Kim Sung-won hiểu hắn thất vọng thế nào, an ủi: - Sự phát triển của nhóm cũng có lợi cho bản thân cậu, một bài hát thế này anh thấy nếu do năm đứa hát sẽ giàu cảm xúc hơn, mỗi cung bậc tình cảm khác biệt sẽ đẩy bài hát này lên tầm cao hơn là chỉ do cậu hát.
- Vâng. Kwon Ji-yong gật đầu, nhưng trong lòng an ủi, chưa chắc chủ tịch đã nghĩ giống anh ấy.
- Chuyện này hơi bất công, nhưng đừng nản chí, cậu mới thôi mà, cơ hội solo còn nhiều lắm. Ok, ca khúc đã xem rồi, anh về đây.
Hai bọn họ xưa nay giao lưu với nhau đều như vậy, đang nói chuyện say xưa đột nhiên cùng im lặng ngồi cả tiếng liền, hoặc bỗng nhiên nhắc tới chủ đề chẳng liên quan gì tới câu chuyện, khiến mấy thành viên còn lại của Big Bang thường xuyên gọi họ là quái nhân.
Kim Sung-won đi rồi, Kwon Ji-yong ngồi ngây ra hồi lâu sau đó gửi ca khúc qua email cho Yang Hyun-suk, vì ông ta đang ở Nhật Bản.
Không ngờ năm phút sau Yang Hyun-suk gọi điện lại.
- Chào chủ tịch. Kwon Ji-yong khẩn trương nhận điện thoại, trong căn phòng ghi âm yên tĩnh, hắn nghe được tiếng tim đập của mình, lời tiếp theo có thể liên quan tới vận mệnh bài hát.
- Chính là nó đây rồi. Giọng Yang Hyun-suk rất kích động: - Ji-yong chuyện solo của cậu hoãn lại đi, đem ca khúc này thành bài hát của Big Bang, tôi sẽ lấy nó làm ca khúc chủ đề cho album của các cậu
- Nhưng chủ tịch ... Kwon Ji-yong thấy lửa bốc lên đầu, tranh luận:
- Đây không phải bài hát của mình cậu, mà là của Big Bang. Yang Hyun-suk cắt ngang lời hắn, nói dứt khoát không cho tranh luận.
- Vâng, thưa chủ tịch. Kwon Ji-yong không còn nhớ mình kết thúc cuộc điện thoại đó từ bao giờ, ngồi đờ đẫn trong phòng, mặc dù từ album đầu tiên của Big Bang đã dùng bài hát hắn sáng tác, là trưởng nhóm, hắn cũng thấy nên đặt Big Bang lên làm đầu. Nhưng ca khúc này rất đặc biệt, hắn rất muốn một mình hát nó, là một ca sĩ, hắn khao khát một mình thể hiện màu sắc riêng của bản thân trên sân khấu, lần sau muốn có bài hát thế này không biết đợi bao lâu.
Mãi đến khi bị cơn đói đánh thức, Kwon Ji-yong mới nhận ra tối rồi, vừa đứng dậy, chân bị tệ lảo đảo suýt ngã.
- Phù. Kwon Ji-jong vội dựa vào tường, lau khóe mắt, hai tay vỗ mạnh lên má, nói với bản thân :" Mình là trưởng nhóm Big Bang!"
....
Kim Sung-won đang ăn tối cùng Choi Hyun-joon và Park Jung-yoon thì nhận được điện thoại của Kwon Ji-yong, đúng như y đã nói, chủ tịch Yang Hyun-suk quyết định dùng Lies làm bài hát của Big Bang, thế là lần nữa y lên đường tới YG.
- Hyun-joon hyung, lát đưa tôi tới YG đi.
Choi Hyun-joon toét miệng cười, hôm nay hắn thua Park Jung-yoon phải rửa bát, giờ trốn được rồi: - Là bài hát cậu ta sáng tác trong nửa buổi tối đấy sao?
- Là guide song thôi, khi linh cảm bộc phát thì vài phút làm ra ca khúc cũng bình thường, thực sự phiền phức là viết lời, biên tập, chế tác cơ.
- Cậu đánh giá cao cậu ta lắm thì phải? Park Jung-yoon tò mò hỏi, cô biết Kwon Ji-yong năm nay mới thành niên.
- Ừ, một tên nhóc cực kỳ tài hòa đấy, năm nay mà không có bài hát nào như Minutes thì sẽ là thiên hạ của ca khúc này ... Đương nhiên còn phải xử chế tác thật tốt.
- Hả? Cả Choi Hyun-joon và Park Jung-yoon đều bỏ bát cơm xuống:
- Minutes của của Lee Hyori sao? Rõ ràng cả hai đều không tin.
- Không phải tôi đem nó so với Minutes, đó không còn là bài hát nữa, mà trở thành một loại văn hóa rồi. Ý tôi là nó sẽ gây ra phản ứng lớn với người yêu nhạc, nếu không có bài hát như Minutes thì không thể trấn áp được nó.
- Thế mà còn chưa đủ kinh khủng à? Choi Hyun-joon nuốt nước bọt:
- Được rồi, mọi người ăn cơm đi, tôi còn tới đó. Bài hát khiến Kim Sung-won bữa cơm cũng phải ăn qua loa đủ biết nó gây xúc động cho y lớn cỡ nào.
......
Mấy ngày sau, Kim Sung-won giống như năm ngoái, suốt ngày tới YG, hôm nay phấn chấn hỏi Kwon Ji-yong trong phòng thu âm: - Chuẩn bị xong chưa?
