lực giao hảo Trương Ức Vãn, kéo tay của nàng ra khỏi sân thi đấu.
Đằng sau, Cổ THần Dật đeo cặp đi theo, trên đường đi đều tâng bốc Trương Ức Vãn :
- Chị, thật lợi hại, đánh bại cả chị Y Y đấy.
Hoàng Y Y lườm hắn một cái, nói:
- Đây là trường học đấy, gọi là cô giáo.
Trương Ức Vãn tiếp lời nói:
- Đúng rồi, Y Y, em là cô giáo dạy số của Tiểu Dật à? em nên quan tâm hắn nhiều hơn.
Trương Ức Vãn đã mở miệng, Hoàng Y Y chỉ phải đáp ứng. Quay đầu lại gặp Cổ Thần Dật cười hề hề, nhịn không được lại hừ một tiếng.
Trương Ức Vãn không hiểu hỏi:
- Có chuyện gì vậy Y Y?
- Tiểu tử này không thành thật, lần trước lúc ra khỏi bệnh viện, bảo hắn đi trước hắn lại vụng trộm quay lại...
Nói đến một nửa, cảm giác có chút không ổn.
- Hả, hắn quay trở lại làm gì?
Mặt Hoàng Y Y đỏ lên, hung hăng mà lườm Cổ THần Dật.
Cổ Thần Dật lại thừa cơ cười hì hì, khoa trương nói :
- Chị Y Y rất lớn, rất trắng.
- Hả?
Hoàng Y Y thở nhẹ một tiếng, trong lòng biết hắn đang nói cái gì, một cước vung lên.
Một cước này là tức giận đá ra đấy, đúng là một chiêu trong Vô Ảnh Thập Bát Cước, Cổ THần Dật muốn trốn thì quá dễ, nhưng trước mặt hai người không thể biểu hiện ra được/
Hắn giả bộ không tránh thoát, lại hơi nghiêng người, cho cước của Hoàng Y Y đá vào mông, sau đó đau đớn hô một tiếng, lao về phía Trương Ức Vãn...
Trương Ức Vãn đương nhiên là đỡ lấy.
Cổ Thần Dật một mực lao vào trong ngực Trương Ức Vãn, mặt vùi sâu vào trong ngực nàng, kêu lên :
- Chị, chị Y Y khi dễ em, chị giáo huấn giúp em.
...Hai người bọn họ lúc này là nhân vật chói sáng, lúc đi ra khỏi sân thi đấu, sau lưng đã theo một đám người, thấy Hoàng Y Y đá Cổ THần Dật một cước. tất nhiên là không thể so với cú đá vào huấn luyện viên Lý, rõ ràng có chút liếc mắt đưa tình. Sau đó, tiểu tử này nhào vào trong ngực nữ tử đánh thắng Hoàng Y Y, nữ tử này lại không tức giận...
Trời ạ!
Thiên Lý ở đâu a...!