- Ok,
Tiếng đàn piano thanh thoát du dương vang lên, nhanh chóng đưa Kwon Ji-yong vào trạng thái, mở đầu bài hát bằng kỹ thật rap cao siêu của mình: - Yeah, tình yêu là khổ đau, dành tặng cho toàn bộ trái tim tan vỡ, những người tình cũ , hãy gọi tên tôi ... Hát được một lúc hắn dừng lại trầm tư: - Đúng là không đặc sắc bằng năm người cùng hát thật.
Mặc dù chưa thử cả năm người hát Lies, nhưng mấy ngày qua hoàn thiện bài hát, Kwon Ji-yong nhận ra được chênh lệch hai bên, riêng bằng vào hắn không thể hiện hết cảm xúc bài hát.
- Anh bảo mà, đưa luôn đoạn piano dạo đầu vào nhé? Kim Sung-won rất hài lòng đoạn piano do mình sáng tác này:
- Vâng, Sung-won hyung đàn lại lần nữa đi, em cảm giác vẫn có thể hoàn thiện bài hát này tốt hơn nữa. Kwon Ji-yong thảo luận với Kim Sung-won một lúc lại hào hứng quay lại bên micro.
Do Lies ra đời, Yang Hyun-suk chuẩn bị cho Big Bang mini album, nhưng vẫn cần thời gian cải biên hoàn thiện, Kwon Ji-yong gần như đem toàn bộ tinh lực của mình vào đó.
Có điều làm Kwon Ji-yong ngạc nhiên là Kim Sung-won tựa hồ xem trọng bài hát này hơn hắn, nhiệt tình không thua kém gì, nhiều chi tiết đã quyết định, qua một đêm suy nghĩ lại bỏ đi, làm lại, hành vi lãng phí đó còn được chủ tịch Yang Hyun-suk hết sức tán thưởng.
Thời gian đó giới giải trí Hàn Quốc không yên tĩnh.
Bao lực gia đình, tai nạn xe cô, hít thuốc phiện, liên tục tin xấu xuất hiện, nhấn chìm giới giải trí, khiến đầu năm được gọi là tháng đen tối.
Đừng tưởng rằng chuyện không liên quan tới mình thì không cần để ý, vì nó không chỉ là vấn đề tư nhân của một nghệ sĩ nào, mà đó là hình tượng của cả giới giải trí, người dân sẽ trực tiếp đem cảm quan này gán vào toàn bộ các nghệ sĩ, vì thế chúng ta thường nghe nhiều người nhắc tới giới giải trí với giọng miệt thị, như đó là nơi chứa toàn chuyện bẩn thỉu nhơ nhớp.
Nhiều nghệ sĩ vì thế tụ tập với nhau thở ngắn than dài, nói muốn đi thắp hương xua đuổi vận rủi xung quanh.
May mắn tháng hai tới rồi, một loạt sự kiện di chuyển sự chú ý của người dân.
Ngày tháng , Công ty JYP đưa ra nhóm nhạc nữ người lấy tên là Wonder Girls, với album đầu tiên có tên The wonder begins, đem làn không khí tươi mới vào giới giải trí Hàn Quốc.
Album đầu tiên của Wonder Girls do chủ tịch JYP là Park Jin-young sản xuất toàn bộ, trong đó ca khúc chủ đề Irony với phong cách hiphop mang giai điệu dễ thuộc dễ hát, được nhiều người yêu thích.
" Tươi mát đáng yêu, ngây thơ hoạt bát" Kim Sung-won nghe xong bài hát này như có gai ốc chạy khắp toàn thân, đây chính là cảm giác mà y đã tìm kiếm bây lâu nay, nhưng chưa toàn vẹn, giống đã có đầy đủ nguyên liệu nấu lên món ăn ngon lành, song chưa có muối.
- Vẫn không được sao? Choi Hyun-joon thấy Kim Sung-won sau nửa ngày trong phòng thu âm rầu rĩ đi ra thì hỏi:
- Ừm, dù sao là lần đầu sáng tác loại ca khúc này mà, khó khăn là tất nhiên. Kim Sung-won đã dần quen với cái cảm giác làm người ta cáu kỉnh này, khống chế không để nó ảnh hưởng tới cuộc sống, giống như một người bị nhốt trong phòng kín tối đen, tìm mãi không ra chìa khóa, càng như thế càng phải bình tĩnh.
Ca khúc bế tắc, nhưng cũng có chuyện thuận lợi, Park Shin-jong gọi điện tới thông báo khoản vay y cần đã được đàm phán xong, cần y tới ký kết.
Công ty trà xanh Jeju của Kim Sung-won phát triển rất thuận lợi, cơ bản đã xác lập được địa vị hàng đầu ở sản nghiệp này tại đảo Jeju.
Đúng như đánh giá của chủ nhiệm Kim Jong-ji, Park Shin-jong đúng là thiên tài kinh doanh, chỉ cần Kim Sung-won định ra phương hướng là hắn hoàn thành một cách hoàn mỹ, thậm chí vượt mục tiêu dự kiến.
Trải qua một năm gây dựng nền móng, năm Kim Sung-won quyết định phát triển mạnh, đầu tiên là vay tỉ won từ chính phủ Jeju với kỳ hạn năm.
Nay "Thịt lợn đen Best" đã thành hình tượng đại diện của đảo Jeju trên toàn quốc, sản nghiệp trà xanh tuy vừa mới khởi bước, nhưng quy mô càng lớn hơn, thị trường càng rộng hơn, sản nhiệp này đem lại lợi ích kinh tế rõ ràng cho đảo Jeju, được chính phủ hết lòng ủng hộ, nên khoản vay không khó, chỉ có điều chi tiết trong đó quá nhiều, đã thương thảo mất một tháng rồi mới có kết quả.